Cho dù là Diệp Thủy Thanh trước đây của Diệp gia, Lăng Tiếu cũng chưa
từng nổi lên sắc tâm, mà sau khi đến Phong Đô, có thể khiến cho hắn thất thần liền là nữ nhân dây dưa của Tà Đế, quả thực đẹp đến không gì so
sánh được, mà hiện tại Phong Nhã Hinh này mặc dù không kinh diễm giống
như người nọ, nhưng mà lại thắng ở thân thể nàng cực kỳ đầy đặn, tựa hồ
toàn thân mỗi một chỗ da thịt đều tràn đầy hấp dẫn vô hạn.
Lăng
Tiếu một mực đều thừa nhận chính mình thích nhân là loại nữ nhân có thân thể cực kỳ bạo mãn này, thoạt nhìn vô cũng thoải mãi, làm lên tới cũng
là tương đối mỹ diệu.
Ở trong nữ nhân của hắn cũng chỉ có Thải Hà Nguyệt cùng Vi Đại Nhi hai người là có thể so sánh với Phong Nhã Hinh,
nhưng mà tư thái kia của Phong Nhã Hinh lại là càng thêm đầy đặn mê
người một chút, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu câu khởi hứng thú của
Lăng Tiếu.
Phong Nhã Hinh lộ ra nụ cười thanh nhã nói:
- Thực lực của ngươi không tệ, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
Lăng Tiếu không nghĩ tới Phong Nhã Hinh nhìn như lãnh diễm lại có thể cùng
hắn tán gẫu, bất quá hắn nhưng sẽ không bỏ qua loại cơ hội làm quen này
với Phong Nhã Hinh.
- Tiểu đệ 23 rồi!
Lăng Tiếu đáp.
Kỳ thật, hắn cũng muốn nói qua mấy tháng nữa mới tròn 23 tuổi.
Phong Nhã Hinh lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Địa Hoàng hai mươi ba tuổi, ngươi thật là đến từ Tây Bắc sao?
Cát Bối Hân đã vào Phong gia, đối với ngọn nguồn của bọn hắn Phong gia nghĩ đến là biết rồi.
Lăng Tiếu gật đầu nói:
- Là đến từ Tây Bắc, đừng nói là Phong tiểu thư xem thường người tới từ địa phương nhỏ như chúng ta?
Phong Nhã Hinh lướt qua quang mang kỳ dị nói:
- Dĩ nhiên sẽ không, ngươi mới vừa rồi đã chứng minh thực lực của mình,
ta muốn xem thường ngươi cũng sẽ không cùng ngươi nói chuyện với nhau
rồi.
Nói tới đây nàng bỗng nhiên một chút lại nói.
Ngươi
thân mang Phong thuộc tính, không bằng gia nhập Phong gia ta thì như thế nào, gia tộc ta có thể cung cấp cho ngươi càng nhiều tài nguyên tu
luyện.
Mới vừa rồi Phong Nhã Hinh nhìn thấy lực chiến đấu của Lăng Tiếu, sau đó đã bắt đầu thưởng thức Lăng Tiếu rồi.
Dĩ nhiên, không phải nói nàng xem trọng Lăng Tiếu, mà là cảm thấy tiềm lực của Lăng Tiếu tương đối khá, có tư cách tiến vào Phong gia các nàng,
thành một phần tử của Phong gia các nàng, ngày sau vì Phong gia các nàng mà hiệu lực.
Phong Nhã Hinh có một thân phận cực kỳ cao quý,
nàng không chỉ là dòng chính của Phong gia, lại càng là cháu gái của tộc trưởng đương đại, từ nhỏ thiên phú cục cao, được Phong gia tốn hao vô
số tài nguyên bồi dưỡng, là cao thủ trước 30 của thanh niên đồng bối
Phong gia.
Nàng cũng là người có quyền nói chuyện để cho ngoại nhân gia nhập Phong gia.
Lăng Tiếu thật sự không nghĩ tới Phong Nhã Hinh nói lên yêu cầu như thế.
Bất quá hắn đối với Phong gia lại không có hảo cảm gì, gia nhập Phong gia
đối với hắn mà nói cũng đại biểu trói buộc, hắn quen cuộc sống tự do
tiêu sái, tự nhiên không muốn lại bước vào trong lao tù.
Lăng Tiếu cự tuyệt nói:
- Ý tốt của Phong tiểu thư tại hạ tâm lĩnh, ta đã có sư môn thật sự không nên gia nhập Phong gia.
Phong Nhã Hinh nói:
- Đây không coi là cái gì, ngươi gia nhập Phong gia chúng ta cũng không
cần ngươi giải trừ quan hệ với sư môn a, chỉ là thời điểm ngày sau Phong gia chúng ta cần ngươi hiệu lực, có thể tận tâm tận lực là được.
Ở Trung cực, rất nhiều thế lực đều sẽ chiêu dụ một chút võ giả ngoại lại
cường đại để tăng thêm thực lực nhà mình, tựa như cao cấp Thiên Tôn họ
Hoàng trước đây cũng là bị Phong gia chiêu dụ tới.
Dĩ nhiên bọn
họ chiêu dụ những võ giả này, Phong gia sẽ dành cho bọn họ tài liệu tu
luyện cần thiết, bằng không người nào sẽ bán mạng làm việc được.
Phong Nhã Hinh chính là muốn chiêu dụ Lăng Tiếu làm tùy tùng hoặc là thị vệ của Phong gia bọn họ.
Trên mặt Lăng Tiếu lướt qua thần sắc khinh thường nói:
- Muốn ta giống như Tôn giai mới vừa rồi kia mắc cho các ngươi sai sử? Các ngươi cũng quá để mắt ta!
Nói thật, hắn đối với thái độ cao ngạo của hậu bối Phong gia rất không
thoải mái, cho dù cao cấp Thiên Tôn kia không phải là người của dòng
chính Phong gia bọn họ, nhưng mà không nên không tôn trọng nhân gia như
vậy a!
Muốn hắn cùng người nọ khúm núm giống nhau trừ phi là hắn chết!
- Mẹ kiếp, bản thiếu gia ngay cả người hầu Đế giai đều có, ta còn gia
nhập Phong gia các ngươi để làm gì! Làm con rể cho Phong gia các ngươi
còn không sai biệt lắm.
Lăng Tiếu ở trong lòng khó chịu nói.
- Hắn có thể có thành tựu của ngày hôm nay hoàn toàn là do Phong gia chúng ta tài bồi, chúng ta sai sử hắn có cái gì không đúng?
Phong Nhã Hinh thần sắc trở nên đạm mạc nói, tiếp theo nàng lại nói:
- Hi vọng ngươi có thể quý trọng cơ hội này, ở trong Trung vực không biết có bao nhiêu người muốn vào Phong gia chúng ta cũng không được.
Ở trong mắt Phong Nhã Hinh, Lăng Tiếu tựa hồ quá tự phụ rồi, Phong gia
các nàng ở Trung vực uy danh hiển hách, nàng để mắt chiêu dụ người tới
từ Tây Bắc nhỏ bé chật hẹp này, đối phương lại còn không đáp ứng, điều
này làm cho nàng có chút căm tức, để cho nàng cảm thấy Lăng Tiếu không
biết điều rồi.
- Thật sao, cơ hội như thế ta không cần cũng được.
Lăng Tiếu nhàn nhạt đáp.
Nhớ đến mấy ngày trước, hắn ngay cả Đế giai cường giả cũng muốn nhận hắn
làm đồ đệ, hắn đều cự tuyệt, lại hà huống gì thích cái Phong gia này.
Mặt của Phong Nhã Hinh khẽ nhăn một chút chân mày, ánh mắt có chút lăng lệ
nhìn Lăng Tiếu một cá, lúc này không nói cái gì nữa, mang theo Lăng Tiếu hướng Phong gia thánh điện đi tới.
Phong gia thánh điện ở trên chỗ thạch phong cao nhất của Phong gia.
Nơi này là địa phương tôn quý nhất Phong gia, bình thời đều cư ngụ ở nơi
này trừ các lão tổ của Phong gia bọn họ ra, cũng chỉ có tộc trưởng Phong gia mới có thể hàng năm ở đây, những trưởng lão dòng chính khác cũng
không có tư cách ở chỗ này.
Nơi này đồng thời cũng là chỗ mà Phong gia tiếp đãi khách quý.
Khách quý của Phong gia đều là chỉ những thế lực có thể cùng Phong gia đánh
đồng, người tới từ tiểu thế lực bình thường căn bản không có tư cách vào thánh điện của bọn họ.
Lăng Tiếu dĩ nhiên không biết hàm nghĩ ở
trong đó, hắn chỉ cho đây chẳng qua chỉ là chỗ Phong gia tiếp đãi khahcs nhân thôi, không có gì đặc biệt hơn người.
Đây nếu để cho những
tông môn cùng gia tộc dựa vào Phong gia biết được Lăng Tiếu nghĩ như
vậy, chỉ sợ đều muốn tức đến hộc máu tử vong rồi.
Bọn họ hàng năm đều trăm phương ngàn kế lấy lòng Phong gia, hi vọng có một ngày có thể
đi vào Phong gia thánh điện, một khi tiến vào thánh điện đó là tượng
trưng cho thân phận, đại biểu đã đạt được phong gia nhận thức rồi, như
vậy địa vị của bọn họ cũng sẽ từ đó nước lên thì thuyền lên.
Về
phần Lăng Tiếu vì sao có thể được mời vào thánh điện, nguyên nhân trong
đó dĩ nhiên cùng Cát Bối Hân không thoát khỏi liên quan rồi.
Lăng Tiếu theo chân của Phong Nhã Hinh bước vào thánh điện, chỉ cảm thấy
rộng mở trong sáng lên, một cỗ linh khí tinh thuần càng không ngừng ép ở trên người hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...