Sau khi quang mang phong nhận tiêu tán, Lăng Tiếu nhẹ lắc lắc cổ, vẻ mặt khinh thường nói.
Trung cấp Vương giai thực lực không kém, nhưng mà điểm năng lượng này có thể gây thương tổn cho Lăng Tiếu hiện tại sao?
Điều này hiển nhiên là không thể nào.
Cổ Hoàng thần công của hắn đã đạt tới đệ tứ biển đỉnh phong, trạng thái phòng ngự đã rất kinh khủng rồi, như thế nào lại bị Vương giai làm thương tổn.
Phong Ly sửng sốt một chút, tiếp theo giận dữ nói:
- Đừng tưởng ngươi mặc phòng ngự vệ giáp thì không ai bì nổi, nhìn ta tiêu diệt ngươi.
Phong Ly quát to một tiếng, trường qua trong tay lần nữa huy động, từng đợt phong nhận hỗn loạn đan xen từ các góc khác nhau hướng Lăng Tiếu giảo sát mà đi.
Lần này Phong Ly đã sử ra toàn lực, thế tất phải đem Lăng Tiếu một kích mà bại.
- Ngươi không có tư cách kia!
Lăng Tiếu cười lạnh một chút, thân hình biến mất ngay tại chỗ.
Nhưng phong nhận kia toàn bộ đánh vào không khí rồi.
Phong Ly kinh ngạc nhìn phương hướng Lăng Tiếu nói:
- Người đâu?
- Muốn Lăng Tiếu ta quỳ xuống, không bằng ngươi quỳ xuống trước cho ta đi!
Thanh âm của Lăng Tiếu ở phía sau người Phong Ly âm u vang lên, tiếp theo một bàn tay vỗ ở trên bờ vai của Phong Ly.
Phanh!
Thân thể của Phong Ly phảng phất nhận lấy cư thạch ngàn cân đập xuống, hai đầu gối không thể kiềm chế được quỳ bịch xuống.
Phong Ly mới biết được thực lực của đối phương là hơn xa hắn, chỉ bất quá thân là người của Phong gia cao ngạo, hắn vẫn là giận dữ hét lên:
- Ta nhất định phải giết ngươi!
Phong Ly bị Lăng Tiếu gắt gao đè ép quỳ trên mặt đất, một cỗ cảm giác nhục nhã chạy lên não.
Mới vừa rồi gặp gỡ Lăng Tiếu cảm thấy tuổi cùng hắn không sai biệt lắm, thậm chí còn muốn nhỏ hơn hai ba tuoir, vốn cho là mình có thể nhất cử đem người ngoại lai này đè ép, không ngờ nhưng ngược lại ăn phải cái nhục này, quả nhiên là khó chịu chí cực.
- Hoàng trưởng lão, còn không ra tay tru diệt tặc tử này!
Phong Ly hướng về phía cao cấp Thiên Tôn ở không xa kinh quát lên.
Cao cấp Thiên Tôn kia cười khổ một cái, tiếp theo đối với Lăng Tiếu nói:
- Lăng thiếu gia, ngươi xem vẫn là đem Ly thiếu gia thả ra đi.
- Khốn kiếp, ta là muốn ngươi giết hắn!
Phong Ly hiển nhiên đối với cao cấp Thiên Tôn kia rất bất mãn quát lên.
Cao cấp Thiên Tôn kia cũng không phải là trưởng lão dòng chính của Phong gia, mà là trưởng lão chiêu dụ bên ngoài, địa vị ở Phong gia cũng không cao, cho nên những phu nhân hoặc thiếu gia thuộc dòng chính của Phong gia này đều dám đối với hắn hét lớn sai sử.
- Ly thiếu gia, đây là khách quý tộc trưởng tự mình mời tới, ta không có quyền xuất thủ.
Cao cấp Thiên Tôn có chút bất mãn đáp.
Lúc này Lăng Tiếu đem Phong Ly hung hăng đẩy qua một bên, trên mặt mang theo khinh thường cực độ nói:
- Chỉ bằng chút thực lực của ngươi, nếu không phải ở Phong gia, một ngón tay của ta cũng có thể tiêu diệt rồi.
- Khẩu khí thật cuồng vọng, khó trách dám đối đầu với Phong gia ta.
Lại là một đạo thanh âm lớn lối từ không xa truyền tới.
Vài đạo tiếng xé gió từ xa đến gần vang lên.
Tiếp theo mười mấy tên thanh niên nhân hạ xuống trước mặt Lăng Tiếu.
Những thanh niên này nam có nữ có, mọi người đều là anh tư táp sảng, khí chất bất phàm, chỉ là sắc mặt kia đều tràn đầy thần sắc ngạo nghễ.
- Phong Ly, mặt mũi của Phong gia chúng ta đều bị ngươi làm mất hết rồi, còn không lùi cho ta.
Một gã thanh niên chừng 30 tuổi đứng dậy hướng về phía Phong Ly quát lên.
Người trẻ tuổi này mày kiếm mắt sao, tướng mạo bất phàm, một bộ xiêm áo màu trắng mặc ở trên người, thân thể thong dài lộ ra vẻ khí vũ hiên ngang, thần thái cao ngạo trên trán kia không gì sánh kịp vừa xem không khác.
Người này chính là một trong những tôn tử xuất sắc nhất của Phong gia đại trưởng lão nhất hệ Phong Lâm.
Lăng Tiếu nhìn thoáng qua người trẻ tuổi này phát hiện đối phương lại có thực lực đê cấp Địa Hoàng, mà thực lực của những người khác cũng không yếu hơn trung cấp Vương giai, trong đso còn có một tên để cho Lăng Tiếu cảm thấy kiêng kỵ.
Đó là một gã mỹ nữ đứng ở bên cạnh Phong Lâm.
Nàng này ngân tiêu phiêu miểu, tóc bối lên cao, dung mạo xinh đẹp tuyệt tục, lông mày nhỏ nhắn đen nhanh hơi hơi nhấc lên lộ ra vẻ thanh cao quý phái, anh khí bức người, làm cho người ta nhìn đến có một loại cảm giác cực kỳ cao ngạo lãnh diễm.
Lăng Tiếu bằng vào tinh thần lực cường đại của mình có thể cảm ứng được thực lực của nàng đã đạt tới cao cấp Địa Hoàng.
Lăng Tiếu không khỏi cảm thấy khiếp sợ không thôi, hắn nhìn nữ tử này bất quá là chừng hai mươi tám tuổi, nhưng mà thực lực kia lại đáng sợ như vậy, quả nhiên là để cho hắn cảm thấy thất bại không thôi.
Hắn vốn cho là mình ở trong trẻ tuổi đồng lứa đạt tới đê cấp Địa Hoàng hẳn là có thể vượt lên trên rồi.
Nhưng mà nhìn những Phong gia hậu bối ở trước mắt này, nhìn Phong Lâm cùng mỹ nữ Phong Nhã Hinh kia mới biết chính mình đã cao hứng quá sớm.
Những cổ thế gia này tồn tại vài vạn năm, nội tình căn bản không phải là thường nhân có thể hiểu được.
Bọn họ có tài liệu cùng tài nguyên trân quý cung cấp cho hậu bối tu luyện, hơn nữa ở trong lúc còn nhỏ sẽ thay bọn họ tẩy tủy thác mạch, tu luyện dĩ nhiên so với bạn cùng lứa thì nhanh hơn rất nhiều, còn nữa bọn họ còn có đan dược dùng để lên cấp, cùng với linh khí nơi này so với ngoại giới nồng đậm gấp mười lần, hậu bối của bọn họ muốn không tiến giai nhanh cũng là không thể nào.
Đây chính là thế gia có thể so với tam phẩm tông môn, thực lực của hậu bối bọn họ có thể so với bát phẩm tông môn rồi, ngày sau lớn lên tuyệt đối có thể để cho gia tộc của bọn họ trường thịnh không suy.
Phong Ly bị Phong Lâm mắng một câu căn bản không dám lên tiếng, chỉ là trừng mắt liếc Lăng Tiếu, lặng lẽ lui về phía sau lưng Phong Lâm.
Phong Lâm đem ánh mắt rơi vào trên người Lăng Tiếu, một cỗ khí thế Hoàng giai trong nháy mắt nở rộ ra, tiếp theo hét lớn một tiếng:
- Quỳ xuống sám hối cho ta, ngươi nên vì những lời của ngươi mà trả giá thật nhiều!
Khí tức của Lăng Tiếu đã sớm che giấu, coi như là Đế giai cũng không thể phân biệt ra được thực lực chân chính của hắn.
Cho nên Phong Lâm mới nghĩ dựa vào khí thế là có thể đem Lăng Tiếu đè xuống.
Ai ngờ Hoàng giai khí thế của hắn giống như đá ném vào biển rộng, căn bản không đối với Lăng Tiếu tạo thành nửa điểm thương tổn.
Trên mặt Lăng Tiếu mang theo cười lạnh nói:
- Đây chính là đạo đãi khách của Phong gia các ngươi sao?
- Vào Phong gia ta tất phải quỳ thánh điện của Phong gia ta, đây là quy củ từ trước tới nay của Phong gia, ngươi không hiểu quy củ tự nhiên là phải trừng phạt, huống chi ngươi đối với Phong gia ta nói năng lỗ mãng, chỉ cần ngươi ở chỗ này quỳ bảy ngày bảy đêm, Phong Lâm ta tha cho ngươi khỏi chết!
Phong Lâm hướng về phía Lăng Tiếu mà cao ngạo quát lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...