Nhưng mà, sau một khắc hắn cũng là trợn tròn mắt!
Quyền kia của Lăng Tiếu nhìn như chậm nhưng kỳ thực rất nhanh.
Kim sắc quyền đầu cùng đầu thương kia kết kết thực thực đụng vào nhau.
Diệp Thủy Thanh ở trong lòng thầm hô:
- Giết chết dâm tặc kia, giết chết dâm tặc kia!
Trong lòng nàng rất hi vọng đại ca nàng có thể hung hăng dạy dỗ Lăng Tiếu một bữa, vì nàng mà xả ra một ngụm ác khí.
Trong mỹ mâu của nàng phảng phất đã thấy quyền đầu kia của Lăng Tiếu bị đại ca nàng nổ nát rồi.
Song, kết quả lại là hoàn toàn tương phản.
Ầm!
Chỉ thấy thương ảnh cường đại giống như trụ kia cư nhiên bị một quyền kia của Lăng Tiếu oanh cho tản mát, hơn nữa quyền thế của Lăng Tiếu còn nhất hướng vô địch hướng Diệp Vân Phong oanh tới.
Diệp Vân Phong cũng không nghĩ tới Lăng Tiếu tay không có thể đón lấy cường chiêu của hắn, hơn nữa còn có thể thừa cơ mà tấn công.
Đang ở lúc hắn muốn tránh thoát phản kích của Lăng Tiếu, lại phát hiện thân thể của mình tựa hồ bị cái gì ngăn trở, cư nhiên bị giam cầm lại.
Dĩ nhiên giam cầm này chỉ là trong một cái nháy mắt, nhưng cũng chính là trong một cái nháy mắt như vậy đã đầy đủ cho quyền ảnh kia oanh đi qua.
Phanh!
Phốc!
Lồng ngực của Diệp Vân Phong bị quyền ảnh kia ngạnh ngạnh thực thực oanh trúng, thân thể ngã bay ra, một ngụm nghịch huyết phun tung tóe ra ngoài.
- Ca!
Diệp Thủy Thanh không nhịn được kinh hô lên.
Diệp Lệnh Trùng ở một bên không làm ra phản ứng gì, chỉ là ở trong lòng thầm nghĩ:
- Xem ra Ma Hoàng Hoa là không có đến tay rồi.
Diệp Vân Phong bay ra thật xa mới ngưng lại thân hình, bộ ngực truyền đến một trận quặn đau, để cho thần sắc hắn trở nên cực kỳ khó coi.
- Phục chưa?
Lăng Tiếu nhàn nhạt đi về phía Diệp Vân Phong hỏi.
Diệp Vân Phong quệt một chút vết máu ở khóe miệng quát to:
- Nếu phục cùng là để cho ngươi phục ta!
Hát bãi, Diệp Vân Phong bỗng nhiên nhảy lên cao, một cỗ khí thế cực kỳ cường hãn so sánh với lúc trước hắn bày ra còn muốn đáng sợ hơn nhều, linh khí xung quanh cũng bị chấn đến vù vù vang lên.
Lăng Tiếu mắt hổ lướt qua vẻ kinh ngạc:
- Lại có thể tăng lên lực chiến đấu, chẳng lẽ hắn cũng là phục dụng loại linh thảo hoặc linh đan nào đó có đặc tính gia tăng chiến lực?
Lăng Tiếu đã không còn thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì Diệp Vân Phong lại một lần nữa giết tới đây.
- Tam Trọng Thứ Sát!
Diệp Vân Phong khí thế đạt tới điểm cao nhất, trường thương trong tay lần nữa huy động, ba đạo thương ảnh so với mới vừa rồi mạnh hơn mấy lần thứ sát xuống.
Khí thế của thương ảnh kia như vẫn thạch đập xuống, uy lực có thể so với một kích bình thường của đê cấp Địa Hoàng, cường giả Vương giai có thể tiếp được một chiêu này chỉ sợ không nhiều lắm.
Hiện tại Diệp Vân Phong chính là sử dụng Diệp gia Thăng Linh quyết tăng lên chiến lực.
Bởi vì hắn biết Lăng Tiếu không phải là dễ đối phó như vậy, lấy chiến lực bình thường chỉ sợ không phải là đối thủ của nhân gia, vì Ma Hoàng Hoa, vì không thể ở trước mặt chúng nữ mất thể diện, hắn dĩ nhiên muốn sử xuất toàn lực rồi.
Diệp Vân Phong đối với trạng thái hiện tại của chính mình rất là hài lòng, hắn cảm thấy Lăng Tiếu là vô luận như thế nào cũng ăn không tiêu một chiêu này của hắn.
- Hoàng giai trưởng lão bên trong tộc ứng đối với một kích gấp ba lần chiến lực này của ta cũng không dám dễ dàng đón lấy, ta cũng không tin ngươi còn có thể có cái hậu chiêu gì.
Diệp Vân Phong rất là đắc ý thầm nghĩ.
Ầm!
Thương ảnh khổng lồ vô tình đập xuống, luyện võ trường của Diệp gia bị oanh đến lắc lư lên, nếu không phải là trên luyện võ trường có bố trí trận pháp, chỉ sợ võ tràng đều muốn bị đập thành hố sâu rồi.
- Thiếu gia!
Bạch Vũ Tích không nhịn được kinh hô lên.
Cát Bối Hân, Vi Đại Nhi ở một bên cũng là lộ ra vẻ lo lắng.
Phượng Tiêm Vận cùng Thải Hà Nguyệt đều là vẻ mặt bình tĩnh, Thải Hà Nguyệt thản nhiên nói:
- Tiếu không có chuyện gì!
Các nàng đối với thực lực của Lăng Tiếu nhưng là có tự tin trăm phần trăm.
Quang mang cường đại ở trên luyện võ trường tiêu tán đi, Lăng Tiếu nhưng lại không thấy bóng dáng rồi.
Diệp Thủy Thanh lẩm bẩm nói:
- Hắn sẽ không chết chứ?
Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy có chút hít thở không thông, có chút khó chịu.
- Ha ha, mấy vị mỹ nữ biết sự lợi hại của ta đi!
Diệp Vân Phong đắc ý phá lên cười, ở trong mắt của hắn Lăng Tiếu tựa như có lẽ đã bị oanh thành cặn bã.
- Người rất lợi hại phải không?
Một giọng nói lặng lẽ ở phía sau lưng Diệp Vân Phong vang lên.
Diệp Vân Phong bị giật mình, vội vàng chạy như bay ra thật xa, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói:
- Ngươi... Ngươi lại không có chuyện gì?
Hắn hiện tại nhưng là đánh ra chiến lực gấp ba lần rồi, có thể cùng đê cấp Địa Hoàng đánh một trận, mà một chiêu kia của hắn ở cấp bậc Vương giai có thể tiếp được cơ hồ là không có khả năng, hắn làm sao cũng nghĩ không thông Lăng Tiếu làm sao trốn đi được.
- Vũ kỹ như mèo ba chân kia của ngươi có thể gây thương tổn đến ta sao?
Lăng Tiếu rất là khinh thường mà gãi gãi lỗ tai nói.
Lời này của Lăng Tiếu làm người rất đau đớn, cũng rất đả thương người, Diệp Vân Phong hoàn toàn bị chọc giận rồi.
Diệp Vân Phong như mất đi lý trí vung lên trường thương hướng Lăng Tiếu công tới.
Ở trên bầu trời Diệp gia liền truyền ra từng đợt quang thải thuộc tính văng khắp nơi, tiếng oanh bạo vang lên khiến cho người của Diệp gia cho là có cường đại xâm phạm.
Diệp Lệnh Trùng rất là hài lòng nhìn nhi tử của mình, lấy chiến lực của nhi tử hắn chi sợ có thể cùng lão phân cao thấp rồi.
- Đánh hắn, đánh hắn, hung hăng đánh hắn một trận cho ta.
Diệp Thủy Thanh ở trong lòng càng không ngừng kinh hô.
Không thể không nói công kích của Diệp Vân Phong thật rất cường hãn, khí thế kia phát ra cùng đê cấp Địa Hoàng căn bản không có gì khác biệt.
Lăng Tiếu cũng là ở trong lòng thầm giật mình, nếu không phải hắn có Phong thuộc tính, chỉ sợ sớm đã bị Diệp Vân Phong đánh bại.
- Tới a, chẳng lẽ ngươi liền chỉ biết tránh né sao? Có gan cùng ta đao thật thương thật đánh một trận.
Diệp Vân Phong tuy cường hãn nhưng lại không có cách nào công kích trúng Lăng Tiếu, điều này khiến cho hắn buồn bực không thôi, cho nên hắn chỉ có thể dùng phép khích tướng, hi vọng Lăng Tiếu có thể cùng hắn lấy cứng đối cứng một tràng.
Sau khi Lăng Tiếu liên tục tránh thoát mấy đạo thương ảnh của Diệp Vân Phong, trên mặt lộ ra cuồng bá chi khí nói:
- Ngươi đã muốn bị bại nhanh một chút, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Dứt lời, chiến lực của Lăng Tiếu toàn bộ khai hỏa, một đoàn kim sắc hư ảnh trùng thiên mà lên, một đạo kim sắc long ảnh trên không trung gầm thét, phảng phất giống như là chân long hiện thế, khiến cho người ta không nhịn được mà cúng bái.
Quanh người Lăng Tiếu như mặc một bộ long lân chiến giáp, cả người như một tôn kim sắc chiến thần uy phong lẫm liệt, khí vũ hiên ngang!
Đối mặt với Lăng Tiếu đột nhiê gia tăng chiến lực, thân ảnh của Diệp Vân Phong đột nhiên hơi chậm lại, hắn bị kim long ảnh khiến cho kinh ngạc rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...