Linh thú đáng sợ nhất huyết ma vực lại không dám tổn thương Lăng Tiếu, ngược lại còn lưu chín con Huyết Phong Ưng lại.
Việc này nếu cho thế lực khác biết rõ thì chỉ sợ sẽ phục sát đất.
Tâm tình của Lăng Tiếu thật tốt, lần nữa mang theo mọi người rời đi.
Nhưng mà lúc này bọn họ không có trực tiếp đi đường mà là trực tiếp bay lên không qua sông.
Chín con Huyết Phong Ưng uy phong lẫm lẫm mở đường trên không trung thì hoàn toàn không cần lo lắng đám Huyết Phong Ưng khác tập kích.
Một màn này bị không ít dong binh và thương khách nhìn thấy, thiếu chút nữa chấn kinh rớt cằm.
Bọn họ cũng âm thầm phỏng đoán là thế lực cường đại nào đã hàng phục Huyết Phong Ưng.
Vốn vượt qua huyết ma vực cần thời gian hai tháng, nhưng mà có Huyết Phong Ưng trực tiếp phi hành dẫn đường thì thời gian giảm bớt thật nhiều.
Vốn đám người Lăng Tiếu đã đi được một phần ba lộ trình, hiện tại do Huyết Phong Ưng chở phi hành cho nên nhanh chóng bay tới biên giới huyết ma vực, trung vực đã gần trong gang tấc.
Trung vực chính là võ học thánh địa cũng là khu vực phồn hoa nhất.
Thời điểm đám người Lăng Tiếu vượt qua huyết ma vực thì cẩm thấy thiên địa linh khí từ từ nồng đậm hơn.
Lăng Tiếu kinh ngạc nói:
- Linh khí sung túc như vậy, xảy ra chuyện gì?
Độc Hạt Tử ở một bên giải thích:
- Chúng ta đã sắp tới trung vực, đương nhiên thiên địa linh khí ở đây nồng đậm hơn nơi khác rồi.
Lăng Tiếu giật mình thở dài nói:
- Thì ra là thế, khó trách trung vực nổi tiếng ở đại lục, chỉ bằng linh khí ở đây đã đủ so sánh với tông môn bình thường, ở chỗ này dù là ở nơi nào thì người bình thường đều tu luyện nhanh hơn nơi khác, thành lập tông môn ở đây, xây dựng Tụ Linh Trận thì linh khí tụ tập lại chỉ sợ khủng khiếp hơn nơi khác nhiều, những đệ tử tông môn tu luyện đương nhiên cũng càng nhanh hơn.
Mọi người tiếp tục bay thêm nửa canh giờ và rốt cục nhìn thấy một đại thành to lớn.
Tường thành do đá cẩm thạch ngàn năm xây thành làm cho người ta cảm thấy nặng nề và vững chắc, trên vách tường cho người ta cảm giác áp bách nặng nề giống như tiên thú viễn cổ đang ở đây.
Nhưng mà tòa thành này chỉ là tòa thành bình thường mà thôi, đại thành chân chính còn lớn hơn tòa thành này mấy chục lần.
Lời này không phải Độc Hạt Tử nói, mà là Tàn Báo nói.
Trong mọi người có thể chính thức hiểu được trung vực cũng chỉ có Tàn Báo.
Tuy nói sự việc đã trải qua cả ngàn năm rồi nhưng có nhiều thứ không phải thời gian có thể ăn mòn.
Mọi người thu linh thú lại, đồng thời hàng rơi xuống mặt đất.
Lúc này nữ nhân của Lăng Tiếu đều mang khăn che mặt.
Chúng nữ vốn là mỹ nữ, huống hồ còn phục dụng trân châu ngàn năm khí chất đã không phải là ngày xưa so sánh được.
Các nàng mặc kệ đến chỗ nào cũng sẽ biến thành mục tiêu cho người ta nhìn.
Cho nên Lăng Tiếu căn cứ nguyên tắc ít xuất hiện cho mỗi người mang khăn che mặt để tránh phiền toái.
Đám người Lăng Tiếu mới đến, đương nhiên không có khả năng làm náo động.
Mọi người đi tới cửa thành thì nhìn thấy mấy chữ to cứng cáp khắc ở trên "Toái Cương thành" ! .
Đây chính là trạm kiểm soát đầu tiên của trung vực
Vừa đi tới gần thì bọn người Lăng Tiếu đã cảm ứng được khí tức cường đại.
Lăng Tiếu nói một câu:
-Trung vực quả nhiên không phải bình thường.
Nội tâm của hắn trở nên hưng phấn lên, đây chính là nơi hắn hướng tới, cường giả càng nhiều thì hắn càng hưng phấn.
Có lẽ chính nơi này sẽ giúp hắn càng trở nên cường đại hơn.
Trông coi cửa thành là mấy tên Linh Sư giai, còn có vài tên Vương giai.
Độc Hạt Tử dường như rất quen thuộc nơi này, xuất ra đầy đủ huyền tinh giao cho thủ vệ và đi vào thành.
Nội thành người tới người đi rất náo nhiệt, càng có rất nhiều võ giả trực tiếp cưỡi linh thú đi tới, hành động của người ở đây không có bị bó buộc.
Đối với chuyện này càng náo nhiệt hơn, Lăng Tiếu cũng chẳng phải mới gặp lần đầu.
Hắn từng ở Nam Thiên Thành nhìn thấy tràng cảnh như vậy.
Nam Thiên Thành Đổng gia lão tổ tới từ trung vực cho nên thành trì của Đổng gia cũng chiếu theo hình thức của trung vực quản lý.
Nhìn thì lộn xộn thế nhưng mà những võ giả cưỡi linh thú đều khắc chế linh thú không cho chúng đả thương người.
Bằng không bọn họ sẽ bị xử lý, còn là cao thủ xử lý.
Nhưng mà bọn họ muốn giải quyết tranh chấp cũng có thể.
Bởi vì trong thành có võ đài tư đấu cho mọi người tự giải quyết mâu thuẫn, sinh tử do thiên mệnh, đây cũng là một trong những nét đặc sắc của thành trì.
Lăng Tiếu, Tàn Báo cùng Độc Hạt Tử đều là người trải qua chuyện đời, thế nhưng mà những người khác lần đầu tiên nhìn thấy hoàn cảnh xa lạ như vậy, nhìn thấy những cửa hàng xa hoa thì không ngừng nhìn qua.
Chúng nữ chú ý chính là những cửa hàng quần áo và trang sức, nhìn xem bên trong có vải vóc quý giá gì hay không, các nàng đều là hưng phấn lên.
Hoa Hiểu Quế lúc này đang chú ý tới những cửa hàng và những người bán hàng rong rao bán linh thảo, con mắt đã sáng lên.
Hắn phát hiện những linh thảo tam tứ giai ở đây chỉ là hàng bình thường, chỉ cần ngươi có huyền tinh thì đều mua được, thậm chí còn phát hiện một ít linh thảo ngũ giai.
Trân tàng của hắn không nhiều, huyền tinh cũng có hạn nên căn bản không cách nào mua được linh thảo đẳng cấp cao.
Lăng Tiếu vỗ vỗ vai của hắn nói:
- Mau chóng tăng lên tới Tứ phẩm đi, khi đó linh thảo chẳng còn là vấn đề.
Hoa Hiểu Quế biết rõ bổn sự của Lăng Tiếu cho nên không ngừng gật đầu.
- Lão đại ngươi yên tâm đi, ta sẽ mau chóng tăng lên.
Hiện tại Hoa Hiểu Quế đã là Vương giai trung giai, muốn luyện chế ra Tứ phẩm đan dược chỉ cần lĩnh ngộ và kinh nghiệm mà thôi.
Lăng Tiếu cũng có lòng tin vào thiên phú của Hoa Hiểu Quế, bởi vì Hoa Hiểu Quế ở phương diện luyện dược chấp nhất hơn hắn nhiều lắm.
Một chuyến này đi dạo qua không ít nơi, trên mặt mọi người rất hưng phấn.
Rốt cuộc bọn họ cũng biết cái gì là thành trì phồn hoa.
Bọn họ hiện tại chẳng khác gì nông dân đi ra thành thị lớn, những thứ bình thường cũng trở nên mới lạ.
Lúc này trên đường đi Đường Cương Lĩnh rất ít nói chuyện giữ chặt Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu hỏi ngược.
- Đường huynh như thế nào?
Đường Cương Lĩnh là Luyện Khí Sư trẻ tuổi xuất sắc của Đường gia bị Lăng Tiếu kéo tới.
Hắn thành lập thế lực tương lai đương nhiên không thể thiếu Luyện Khí Sư trọng yếu được rồi.
Đường Cương Lĩnh lúc này vui mừng xen lẫn sợ hãi chỉ qua một hướng.
- Ta nhìn thấy Thiên Niên Ngân Văn Thạch.
Thiên Niên Ngân Văn Thạch, đây là tài liệu luyện khí trân quý.
Cho dù là huyền khí gì gia tăng thêm Thiên Niên Ngân Văn Thạch vào thì độ bền của nó tăng lên không ít, có thể đề cao phẩm giai huyền khí.
Loại tài liệu này đối với bất luận Luyện Khí Sư nào cũng có sức hấp dẫn cực lớn.
Đường Cương Lĩnh xuất từ luyện khí thế gia, khát vọng với các loại tài liệu chẳng thua kém gì Hoa Hiểu Quế khát vọng với linh thảo.
Người bán tài liệu là một trung niên Vương giai, bộ dáng của hắn có chút lôi thôi, dưới chân hắn là mấy khối Ngân Vân Thạch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...