Tiếp theo lão giả kia lại quay đầu đối với Lăng Tiếu kêu to nói:
- Tiểu ca, chúng ta liền trốn đi đi!
- Lão trượng, không cần gấp gáp, bọn họ không làm gì được chúng ta.
Lăng Tiếu rất là bình tĩnh nói.
Nếu hắn đã đáp ứng muốn hộ tống hai người này đến Trung vực, vậy hắn cũng sẽ không nuốt lời.
Hắn tại sao thay đổi chủ ý muốn hộ tống hai người này, đương nhiên là vì muốn từ trong miệng của bọn họ mà hiểu rõ tình huống hiện tại của Trung vực, hơn nữa hắn sơ lâm Trung vực cần một góc nhỏ ở lại, hai người này
liền thành mấu chốt rồi.
Mặc dù thực lực của Huyết Xà dong binh đoàn không kém, nhưng mà Lăng Tiếu sẽ sợ bọn hắn sao?
Đã có người đi tìm chết, vừa lúc khiến cho người khác cảm thụ loại cuộc sống giết chóc này một chút đi!
Lão giả dĩ nhiên có thể nhìn ra Lăng Tiếu bên này thực lực hùng hậu,
bằng không lúc trước lão cũng sẽ không cầu trợ đám người Lăng Tiếu.
Chỉ là người của Huyết Xà dong binh đoàn cũng không phải là ngồi không, một khi khai chiến chính là máu nhuộm trường không rồi.
Mà nhiệm vụ của lão là muốn hộ tống tiểu thư trở về, vạn nhất ở trong
đại chiến này tiểu thư có gì bất trắc, trách nhiệm này hắn cũng đảm
đương không nổi.
Lăng Tiếu nhìn thấu lo lắng của lão giả nói:
- Nếu như lão trượng cảm thấy chúng ta không có năng lực kia, vậy hai người các ngươi trước tiên có thể lên đường.
- Vi gia gia, chúng ta đi!
Nữ tử trẻ tuổi hung ác nhìn Lăng Tiếu, lúc này hướng về phía lão giả kêu to nói.
Lão giả do dự một chút nói:
- Nếu tiểu ca có lòng tin, vậy lão phu liền lưu lại giúp ngươi một tay.
Lão giả rất muốn mang theo tiểu thư của lão rời đi, nhưng mà vậy liền vi phạm với hứa hẹn mới vừa rồi của lão.
Nếu là dám người Lăng Tiếu thắng, vậy bọn họ còn muốn tìm người hộ tống liền khó khăn.
Lão quyết định đem mạng của hai chủ tớ chính mình đánh cuộc ở trên người thanh niên nhìn không thấu ở trước mắt này.
Tuy nới người trẻ tuổi ở trước mắt này không có năng lượng ba động,
nhưng mà ở Trung vực không thiếu bí pháp có thể ẩn giấu khí tức, hơn nữa phía sau hắn có một bang cường thủ đi theo, có thể suy đoán thân phận
của người trẻ tuổi này không phú thì quý, có lẽ là công tử ca của đại
phiệt khác ở bên kia, nếu như có thể kết giao với bọn họ mà nói có lẽ
cũng là một chuyện rất may mắn.
- Ha hả, ngươi sẽ vì quyết định của ngươi mà cảm thấy chính xác.
Trên khuôn mặt anh tuấn của Lăng Tiếu họa xuất ra một nục cười mê người nói.
Nhưng mà ở trong mắt nữ tử trẻ tuổi này lại là cảm thấy kia là nụ cười
tà ác của ác ma, làm cho nàng cảm thấy khó chịu không thôi.
Lăng Tiếu trở lại chỗ của người mình sâu xa nói:
- Mọi người xốc lại tinh thần cho ta, có người đến để cho các ngươi
luyện tay rồi, đợi lát nữa không phải là ngươi chết chính là ta vong, hi vọng các ngươi có thể hảo hảo cảm thụ trò chơi tử vong này.
Nếu nhưu đã quyết định ở Trung vực xông xáo, đây tuyệt đối là một cái lịch trình giết chóc.
Hiện tại liền để cho bọn họ trước tiên cảm thụ một chút loại cuộc sống
giết chóc này, cũng tốt để cho bọn họ thấy rõ quy tắc sinh tồn ở trên
phiến đại lục này là tàn khốc cỡ nào.
Không tới nửa canh giờ, một đội nhân mã từ trong bóng đêm dần dần xuất hiện.
Đội nhân mã này không cần phải nói chính là người của Huyết Xà dong binh đoàn, tổng cộng có bảy tám chục người, mỗi người đều là tràn đầy ý sát
phạt nồng đậm.
Bọn họ đều là người sống lâu dài trên lưỡi đao, bọn họ đều là cao thủ
đánh giết ở trong rừng rậm, cùng với những tiểu dong binh đoàn có thực
lực nhỏ yếu kia hoàn toàn không giống nhau.
Viêm Xà là người có thực lực cao nhất của đoàn người này, thực lực cao
cấp Địa Hoàng, là Phó đoàn trưởng của Huyết Xà dong binh đoàn, thủ đoạn
sát phạt cực kỳ tàn nhẫn đáng sợ, mà hắn người này lại là háo sắc nổi
danh, nữ tử bị hắn chà đạp qua không có một ngàn cũng phải tám trăm rồ.
Viêm Xà thân hình cao lớn uy mãnh, là một loại mãnh nhân ít thấy khi
đứng ở trong đám người cũng khiến cho người ta cảm thấy áp lực đại tăng, trên lưng hắn có mang theo một đôi trọng chùy hiện lên hỏa quang nồng
liệt.
Song trọng chùy này thoạt nhìn không phải là rất lớn, nhưng mà lại nặng
hai ngàn cân, sức nặng này đối với võ giả bình thường mà nói đều sẽ cảm
giác trầm nặng không dùng được, nhưng mà đối với Viêm Xà mà nói lại là
nhẹ như không có gì.
Đi theo bên cạnh hắn chính là Thanh Xà cùng với một gã trung cấp Địa
Hoàng, hai gã đê cấp Địa Hoàng khác, còn lại hơn mười người đoàn viên
đều là Vương giai trở lên.
- Nhị ca, những người đó đang ở trước mắt, bên trong nhưng là có rất
nhiều nữ nhân xinh đẹp, ta cùng ca hai người tối nay thật có phúc.
Thanh Xà cùng Viêm Xà cũng là một loại mặt hàng, một bên xoa xoa tay hướng Viêm Xà nói.
Viêm Xà cùng đại ca Huyết Xà của hắn là huynh đệ kết nghĩa, cho nên Thanh Xà liền gọi Viêm Xà là nhị ca rồi.
- Hắc hắc, chờ ta xem qua rồi hãy nói, ngươi tiểu tử này mỗi lần nói mặt hàng đều là hàng bình thường, hi vọng lần này đừng làm cho ta thất vọng mới tốt.
Viêm Xà âm hiểm cười nói.
- Dĩ nhiên sẽ không rồi, không tin ngươi hỏi lão ngưu bọn họ một cút,
bọn họ nhìn thấy từng người cũng phải chảy nước miếng rồi, còn có một
già một trẻ kia lại là đại dê béo, vừa mở miệng chính là năm vạn trung
phẩm huyền tinh, đem bọn họ bắt được tới tay thì tháng này cũng có thể
có nhiều chút thời gian sung sướng rồi.
Thanh Xà hưng phấn mà nói, phảng phất hắn đã thấy được đám người Lăng Tiếu muốn rơi vào trong tay bọn họ.
- Di, xem điệu bộ của bọn hắn tựa hồ đang chờ chúng ta tới?
Viêm Xà liếc mắt nhìn hơn mười người ở phía trước một cái kinh ngạc nói.
Tiếp theo trong con ngươi hắn trở nên co rút lại, thần sắc lộ ra vẻ sợ hãi.
Thanh Xà cho là Viêm Xà bị sắc đẹp của mấy cái bé con kia khiến cho kinh hãi, lúc này ở một bên lại cười nói:
- Nhị ca thấy mấy bé con này như thế nào? Đêm các nàng toàn bộ bắt trở về làm phu nhân cho chúng ta cũng cảm thấy đáng giá.
- Thanh Xà chớ nói, chúng ta đi!
Viêm Xà quát to một tiếng, thân ảnh lặng lẽ lui về phía sau.
Người của Huyết Xà dong binh đoàn đều choáng váng!
Phó đoàn trưởng luôn luôn không sợ trời không sợ đất làm sao còn chưa khai chiến liền muốn chạy trốn
Thanh Xà lại càng không sờ được đầu óc hướng về phía Viêm Xà nói:
- Nhị ca chẳng lẽ là sợ mấy cái bé con này ăn ngươi, yên tâm, tối nay lienf để cho bọn họ ăn đủ.
- Ít nói nhảm, ngươi không đi thì ta đi!
Viêm Xà rống ớn một tiếng, rốt cuộc vứt ra muốn rút lui.
- Nếu tới, đều lưu lại đi!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói một tiếng, bóng người chợt lóe liền đến bên cạnh Thanh Xà.
Thanh Xà không có ngờ tới tốc độ của Lăng Tiếu lại nhanh như thế, thời
điểm hắn muốn phản kích thì mặt đã bị Lăng Tiếu hung hăng đập cho một
quyền.
- Ngươi cái phế vật này cũng muốn nhúng chàm nữ nhân của bản thiếu gia, bản thiếu gia tự mình đưa ngươi lên đường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...