Lăng Tiếu chạy tới bên cạnh La Khinh Sương, nhìn chằm chằm vào gương
mặt kiều diễm của nàng, xoa xoa hai tay, nước miếng ở khóe miệng tựa hồ
đều nhanh muốn chảy xuống.
La Khinh Sương nghĩ lại lời của
Lăng Tiếu một chút, giương lên đôi mắt đẹp, lại thấy sắc dạng giống như
‘Ngạ lang’ kia của hắn, lúc này một quyền vung ra:
- Ngươi đi chết đi!
- Phốc!
- A!
Một quyền mạnh mẽ đánh nhẹ ở trên gương mặt tuấn tú của Lăng Tiếu, để cho hắn đau đớn hét lên một tiếng.
- A, ngươi làm gì mà không né tránh.
La Khinh Sương kêu nhỏ một tiếng, nàng không nghĩ tới Lăng Tiếu lại
không né tránh, trong lòng không khỏi thay Lăng Tiếu cảm thấy đau lòng.
- Ha hả, ta người này miệng tiện, đáng đánh!
Lăng Tiếu sờ sờ gương mặt, mang theo xin lỗi cười nói.
Hắn đã luyện thành Kim Cương Ngũ Biến quyết đệ nhất biến, một quyền binh thường như vậy có thể đánh đau hắn sao?
La Khinh Sương vào đời chưa lâu, nào biết khổ nhục kế của Lăng Tiếu, lúc này thấp mặt xin lỗi nói:
- Thật xin lỗi, người ta không phải cố ý, bất quá ngươi lại không nên nói những lời khinh bạc này nữa, được không?
- Tốt, ta không nói nữa, xem ra là ta tự tác đa tình rồi.
Lăng Tiếu đau lòng khổ sở nói.
- Không… Không phải thế, chỉ cần ngươi không đối với nhân gia nói những lời đó, nhân gia mới sẽ không đánh ngươi.
La Khinh Sương vội vàng giải thích.
- Nhưng mà, nhìn thấy ngươi xinh đẹp động lòng người như vậy, ta cuối
cùng là không nhịn được nói lên mấy câu, ai, quyên đi, sau này ngươi
đừng tìm tới ta, ta sợ ta…
Khuông mặt tuấn tú của Lăng Tiếu dần dần vặn vẹo, bộ dáng thoạt nhìn hết sức khó chịu.
La Khinh Sương chẳng biết tại sao trong lòng cảm thấy hết sức khó chịu, khó chịu đến làm cho nàng nhanh chóng thở không được, nàng không muốn
thấy bộ dạng như vậy của Lăng Tiếu, lúc này lớn mật bắt lấy tay của hắn
nói:
- Nếu như ngươi có thể ở trên các gia tộc đại bỉ lấy được đầu bảng, nhân gia liền… cùng ngươi có được không?
La Khinh Sương bị Lăng Tiếu dùng kế lạt mềm buộc chặt, bức rồi lại bức, rốt cuộc không nhịn được biểu lộ cõi lòng.
Từ sau lần trước ở Vị Hương cư bị Lăng Tiếu đả bại, trong đầu nàng dần
dần nhiều thêm một cái bóng dáng, mỗi lần luôn là tránh đi không được.
Từ nhỏ đến lớn nàng đều lấy hắn làm mục tiêu, vốn là sau khi hắn biến
thành phế nhân, nàng chỉ là cảm thấy tâm tình hạ xuống, nhưng cũng sẽ
không cảm thấy khó chịu. Nhưng là gặp lại hắn sau khi cách nhiều năm,
hắn lại có thể khôi phục huyền lực, cũng dùng thân phận Võ Đồ đánh bại
nàng, làm cho nàng bắt đầu nảy mầm tình cảm, mà ngày hôm qua lại nghe
hắn đến địa bàn của Lý gia giết người, trong lòng thực vì hắn mà đổ một
thân mồ hôi lạnh, nàng biết mình đã yêu Lăng Tiếu đến hết thuốc chữa
rồi, cho nên sáng sớm hôm nay liền tới đây thăm Lăng Tiếu.
Nàng không muốn hôm nay sẽ đối với Lăng Tiếu bày tỏ cõi lòng, nàng tính
toán đến thời điểm các đại gia tộc đại bỉ, nếu như Lăng Tiếu có năng lực áp quần hùng, đoạt được khôi thủ mà nói, nàng lại hướng hắn biểu lộ.
Hôm nay nàng bất tri bất giác mắc mưu của Lăng Tiếu, nàng cảm thấy Lăng Tiếu tựa hồ cũng đã yêu nàng, hiện tại đem lời trong lòng nói ra, tâm
tình vừa là khẩn trương vừa là xấu hổ.
- Chuyện này là thật?
Lăng Tiếu đổi ngược lại nắm bàn tay mềm mại của La Khinh Sương hỏi.
La Khinh Sương đỏ mặt gật gật đầu, muốn đem tay giãy đi ra ngoài, đáng
tiếc Lăng Tiếu lại là không chịu buông tay, cũng chỉ có thể tùy ý hắn
chiếm chút ít tiện nghi.
- Tốt, ngươi chờ, ngày các đại gia
tộc đại bỉ ta nhất định sẽ đoạt được khôi thủ, đến lúc đó liền chờ ngươi biết điều một chút làm nha hoàn của ta đi, ha ha!
Lăng Tiếu đắc ý cười nói.
- Ngươi đi chết!
La Khinh Sương mắng một câu, tránh ra khỏi tay của Lăng Tiếu, ủy khuất xoay người liền chạy ra khỏi nhà hắn.
Chỉ là làm nha hoàn sao?
…
Chưa đến hôm sau, đang ở xế chiều hôm đó, Lý gia cùng Lam gia liền sai
người đưa tới lễ bồi thường, Lý gia đưa chính là nhị giai trung cấp
Nhuyễn Vệ giáp, Lam gia sai người đưa tới một gốc nhị giai trung cấp
linh thảo.
Sau khi lấy được đồ đưa tới, Lăng Tiếu không nói
hai lời liền đem Nhuyễn Vệ giáp nhét vào trong ngực Bạch Vũ Tích, để cho nàng nhanh chóng mặc vào.
Bạch Vũ Tích lúc bắt đầu còn cự
tuyệt, nói nàng cầm tới cũng vô dụng, muốn đem nó cho Lăng Tiếu, cuối
cùng hắn phải lấy ra uy nghiêm của thiếu gia, nàng mới ngoan ngoãn nhận
lấy. Về phần nhị giai trung cấp linh thảo kia, Lăng Tiếu dĩ nhiên không
thể nào giao cho Bạch Vũ Tích rồi, một là đưa cho nàng thì vô dụng, hai
là không có năng lực giữ nó, cho nên Lăng Tiếu nhận thay bảo tồn xuống.
Hôm nay chính hắn nhưng là có thêm không ít hàng tồn thật tốt, chỉ đợi
ngày sau thời điểm chính mình đột phá tới Huyền Sĩ giai, những thứ trữ
tồn này có thể cần dùng đến rồi.
Trong nháy mắt lại qua bảy ngày.
Vào đêm, sau khi Lăng Tiếu trải qua một ngày hành hạ, lần nữa ngâm mình trong thùng dược liệu, dược tính trong thùng kia chỉ ở trong một khắc
thời gian đã bị Lăng Tiếu hấp thu sạch sẽ.
Những dược lực này căn bản không đủ để cho Lăng Tiếu khôi phục thân thể, ngay sau đó hai
loại huyền công trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, huyền lực tuần hoàn đảo lưu, càng không ngừng làm dịu tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng, thương thế quanh thân lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang khôi
phục.
Qua nửa đêm, Lăng Tiếu từ trong đả tọa tỉnh lại, thân
thể trần trụi tản ra kim quang nhàn nhạt, kỳ thật là da thịt bạch tính
đã bị màu vàng nhạt thay thế rồi, màu vàng nhạt tinh oánh lưu chuyển, lộ ra quang thải cực kỳ sáng loáng không tỳ vết, thời khắc lộ ra vẻ thần
thánh.
Lăng Tiếu khó có thể tin nhìn biến hóa của màu da trên thân thể mình, miệng há thật to, lẩm bẩm tự nói:
- Đây là dấu hiệu của đệ nhị biến tiểu thành rồi!
Lời của hắn vừa dứt, vầng sáng màu vàng nhạt biến mất, da thịt lại một lần nữa khôi phục bộ dáng trắng nõn nhẵn nhụi.
- Ta dựa vào, lúc này biến thành tắc kè hoa rồi!
Lăng Tiếu quát khẽ, trên mặt đều là mừng rỡ.
Trải qua hơn nửa tháng hành hạ tàn bạo, Kim Cương Ngũ Biến quyết đệ nhị biến Luyện Cân cuối cùng có tiểu thành tựu, tốc độ này thực sự nhanh
đến kinh người.
Thực
lực trung giai Huyền Giả của bản thân hắn cũng có đại đề thăng, đang dần dần hướng về trung giai đỉnh phong mà đi, tin tửng không cần mấy tháng
đột phá cao giai Huyền Giả không phải là viejc gì khó khăn. Đây đều là
thần kỳ của Tam Phân Quy Nguyên Khí mang đến, trừ tốc độ tu luyện tang
nhanh, còn có thể cùng Kim Cương Ngũ Biến quyết đồng dạng hấp thu dược
lực, đem dược lực chuyển thành huyền lực, đây mới khiến hắn ở trong
khoảng thời gian ngắn có đề thăng rõ rệt như vậy.
- Lão thái
gia đã nói, đợi sau khi đệ nhị biến tu luyện tiểu thành, có thể kết thúc huấn luyện giai đoạn thứ nhất rồi, đợi hừng sáng tìm Lão thái gia nói
một chút, để cho ta nghỉ ngơi cả tháng mới được, là lúc đi Hoang Tùng
sơn mạch dạo một vòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...