Trong Đào Hoa cốc của Mị tông.
Trong sơn cốc này trồng dầy hoa đào, trên cây kết xuất từng đóa tiểu hoa màu hồng nhạt kiều diễm ướt át, thoạt nhìn mỹ luân mỹ hoán, khiến người ta hoa mắt không thôi.
Ở giữa vườn đào thỉnh thoảng có từng đạo thân ảnh nổi bật xuyên qua, thỉnh thoảng còn truyền ra trận trận tiếng cười duyên.
Ở chỗ trung ương nhất của Đào Hoa cốc, trước một phòng trúc, nước suối chảy róc rách, linh điểu đê minh, hoa hương thơm ngát.
Trước phòng trúc, một gã phụ nhân thoạt nhìn bất quá năm mươi tuổi ngồi ở trên ghế trúc, phía sau có hai tuyệt sắc mỹ nữ đang bóp nhẹ bả vai cho nàng, lộ ra bộ dáng nhàn nhã tự đắc.
Nếu như Lăng Tiếu ở nơi này mà nói, nhất định sẽ nhìn một cái liền nhận ra một cái mỹ nữ trong đó đang giúp phụ nhân bóp vai lại là sư tỷ Ngọc Liệt Diễm của Xích Viêm phong ở tông môn hắn.
Một nữ tử khác cũng không xa lạ gì, là Vũ Mị Nương đã gặp qua ở trong bí cảnh Trấn Thiên tông.
- Sư phụ, chúng ta phụng dưỡng có được hay không a?
Vũ Mị Nương phát ra thanh âm giống như chim oanh hỏi.
Pụ nữ kia vẫn nhắm hai mắt, chỉ là khẽ lên tiếng:
- Coi như cũng được!
Vũ Mị Nương lộ ra sắc mặt vui mừng, tiếp theo hướng về phía Ngọc Liệt Diễm sử đi một cái ánh mắt mới nói:
- Vậy sư phụ, chúng ta muốn mang sư muội trở về gia tộc nàng một chuyến, đem chuyện nàng bái nhập Mị tông chúng ta nói cho trưởng bối của nàng biết có được hay không?
Phụ nữ kia tựa hồ không nghe thấy lời nói của Vũ Mị Nương, như cũ đang nhắm mắt dưỡng thần.
Qua một lúc lâu sau, phụ nhân kia mới nói:
- Đừng cho là ta không biết tiểu tâm tư của các ngươi, đơn giản chính là muốn đi hỏi thăm ngươi giết lên Trọng Kiếm môn có phải hay không là người nam nhân của Tiểu Diễm ngươi hay không mà thôi, các ngươi cũng không nghĩ một chút xem hắn có năng lực đi ra khỏi bí cảnh sao? Cho dù là đi ra dược, hắn có năng lực diệt được Trọng Kiếm môn sao? Tiểu Diễm, ngươi nếu như đã bái vào môn hạ chúng ta, mà Trọng Kiếm môn đã bị diệt, ngươi liền an tâm ở chỗ này tu luyện đi, gia tộc ngươi ở bên kia ta sẽ phái người đi báo cho.
Vũ Mị Nương hướng về phía Ngọc Liệt Diễm quang đi ánh mắt áy náy.
Trong mỹ mâu của Ngọc Liệt Diễm lộ ra mấy phần ảm đạm, tiếp theo đối với mỹ phụ kia nói:
- Sư phụ, đệ tử nhất định sẽ dốc lòng tu luyện.
- Ừ, đây là được rồi, ngươi cùng Mị nương đều là trời sinh mị cốt, thành tựu tương lai liền so sánh với vi sư thì cao hơn nhiều, nam nhân cuối cùng chỉ là khách qua đường trong sinh mệnh của các ngươi, ngàn vạn lần không nên vùi thân vào trong đó, đó chỉ là độc dược trí mạng của các ngươi biết không?
Phụ nhân nhàn nhạt nói.
- Đệ tử biết rồi!
Nhị nữ cùng kêu lên đáp.
....
Sau khi Tử Thiên tông nhận được chuyện tình Trọng Kiếm môn bị diệt, tất cả cao tầng đều là mừng rỡ vạn phần, đồng thời trong lòng càng đối với đáng sợ của Lăng Tiếu có sâu hơn một tầng hiểu biết. Bọn họ hiện tại đều là ở trong lòng đối với Lăng Tiếu càng thêm sợ hãi rồi.
Bên trong đại điện của Tử Thiên tông, tông chủ Vân Hùng cùng với chư trưởng lão đều ở trong đó.
Vân Hùng ở thượng thủ hướng về phía Mộc Hòe hỏi:
- Mộc sư huynh, không biết Lăng trưởng lão đã trở lại hay chưa?
Kể từ sau khi Mộc Hòe ở trước đó thiếu chút nữa thoát khỏi tông môn, Vân Hùng đối với Mộc Hòe liền một mực lấy 'Sư huynh" để xưng hô, có thể thấy được hắn cũng không dám làm ra bộ dáng gì với Mộc Hòe rồi.
Hôm nay Lăng Tiếu cường thế như thế, hắn tự nhiên càng sẽ cực lực lấy lòng Mộc Hòe, chỉ cần Mộc Hòe vẫn trung thành như một, vậy Lăng Tiếu cũng sẽ không thoát khỏi tông môn. Chỉ cần Lăng Tiếu tiếp tục lưu lại nơi này, vậy thì tương đương với Tử Thiên tông có một cây định hải thần châm, bên trong trăm năm nói không chừng có thể hướng đến cảnh giới Thất phẩm tông môn xuất phát.
Mộc Hòe khẽ lắc đầu nói:
- Hắn hẳn là sớm trở lại, bất quá cũng không trở về tông môn, chỉ là để cho một gã chấp sự ở bên trong thành mang theo một cái tin tức trở lại mà thôi!
- Mang theo tin tức gì?
Vân Hùng hỏi.
- Hắn để cho ta chuyển cáo tới tông chủ ngươi, Mộng Kỳ đứa bé kia đã được Thiên Tôn tự xưng là đến từ Minh Thủy tông của Trung vực thu làm đồ đệ, hiện tại đã đi Trung vực rồi, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về.
Mộc Hòe đáp.
- Cái gì, Mộng... Mộng Kỳ nàng đi Trung vực rồi?
Vân Hùng kinh ngạc nói.
Những trưởng lão khác đang ngồi tất cả đều là lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trung vực là võ học thánh địa mà bất kỳ võ giả nào đều hướng tới, nơi đó của cải dồi dào, tông phái môn phiệt nhiều như rừng rậm, cường giả lại càng nhiều vô số kể, kỳ trân dị bảo chỗ nào cũng có.
Ở loại địa phương tu luyện nhân tài đông đúc, tài nguyên hùng hậu này muốn không cố gắng tiến giai cũng khó khăn.
Nhưng mà nơi đó cũng đồng dạng là một cái sát lục chia địa tàn khốc.
Bất kỳ võ giả nào có thể không chút lý do mà giết người, không có tông môn đại phiệt làm hậu thuẫn, không có thực lực cường đại làm chỗ dựa, ở loại địa phương này tùy thời đều có họa sát thân. Đây cũng là nguyên nhân mà không ít cao thủ ở Tây Bắc hoặc Nam Vực không dám dễ dàng đặt chân tới Trung vực.
- Không sai, hắn để cho người khác truyền lời lại là nói như vậy.
Mộc Hòe gật đầu đáp.
Sắc mặt của Vân Hùng lộ ra vẻ phức tạp lẩm bẩm nói:
- Hi vọng nàng ngày sau có thể học được sở thành, đem Tử Thiên tông chúng ta dẫn vào Thất phẩm tông môn a!
Bỗng nhiên một chút hắn lại hỏi:
- Vậy Lăng trưởng lão vì sao không trở lại?
- Tiếu nhi, hắn có thể đã trở về Vẫn Thạch thành thăm thân nhân đi, hắn nói còn có thể hồi tông môn.
- Là vậy, rời nhà nhiều năm cũng nên trở về đi xem một chút rồi.
Vân Hùng đáp một tiếng, nghe Mộc Hòe nơi nửa câu sau, hắn cảm thấy an tâm không ít, lại nói tiếp:
- Sau khi đợi Lăng trưởng lão trở về, Mộc sư huynh ngươi liền nói cho hắn biết, chúng ta để cho hắn cử hành nghi thức tấn phong Hộ tông trưởng lão.
- Nghi thức Hộ tông trưởng lão?
Các trưởng lão đang ngồi đều là lộ ra vẻ kinh hãi.
Hứa Kiếm Nam đầu tiên đứng ra nói:
- Tông chủ, cái này tựa hồ không ổn?
Vân Hùng nhìn hắn hỏi:
- Có gì không ổn?
Hứa Kiếm Nam liếc mắt nhìn Mộc Hòe một cái nói:
- Lăng trưởng lão tuy nói thiên phú kinh người, lại là Ngũ phẩm Luyện dược sư, nhưng mà hắn như cũ vẫn là thực lực trung cấp Vương giai, lịch đại Hộ tông trưởng lão có thực lực thấp nhất cũng phải đạt tới Địa Hoàng giai, chỉ dựa vào điểm này hắn liền không thích hợp rồi, hơn nữa niên kỷ của hắn đang còn trẻ, tính tình vội vàng xao động, thật sự không chịu nổi lần đại nhậm này, kính xin tông chủ nghĩ lại.
- Hứa sư huynh lời ấy sai rồi, Lăng trưởng lão mặc dù chỉ là trung cấp Vương giai, nhưng mà hộ thân linh thú của hắn nhưng là lục giai cao cấp Giao Long, linh thú có thể so với Thiên Tôn, Lăng trưởng lão chỉ cần làm Hộ tông trưởng lão, vậy hộ thân linh thú của hắn chính là hộ tông linh thú của bổn tông, đây thực sự là có lợi cho an ổn phát triển cùng lớn mạnh của bổn tông, hắn hiện tại mặc dù trẻ tuổi một chút, nhưng có Mộc sư huynh ở một bên giám sát, nghĩ đến cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
Ôn Hải Yến đứng dậy nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...