- Nam... Nam ca, ngươi... Làm sao ngươi dừng lại rồi, chúng ta tiếp tục uống a!
Lăng Tiếu mơ hồ nói.
Tư Đồ Nam bây giờ hoài nghi Lăng Tiếu có phải đang giả bộ ngu hay không, nhưng mà khi nhìn bộ mặt đỏ bừng kia của Lăng Tiếu, lại cảm thấy không giống.
Bất quá hắn cũng không dám tiếp tục cùng Lăng Tiếu uống nữa rồi, hướng về phía sau hắn gọi một cái:
- Các ngươi đều tới đây cùng Tiếu huynh đệ uống nhiều vài bình.
Mấy tên người hầu của Tư Đồ Nam lập tức đi tới, bọn họ hiểu được mưu đồ của Tư Đồ Nam, mỗi người kêu lên một bầu rượu, muốn xa luân chiến đem Lăng Tiếu uống say rồi lại nói.
Song Lăng Tiếu lại là cười nhạt hướng Tàn Báo vẫy vẫy tay nói:
- Ta không được, Tàn Báo ngươi lên, ngươi cùng với mấy người bọn hắn uống, đừng cô phụ một phen tâm ý của Nam ca.
Tư Đồ Nam cũng không có lên tiếng ngăn cản, dù sao người hầu của hắn nhiều, đối phương chỉ có một.
Hắn cũng không tin người hầu của hắn không uống bằng một người của đối phương.
Lúc này, Tư Đồ Nam lại sai đến càng thái quá rồi.
Tàn Báo vừa lên chính là từng bình uống với người hầu của hắn.
Rất nhanh, hắn một người lại là tự mình uống chừng mười bình, sắc mặt không nhìn ra nửa điểm dị trạng.
Ngược lại là chút ít người hầu kia từng cái vẻ mặt đều phát khổ lên.
Lăng Tiếu tựa hồ thấy vậy rất đã nghiền, ở một bên nói:
- Nam ca, ngươi... Hạ nhân của ngươi không được, nhiều người như vậy, so ra kém một người của ta.
Tư Đồ Nam xưa này sĩ diện, nghe được ngôn ngữ kích động như thế của Lăng Tiếu, lập tức đối với người hầu của mình kêu lên:
- Uống cho ta, liều mạng mà uống, nếu là không thể đem hắn uống ngã, các ngươi liền đi chết.
Những người hầu kia nhận được mệnh lệnh, đánh một cái lạnh run, cũng là lấy hết sức lực, từng người thay phiên nhau cùng Tàn Báo một bình lại một bình uống hết.
Tiểu nhị của trà lâu thấy vậy trận trận mồ hôi lạnh ứa ra, trong lòng thầm nghĩ:
- Lúc này vốn liếng của chưởng quỹ đều lỗ rồi, đây đều là một đám sói đi ăn chùa a!
Tàn Báo cư nhiên liên tục uống bảy mươi bầu rượu, như cũ mặt không đổi sắc, thỉnh thoảng đối với Lăng Tiếu quang đi một cái ánh mắt thỉnh phần thưởng.
Nhìn lại người hầu của Tư Đồ Nam đã có hai, ba người miệng phun dịch rượu ngất ngã trên mặt đất, còn có hai ba người miễn cưỡng có thể uống tiếp, chẳng qua là cả người cũng bắt đầu không điều khiển được rồi.
Tư Đồ Nam thấy vậy hai mắt đăm đăm, cuối cùng ý thức được gặp phải cao thủ uống rượu, lúc này thật là đem mặt ném về đến nhà rồi.
Khi Tàn Báo đem hai ba tên người hầu cuối cùng đều uống ngã, Tư Đồ Nam trực tiếp hết chỗ nói rồi.
- Nam ca, ngươi của ngươi không được a, nếu không.. Ta với ngươi hai người lại uống một chút?
Lăng Tiếu hiện lên nụ cười âm hiểm nói.
Tư Đồ Nam nhìn ánh mắt chơi đùa của Lăng Tiếu, cuối cùng biết lần này là mắc mưu bị chơi xỏ rồi.
Hắn nặng nề vỗ bàn một cái, đứng lên lạnh lùng nhìn Lăng Tiếu nói:
- Rượu này liền để hôm khác chúng ta tiếp tục uống, bất quá... Tiếu huynh đệ ngươi phải đem vị hôn thể ở bên cạnh ngươi làm ấm giường cho ca mới được.
- Nam ca ngươi đây là nói cái gì? Uống rượu cùng với vị hôn thê của ta là có chuyện gì?
Lăng Tiếu giả bộ ngu nói.
Tư Đồ Nam cười nói:
- Đừng giả bộ ngu với ta, ta là Thiếu thành chủ của Trọng thành, hôm nay ca coi trọng vị hôn thê của ngươi, muốn để nàng làm thiếp thân nha hoàn cho ta, không biết Tiếu huynh đệ nghĩ như thế nào?
Dứt lời một thân uy áp Linh Sư giai của hắn hướng Lăng Tiếu áp tới.
Hắn cảm thấy Lăng Tiếu bất quá chỉ có tu vi Huyền Sĩ giai, cho hắn nhìn một chút màu sắc, tin tưởng biết nên làm như thế nào rồi.
Ai ngờ uy áp của hắn giống như là không khí kéo dài, lại đối với Lăng Tiếu không tạo thành nửa điểm thương tổn.
- Nam ca ngươi đây là muốn đoạt nữ nhân của ta?
Lăng Tiếu sững sờ hỏi một câu.
- Đừng nói khó nghe như vậy, bản thiếu gia coi trọng nàng, đó là phúc khí của nàng, ở Trọng thành người nào không biết uy phong của Tư Đồ Nam ta.
Tư Đồ Nam đáp, chỉ là trong lòng nghi ngờ:
- Chẳng lẽ tiểu tử này còn che giấu thực lực?
- Nếu Nam ca mở miệng ta cũng không có gì để nói, bởi vì cái gọi là huynh đệ như tay chân, nữ nhân như y phục, Nam ca muốn thì liền mang đi là được.
Lăng Tiếu đại nghĩa lẫm nhiên nói.
Lời của hắn vừa dứt, bên hông nhưng bị ám thủ của Vân Mộng Kỳ, nhéo đến một khối thịt nhỏ bên hông hắn đã thành một đoàn rồi, đau đến hắn đều muốn kêu ra tiếng.
Tư Đồ Nam nghe được lời này liền cao hứng.
Hắn thật đúng cho là Lăng Tiếu biết đại thế, hoặc là biết uy danh của Thiếu thành chủ hắn, biết điều một chút đem nữ nhân dâng lên.
- Mộng Kỳ tiểu thư, ta dẫn ngươi đi phủ thành chủ nhà ta vui đùa một chút, nơi đó phong cảnh tốt nhất, giường vừa lớn vừa thoải mái, ta nghĩ ngươi nhất định sẽ thích.
Tư Đồ Nam đắc ý nhìn Vân Mộng Kỳ nói, tiếp theo đưa tay muốn kéo Vân Mộng Kỳ đem đi.
Thực lực của Vân Mộng Kỳ là cao cấp Vương giai, một thân khí thế cũng không phóng ra ngoài, Tư Đồ Nam cảnh giới lại thấp tự nhiên nhìn không ra được thực lực sâu cạn của nàng, chỉ cho nàng là một nữ tử bình thường, cho nên mới dám lớn gan như thế.
Đang ở lúc tay của hắn vừa mứi đến gần, tay đẹp của Vân Mộng Kỳ cũng vươn ra rồi.
Chỉ bất quá nàng vươn ra không phải là đưa tay đặt vào trong tay của Tư Đồ Nam, mà là bắt lấy cánh tay của hắn lạnh lùng nói:
- Tay chó hèn hạ!
Nàng mắng, đồng thừi trong tay nhẹ nhàng dùng sức.
Ca sát!
A!
Một đạo tiếng gãy xương chói tai vang lên, ngay sau đó lại là một đạo tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế vang lên.
Tư Đồ Nam bị Vân Mộng Kỳ bóp gãy tay, lại bị đẩy đi r,a đem cái bàn kai đụng đến chung quanh lật lên.
Tư Đồ Nam ôm cánh tay của mình, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn, mồ hôi lạnh càng không ngừng chảy đầm đìa.
- Ngươi... Các ngươi mau lăn tới nghênh địch cho bản thiếu gia a!
Tư Đồ Nam hướng về phía một ít người hầu kia hét lớn.
Đáng tiếc những người hầu kia từng cái đều say đến ngủ như heo trên mặt đất, căn bản không nghe được tiếng kêu của hắn.
Lăng Tiếu cười a a đi tới trước mặt của Tư Đồ Nam rất vô tội nói:
- Nam ca ngươi không sao chứ, quên mất nói cho ngươi biết, Mộng Kỳ nàng nhưng là rất lợi hại, không có làm bị thương ngươi đi.
Lăng Tiếu vừa nói, đồng thời còn dùng lực ở chỗ cánh tay bị thương của Tư Đồ Nam vỗ vỗ mấy cái.
Tư Đồ Nam lại phát ta tiếng kêu thảm thiết kinh người:
- Ngươi... Ngươi tránh ra cho ta!
- Sách sách, thật là một phế vật vô dụng, đem nữ nhân đưa rồi cũng không mang đi được, còn không biết xấu hổ nói ngươi là Thiếu thành chủ của Trọng thành, ta nhổ vào!
Lại dám can đảm ở trước mặt hắn muốn nhúng chàm nữ nhân của hắn, đó không phải là tìm chết sao!
- Cắt đứt cái chân thối thứ ba của hắn đi, viết thêm cho hắn mấy chữ, giắt trên tửu lâu lấy đó làm gương.
Lăng Tiếu mặc kệ Tư Đồ Nam, hướng về phía Tàn Báo nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...