- Một!
- Hai!
Đang ở thời điểm hắn muốn đếm tới ba, một đạo tiếng kêu thảm thiết từ phía sau hắn vang lên.
La Quý Dương kinh hãi, khi hắn quay đầu lại thì một gã cao cấp Vương giai từ trên người Kim Linh Ưng ngã xuống đất.
Một gã đồng bạn ở bên cạnh hắn nhanh tay nhanh mắt rất nhanh đã đem đồng bạn đang ngã xuống kia đón lấy.
Nhưng mà khi hắn lấy tay điều tra, lại phát hiện đồng bạn của mình đã chết rồi.
Người nọ kinh hãi hướng về phía La Quý Dương kinh hô:
- Dương... Dương trưởng lão, hắn... Hắn đã chết!
Không có ai biết người này chết như thế nào, cũng không có ai cảm ứng được bất kỳ công kích năng lượng nào, cứ như vậy vô thanh vô tức mà chết rồi.
Người của Trọng Kiếm môn khẩn trương lên, trong lòng đều nổi lên tầng tầng sợ hãi.
Lại là một đạo tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên đồng bạn mới vừa rồi chạy xuống đón đồng người đồng bạn kia đồng dạng kêu thảm thiết một tiếng, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ, hai người đồng thời từ trên bầu trời rơi xuống.
Lần này không người nào dám xuất thủ đem hai người bọn họ tiếp lấy, sợ lại rập khuôn bước theo.
Thần sắc của mọi người khó coi cực kỳ
La Quý Dương hét lớn:
- Bọn chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi, đi ra cho ta.
Hắn gọi rống lên, đồng thời trên tay ngưng tụ linh khí cường đại hướng về phía sơn cốc kia hung hăng oanh xuống dưới.
Năng lượng công kích cường đại, trên tay ngưng tụ linh khí cường đại hướng về phía sơn cốc kia hung hăng oanh xuống dưới.
Năng lượng công kích cường đại, chỉ cần chạm vào sơn cốc, sợ rằng sơn cốc này thật muốn san thành bình địa rồi.
Song, ở trước lúc năng lượng này muốn hạ xuống sơn cốc, đồng dạng có một cỗ hắc vụ đoàn cường hãn vọt ra, đem công kích cường hãn kia của La Quý Dương đối oanh mà tản mát.
- Thật là người của Ma Ảnh môn!
Đám người La Quý Dương đều nhanh chóng lùi về phía sau, bọn họ thấy đối phương hoàn chiêu, lập tức có thể khẳng định là người của Ma Ảnh môn.
Bất kể là ở Tây Bắc hay là ở Nam Vực chỉ có người của Ma Ảnh môn mới sẽ là tu luyện Ám thuộc tính.
Cho nên, từ một chiêu mới vừa rồi kia xem ra, La Quý Dương có thể khẳng định người của Tử Thiên tông cũng không có nói láo rồi.
Ở trước lúc kết thúc một chiêu kia, một người của Trọng Kiếm môn lại vô duyên vô cớ từ trên Kim Linh Ưng ngã xuống.
Liên tiếp chết đi ba người, hơn nữa còn không có nửa điểm dấu hiệu, người của Trọng Kiếm môn đều luống cuống.
- Sư huynh, đây... Tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.
Một gã cao cấp Địa Hoàng ở bên cạnh La Quý Dương lo lắng nói.
- Nếu không chúng ta trở về mời lão tổ tông tới đây đi.
Tên còn lại từ bên cạnh đề nghị nói.
Liền khi bọn họ đang nói chuyện, lại có một gã Vương giai chết oan chết uổng.
La Quý Dương phải hét lớn:
- Tất cả mọi người lùi về phía sau.
Theo thanh âm của hắn hạ xuống, mọi người đều hướng nơi xa lui ra.
Bọn họ ngay cả bóng người đều không thấy, ngược lại vô duyên vô cớ mà hao tổn bốn gã cao cấp Vương giai.
Cái này thật là đáng sợ!
Trong nội tâm người của Trọng Kiếm môn nổi lên hàn ý, đều hi vọng La Quý Dương có thể lập tức hạ lệnh để cho bọn họ rút lui.
- Các ngươi lập tức hồi tông môn thỉnh cầu lão tổ tông tự mình tới đây, người này quá mức quỷ dị, chúng ta không phải là đối thủ của hắn.
La Quý Dương thần sắc nghiêm trọng nói, tiếp theo trong tay nhiều ra một thanh cự kiếm.
Cự kiếm này tản ran quang hoa thuộc tính cường đại, vừa nhìn liền biết ít nhất là một thanh binh khí cấp bậc linh khí.
- Sư huynh ngươi muốn làm gì? Muốn lui chúng ta cùng nhau lui a!
Tên cao cấp Địa Hoàng mới vừa mở miệng nói.
- Không được, ta nhất định phải lưu lại, bằng không lão tổ tông sẽ nói chúng ta làm việc không tốt, thừa dịp đối phương chưa mở sát giới, các ngươi đi mau!
La Quý Dương rất có một bộ khí thế bi tráng khẳng khái hi sinh nói.
- Sư huynh không thể, người nọ sâu không lường được, ngươi đi xuống chỉ là dâng mạng, muốn đi chúng ta cùng đi, tin tưởng lão tổ tông sẽ không trách tội chúng ta.
Tên cao cấp Địa Hoàng kia khuyên.
- Ý ta đã quyết, không cần nhiều lời!
La Quý Dương khoát tay áo, tiếp theo nắm cự kiếm cưỡi Huyết Nhãn Ưng hướng phương hướng sơn cốc giết xuống.
- Sư huynh!
Mấy tên Địa Hoàng của Trọng Kiếm môn đều là hô to lên.
- Ai, chúng ta đi thôi, mau trở về bẩm báo lão tổ tông.
Tên cao cấp Địa Hoàng kia không đành lòng mà thở dài một hơi nói.
Những người khác nào có dũng khí như La Quý Dương, không chút do dự cùng nhau đem hết tốc lực vội trở về tông môn thỉnh cầu cứu viện.
Ai ngờ lúc này một gã thanh niên xuất hiện ở phía sau bọn họ không xa, hai tay hắn ôm trước ngực hết sức khinh thường nói:
- Nếu tới liền toàn bộ lưu lại đi!
Tọa trấn ở trong sơn cốc đương nhiên không phải là người của Ma Ảnh môn, mà là người hầu Tàn Báo của Lăng Tiếu.
Tuy nói thực lực của hắn là Địa Hoàng đỉnh phong, nhưng mà lại có lực chiến đấu có thể so với nửa bước Tôn giai.
Nếu như chỉ là như vậy, hắn còn chưa đủ để trấn nhiếp người của Trọng Kiếm môn.
Mấu chốt là ở trước khi người của Trọng Kiếm môn đến, Lăng Tiếu đã cho hắn một viên đan dược, một viên ngũ phẩm đan dược Bổ Hồn đan.
Viên đan dược kia là lúc Lăng Tiếu ở Thiết Lặc bộ lạc của Nam Vực luyện chế, cũng là viên ngũ phẩm đan được đầu tiên mà hắn luyện chế.
Viên đan dược kia Lăng Tiếu vẫn muốn để cho chính mình ăn vào lớn mạnh tinh thần lực, nhưng mà sau khi suy tính một thời gian thật dài, hắn vẫn là quyết định cho Tàn Báo phục dụng.
Hắn cần người hầu càng cao giai hơn tới giữ thể diện, điều này làm cho hắn cảm thấy sẽ là một chuyện rất là uy phong.
Hắn hiện tại cũng không lo lắng Tàn Báo trở mặt, bởi vì theo thực lực cùng tinh thần lực của hắn cường đại, hắn càng có thể ở trong thức hải cảm ứng được bất kỳ tâm tình ba động gì của Ma Đế.
Chỉ cần Tàn Báo hơi có dị động, hắn đã có thể để cho tu vi của Tàn Báo tổn thất hơn phân nửa, hơn nữa còn lưu lại vết thương linh hồn khó có thể chữa trị.
Huống chi mấy ngày này, hắn cảm giác được Tàn Báo đối với hắn càng ngày càng là hàng phục, lòng hắn nghĩ có lẽ là Bá vương khí do hắn bày ra hẳn là đã đem người này trấn trụ rồi.
Bất kể như thế nào, trong lòng hắn đối với độ tín nhiệm về Tàn Báo cao hơn rất nhiều, cho nên mới quyết định đem Bổ Hồn đan này giao cho Tàn Báo.
Tàn Báo vốn chính là một tôn Ma Đế đáng sợ, một thân thực lực đã đạt tới cảnh giới Huyền Đế, bất kể ở bất kỳ một góc nào của đại lục cũng được xưng là kiêu hùng một phương.
Đối với hắn hiện tại mà nói chỉ có bổ sung linh hồn lực, lớn mạnh thức hải vốn có của chính mình, thực lực của hắn có thể theo đó mà khôi phục như cũ.
Dĩ nhiên, nếu như muốn khôi phục tới đỉnh phong nhất định cẩn một nửa linh hồn lực khác ở trong thức hải của Lăng Tiếu mới được.
Lăng Tiếu ngoài để cho hắn ăn vào Bổ Hồn đan ra, còn cho hắn một lọ vạn năm thạch nhũ dịch, chính là để cho hắn có thể khôi phục trạng thái tốt hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...