Thần Khống Thiên Hạ


Các ngươi cần gì phải vậy, dù sao chỉ là đứa bé Mộng Kỳ kia gả đi thôi mà, Tử Thiên Tông vẫn là Tử Thiên Tông, không có gì khác cả!

Hứa Kiếm Nam nói.

Mấy tên Phong chủ khác cũng nhẹ gật gật đầu.

Quan hệ thông gia, chỉ là cầu nối giữa hai bên, bù đắp nhau, càng hi vọng hai tông có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Mà Trọng Kiếm Môn là một trong tam đại thất phẩm tông môn của Tây Bắc, kỳ thật thực lực và nội tình vượt xa Tử Thiên Tông.

Cho nên, thông gia với Trọng Kiếm Môn khiến các Phong chủ cảm thấy đây là một cơ hội, có thể thông qua sự hỗ trợ của Trọng Kiếm Môn khiến thực lực tông môn càng tăng thêm.

Hơn nữa bọn hắn cũng biết biết sau khi thông gia, Tử Thiên Tông và Trọng Kiếm Môn chỉ là quan hệ ngang hang, cũng không phải ai phụ thuộc ai cả.

Thế nhưng đối với Mộc Hòe mà nói, hắn chỉ biết đồ đệ bảo bối kia của mình là vì người của Trọng Kiếm Môn mới bị lưu lại trong Bí Cảnh vĩnh viên không ra đời. Hắn đối với Trọng Kiếm Môn hận đến thấu xương, vốn không xem xét nhiều như vậy, huống hồ hắn cũng biết đồ đệ kia của mình thích Vân Mộng Kỳ, trong lòng của hắn đang nghĩ, vạn nhất đồ đệ hắn ngày sau có thể ra khỏi Bí Cảnh, lại phát hiện nữ nhân mình thích sẽ có cảm thụ như thế nào đây?

Tuy nói cách nghĩ này có chút ngây thơ không thực tế, nhưng hắn lại cố chấp kiên định lập trường của mình.

- Các ngươi không cần nhiều lời nữa, hai huynh đệ chúng ta đi là được, nhưng... Hi vọng chư vị sư huynh đệ có thể xem phân thượng ngày xưa, hảo hảo chiếu khán tốt đệ tử Mộc Kỳ Phong này của ta, ta không hi vọng bọn hắn sẽ phải chịu đãi ngộ không công bằng.

Mộc Hòe nghiêm túc nói, hắn đã thật sự quyết định phải rởi khỏi tông môn, cũng không muốn thấy quan hệ thông gia giữa hay tông.

Phong chủ chư phong mỗi người đều lộ ra vẻ ảm đạm, bọn họ đều là đồng môn sư huynh đệ, giao tình hơn 100 năm, tựa như thân huynh đệ vậy, ai cũng không nỡ bỏ, hôm nay lại tách ra, phần nhân tình này sợ rằng cũng vì vậy mà tan thành mây khói rồi.





Ngay khi sư huynh đệ Mộc Hòe và Mộc Ân muốn ảm đạm rời khỏi đại điện thì một giọng nói từ ngoài điện truyền vào:

- Hai vị Mộc trưởng lão cần gì phải thế?

Âm thanh vừa dứt, chỉ thấy ba người phiêu nhiên tiến vào trong đại đi

Người tới rõ ràng là tông chủ Vân Hùng cùng với hai vị thượng đại trưởng lão Ngô Hữu Lai và Ngô Hữu Khứ, nói chuyện đúng là tông chủ Vân Hùng.

- Tham kiến tông chủ, bái kiến hai vị trưởng lão!

Phong chủ chư phong thấy ba người đến lập tức hành lễ nói.

Sư huynh đệ Mộc Hòe và Mộc Ân hiển nhiên đang tức giận, cũng không hành lễ.

Vân Hùng nhìn hai người, cũng không ức giận, ngược lại vẻ mặt lạnh nhạt nói:

- Hai vị Mộc trưởng lão, chuyện thật sự không thể thương lượng được sao?

- Trừ phi tông chủ thu hồi quyết định thông gia, bằng không Mộc Hòe ta từ nay về sau liền rời khỏi tông môn, trọn đời không trở lại.

Mộc Hòe nghênh tiếp ánh mắt Vân Hùng, thập phần kiên định nói.

Nói thực ra, nếu như phải vì đồ đệ bảo bối của hắn bị nhốt trong Bí Cảnh không ra được, và nếu nữ nhân mà đồ đệ hắn thích không phải là Vân Mộng Kỳ, Mộc Hòe có lẽ sẽ không cố chấp như thế.

Thế nhưng dù thế nào cũng không thể thay đổi sự thật được.

Lăng Tiếu là kiêu ngạo của Mộc Kỳ Phong, là kiêu ngạo của Mộc Hòe hắn, xưng bá trong một đời tuổi trẻ tông môn, lại là Tứ phẩm Luyện dược sư, lại là thể chất mộc thuộc tính tinh khiết, tương lai tuyệt đối có thể khiến Mộc Kỳ Phong trở thành một tòa chủ phong chói mắt nhất.

Đáng tiếc, Lăng Tiếu đã không thể đi ra nữa, trừ phi có một ngày hắn có thể đột phá Thiên Tôn. Nhưng cái này cần bao lâu? Một mình hắn ở trong đó sẽ chịu được tuế nguyệt dày vò sao? Cho dù hắn có thể trở ra, người làm sư phụ như hắn cũng đã trở thành một nắm cát vàng rồi.

Tất cả chuyện này đều là do Trọng Kiếm Môn.

Tuy rằng hung thủ đã đền tội, nhưng đồ đệ của hắn lại không thể ra nữa.

Hắn có thể để tông môn thông gia với Trọng Kiếm Môn sao?

Điều này hiển nhiên không thể.


- Mộc sư huynh, ngươi nên rõ, chúng ta nhất định phải đặt lợi ích và an nguy tông môn lên hàng đầu, nếu như chúng ta không thông gia với bọn họ, để bọn họ và Bái Nguyệt tông kết hợp, vậy cuộc sống của chúng ta còn yên ổn sao?

Vân Hùng chậm ngữ khí lại nói, hơn nữa sửa gọi thành "Sư huynh", hiển nhiên cũng không đặt cái chức tông chủ của mình lên nữa.

Vân Hùng muốn dính vào thất phẩm tông môn Trọng Kiếm Môn kia, trong lòng cũng muốn khiến Tử Thiên Tông có thể nâng cao một bước, điểm xuất phát của hắn là tốt, cho nên phong chủ chư phong mới đều đáp ứng.

Lúc này, Ngô Hữu Lai mở miệng nói:

- Mộc Ân, đi mời sư phụ của ngươi xuất hiện đi, các ngươi sẽ thay đổi chủ ý.

Mộc Hòe và Mộc Ân sắc mặt đều trở nên có chút mất tự nhiên, hiển nhiên bọn hắn cũng hiểu rõ Vân Hùng nói rất đúng sự thật. Bọn họ và Bái Nguyệt Tông là kình địch, nếu như người ta và Trọng Kiếm Môn kết hợp, đó chính là lúc tai nạn của Tử Thiên Tông đến

- Si nhi, để xuống đi.

Lúc này, lại một thanh âm già nua truyền đến, một đạo nhân ảnh từ sau đại điện đi đến.

Lão nhân kia đúng là thượng đại trưởng lão của Mộc Kỳ Phong, Tiêu Tùng Lâm.

- Tham kiến Tiêu trưởng lão.

Vân Hùng và phong chủ chư phong đều hướng Tiêu Tùng Lâm hành lễ.

- Sư phụ, Tiếu nhi hắn không thể bị nhốt không thể được, ta sao có thể nuốt được cơn tức này.

Mộc Hòe nhìn qua Tiêu Tùng Lâm hỏi.

- Aizz, trên đời này không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn, đó chẳng qua chỉ là chuyển của lớp trẻ, để bọn hắn giải quyết đi, thế hệ trước chúng ta, chỉ có thể che chở bọn hắn nhanh chóng cường đại, ai bảo những lão gia hỏa chúng ta không có năng lực thay hậu bối hả giận chứ!

iêu Tùng Lâm nhẹ khẽ thở dài một hơi nói, sắc mặt có ý thê lương nói không nên lời .


Hắn sao lại muốn kết hợp với Trọng Kiếm Môn chứ, nhưng tình thế đối với bọn họ chỉ có nước thông gia mới có thể khiến Tử Thiên Tông bọn hắn tiếp tục an ổn thịnh vượng, bằng không Tử Thiên Tông có lẽ từ nay về sau không được an bình nữa.

Bọn hắn không thể không nghĩ xa, tuyệt đối không thể vì tư oán của một cá nhân mà đánh mất cơ nghiệp Tử Thiên Tông được.

Vân Hùng thập phần kính phục nói với Tiêu Tùng Lâm:

- Vẫn là Tiêu trưởng lão hiểu lí lẽ, hai vị Mộc sư huynh các ngươi cũng đừng tức giận nữa!

Mộc Hòe và Mộc Ân thần sắc rất khó coi, thế nhưng lại không biết nói gì cho phải.

Tiêu Tùng Lâm là sư phụ của bọn hắn, hơn nữa nói lại hợp lý, bọn hắn còn có thể làm sao nữa?

Tiêu Tùng Lâm giương mắt nhìn Vân Hùng nhàn nhạt hỏi:

- Sính lễ của Trọng Kiếm Môn có lẽ rất phong phú a?

Vân Hùng thân thể hơi khẽ chấn động, chỉ cảm giác như nội tâm của mình như bị nhìn xuyên vậy, lúc này gật đầu nói

- Bọn hắn đồng ý cho chúng ta trăm kiện tứ giai huyền khí, mười kiện ngũ giai huyền khí, Tứ phẩm đan dược trăm khỏa, Ngũ phẩm đan dược mười khỏa, trung phẩm huyền tinh một trăm vạn.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui