Khối “nham thạch” rám nắng kia nằm trong một đống đất đá, vừa nhìn lướt
qua ngươi sẽ không cảm thấy có điều gì đặc biệt, nhưng nếu cẩn thận quan sát một chút ngươi sẽ phát hiện khối “nham thạch” kia có những đường
vân dài hẹp đủ màu sắc, hơn nữa trên “nham thạch” còn hiện lên một đám
“bọc mủ” hình tròn nhìn qua cực kỳ ghê tởm quái dị.
- Giấu thật sâu nha! Thiếu chút nữa đã bị qua mặt!
Lăng Tiếu thầm lau mồ hôi lạnh nghĩ.
Hắn đã có thể xác định khối “nham thạch” rám nắng kia chính là Hoa Thải Thiềm Thừ.
Nhìn vào hoa văn, Lăng Tiếu có thể xác định con Hoa Thải Thiềm Thừ kia đã có được thực lực ngũ giai khủng bố.
Linh thú ngũ giai đã tương đương võ giả nhân loại hoàng cấp, cho dù toàn bộ linh thú nơi này cộng lại cũng chưa chắc là đối thủ của Hoa Thải
Thiềm Thừ!
Lăng Tiếu không khỏi có chút mất bình tĩnh.
Nếu như Hoa Thải Thiềm Thừ nổi điên, hắn hoàn toàn không ngăn cản được!
- Vậy nên làm gì bây giờ, còn muốn lấy nữa hay không?
Trong lòng Lăng Tiếu thầm tính toán.
Một mặc là Hồ Lô Thánh Quả thật hấp dẫn, đồng thời cũng gặp nguy hiểm có thể mất mạng, điều này thật sự làm người ta khó thể lựa chọn.
Tuy nói phú quý hiểm trung cầu, nhưng nếu nguy hiểm còn dọa người hơn hết thảy, Lăng Tiếu thật sự không dám nắm chắc.
Lăng Tiếu nhìn chằm chằm gốc Hồ Lô Thánh Quả cùng đầu Hoa Thải Thiềm Thừ, thần sắc không ngừng biến hóa.
- Bỏ đi, trước tiên lưu lại yên lặng theo dõi kỳ biến, nói không chừng có cơ hội nhặt tiện nghi đâu.
Lăng Tiếu đưa mắt nhìn về hướng Kim Linh Ưng, trong lòng thầm nghĩ chờ xem mình có cơ hội ngồi thu lợi ngư ông hay không.
Thủ hộ linh quả chỉ có một con Hoa Thải Thiềm Thừ ngũ giai, mà ở đây còn có thật nhiều linh thú tam tứ giai, cho dù không thể lập tức xử lý Hoa
Thải Thiềm Thừ, nhưng ít ra vẫn có thể làm nó bị trọng thương, như vậy
cơ hội của hắn cũng sẽ tới.
Lăng Tiếu vừa quyết định chủ ý liền thu liễm chân khí yên lặng chờ đợi.
Rất nhanh một ngày trôi qua.
Gốc Hồ Lô Thánh Quả tản ra quang mang càng thêm sáng rỡ, mà linh thú tụ
tập ngày càng nhiều, thậm chí có cả vài đầu linh thú tứ giai.
Thực lực mạnh nhất là Kim Linh Ưng, Liệt Địa Bạo Hổ, Tật Phong Tham Lang.
Từng đợt hương thơm ngào ngạt xông vào mũi, làm toàn bộ linh thú đều lộ vẻ tham lam, nước dãi không ngừng rơi xuống.
Lăng Tiếu đã bắt đầu đến gần Hồ Lô Thánh Quả, tâm tình trở nên phi thường hồi hộp.
Hưu!
Một đạo ngũ sắc quang mang xuyên thấu tận trời.
Những tông môn đang ở cách đó không xa đều cảm ứng được biến hóa nơi này.
Tất cả mọi người không chút chần chờ lao tới.
- Chết tiệt, thật nhiều chân khí đang phóng qua nơi này!
Lăng Tiếu thầm hô một tiếng.
Hắn đã cảm ứng được nhiều khí tức cường đại đang bay qua đây.
Hống!
Trong lúc nhất thời toàn bộ linh thú bắt đầu rống to.
Thanh âm thú rống xuyên phá tận trời, gợi lên khí tức túc sát khắp không gian.
Những cường giả vương cấp chạy tới từ xa xa nhìn thấy gốc Hồ Lô Thánh Quả, trên mặt lộ vẻ tham lam.
Hơn mười cường giả vương cấp chạy tới, là trưởng lão các tông, thậm chí có cả Liệt Minh Cường của Tử Thiên tông.
- Trời ạ, là…là Ngũ Thải Hồ Lô Thánh Quả!
Một gã vương cấp chạy tới không nhịn được hô to.
- Khó trách hấp dẫn được nhiều linh thú chạy tới, xem ra muốn cướp đoạt tới tay không phải chuyện dễ dàng.
Một cao thủ vương cấp khác nói.
- Nghe nói bình thường địa phương có Hồ Lô Thánh Quả nhất định sẽ có Hoa Thải Thiềm Thừ, sao không thấy đây?
- Nhìn xem, đàn linh thú đã quần đấu một chỗ!
Một người kêu lên.
Cách Hồ Lô Thánh Quả ba trăm thước, linh thú tam giai đã bắt đầu đối chiến.
Mà Hắc Ảnh Báo, Thiết Giáp Long, Độc Nhãn Tà Thú…không tham dự chiến đấu, chỉ chậm rãi hướng Hồ Lô Thánh Quả đi tới.
Đi tới cách Hồ Lô Thánh Quả chừng năm mươi thước, chúng đều ngừng lại,
nước dãi chảy không ngừng, trong mắt lưu chuyển vẻ thèm khát.
Sưu!
Tốc độ Tử Điện Điệu nhanh nhất, nó xuyên qua đàn linh thú đang cắn xé, nhanh như thiểm điện bắn thẳng tới Hồ Lô Thánh Quả.
Hống!
Hắc Ảnh Báo cách nó gần nhất, gầm lên một tiếng giận dữ, lao về phía trước táp Tử Điện Điêu.
Nó cắn cổ Tử Điện Điêu lắc mạnh vài cái, sau đó ném tung ra ngoài, cuối cùng nặng nề đập vào một thân cây chết tại chỗ.
Đàn linh thú đang cấu xé lẫn nhau cảm nhận được chân khí cao giai của
Hắc Ảnh Báo, trong lúc nhất thời toàn bộ đều bị chấn nhiếp.
Linh thú tam giai đã có linh trí sơ khai, hiểu được sợ hãi.
Nhưng vẫn có linh thú không sợ chết.
Mười Thổ Nha Lang phát ra hơn mười đạo thổ nhận bắn thẳng tới Thiết Giáp Long, ý đồ phá vỡ một con đường xông vào.
Oanh long!
Thiết Giáp Long không hề tránh né, tùy ý cho mười đạo thổ nhận oanh lên người.
Chung quanh thân thể nó bay tung bụi đất mù mịt.
Sau khi bụi đất tiêu tán, Thiết Giáp Long không chút tổn thương, quay đầu lao vọt tới chỗ đàn Thổ Nha Lang.
Chiếc đuôi khổng lồ của Thiết Giáp Long như trụ sắt quét thẳng tới ba đầu Thổ Nha Lang trước nhất.
Ô ô!
Nháy mắt ba đầu Thổ Nha Lang bị quét bay thật xa, còn phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Thiết Giáp Long cũng không bỏ qua, nhảy thẳng vào đàn Thổ Nha Lang, chiếc đuôi không ngừng vung lên.
Chỉ thoáng chốc mười đầu Thổ Nha Lang bị đánh tan tác, không còn con nào sống sót.
Đến lúc này đàn linh thú tam giai đều sợ hãi.
Chúng dần dần rút về phía sau thật xa, không dám tiến gần Hồ Lô Thánh Quả.
Chúng đã ý thức được vật kia không dễ nhúng chàm!
- Mẹ nó, linh thú tứ giai thật đáng sợ!
Một gã vương cấp đứng trên không chợt mắng.
- Trừ phi thái thượng trưởng lão đích thân tới, bằng không mấy Hồ Lô Thánh Quả kia không có phần của chúng ta.
Một vương cấp khác nói.
- Mau nhìn xem, đó…bên đó không phải là Kim Linh Ưng sao?
Một vương cấp rốt cục phát hiện Kim Linh Ưng đứng trên một tàng cây.
- Thừa dịp nó còn chưa động, chạy mau!
Hưu! Hưu!
Nháy mắt vài tên vương cấp sợ chết không chút do dự chạy trốn.
Kim Linh Ưng tứ giai cao cấp ngang ngửa với nhân loại vương cấp cao
giai, còn là linh thú hung tàn thích ăn thịt nhân loại, đương nhiên luôn làm người kinh sợ.
Đương trường còn lưu lại bảy tên vương cấp cao thủ, Liệt Minh Cường cũng không chạy, hắn tham lam nhìn Hồ Lô Thánh Quả bên dưới, trong lòng đang tính toán làm sao mới cướp được tới tay.
Lúc này một người trung niên mặc tinh bào thản nhiên nói:
- Tổng cộng có năm Hồ Lô Thánh Quả, chư vị không bằng cùng nhau hợp lực
đánh lui đàn linh thú trước, sau đó bằng vào bổn sự tranh đoạt thế nào?
Một tráng hán lưng đeo cự kiếm, lộ ra vài phần kiêu căng nhìn người trung niên mặc tinh bào, cuối cùng gật đầu đáp:
- Ta không thành vấn đề.
- Ta cũng không thành vấn đề!
Lúc này mấy người khác đều đồng thanh đáp.
- Một khi đã như vậy chúng ta cùng đi xuống đi, miễn cho bị đàn linh thú giày vò nát bét!
Tinh bào trung niên nói một tiếng, làm gương bay xuống dưới trước.
Cùng lúc đó trong tay hắn xuất hiện một gương đồng, gương đồng nhấp nháy, một đạo tinh mang hướng Hắc Ảnh Báo oanh tới.
Người trung niên rõ ràng là vương cấp quang hệ, hắn lựa chọn Hắc Ảnh Báo chính là muốn dùng quang khắc ám, đây là một hành vi sáng suốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...