Tên trưởng lão này Lăng Tiếu mới thấy lần đầu, căn bản không biết hắn, nhưng mà nghe hắn gọi sư phó Mộc Hòe là sư đệ, cho nên mới cho rằng đây là trưởng lão của Mộc Kỳ Phong.
- Tốt... Rất tốt, nếu như Dược Phong không chứa ngươi, vậy ngươi sau này ở lại trong Mộc Kỳ Phong là được!
Tên trưởng lão này nhìn qua Lăng Tiếu nói một câu, lại nói tiếp:
- Ta là sư huynh Mộc Ân của sư phó ngươi, ngươi gọi ta là sư bá.
Mộc Ân trấn thủ trong Diễm Hỏa Cốc này, nhưng mà mỗi hai tháng phải về tông môn một lần.
Cho nên hắn từ trong miệng Mộc Hòe biết được trong Mộc Kỳ Phong bọn họ vừa chiêu thu một đệ tử mộc thuộc tính trăm phần trăm tên là Lăng Tiếu, Mộc Hòe ở trước mặt của hắn trắng trợn tuyên dương thiên phú của Lăng Tiếu, nói Lăng Tiếu nếu không bỏ nửa thời gian luyện dược, nhất định có thể trước hai mươi tuổi đột phá lên Linh Sư giai. Ngôn Tình Trọng Sinh
Hôm nay nhìn thấy Lăng Tiếu, đương nhiên Mộc Ân đoán được đây là Lăng Tiếu trong lời của sư đệ.
- Sư bá, việc này trở lại tông môn nói sau, nếu Chư trưởng lão ra lệnh cho đệ tử hiệp trợ các vị trưởng lão và chấp sự, đệ tử tự nhiên tòng mệnh, đệ tử không có chuyện gì khác, chỉ có thân thể đặc thù, cũng không sợ hỏa độc tập kích quấy rối, đồng thời có thể trị liệu cho các sư huynh, sư tỷ bị hỏa độc xâm nhập, thỉnh sư bá cho ta lưu lại hiệp trợ mọi người.
Lăng Tiếu cung kính nói.
Chê cười, hắn vốn muốn ở lại Diễm Hỏa Cốc, tự nhiên sẽ không dễ dàng quay về.
Cho dù Chư Như Thường không có hảo ý, nhưng mà chuyện này hợp tâm ý của hắn.
- Hảo hảo, không hổ là đệ tử Mộc Kỳ Phong, vậy ngươi lưu lại đi, có sư bá ở chỗ này thì ngươi không có chuyện gì.
Mộc Ân thấy Lăng Tiếu có thân thể tốt như vậy, lúc này hết sức cao hứng.
Kế tiếp hắn nói:
- Trương sư đệ, tâm tính Dược Phong Chư Như Thường này quá kém cỏi rồi.
- Ân, việc này trở lại tông môn sẽ bẩm báo tông chủ, đừng tưởng rằng là Tam phẩm Luyện dược sư thì có thể tùy ý giày vò đệ tử xuất sắc.
Trương trưởng lão đồng ý.
Những ngày này Lăng Tiếu cứu chữa không ít đệ tử chân truyền của Xích Viêm Phong, cộng với không ít chấp sự trấn thủ nơi này, tạm thời ổn định tâm tư của mọi người.
Trương trưởng lão đều thấy rõ ràng, mà Trương Lực là trưởng lão Xích Viêm Phong, đương nhiên thỏa mãn với biểu hiện của Lăng Tiếu, mà Chư Như Thường lại sai Lăng Tiếu tới Diễm Hỏa Cốc này, rõ ràng còn muốn cho đệ tử xuất sắc như vậy đi lấy quặng, đây quả thực chính là muốn đưa Lăng Tiếu vào chỗ chết.
Nếu như đổi lại là đệ tử bình thường, có lẽ dùng thân phận của bọn họ sẽ mặc kệ.
Thế nhưng mà Lăng Tiếu chính là đệ tử phong chủ Dược Phong Nam Cung Thường Nhạc, bỏ qua thân phận này hắn còn là đệ tư được phong chủ Mộc Kỳ Phong Mộc Hòe sủng ái nhất.
Huống hồ Lăng Tiếu ở chỗ xem như lập đại công, trở lại tông môn tuyệt đối có thể ghi công lao lớn.
Đệ tử như vậy bọn họ làm sao không chiếu cố được, quan trọng hơn Mộc Ân chính là sư bá của Lăng Tiếu, xem quan hệ của sư bá cùng sư phụ hắn vô cùng tốt, đương nhiên là cực kỳ giữ gìn Lăng Tiếu.
...
Trong thành trì tàn bại không chịu nổi.
Chư Như Thường cũng không có luyện đan như ngày thường, hắn đang chấp tay sau lưng ngẩng đầu nhìn trời.
Nhìn nhiệt độ ập vào người, nội tâm của hắn vô cùng bực bội.
Lúc này Liễu Đông từ phía sau cẩn thận đi tới.
Chư Như Thường cũng không quay đầu lại.
- Lén lén lút lút làm cái gì!
Liễu Đông nhanh chóng khom người nói:
- Sư phó, đệ tử có lời không biết nên nói không!
Chư Như Thường khẽ chau mày nói:
- Nói nghe xem!
Từ trước hắn ký thác kỳ vọng vào Liễu Đông này, thế nhưng mà từ khi Liễu Đông bất tranh khí, trong lòng của hắn cực kỳ bất mãn Liễu Đông.
Nhưng mà những năm qua không có tìm được đệ tử tốt, trong lòng của hắn cũng vô cùng phiền muộn.
Chuyện này cũng là nguyên nhân hắn không thích Lăng Tiếu.
Nếu như Lăng Tiếu chỉ là môn hạ của Dược Phong thì có lẽ hắn không ghen ghét Lăng Tiếu như thế, nhưng mà Lăng Tiếu lại một đồ hai sư, rõ ràng bái môn hạ của Dược Phong lại đồng thời bái Mộc Kỳ Phong. Chuyện này chính là điểm Chư Như Thường không thích nhất.
Trong nội tâm Chư Như Thường thì Luyện dược sư là chức nghiệp vô cùng tôn quý, ai có thể bái vào làm môn hạ Dược Phong chính là tam sinh hữu hạnh, mà Lăng Tiếu lại không biết tốt xấu. Lăng Tiếu còn không quan tâm chức nghiệp Luyện dược sư này trong lòng, hắn cho rằng Lăng Tiếu là kẻ không dụng tâm làm Luyện dược sư. Cho nên hắn xem ra phải đuổi Lăng Tiếu ra khỏi Dược Phong, tránh khỏi tương lai bị hắn làm xấu thanh danh Dược Phong.
Lúc này Liễu Đông cung kính đi tới trước mặt sư phó:
- Sư phó ngươi có nghĩ tới vì sao Lăng Tiếu có thể khắc chế hỏa độc hay không?
- Hắn không phải nói là do thân thể sao? Chẳng lẽ còn có bí mật gì khác?
Chư Như Thường lườm Liễu Đông một cái.
- Sư phó, vậy ngươi cảm thấy là thể chất thế nào mới có thể khắc chế hỏa độc? Còn có thể khu hỏa độc cho kẻ khác?
Liễu Đông hỏi ngược lại.
- Muốn khắc chế hỏa độc chỉ có Tuyệt Âm Thể mới có thể không bị hỏa độc xâm lấn, hoặc là thực lực đạt tới Vương giai hoặc cao hơn mới có thể không bị hỏa độc xâm lấn, về phần nếu như muốn khu độc giúp người khác, cũng cần Tuyệt Âm Thể, hơn nữa ít nhất phải đạt tới Linh Sư giai chuyển hóa thành linh lực mới được, mới có khả năng giúp đở người khác khu trừ hỏa độc, nhưng mà giúp người khác khu trừ hỏa độc lại hao tổn linh lực, hơn nữa hơi không cẩn thận còn bị linh lực cắn trả.
Chư Như Thường phân tích.
Nói đến đây, hắn nghiêm túc:
- Chẳng lẽ hắn mang trên người linh khí chí bảo? Không có khả năng... Tuyệt đối không có khả năng.
Liễu Đông áp thấp giọng nói:
- Sư phó, trừ giải thích này chẳng lẽ ngươi cảm thấy còn có cách giải thích nào khác?
Chư Như Thường chấn động, đồng tử của hắn mở to vài phần, hắn lâm vào trong trầm tư.
Lúc này Liễu Đông lén lút lui ra sau, hắn biết rõ sư phó đã động tâm tư, kế tiếp hắn phải chờ xem kịch vui, nếu Lăng Tiếu không biết điều như vậy, cho hắn biết kết cục đắc tội Liễu Đông này.
...
Khi màn đêm buông xuống, hỏa khí trong Diễm Hỏa Cốc bị áp chế một chút, cũng khiến người ta thoải mái hơn ban ngày một ít
Lăng Tiếu lúc này nói chuyện với sư bá Mộc Ân xong, hắn tìm kiếm nơi an tĩnh ngồi xuống.
- Bại gia tử, tiểu kim xuất hiện đi!
Lăng Tiếu nói với bao tay linh thú, hai bóng dáng hiện ra trước mặt.
Một thú con màu đỏ và Lang Vương kim sắc xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu.
Thú con màu đro bay tới trước mặt Lăng Tiếu, thè lưỡi ra liếm mặt Lăng Tiếu vài cái, sau đó bay múa chung quanh, bộ dáng vô cùng vui sướng.
Lang Vương kim sắc bộ dạng nín hỏng rồi, truyền âm với Lăng Tiếu:
- Chủ nhân, tiểu kim chán ghét nơi này!
Lang Vương kim sắc là kim phong song thuộc tính, mà bốn phía Diễm Hỏa Cốc đều là hỏa thuộc tính, lại ẩn chứa hỏa độc, vừa vặn khắc chế kim thuộc tính của Lang Vương kim sắc, nó cảm thấy không được thoải mái.
- Đã như vậy ngươi quay về bao tay đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...