Lăng Tiếu cùng Cát Đồ tìm một khu nghỉ ngơi, lúc này đang nhắm quỳnh tương thượng hạng, vừa nghe Cát Đồ kể tình huống của hắn.
Quả nhiên như Lăng Tiếu đã đoán, trong nhà Cát Đồ có một thân nhân bị
thương, hơn nữa người nọ là cháu gái duy nhất của Cát Đồ, tên là Cát Bối Hân.
Cát Bối Hân tiên thiên cốt tủy mềm yếu, từ khi sinh ra tới bây giờ không đứng lên được.
Vì thế Cát Đồ vẫn luôn nghĩ biện pháp giúp cháu gái của mình đứng lên,
hắn biết rõ chỉ có trưởng lão Dược Phong trong tông môn mới luyện được
đan dược cao giai như thế, chỉ như vậy cháu gái của mình mới đứng lên.
Thế nhưng mà quy củ Dược Phong cực kỳ sâu nghiêm, yêu cầu luyện đan phải tự chuẩn bị linh thảo, nhưng mà phải chuẩn bị nhiều hơn một phần, phần
nhiều ra là trả thù lao cho trưởng lão Dược Phong; trừ chuyện đó ra phải chuẩn bị đủ huyết tinh là phí cho trưởng lão Dược Phong ra tay luyện
chế; hoặc là có đầy đủ cống hiến cho tông môn, tích lũy đủ đủ điểm tích
lũy cũng có thể hướng tông môn xin trưởng lão Dược Phong ra tay luyện
chế đan dược.
Cát Đồ gia nhập Tử Thiên Tông vài chục năm, điều kiện cần thiết trên cơ
bản đủ cho hắn cầu trưởng lão Dược Phong ra tay, nhưng mà lúc hắn hướng
trưởng lão Dược Phong ra tay luyện đan dược, Trên Dược Phong thiếu dược
tài chủ yếu là Hoàng Tủy Thảo làm chủ, không thể giúp hắn luyện đan
Hoàng Tủy Thảo chỉ là tam giai trung cấp linh thảo, cũng không phải là
hiếm thấy gì, dùng tích lũy nhiều năm của Dược Phong không có khả năng
không có.
Kỳ thật Cát Đồ biết rõ đó là do Dược Phong lấy cớ mà thôi, hoặc là nói Liễu Đông làm khó dễ càng chuẩn xác hơn.
Bởi vì hai mươi năm trước Cát Đồ vừa lên làm thành chủ thành Tử Thiên, đã từng giáo huấn đại đệ tử nội môn Dược Phong Liễu Đông.
Cát Đồ không nghĩ tới Liễu Đông này vẫn ghi hận trong lòng.
Lần này hắn hướng tông môn xin trưởng lão Dược Phong luyện chế Tam phẩm
đan dược sinh cốt đan, nhất định phải trải qua Liễu Đông thông báo thì
hắn mới luyện chế.
Ai ngờ Cát Đồ nhận được kết quả Hoàng Tủy Thảo không có, cho nên không thể luyện chế sinh cốt đan.
Cát Đồ xem xét thái độ của Liễu Đông, đã biết rõ Liễu Đông căn bản không có thông báo cho trưởng lão Dược Phong.
Tức giận nên Cát Đồ đánh Liễu Đông một trận.
Như thế rất tốt, Liễu Đông cáo trạng sư phó Chư Như Thường của hắn. Lúc
ấy Liễu Đông trên Dược Phong vẫn còn được sủng ái, cho nên Cát Đồ biến
thành nấm mốc, Dược Phong tuyên bố sẽ không luyện chế đan dược nào cho
Cát Đồ cả.
Tuy nói Chư Như Thường cũng không thể toàn quyền quyết định chuyện trong Dược Phong, thế nhưng mà hắn nói vẫn có phân lượng trong Dược Phong
cũng.
Chuyện này cũng làm cho Cát Đồ không thể trở thành chấp sự nội môn, mà là thành chủ thành Tử Thiên tới nay.
Thành chủ mặt ngoài nhìn vào phong quang vô hạn, thế nhưng mà địa vị trong tông không cao, Cát Đồ cũng chỉ có khổ tự biết.
Đương nhiên tây bắc lớn như vậy cũng không phải chỉ có Tử Thiên Tông có
Tam phẩm Luyện dược sư, ở gần nội thành cũng có một tên Tam phẩm Luyện
dược sư, nhưng mà Luyện dược sư khẩu vị cực lớn, mở miệng là năm trăm
khối hạ phẩm huyền tinh, linh thảo còn phải tự chuẩn bị, còn đặc biệt
nói rõ luyện chế Tam phẩm đan dược không có gì cam đoan, bởi vì hắn cũng không có nắm chắc 100% thành công, nếu luyện hư một lò linh thảo, hắn
cũng không phụ trách.
Những điều kiện này thiếu chút nữa làm Cát Đồ tức sặc máu, yêu cầu bực
này còn tưởng là thực hà khắc. Nhưng mà vì cháu gái của hắn nên hắn tự
chuẩn bị và tìm đủ biện pháp.
Không ngờ hôm nay lại ở trong Linh Thảo Đường gặp gỡ Lăng Tiếu, hơn nữa
Lăng Tiếu còn là đệ tử thân truyền của phong chủ Dược Phong, biết được
tin tức này Cát Đồ thiếu chút nữa cao hứng nhảy dựng lên.
Hắn biết rõ chỉ cần nịnh bợ tốt người trẻ tuổi này, chân của cháu gái mình sẽ được cứu.
Lăng Tiếu nhận đồng tao ngộ của Cát Đồ, đồng thời lại âm thầm may mắn
mình gặp gỡ bực chuyện tốt này, nếu muốn thay Lý Cuồng Hổ luyện chế Tục
Cân Sinh Cốt Đan không phải vấn đề gì, nhưng mà tiết kiệm tài phú cực
lớn.
- Đồ lão, ngươi việc vốn là Liễu Đông không đúng, nhưng mà Dược Phong
cũng không phải do hắn nói là tính toán, nếu Đồ lão ngươi tin tưởng ta,
trước mang ta đi xem lệnh tôn, đến lúc đó ta sẽ nói chuyện cho sư phó
biết, tin tưởng sư phó sẽ nói chuyện với trưởng lão, ngươi cống hiến cho tông môn nhiều năm như vậy không có công lao cũng có khổ lao, còn nữa
sư phó lão nhân gia ông ta cũng thuận ý ta, Tam phẩm đan dược ta nghĩ sư phó lão nhân gia sẽ luyện chế cho ta, cho nên chuyện của Đồ lão hẳn
không phải là vấn đề gì.
Lăng Tiếu phi thường chân thành nói.
- Như thế liền đa tạ tiểu Tiếu, nếu như được chuyện Đồ lão tất có trọng báo.
Cát Đồ lúc này chắp tay cảm ơn.
- Đồ lão ngươi khách khí, nhưng mà từ tục tĩu phải nói trước, muốn sư
phó lão nhân gia ông ta ra tay luyện chế cũng được, nhưng mà linh thảo
ngươi phải chuẩn bị tốt, nhưng ta cũng không biết trong tay lão nhân gia có linh thảo sinh cốt đan hay không, vạn nhất không có thì không tốt xử lý.
Lăng Tiếu tuyên bố trước.
Giải thích xong, sinh cốt đan cùng Tục Cân Sinh Cốt Đan đều là đan dược
Tam phẩm, nhưng mà Tục Cân Sinh Cốt Đan là bản thăng cấp của sinh cốt
đan, hiệu quả còn lớn hơn quá nhiều.
Nhưng mà người bình thường chỉ biết sinh cốt đan tồn tại, mà Tục Cân
Sinh Cốt Đan chỉ ghi trong Luyện Đan Quyết, đây là đan dược do Dược Tông nghĩ ra.
Cho nên ngay từ đầu Lăng Tiếu liền đoán được Cát Đồ cần là sinh cốt đan, mà không phải là Tục Cân Sinh Cốt Đan.
- Đây là tự nhiên, mấy năm này lão phu cũng gom góp linh thảo luyện chế
sinh cốt đan, hôm nay chỉ cần có gốc Hoàng Tủy Thảo này nữa là được,
kiếm đủ hai phần linh thảo sinh cốt đan không có vấn đề.
Cốt Đồ gật đầu đáp.
Hắn tự nhiên biết rõ thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, có việc cầu người, đương nhiên phải thể hiện thành ý của mình.
Nhưng mà hắn khó hiểu Lăng Tiếu, hắn không biết Lăng Tiếu có phải là
Liễu Đông khác hay không, vạn nhất hắn tham linh thảo không luyện đan
dược, vậy cũng coi tiền như rác.
Nhưng mà trước mắt chỉ có một biện pháp, phải đánh cược một keo.
Nếu thật là nhìn lầm người, vậy xem như số mệnh cháu gái không tốt.
Lăng Tiếu tự nhiên phát giác được nghi hoặc của Cát Đồ, lúc này đưa ra
yêu cầu đi gặp cháu gái Cát Đồ một lần, nhìn xem tình huống thực tế giải đáp nghi hoặc cho Cát Đồ.
Lúc rời đi, Cát Đồ vẫn đi mua gốc Hoàng Tủy Thảo lại.
Lăng Tiếu cũng không ngăn cản, trong mắt hắn Hoàng Tủy Thảo đã rơi vào trong tay của hắn rồi.
Lúc Cát Đồ cùng Lăng Tiếu đi xuống lầu, Lý Cuồng Hổ cùng Hạ Huyên Huyên liền chào đón.
Cát Đồ nhìn qua Lý Cuồng Hổ chân cà nhắc, lông mày nhíu lại, thần sắc cũng trở nên âm trầm xuống.
Lăng Tiếu tự nhiên cũng nhìn ra thần sắc của Cát Đồ, cũng không để ý tới chuyện này, trước bảo Lý Cuồng Hổ mang theo Hạ Huyên Huyên đi về đình
viện.
Lúc Lý Cuồng Hổ cùng Hạ Huyên Huyên vừa đi, Cát Đồ lạnh lùng hỏi thăm:
- Ngươi có ý tứ gì?
- Đồ lão, chớ có sốt ruột, chúng ta vừa đi, ta giải thích cho ngươi nghe.
Lăng Tiếu phi thường bình tĩnh nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...