Huyền Diệu tiến lên cung kính nói:
- Bái kiến hai vị tiền bối! Ta cùng với Lăng Tiếu chính là hảo hữu chí giao, Huyền Diệu!
Lăng Thái Sơ và Lăng Vô Địch tự nhiên không biết Huyền Diệu là ai, nhưng nghe được hắn nói là người quen cũ của Lăng Tiếu liền rất nhiệt tình nói với hắn vài câu:
- Ngươi là bằng hữu Lăng Tiếu sao, chỉ tiếc Lăng Tiếu hắn... Aizz!
Lăng Thái Sơ thở dài nói
- Ta biết rõ, đó là đại kiếp nạn mệnh trung chú định của hắn, bất quá hắn là Bất Tử Tiểu Cường mệnh cách, có lẽ hắn vẫn còn một đường sinh cơ cũng nên!
Huyền Diệu đáp
- Cái này để sau hẳn nói đi, thỉnh Phục Nghĩa thần sư đến Huyền Linh đại lục, thay chúng ta bố trí xuống Thủy Nguyên Đại Trận!
Lăng Vô Địch thúc giục nói
Phục Nghĩa và Huyền Diệu theo Lăng Thái Sơ, Lăng Vô Địch về tới Huyền Linh đại lục!
Huyền Diệu cảm khái vô hạn nói:
- Cố thổ thật không giống, trở về liền cảm thấy vô cùng thân thiết thoải mái!
Huyền Diệu không thể chờ đợi được chạy tới Vũ Trạch sơn mạch đi gặp mấy cố nhân của mình.
Phục Nghĩa cũng đi qua theo, hắn cũng không sốt ruột lập tức bố trí xuống Thủy Nguyên Đại Trận.
Lăng Thái Sơ và Lăng Vô Địch cũng không tiện thúc giục, dù sao cũng đã chờ lâu như vậy rồi, cũng không vội nhất thời làm gì.
Lăng Chiến là người đầu tiên nhìn thấy Huyền Diệu, hắn từ trên một ngọn núi vọt ra hoảng sợ nói:
- Ngươi... Ngươi là Huyền Diệu quân sư?
Dù là Lăng Chiến là phụ thân Lăng Tiếu, thấy Huyền Diệu cũng phải tôn xưng hắn một tiếng quân sư!
Lúc trước, Lăng Tiếu tuy sáng tạo ra Tiếu Ngạo Cung, nhưng đại bộ phận thời gian đều là do Huyền Diệu đến quản lý, thanh danh Huyền Diệu là người được nhân tâm nhất ngoài Lăng Tiếu ra.
- Chiến bá bá!
Huyền Diệu kích động nghênh tiếp Lăng Chiến cung kính kêu lên.
Hắn cùng với Lăng Tiếu xưng huynh gọi đệ, đã sớm Lăng Chiến là cha rồi!
- Tốt tốt, ngươi những năm này đi đâu thế, mọi người rất nhớ ngươi a!
Lăng Chiến kích động nắm lấy tay Huyền Diệu nói, trong lòng của hắn không khỏi nghĩ tới nhi tử đã chết đi, đôi mắt cũng phủ lên một tầng hơi nước.
- Ta cũng rất nhớ mọi người, hiện giờ ta trở về rồi, về sau chúng ta sẽ luôn ở cùng nhau!
Huyền Diệu cũng nghẹn ngào nói.
Lúc này, Lăng Chiến quát lên:
- Mọi người mau ra đây, quân sư quay lại rồi!
- Mọi người mau ra đây, quân sư trở về!
Lăng Chiến liên tục kêu lên, tâm tình kích động kia thật sự khó dấu được!
Thanh âm vang vọng khắp mọi ngọn núi, chấn đến khiến từng đầu linh điểu phải tung bay lên không
Bỗng nhiên, từng đạo thân ảnh rất nhanh từ trên các ngọn núi vọt lên không.
- Thật sự là quân sư trở về rồi, thật sự là quá tốt!
Diệp Vân Phong hoảng sợ nói.
- Tốt, quân sư trở về rồi, có hắn đến tổ chức chúng ta đi diệt Ma Hổ tộc, báo thù cho Cung Chủ!
- Quân sư có thể biết trước, hắn nhất định có thể biết rõ Cung Chủ còn sống hay chết.
- Hi vọng quân sư có thể tìm ra nơi hạ lạc của phu quân, chúng ta vô cùng cảm kích!
Bất kể là tùy tùng hay nữ nhân của Lăng Tiếu, nguyên một đám đều kích động không thôi, tín nhiệm của bọn hắn đối với Huyền Diệu tuyệt không phải người thường có thể sánh được.
Đồng thời, trong lòng bọn hắn vẫn ôm hy vọng Lăng Tiếu không chết, hi vọng Huyền Diệu có thể thay bọn hắn tính ra nơi hạ lạc của Lăng Tiếu.
Kỳ thật, đây chẳng qua chỉ là cách nghĩ an ủi của bọn hắn thôi!
Đối mặt với nhiều cố nhân như vậy, Huyền Diệu thiếu chút nữa đã chảy ra nước mắt, trong nội tâm vô cùng ấm áp!
Mọi người đón Huyền Diệu vào trong, không ít mọi người là hoan hô lên.
Đây là một ngày mà mọi người vui vẻ nhất từ sau khi Lăng Tiếu vẫn lạc đến nay!
Mộng Tích Vân từ trong đám người đi tới chỗ Huyền Diệu khóc lên:
- Quân sư, ngươi tranh thủ thời gian thay Tiếu nhi bói một quẻ đi, xem thử hắn đến cùng đã chết chưa!
Lăng Tiếu chết đi, khó tiếp nhận nhất không ai qua được Mộng Tích Vân.
Vốn nàng có thể thanh xuân vĩnh trú, nhưng giờ đã xuất hiện từng sợi tóc trắng, bộ dáng cũng rất tiều tụy, khiến đám tùy tùng của con nàng nguyên một đám đều lo lắng khổ sở không thôi.
Chỉ là Mộng Tích Vân đây là tâm bệnh, các nàng cho dù có thần vật nghịch thiên cũng khó mà ngăn được nàng già yếu đi!
- Bá mẫu ngươi đừng vội, ta nói rồi, Cung Chủ là Bất Tử Chân Long mệnh cách, không ai có thể đoạt được mạng của hắn đâu, giờ hắn chỉ là lâm vào khốn cảnh ngăn ngủi thôi, không bao lâu nữa hắn tuyệt đối sẽ quay về đoàn tụ với mọi người thôi!
Huyền Diệu nói.
- Tốt tốt, có lời này của quân sư ngươi là ta an tâm rồi, ta biết ngay Tiếu nhi nhất định còn sống mà, hắn sẽ trở về bên chúng ta thôi!
Mộng Tích Vân hàm khóc cười nói.
Cũng không biết nàng thật sự tin vào lời Huyền Diệu hay là lừa mình dối người nữa, tóm lại hôm nay nàng cười vui vẻ hơn người khác nhiều lắm.
Một ngày qua đi, Huyền Diệu cùng mọi người gặp nhau thật vui, mà Phục Nghĩa và đám người Lăng Thái Sơ, Lăng Vô Địch đã thương nghị vấn đề Thủy Nguyên Đại Trận không sai biệt lắm.
Phục Nghĩa tinh thông các loại cổ trận pháp, cho dù là Thủy Nguyên Đại Trận hắn cũng có thể bố trí!
Điều kiện tiên quyết là, nhất định phải tìm được chín vị Chí Tôn Thủy Thần thuộc tính bất đồng, 99 khỏa thú đan các loại thuộc tính bất đồng cùng với các loại thần tài hiếm thấy làm cơ sở, hắn mới có thể bố trí xuống đại trận cỡ này, hơn nữa thời gian cần thiết cũng ttương đối dài, thực sự không phải là mấy ngày hoặc mấy tháng liền có thể hoàn thành được.
Trận pháp thế này tính phức tạp cũng không hề kém hơn Đại Chu Thiên Bát Quát Trận, tính sơ qua ít nhất cũng phải cần đến mười năm mới có thể hoàn thành được.
Mười năm, cái này đối với Lăng Hồng Vũ đã nhịn hơn hai nghìn năm mà nói cũng không là gì cả, hoàn toàn có thể chờ đợi được!
Vì để sớm ngày hoàn thành Thủy Nguyên Đại Trận, Lăng Thái Sơ tự mình đến Ngoại Vực tìm kiếm các loại thần tài hiếm thấy, Lăng Vô Địch cũng không nhàn rỗi, hắn phái người điều động đại quân ở Kim Đế không gian đến Thiên Vực, cũng tìm kiếm các loại thần tài.
Huyền Diệu lại cùng lão gia tử Phục Nghĩa của hắn bắt đầu đi khắp Huyền Linh đại lục, tìm kiếm trận nhãn thích hợp nhất, cũng bắt đầu bố trí xuống các loại trận vân cần thiết ở bên ngoài Huyền Linh đại lục.
Chỉ đợi ngày bố trí xuống trận vân, gom góp đủ thần tài liền có thể kích hoạt Thủy Nguyên Đại Trận, khôi phục lỗ thủng kết giới Huyền Linh đại lục, khiến nó lại lần nữa toả sáng sức sống.
Đến lúc đó, Huyền Linh đại lục chỉ cần năm tháng tích lũy dài đằng đẵng liền có thể mở rộng diện tích, tụ nạp các loại bổn nguyên lực lượng, khôi phục lại uy danh cổ đại lục rồi.
Tất cả mọi người đều bận rộn, tất cả đều đang tự động tiến hành!
Ma Hổ tộc, Lôi Tộc cùng với Dực nhân tộc những năm này đều ở Ngoại Vực thu thập địa bàn, khiến cho thế lực của bọn hắn khuếch trương ra ngày càng lớn mạnh, uy danh càng thêm lan xa.
Bọn hắn một mực không không trêu chọc đến Thiên Vực, cũng không biết là vì sợ uy danh Lăng Thái Sơ và Viễn Cổ Cự Long hay là do bọn hắn đang chờ đợi thời cơ để lại lần nữa đột kích nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...