- Lăng Thái Sơ, tiểu bối ngươi đã chết, ngươi cũng thao bọn chúng đi.
Khương Tà Vương vô cùng dữ tợn quát.
Dứt lời hắn hóa thành lỗ đen, tất cả lực lượng dốc hết ra, phạm vi bao phủ trăm vạn dặm, muốn hút Lăng Thái Sơ vào trong luyện hóa.
Lôi Chiến Dương cũng liều mạng, chung quanh hắn tràn ngập hỗn độn thiên lôi, mỗi đạo kinh thiên động địa, điên cuồng tập kích Lăng Thái Sơ, đây quả thực là hỗn độn lôi hải.
Áo Tư Lạc cầm quyền trượng quán chú lực lượng vào trong tay, hào quan thần thánh bắn ra ngoài, mỗi một đạo hào quang đều ẩn chứa dị năng phong tỏa.
Ba vĩnh hằng ra tay, không gian vô tận đã sớm bị không gian của bọn họ thay thế, phạm vi nghìn vạn dặm không có thuộc tính nào khác.
Thời điểm nguy nan này, một tiếng gào thét kiếp sợ vạn dặm vang vọng.
Rống!
Long ngâm đáng sợ đánh tan rất nhiều lực lượng của ba Vĩnh Hằng chi thần, khiến cho uy lực của nó giảm nhiều!
Một viễn cổ cự long dài mấy vạn mét bay tới.
Đây là hộ thân thần thú của Lăng Thái Sơ, viễn cổ long hoàng.
Lăng Thái Sơ cảm ứng được Khương Tà Vương và Lôi Chiến Dương xuất hiện thì hắn đã triệu hoán viễn cổ cự long từ tộc địa bay ra.
Đạt tới cảnh giới của bọn họ thì không gian ngoại vực chẳng tính là xa.
Viễn cổ cự long dùng tốc độ nhanh nhất lao tới, may mắn còn theo kịp, bằng không Lăng Thái Sơ sẽ chết.
- Giết tiểu bối trong tộc của ta, Khương Tà Vương, Lăng Thái Sơ ta cùng Ma Hổ tộc không chết không ngớt!
Lăng Thái Sơ triệt để giận dữ!
Hắn thúc dục Kim Long Đàn, một đạo máu huyết rót vào Kim Long Đàn, vô số kim long trùng kích ra ngoài, lực lượng đáng sợ bắn ra chung quanh.
Kim long trong chốc lát đánh tan lỗ đen của Khương Tà Vương.
Đầu kim long táp lên người Khương Tà Vương, khiến cho kêu lên thảm thiết lui ra phía sau.
Lôi Chiến Dương cùng với Áo Tư Lạc muốn ra tay cứu viện thì cái thân thể của viễn cổ cự long lao tới quét ngang, lôi điện và tia sáng bị đánh tan.
Viễn cổ cự long chế trụ Lôi Chiến Dương cùng với Áo Tư Lạc, chỉ cho Lăng Thái Sơ trước chém giết Khương Tà Vương sau đó đánh bại từng tên.
Khương Tà Vương cũng là bị Lăng Thái Sơ dốc sức liều mạng hù sợ.
Lăng Thái Sơ có được Kim Long Đàn là vĩnh hằng thần khí chính thức, hắn căn bản khó có thể địch nổi.
Hắn phát hiện không có người nào tới trợ giúp, vội vàng gọi Hắc Ma hổ hoàng trở về.
- Sát!
Lăng Thái Sơ tức giận đỏ mắt, từng quyền đánh ra, vô số kim long, kim thương và Kim Long Đàn cùng công kích tới, lực lượng đáng sợ quét qua, đánh thiên hôn địa ám!
Cùng một hướng, viễn cổ cự long đối chiến Áo Tư Lạc đột nhiên buông tha đối chiến, một mình quay về Quang Minh không gian.
- Người Kim tộc, các ngươi trộm Quang Minh chi thạch của tộc ta, việc này bỏ qua!
Áo Tư Lạc nói một tiếng, cũng không quay đầu lại rời đi.
Áo Tư Lạc không nghĩ tới Lăng Thái Sơ còn có được viễn cổ cự long lực lượng khủng khiếp như vậy.
Nếu hôm nay không cách nào chém giết Lăng Thái Sơ và viễn cổ cự long, như vậy chính là tai nạn của dực nhân tộc!
Cho nên Áo Tư Lạc không thể không lui, chỉ hy vọng Lăng Thái Sơ không nhắm vào dực nhân tộc là được.
Áo Tư Lạc vừa lui, Lôi Chiến Dương không có chiến ý, dùng lực lượng của hắn không đánh lại viễn cổ cự long.
- Tà vương chúng ta lui đi!
Lôi Chiến Dương quát một tiếng, sau đó lại bỏ trốn.
Một phương khác hướng, Khương Tà Vương cũng sinh thoái ý.
Nhưng mà Lăng Thái Sơ công kích quá mức điên cuồng, khiến hắn khó thoát thân.
May mắn Hắc Ma hổ hoàng chạy tới, khiến hắn có thời gian thở dốc.
Nhưng mà Lăng Thái Sơ giống như quyết tâm muốn diệt hắn, lại hợp kích với viễn cổ cự long.
Khương Tà Vương cùng Hắc Ma hổ hoàng bị giết chật vật, cuối cùng đành phải trọng thương bỏ trốn
Chủ yếu là do Lăng Thái Sơ một trận chiến này lấy một địch ba tiêu hao quá nhiều, vừa rồi đã tới cực hạn.
Nếu như ở trạng thái đỉnh phong, hắn tất nhiên sẽ lưu Khương Tà Vương lại.
Lăng Thái Sơ bị thương cũng rất nặng, thần huyết của hắn bắn ra, hóa thành từng kim sát chi khí, mỗi một đạo kim sát huyết khí đủ giết chết bất cứ Chí Tôn Thủy Thần nào!
Hắn nhảy lên người viễn cổ cự long, thần niệm quét ngang tứ phương, sau đó bay qua một hướng.
Lăng Thái Sơ cùng viễn cổ cự long rất nhanh bay tới thiên địa khác, chỉ thấy tại nơi này có một thân thể tàn phế.
- Vô Địch, ngươi chịu đựng cho ta!
Lăng Thái Sơ kinh hô một tiếng, một giọt máu bắn ra ngoài, bắn vào Lăng Vô Địch không cho hắn tuyệt khí.
XIU....XIU...!
Bỗng nhiên một đạo khí huyết cường đại bao phủ, Lăng Vô Địch bị huyết kén bao bọc lại, khí tức sinh mạng của hắn tăng lên.
Rất nhanh Lăng Vô Địch đã khôi phục như trước, khí tức lực lượng dần dần tăng trở lại.
Lăng Thái Sơ không đợi Lăng Vô Địch triệt để khôi phục, lại bao bọc hắn đi tới một hướng.
Trong chớp mắt hắn liền tới chỗ Lăng Tiếu bị oanh giết.
Hai tay của hắn kết ấn, truy tố bổn nguyên, nhìn thấy Lăng Tiếu bị Hắc Ma hổ hoàng săn giết, hắn thở dài một hơi nói:
- Hậu bối kinh diễm như vậy, rõ ràng vẫn lạc, thật sự là tổn thất của Kim tộc!
Lăng Thái Sơ vô cùng khổ sở, cho dù hắn có thủ đoạn thông thiên, cũng không có khả năng triệu tập thần hồn của Lăng Tiếu đã tiêu tán và tái tạo thân thể.
Lăng Vô Địch cũng khôi phục lại, nói:
- Tiếu nhi hắn... Hắn chết?
Lăng Thái Sơ im lặng, hắn không nói thêm nữa.
- Ai, Tiếu nhi thiên tư trác tuyệt, nhưng mà tráng niên mất sớm, thật sự là tổn thất của Kim tộc chúng ta!
Lăng Vô Địch ngửa mặt lên trời thở dài.
- Đi thôi, hắn làm nhiều việc cho tộc như vậy, cơ hồ tất cả tộc nhân sẽ ghi nhớ hắn trong lòng!
Lăng Thái Sơ mặc niệm một lúc sau, liền dẫn Lăng Vô Địch quay về Thiên Vực.
Một trận chiến này kết thúc, tràn ngập buồn bã vô hạn!
Ở Huyền Linh đại lục xa xôi, tất cả người thân của Lăng Tiếu đã ở nơi này.
Đây là do Lăng Tiếu quay về Huyền Linh đại lục đã mang bọn họ về đây.
Đây là tránh cho bọn họ ảnh hưởng bới đại chiến ở Thiên Vực.
Các nữ nhân của Lăng Tiếu phát hiện tính mạng ngọc đồng của Lăng Tiếu đã nát, tất cả mọi người rơi lệ!
- Vận tỷ tỷ, phu quân hắn, hắn thực...
Cát Bối Hân điên cuồng lao tới phòng của Phượng Tiêm Vận khóc lớn.
Phượng Tiêm Vận mặt đầy nước mắt, đã không cần nàng đi giải thích cái gì, biểu hiện của nàng đã chứng minh tất cả.
- Sẽ không, phu quân hắn lợi hại như vậy, làm sao vẫn lạc được.
Cát Bối Hân khó tiếp nhận sự thật này.
Lúc này nữ nhân của hắn lần lượt xuất hiện trước cửa phòng của Phượng Tiêm Vận.
Vừa khóc như mưa, âm thanh bi thiết.
- Ta không tin thiếu gia sẽ chết, nhiều năm qua hắn trải qua rất nhiều hiểm cảnh vẫn vượt qua được, hắn nhất định sẽ trỏ về bên cạnh chúng ta!
Bạch Vũ Tích đi theo Lăng Tiếu thời gian dài nhất nói ra.
Nàng từ thành Vẫn Thạch đã ở cùng Lăng Tiếu, nhớ rõ năm đó là Lăng Tiếu thay nàng chôn cất mẫu thân, chính nàng tự nguyện làm nô tỳ, thế nhưng mà Lăng Tiếu vẫn không đối đãi nàng như nô tỳ, càng tìm mọi cách hống nàng, cũng giận dữ giết đến Lý gia bắt nàng, cường thế cứu nàng thoát khốn...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...