- Tiểu tử này rõ ràng có thể chống lại Tà Vương, chẳng lẽ hắn thực muốn trở thành Vĩnh Hằng Chi Thần sao?
Hắc Ma dùng tốc độ cao nhất điều dưỡng thương thế thầm nói.
Hắn rất muốn lập tức đi qua xem, hắn sợ Lăng Tiếu nếu thật không việc gì thì lúc đó cũng đến tử kỳ của hắn rồi!
Thế nhưng hắn lại phi thường không cam lòng, Vĩnh Hằng Chi Thần khó mà ra tay, chỉ cần hắn lĩnh ngộ được ảo diệu trong đó tất có thể đạt đến một bước kia.
Vốn hắn sớm lãnh giáo Khương Tà Vương ảo diệu trong đó rồi, nhưng Khương Tà Vương lại tàng tư không nói, trong lòng của hắn chung quy vẫn có chút oán hận!
Hắn biết rõ chỉ có dựa vào mình, sau khi hắn do dự một phen vẫn quyết định cảm ứng một chút đến cùng loại thế giới không gian này được hình thành thế nào!
Một kích của phân thân Khương Tà Vương tự nhiên không thể nào khủng bố bằng chân thân hắn hàng lâm rồi, nhưng uy lực cũng cực kỳ khủng bố!
Về phần Lăng Tiếu thúc dục Hỗn Độn Thế Giới, hắn đã có một loại cảm giác mới, hắn phát hiện thần niệm của mình sau khi dũng mãnh tiến vào Hỗn Độn Thế Giới này tựa hồ cùng Hỗn Độn Thế Giới tuy hai mà một, hắn có thể tùy ý điều động lấy những Hỗn Độn lực lượng kia, không còn không lưu loát như trước nữa.
Ma chưởng đối kháng với Hỗn Độn Chân Long, cuối cùng hai loại lực lượng đều bị triệt tiêu mất.
Lăng Tiếu trở mình bay ra hơn mười mấy vạn dặm, nhưng lại không có việc gì, tất cả vẫn trong phạm vi thừa nhận được!
- Hỗn Độn Thế Giới rõ ràng có thể ngăn lại một kích của Vĩnh Hằng Chi Thần!
Lăng Tiếu vô cùng vui vẻ nói.
Vừa rồi hắn thiếu chút nữa đã tuyệt vọng, nhưng giờ lại thấy được hy vọng.
- Tiểu tử ta xem ngươi đỡ được bao nhiêu kích!
Thanh âm Khương Tà Vương lại lần nữa vang lên, lại một ma chưởng lăng không đập qua.
Ma chưởng như thiên, uy lực vô phương, hủ thực chi lực đủ sức để hòa tan bất cứ một sinh vật nào!
Lăng Tiếu và Hỗn Độn Thế Giới đã có một loại loại cảm giác phù hợp, hắn cảm giác mình đã chính thức nắm giữ được một trong các ảo diệu của Hỗn Độn Thế Giới rồi.
Nắm đấm hắn bay múa, Hỗn Độn Thế Giới lực lượng hội tụ thành một cái Long quyền lần nữa gào thét mà ra.
Lại một lần nữa oanh bạo, Lăng Tiếu trở mình bay ra ngoài, lần này hắn chịu chút tổn thương, thổ một búng máu, nhưng vẫn vững vàng đỡ được một kích của Khương Tà Vương.
Khương Tà Vương tức giận không thôi, hắn liên tục đánh ra mấy chưởng, Lăng Tiếu cũng nghênh tiếp, đánh ra mấy quyền, từng quyền có Hỗn Độn Chân Long gào thét mà ra.
Lăng Tiếu bị chấn cho váng đầu hoa mắt, tạng phủ bốc lên không thôi, thần lực đã sớm tiêu hao không còn nữa!
Nếu Khương Tà Vương lại đến hai chưởng, chỉ sợ hắn đã khó mà chịu nổi rồi.
- Đến đây là kết thúc rồi, trên thế giới này không cần quá nhiều Vĩnh Hằng!
Khương Tà Vương đã biết rõ Lăng Tiếu sa cơ lỡ vận rồi, hắn sâu kín nói một tiếng, ma chưởng lại lần nữa rơi xuống.
Ngay khi Lăng Tiếu muốn lần nữa nghênh đón thì, ma chưởng chi lực kia rõ ràng tự động tán loạn mất!
- Hỗn đãn, lực lượng phân thân thần niệm của ta khó mà chèo chống được nữa rồi!
Khuôn mặt Khương Tà Vương dần tiêu tán, Ma Vân phiêu tán đi, ngay sau đó hắn nhìn thoáng qua Lăng Tiếu quát:
- Tiểu tạp chủng ngươi chờ, đợi chân thân ta đến sẽ tiêu diệt ngươi! Vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn!
Hắn vừa nói xong câu đó, phân thân thần niệm liền triệt để biến mất khỏi phương thiên địa này.
Lăng Tiếu nặng nề thở dài một hơi, nếu lực lượng Khương Tà Vương lại có thể kiên trì hai lần nữa thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Hắc Ma kinh hãi, hắn không chút suy nghĩ, lập tức lại lần nữa muốn trốn chạy.
Chỉ Lăng Tiếu đã tiến thêm một bước phù hợp với Hỗn Độn Thế Giới sao có thể để hắn dễ dàng rời đi được.
- Hôm nay cho dù ngươi lên trời xuống đất cũng không thoát đâu!
Lăng Tiếu gào rú một tiếng với Hắc Ma, quanh thân có Hỗn Độn chi khí quấn quanh, Cổ Hoàng Thần Công cực tốc vận chuyển, khiến cho thương thế trên người hắn rất nhanh khôi phục lại, Hỗn Độn Long quyền đánh ra, một đầu Hỗn Độn Chân Long xông đánh tới Hắc Ma ở phương xa.
Hắc Ma bị dọa đến hồn bất phụ thể, phía sau hắn xuất hiện hơn mười cổ khôi lỗi, thay hắn ngăn lấy một kích đáng sợ kia của Lăng Tiếu.
Những khôi lỗi này dưới Hỗn Độn Long quyền quả thật giống như bã đậu vậy, lực lượng còn sót lại trùng kích khiến Hắc Ma bay ra thật xa, thương thế trên người lần nữa chuyển biến xấu.
Hắc Ma bỏ mạng trốn chạy để khỏi chết, liều mạng thiêu đốt máu huyết, cũng muốn thoát khỏi Lăng Tiếu truy kích!
Thái Cực Phong Diệt!
Lăng Tiếu lại một lần nữa phong tỏa không gian, khiến cho tốc độ Hắc Ma trì hoãn, hai khỏa Thiên Châu nương theo Hỗn Độn lực lượng xuất kích.
Uy lực một chiêu này đã đạt đến mức cực kỳ đáng sợ, vượt ra khỏi phạm trù lực lượng mà Chí Tôn Thủy Thần nên có rồi!
- Không!
Hắc Ma quay mắt về phía cường chiêu đang đến gần, đồng tử co rút lại sợ hãi rống một tiếng, cuối cùng không thể thoát khỏi kết cục bị đánh trúng!
Ầm ầm!
Thần thể Hắc Ma nổ tung ra như pháo hoa, một đời Ma Hổ tộc lão tộc trưởng, tồn tại đã từng đứng top 3 trên Chí Tôn Bảng cứ như vậy tiêu đời.
Thần niệm Lăng Tiếu đã sớm tập trung vào phiến khu vực không gian này rồi, bàn tay hắn khẽ động thấp thu tất cả mảnh vỡ tới, cầm miếng Không Gian Giới kia của Hắc Ma trong tay.
Lăng Tiếu còn chưa kịp dò xét, hắn phát hiện thần hồn Hắc Ma rõ ràng đã bám vào loạn lưu cương phong, nhanh chóng lướt đi hướng khác.
Hắc Ma cũng mang ý niệm muốn lần nữa trọng sinh, hắn đã thu liễm tất cả khí tức hồn lực lại, không hi vọng bị Lăng Tiếu phát hiện ra.
Chỉ là đáng tiếc, Lăng Tiếu đầu đeo Long Phượng Thần Cô, bất luận đồ vật hồn lực nào cũng đừng mơ thoát khỏi được cảm ứng của hắn.
- Muốn chạy trốn sao? Không có khả năng!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, hấp thu Hắc Ma tới.
Hắc Ma lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi cầu xin tha thứ nói:
- Ngươi không thể giết ta, chỉ cần ngươi lưu ta một mạng, ta có thể bảo Vĩnh Hằng Chi Thần tộc ta tha cho ngươi một mạng!
- Ngươi không phát hiện Vĩnh Hằng Chi Thần nhà ngươi cũng không làm gì được ta sao?
Lăng Tiếu lạnh lùng nói.
- Đó là bởi vì hắn chính thức không tới, đây chẳng qua chỉ là phân thân thần niệm của hắn thôi! Ngươi phải hiểu được, Vĩnh Hằng Chi Thần là tồn tại cường đại nhất thế gian, Thiên Vực đã bị Ma Hổ tộc chúng ta khống chế, ngươi nếu giết ta, tộc nhân các ngươi cũng sẽ phải chết sạch!
Hắc Ma tranh thủ thời gian nói.
Lăng Tiếu có chút do dự, lực lượng Khương Tà Vương hắn quả thật không cách nào chống lại, nếu Ma Hổ tộc thật sự khống chế được Thiên Vực rồi, vậy còn hi vọng gì sao?
Chỉ là lưu cho Hắc Ma một mạng có đổi được tánh mạng tộc nhân không?
- Ta là lão tộc trưởng Ma Hổ tộc, nếu ngươi thực giết ta, tộc ngươi nhất định đều phải chết, lưu ta một mạng, ta có thể thuyết phục Vĩnh Hằng Chi Thần tộc ta tha cho các ngươi một đường sống!
Hắc Ma lại một lần nữa nói.
- Tốt, tạm thời lưu ngươi một mạng, nếu ngươi không có giá trị, lập tức giết chết ngươi!
Lăng Tiếu cuối cùng vẫn tha cho Hắc Ma một mạng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...