Minh Quang vừa ngăn cản vừa biến sắc, hắn đã nghĩ gì mà chỉ lo chạy trốn, bằng không ở đây chỉ có con đường chết.
- Không nghĩ tới ngươi biết rõ về ta như vậy, Lăng Tiếu dược thần, Ám Quang ta nhớ kỹ ngươi.
Minh Quang quát một tiếng, sau đó quang thuộc tính tách ra che phủ ánh mắt Lăng Tiếu, lợi dụng tốc độ nhanh nhất lui ra khỏi đây
- Đừng cho hắn trốn!
Lăng Thái Mông lên trước ngăn cản.
Ngay sau đó hắn dùng lực lượng cường đại nhất truy kích Minh Quang.
Nhưng mà dường như Minh Quang sớm có lưu phòng bị, hai lực lượng khác nhau bắn ra ngoài, một hào quang sáng tối giao thoa, một đạo khí tức đáng sợ tỏa ra ngoài, tốc độ của Minh Quang tăng lên bay ra ngoài.
- Cái gì, tên này còn che dấu thực lực?
Lăng Thái Mông giật mình nói ra.
Hắn cảm nhận được lực lượng của Minh Quang đã đạt tới Chí Tôn đỉnh phong, tốc độ cũng tăng lên vài lần, hắn đuổi theo không kịp.
Lúc này Nghiêm Sấm Vương cùng với Thạch Cao Sơn đồng thời truy kích, nhưng tốc độ lại không kịp.
- Các ngươi chờ xem, các ngươi sẽ nhanh chóng bị Ma Hổ tộc của ta diệt hết!
Minh Quang ở xa đắc ý nói vọng về.
Thực lực của hắn sớm đạt tới cấp độ đỉnh phong, nhưng lại dùng thủ đoạn đặc thù áp chế cảnh giới, vào lúc đó mới bạo phát ra, tâm cơ đúng là thâm trầm.
Nhưng mà thời điểm hắn cho rằng mình đã trốn ra xa, một đạo lực lượng băng hàn tuyệt thế bắn tới.
Đạo lực lượng này xuất hiện không có dấu hiệu, làm cho Minh Quang không có phòng bị nên ăn một chiêu, bị đánh lui ra phía sau.
- Người nào!
Minh Quang sợ hãi kêu lên, hắn không dám dừng lại mảy may, chuẩn bị tháo chạy tiếp.
Một tiếng cười lạnh vang lên.
- Phản đồ ngươi đừng mong thoát được.
Từng băng quyền hiện ra, mỗi một quyền mang theo lực lượng Chí Tôn đỉnh phong, áp chế Minh Quang dừng lại, hắn không thể nào trốn đi được.
- Đáng chết, xem ta diệt ngươi!
Thần kiếm trong tay Minh Quang xuất hiện, dùng toàn lực chém ra.
Sát Na Quang Âm!
Đây chính là Minh Dương Thần kiếm của hắn, thần quang như thiểm điện, trong nháy mắt sinh ra lực lượng khai thiên tích địa, kiếm quang sắc bén dọa người!
Thần hồn của Lăng Tiếu vẫn tàng hình, nhưng mà Minh Quang giống như cảm nhận được phương hướng của Lăng Tiếu, một kiếm chém vào bụng Lăng Tiếu.
Đinh đương!
Tiếng giao thoa vang vọng, thần hồn phân thân của Lăng Tiếu không tránh được nên trúng một kiếm, máu tươi chảy ra ngoài.
May mắn thần hồn và than thể của Lăng Tiếu cực kỳ cứng rắn, bằng không một kiếm này đã chém hắn thành hai nửa.
Minh Quang ăn cả kinh, nhưng hắn không rảnh phân tâm, bởi vì hắn đã cảm nhận được ba đại Chí Tôn đỉnh phong đã tới gần, nhất định phải chạy trốn mới được.
Cho dù hắn có bản lĩnh thông thiên cũng mơ tưởng có thể thoát được ba Chí Tôn đỉnh phong đuổi giết.
- Không nghĩ tới người mà chúng ta tín nhiệm chính là nội gian, ngụy trang đúng là quá tốt.
Nghiêm Sấm Vương tức giận quát một tiếng, một trảo chụp thẳng vào Minh Quang.
Một trảo này như ngọn núi nhỏ, giống như móng vuốt sắc bén của thần ưng, một trảo này có thể đánh nát núi sông.
- Hừ, còn nghĩ tới chỉ bằng các ngươi có thể lưu ta lại sao?
Minh Quang cũng không sợ, hắn hừ lạnh một tiếng, Minh Dương thần kiếm trong tay chém ra, chém vỡ một trảo này.
Đồng thời lực lượng quang ám của hắn bạo phát ra ngoài, quanh người có khí kình quang ám bao phủ, giống như Quang Minh chính là thần linh có được quang và ám bảo hộ, nhìn qua rất quỷ dị.
Thời Gian Đảo Lưu!
Nhật nguyệt phân âm dương, lực lượng của quang chính là một trong các lực lượng chí dương, mà lực lượng ám chính là lực chí âm, Âm Dương hợp, thời gian nghịch chuyển!
Vào lúc này nhật nguyệt không ngừng lưu chuyển, không gian xuất hiện vặn vẹo quỷ dị, thời gian giống như đang trôi qua, mọi người cảm thấy sức mạnh to lớn đang hàng lâm lên đầu của mình, khiến cho bọn họ cảm thấy thời gian biến hóa khó hiểu, một cảm giác khủng hoảng xuất hiện trong lòng của bọn họ.
Vào lúc bọn họ thất thần, kiếm quang của Minh Quang chém ra như mưa, lực phá hoại cường đại chém vào ba Chí Tôn đỉnh phong và phân thân của Lăng Tiếu, hắn không có hạ sát thủ mà là tiếp tục chạy trốn!
- Các ngươi chờ em, thời điểm chúng ta hàng lâm Thiên Long địa vực, các ngươi rất nhanh sẽ bị giết chết!
Minh Quang đắc ý kêu gào không dứt.
Lúc này Lăng Tiếu, Lăng Thái Mông, Nghiêm Sấm Vương cùng với Thạch Cao Sơn bạo phát tốc độ nhanh nhất, muốn truy kích nhưng đã không kịp.
- Là người thật đáng sợ!
Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.
Trong sát na vừa rồi, Lăng Tiếu cơ hồ cảm giác thần hồn phân thân của mình cũng bị đối phương tiêu diệt, hơn nữa loại lực lượng quỷ dị này khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Ba người khác vẻ mặt ngưng trọng, hiển nhiên đều là bị thủ đoạn này của Minh Quang làm khiếp sợ.
- Quang ám thể, quả nhiên cường đại, có thể âm dương hợp nhất, là trừ hỗn độn chiến thể ra thì đây là thể chất cường đại nhất!
Lăng Thái Mông khẽ thở dài.
.
||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em |||||
- Đúng là đáng chết, lần sau lại cho ta nhìn thấy hắn, chắc chắn sẽ chém đầu chó của hắn!
Nghiêm Sấm Vương vô cùng phẫn nộ nói ra.
Thạch Cao Sơn cũng buồn bả nói:
- Thực lực của người này quá mạnh, lần sau gặp lại phải dốc toàn lực đuổi giết, không thể cho hắn nửa phần cơ hội, hiện tại chúng ta di chuyển thôi, khả năng người của Thiên Hổ địa vực sẽ cho đại quân tiếp cận!
- Lão Thạch sợ bọn chúng làm gì, chúng ta sẽ tử chiến với bọn chúng, dù sao sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi!
Nghiêm Sấm Vương khó chịu quát.
- Hừ, chúng ta tự nhiên không sợ cái gì, nhưng mà đối phương nhiều người hơn chúng ta, chúng ta lại phải chiếu cố an nguy của hai vị diện, quyết không thể hành động theo tình cảm!
Thạch Cao Sơn hừ lạnh nói.
- Ta nhìn ngươi là sợ chết, không dám thay Thiên Nguyên địa vực chúng ta tử chiến!
Nghiêm Sấm Vương tính tình rất lớn, mang theo thần sắc tức giận nói ra.
- Ngươi...
Thạch Cao Sơn muốn phản bác.
Lúc này Lăng Thái Mông nói:
- Hai vị, bây giờ chúng ta không phải nội chiến, nhất định phải mau chóng nghĩ kế sách đối địch.
Thời điểm này Liên Hạo Công và đám người Trác Hưng Hồng cũng bay tới.
- Lăng Tiếu, sao ngươi biết hắn là nội gian?
Liên Hạo Công hỏi Lăng Tiếu.
Mọi người mang ánh mắt nhìn qua Lăng Tiếu, mặt mũi đầy nghi hoặc.
Minh Quang một thân chính khí là Chí Tôn thành danh của Thiên Nguyên địa vực, bất kể là ai cũng không nghĩ tới hắn là nội gian cả, nhưng mà Lăng Tiếu lại xuyên thủng tên nội gian này, đúng là khiến bọn họ không tưởng tượng nổi.
Đối diện mọi người nghi hoặc Lăng Tiếu khoát tay cười nói:
- Ta lúc tới đây có bắt mấy người Ma Hổ Tông, sưu hồn của bọn họ biết được.
- Không đúng, người như Minh Quang thì người Ma Hổ Tông người bình thường không biết hắn tồn tại, hẳn là ngươi giết dòng chính của Ma Hổ Tông đúng không?
Nghiêm Diêm Vương lập tức nói. (Tên đúng là Nghiêm Diêm Vương, chương trước ghi sai Diêm thành Sấm)
- Dù sao Minh Quang là người Ma Hổ tộc, tên là Khương Ám Quang, ngày sau tất cả mọi người phải cẩn thạn, về phần Tiếu nhi nhà ta làm sao nhìn thấu, hắn không muốn nói thì thôi!
Lăng Thái Mông nói thay Lăng Tiếu.
- Đúng vậy, mỗi một người đều có bí mật của mình, lần này Lăng Tiếu đã lập đại công!
Liên Hạo Công gật đầu đáp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...