Viên Bình đứng thẳng người lên đối với Lăng Tiếu nói:
- Lăng tiểu hữu, mới vừa rồi lão phu mạo phạm tiểu hữu, tài nghệ của
tiểu hữu quả thật đã là một gã Luyện dược sư hợp cách rồi, bất quá tiểu
hữu mới vừa rồi muốn cùng lão phu so đấu một trận, xem ra đã đạt tới
cảnh giới Nhị phẩm, lão phu hiện tại liền đáp ứng tỷ thí một trận với
ngươi.
Lăng Tiếu vừa muốn đáp ứng, Lê Không ở trên khán thai nhưng mở miệng nói:
- Viên huynh ngươi cần gì phải làm khó tôn tử của ta, nếu hắn đã chứng
minh mình là Luyện dược sư rồi, ta xem cuộc tỷ thí này coi như là xong
đi.
- Lệ huynh, lời ấy sai rồi, ta cũng không phải là muốn làm khó tiểu hữu, mà là thấy tiểu hữu vừa rồi mới đại triển thân thủ, ta cũng ngứa nghề,
huống chi mới vừa rồi tiểu hữu có lòng tin khiêu chiến ta, nói vậy hắn
đã có cảnh giới không kém gì ta rồi, chúng ta là tương hỗ lẫn nhau một
chút mà thôi.
Viên Bình không thuận theo nói.
Kỳ thật, hắn mặc dù thừa nhận thân phận Luyện dược sư của Lăng Tiếu,
nhưng mà trong lòng vẫn cảm thấy có chút không là tư vị, đối phương trẻ
tuổi như thế liền trở thành Luyện dược sư, hơn nữa nhìn thủ pháp thành
thạo của đối phương, tỷ lệ luyện đan thành công chỉ sợ đã không thua kém cảnh giới của hắn rồi, nếu như hôm nay không vãn hồi chút mặt mũi, chỉ
sợ chuyện này sẽ trở thành tâm bệnh của hắn, đưa đến ngày sau lại khó có thể tiến thêm rồi.
- Nếu như Viên đại sư đã một ý như thế, Lăng Tiếu trước hết đa tạ chỉ
giáo, bất quá nếu là tỷ thí, thế nào cũng muốn thêm chút tặng thưởng
ngài nói có đúng không?
Lăng Tiếu không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với Viên Bình.
Theo hắn biết Viên Bình cũng là Nhị phẩm Luyện dược sư giống hắn, Lăng
Tiếu cũng không sợ hắn, ở cảnh giới ngang hàng hắn lại sợ người nào,
điểm tự tin này hắn vẫn phải có.
- Tiểu hữu đủ sảng khoái, lão phu liền trở về lấy lò luyện đan đây.
Viên Bình đáp một tiếng, đem bình Hồi Lộ đan kia trả lại trong tay Lăng
Tiếu, sau đó nhanh chóng rời đi Lăng gia, trở về lấy dược đỉnh cùng tài
liệu của hắn.
Sau khi Viên Bình rời đi, Lăng Tiếu đem Hồi Lộ đan đưa cho Thái tượng trưởng lão.
- Lão thái gia, bây giờ đã tin chưa, ta nhưng không có lừa gạt, ta đây chính là Nhị phẩm Luyện dược sư a!
Lăng Tiếu đắc ý hướng về phía Thái tượng trưởng lão nói.
Lăng gia trên dưới cũng chỉ có Lăng Tiếu mới dám nói chuyện cợt nhả như thế với Thái tượng trưởng lão.
Thái tượng trưởng lão nhìn đan dược một chút, lại đưa cho Lăng Thương, cười nói:
- Đúng vậy, xem ra ngày sau Lăng gia phải dựa vào tiểu tử ngươi rồi, bất quá phải không kiêu không ngạo, tranh thủ sớm ngày đột phá Tam phẩm
Luyện dược sư, cùng Lão thái gia ta đồng dạng trở thành người đệ nhất
Vẫn Thạch thành.
- Ách... Yêu câu này tựa hồ quá dễ dàng đi!
Lăng Tiếu bỗng nhiên nói một câu.
- Xem ra tiểu tử ngươi là khen không được, mới có chút điểm thành tự liền tự đại như vậy.
Thái tượng trưởng lão hừ nhẹ nói.
- Ha hả, vậy Lão thái gia đợi lát nữa người hãy nhìn cho tốt.
Lăng Tiếu mỉm cười nói, nhìn dáng dấp tựa hồ đang đánh cái chủ ý gì đó.
Chúng trưởng lão của Lăng gia cùng với gia chủ, trưởng lão đời trước
được mời tới đều nhìn Lăng Tiếu luyện chế đan dược thành công, từng
người cũng tin tưởng Lăng gia thật sự có một vị thiên tài Luyện dược sư
rồi.
Chỉ sợ ngày sau bọn họ nhìn thấy Lăng Tiếu đều phải tôn xưng một tiếng 'Lăng đại sư" rồi.
Nhìn Lăng Tiếu trẻ tuổi như thế, bọn họ đều ai thán ở trong lòng, thật
là người so với người tức chết người, nhân gia ở tuổi thanh xuân thì đã
có thành tựu như vậy, cùng so với mình lúc trước thật là khác nhau một
trời một vực.
Lăng Thương đứng lên, hướng về phía Lăng gia chấp sự cùng với đệ tử đang xme ở phía dưới tuyên bố:
- Hôm nay, đặc mệnh thập bát đại tử tôn Lăng Tiếu là đệ thập tứ trưởng lão.
Chấp sự cùng các đệ tử của Lăng gia ở dưới đài đều hoan hô.
Lăng Tiếu không chỉ ở trên gia tộc đại bỉ đoạt được vị trí khôi thủ, vì
Lăng gia tranh đoạt được vinh quang, hôm nay lại trở thành trưởng lão
trẻ tuổi nhất trong các đời của Lăng gia kiêm Luyện dược sư trẻ tuổi
nhất Vẫn Thạch thành. Những vinh quang này để cho tất cả bọn họ sùng bái không thôi, một đời trẻ tuổi lại càng đem Lăng Tiếu trở thành thần
tượng.
Địa vị của Lăng Tiếu ở Lăng Tiếu cùng với Vẫn Thạch thành thành công quật khởi, trở thành một đời nhân vật lãnh tụ mới.
Trong Lăng gia nội viện, ở trên luyện võ tràng, Lăng Tiếu cùng Viên Bình mỗi một bên, trước người đều bày ra hai cái dược đỉnh cao cỡ nửa người, trên giá gỗ bên cạnh thì đặt từng gốc linh thảo có hình thái khác nhau.
- Lăng tiểu hữu, lần này chúng ta bằng thủ đoạn của mình luyện ra cao
cấp đan dược, tỷ lệ đan dược cùng với tỷ lệ thành công để tham khảo,
ngươi xem thế nào?
Viên Bình đề nghị.
- Ta dĩ nhiên không có vấn đề, bất quá tiểu tử vừa rồi mới nói, chúng ta nếu là tỷ thí nên thêm chút phần thưởng ngài nói có đúng không?
Lăng Tiếu gật đầu nói.
- Xem ra Lăng tiểu hữu rất có lòng tin a!
Viên Bình khen một câu, lại nói tiếp:
- Nếu như lão phu không đáp ứng thì đây chẳng phải là quá không có đảm lượng rồi, vậy Lăng tiểu hữu muốn đánh cuộc như thế nào?
- Nếu như ta thua bởi Viên đại sư, ta đây mặc cho đại sư xử trí, nhưng
nếu ta may mắn thắng Viên đại sư, như vậy mời Viên đại sư hạ thân phận
tôn quý của mình làm trưởng lão cung phụng cho Lăng gia chúng ta mười
năm thì như thế nào?
Lăng Tiếu lòng tin mười phần nói.
Viên Bình híp mắt nhìn Lăng Tiếu, ở trong lòng âm thầm tính toán một hồi, lúc này gật đầu nói:
- Tốt, nếu Lăng tiểu hữu đã có tin tưởng như vậy, vậy lão phu liền tiếp
nhận, nếu như ta thua coi như là cung phụng trưởng lão của Lăng gia, nếu như ta thắng Lăng tiểu hữu, vậy ngươi hãy đem bộ chưởng pháp khống hỏa
kia truyền thụ cho ta thì như thế nào?
Viên Bình mới vừa rồi nhìn đến khổng hỏa chưởng pháp của Lăng Tiếu liền
nổi lên tâm tư, cho nên hiện tại vừa lúc thừa dịp bày tỏ ý với Lăng
Tiếu.
Trên mặt Lăng Tiếu hiện ra vẻ cười nhạt quỷ ý, trong lòng thầm nghĩ:
- Lão đầu này ngược lại là có chút nhãn lực, lại coi trọng Diễm Ảnh
Chưởng của ta, bất quá liền xem ngươi có năng lực để ta truyền thụ hay
không.
- Đã như vậy, vậy chúng ta liền bắt đầu đi!
Lăng Tiếu nói.
- Tốt, bắt đầu!
Viên Bình gật đầu đáp.
Hai người tuy đều nói đồng ý bắt đầu, nhưng mà hai người lại cũng chỉ là đứng không hề nhúc nhích, hơn nữa còn nhắm hai mắt lại.
Mọi người xung quanh nhìn hai người ở trong tràng đều sửng sốt, bắt đầu bàn luận xôn xao nói.
- Bọn họ đang làm gì vậy, không phải nói muốn bắt đầu luyện đan sao, làm sao lại nhắm mắt dưỡng thần rồi?
- Đừng lớn tiếng như vậy, hai vị đại sư là đang nghỉ ngơi dưỡng sức,
khiến cho tinh thần của mình đạt tới trạng thái tốt nhất, như vậy mới có thể luyện chế ra đan dược tốt hơn.
- Thì ra là vậy, không biết lần này bọn họ muốn luyện chế đan dược gì đây?
- Ta nghĩ, ít nhất cũng là nhị giai trung cấp trở lên đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...