Nhìn ra được Độc Cô Tấn lão gia tử còn là vô cùng cảm kích Lăng Tiếu vì Vạn Thú minh bọn họ làm hết thảy.
- Lão gia tử, ngươi còn có thần tài hay không, có cần ta lại giúp ngươi luyện chế một chút đan dược hay không?
Sau khi Lăng Tiếu đem không gian giới kia cất đi liền cười hỏi.
- Tạm thời không cần, lần trước kia đưa cho ta một ngàn khỏa kia cũng đủ cho những tiểu tử kia tiêu hao một ít thời gian rồi!
Độc Cô Tấn khoát khoát tay nói.
- Lão gia tử ngài cân nhắc rõ ràng chưa? Ta nhưng là phải trở về Thiên Nguyên địa vực?
Lăng Tiếu lại một lần nữa cường điệu nói.
- Đi đi, ngươi tiểu tử này can đảm quá lớn, ta không thể để cho Huyên Huyên rời đi cùng ngươi!
Độc Cô Tấn nói.
Trước đây lão vì nghênh đón quyết chiến với Viêm tộc mới bỏ được để cho Hạ Huyên Huyên rời khỏi lão, hôm nay nguy cơ đã giải trừ, lão tự nhiên không hi vọng Lăng Tiếu đem Hạ Huyên Huyên mang theo.
- Ừ, Huyên Huyên vẫn là ở lại bên cạnh lão gia tử ngài mới tốt, dù sao ta bây giờ đạt tới Chí tôn muốn đến gặp nàng cũng rất dễ dàng!
Lăng Tiếu nhẹ đáp.
- Ngươi không đến cũng không sao a!
Độc Cô Tấn tựa hồ ước gì Lăng Tiếu mau chóng rời đi, dường như sợ Lăng Tiếu bắt cóc Huyên Huyên.
Hạ Huyên Huyên ở một bên kiều thanh nói:
- Gia gia, ngươi đừng gấp gáp đuổi Đại ca ca đi như vậy, đợi chút nữa ngươi sẽ cầu xin đến trên người Đại ca ca đấy!
Độc Cô Tấn có chút khinh thường nói:
- Chuyện cười, tiểu tử này là may mắn trở thành Chí tôn Thủy Thần, nhưng mà cũng bất quá là vừa mới tiến giai mà thôi, ta nhưng có chuyện gì sẽ cầu đến trên đầu của hắn được.
Xác thật Độc Cô Tấn đối với Lăng Tiếu đột phá trở thành Chí tôn Thủy Thần cảm thấy rất kinh ngạc, đồng thời cũng vô cùng coi trọng tiền cảnh của Thiên Long, nhưng mà không có nghĩa là lão sẽ kéo xuống mặt mũi đến nịnh hót Lăng Tiếu, để Lăng Tiếu ở lại Vạn Thú minh bọn họ.
Hạ Huyên Huyên mang theo vài phần giảo hoạt nói:
- Gia gia, nếu như ta cho ngươi biết Đại ca ca kỳ thật đã là một gã Chí tôn Dược Thần hàng thật giá thật, ngươi có hay không cầu hắn thay Vạn Thú minh ta luyện đan đây?
- Chuyện cười, cho dù hắn là Chí tôn Dược...
Độc Cô Tấn không cho là đúng nói.
Chẳng qua là lời của hắn còn chưa nói xong, thần sắc liền cứng lại, sau đó nhìn Lăng Tiếu kinh hô:
- Tiểu nha đầu, ngươi... Ngươi nói hắn đã là Chí tôn Dược Thần?
Hạ Huyên Huyên cười nhẹ một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp ngâng lên rất cao nói:
- Đương nhiên, ngươi cũng không nhìn Đại ca ca là ai, hắn ngay từ lúc ở Niết Bàn không gian liền thành tựu Chí tôn Dược Thần, nhưng là có thể cùng lão bất tử của Viêm tộc kia ngồi ngang hàng, gia gia ngươi nói, ngươi còn muốn cầu Đại ca ca hay không?
Ở trong mắt nàng phảng phất giống như hết thảy vinh dự của Lăng Tiếu chính là vinh dự của nàng, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ đắc ý!
Độc Cô Tấn nhìn Lăng Tiếu, trên khuôn mặt gầy gò cứng nhắc kia lộ ra nụ cười có vài phần nhiệt thành, sau đó nhìn Lăng Tiếu nói:
- Lăng Tiếu ngươi cái hài tử này cũng thật là, cư nhiên thành Chí tôn Dược Thần cũng không nói với gia gia một tiếng, có phải là đem gia gia trở thành người ngoài rồi hay không! Trung thực mà nói a, lúc trước ta vừa nhìn thấy ngươi liền cảm thấy là nhất biểu nhân tài, anh tuấn bất phàm, dung nhan trác tuyệt, phong lưu tiêu sái... Ngươi cùng Huyên Huyên lại là huynh muội, ta sớm đem ngươi trở thành giống như thân sinh tôn tử để đối đãi rồi a!
Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên nghe thấy lão gia tử luôn luôn nghiêm cẩn lại nói ra một đống lời khen như vậy, lập tức là da gà đều nổi lên rồi.
Ở trong lòng Lăng Tiếu đổ mồ hôi nói:
- Luận đến công phu vỗ mông ngựa này, bổn cung so với lão gia tử thật sự là khác biệt giữa trời và đất a!
Hạ Huyên Huyên cười to nói:
- Ha ha, da mặt của gia gia ngươi thật dày, ngươi không phải là nói không muốn nhận Đại ca ca làm tôn tử sao? Làm sao bây giờ lại biến quẻ rồi?
Độc Cô Tấn vẻ mặt chính khí nói:
- Làm sao như vậy được, ta cho tới bây giờ đều chưa nói như vậy, nhất định là ngươi nhớ nhầm rồi, thiên tài giống như đại ca ca của ngươi là có một không hai, làm ca ca của ngươi cũng chính là làm tôn tử của ta liền thích hợp nhất a!
- Thật là bị ngươi đánh bại rồi, gia gia, ta còn là lần đầu tiên phát hiện tài ăn nói của ngươi thật tốt a!
Hạ Huyên Huyên cười nói.
Khuôn mặt của Độc Cô Tấn có chút trụ không được, vội vàng đối với Hạ Huyên Huyên khoát khoát tay nói:
- Đi đi, ngươi trước sang một bên chơi, ta và Đại ca ca ngươi nói vài lời.
- Bị ta nó trúng rồi sao, ta liền nói ngươi chắc chắc sẽ cầu đến đầu của Đại ca ca mà!
Hạ Huyên Huyên lại nói một tiếng với Độc Cô Tấn, sau đó đối với Lăng Tiếu cười cười, mới tung tăng mà rời đi.
- Hài tử này a, đều bị làm hỏng quen rồi!
Độc Cô Tấn nhìn Hạ Huyên Huyên rời đi, lau mồ hôi một cái nói, tiếp theo lão nhìn về phía Lăng Tiếu hóa ra nụ cười giống như tắm gió xuân nói:
- Cháu ngoan a, ngươi trở thành Chí tôn Dược Thần sao không sớm nói với ta một tiếng, cùng gia gia ta quá không để ý rồi a, đây nhưng là không được a! Nếu là lúc ngươi đi Viêm tộc có chuyện gì....
Độc Cô Tấn càng nói càng là đầu nhập vào, Lăng Tiếu thật sự là chịu không nổi mà ho nhẹ mấy cái nói:
- Khụ khụ... Lão gia tử trước tạm dừng một chút, ta tính toán trở về Thiên Nguyên địa vực đi rồi!
- Ai nha, hài tử ngươi làm sao có thể như vậy, Huyên Huyên nhưng là không hi vọng ngươi đi a, gia gia cũng không nỡ rời ngươi a!
Độc Cô Tấn đương nhiên không muốn để Lăng Tiếu hiện tại rời đi nha.
Chí tôn Dược Thần nhưng là loại người tôn quý nhất bên trong Thiên vực, bọn họ có thể luyện chế Chí tôn thần đan, nhưng là ở đâu cũng được hoan nghênh nhất đó a!
Độc Cô Tấn làm sao nghĩ tới Lăng Tiếu ở sau khi đột phá Chí tôn liền thuận thế trở thành Chí tôn Dược Thần, đây khiến cho lão bất ngờ.
Bằng không lúc trước Lăng Tiếu thuận theo muốn gọi lão là gia gia, lão khẳng định liền đáp ứng rồi.
Bây giờ lão phải đem mặt mũi kéo xuống cũng muốn cường hành nhận cái tôn tử Lăng Tiếu này a!
Có thể để một Chí tôn Dược Thần làm tôn tử của hắn là vinh dự bực nào, đây nhưng là phong quang thật lớn a!
Đương nhiên trọng yếu nhất vẫn là lão hi vọng Lăng Tiếu có thể tạm thời lưu lại thay lão luyện chế một ít Chí tôn thần đan rồi!
Nhìn Độc Cô Tấn lão gia tử chuyển biến thái đọ, Lăng Tiếu cũng là vô cùng không nói được gì rồi.
Hắn lại một lần nữa nói:
- Lão gia tử, ở trước lúc ta rời đi lại thay ngươi luyện chế một ít đan dược đi, bất quá tài liệu này vẫn cần ngươi cung cấp, ta nhưng không có biện pháp cầm ra!
Độc Cô Tấn lập tức giống như gà nhỏ mổ thóc mà liên tục gật đầu nói:
- Đương hiên đương nhiên, tài liệu này chúng ta xuất ra, chúng ta xuất ra! Ngươi liền ở chỗ này chờ ta đi lấy, ta lập tức đi chuẩn bị!
Nói xong Độc Cô Tấn lập tức biến mất ngay tại chỗ rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...