Lê Nguy Sơn thầm mắng trong lòng:
- Tiểu tử này rốt cuộc là yêu nghiệt gì, lực chiến đấu biến thái như vậy cũng là đủ dọa người rồi, bây giờ còn là một gã Thần dược sư, chẳng lẽ hắn lợi dụng cái bí thuật gì đó che giấu tuổi tác, thực tế là lão yêu quái nào đó hay sao?
Không thể không nói sức tưởng tượng của Lê Nguy Sơn vô cùng phong phú!
Thác Bạt Lý Khánh lập tức tiến lên đối với Lăng Tiếu hết sức thành chí nói:
- Nguyên lai là Thần dược sư đại nhân của Thiên Nguyên địa vực Dược Minh công hội, Man tộc chúng ta thật là thất lễ, thất lễ a! Tộc trưởng ta hướng Lăng thần sư nói xin lỗi!
Thác Bạt Lý Khánh không hổ là tộc trưởng một tộc, phần lòng dạ này thật sự là để cho người khác không cách nào so sánh được.
Hắn vốn bất mãn với Lăng Tiếu vì đã can dự vào dũng sĩ đại hội của bọn họ, nhưng mà biết Lăng Tiếu là Kim tộc nhân liền tính tùy chuyện xem người, nếu không phải Lê Hữu Mã liên tục khiêu khích cũng sẽ không phát sinh chuyện sau này.
Hôm nay biết được hai tầng thân phận của Lăng Tiếu, đây để cho hắn càng mừng rỡ vì vị Hộ pháp Thủy lão này không làm gì Lăng Tiếu, bằng không Kim tọc cùng Dược Minh công hội cùng nhau đối phó bọn họ, chuyện này liền phiền toái lớn rồi.
Hắn nhưng nghe nói Thiên Nguyên địa vực Dược Minh công hội hiện tại là đang toàn diện đối địch với Ma Hổ tông của Thiên Hổ địa vực.
Dược Minh công hôi nhưng là thế lực cường đại nhất thiên vực đã được công nhận, Kim tộc lại là ở trên Man tộc bọn hắn, Man tộc bọn hắn cũng không nghĩ đến làm địch với thế lực loại này a!
Lúc này Lê Nguy Sơn lập tức hướng Lăng Tiếu giới thiệu Thác Bạt Lý Khánh, để cho Lăng Tiếu biết vị này là Man tộc tộc trưởng của bọn hắn.
Lăng Tiếu lập tức đáp:
- Thác Bạt tộc trưởng lại gặp mặt rồi, chúng ta cũng là không đánh thì không quen biết, chuyện hôm nay coi như xong, không biết Thác Bạt tộc trưởng thấy như thế nào?
Thác Bạt Lý Khánh vội vàng gật đầu nói:
- Tốt tốt, Lăng thần sư rộng lượng, nếu như chúng ta không đá ứng liền lộ ra vẻ quá thất lễ rồi!
Tiếp theo hắn lại nói:
- Đến đến, Lăng thần sư, Nguy Sơn trưởng lão, chúng ta tiến vào trong trướng uống cho thống khoái, chuyện hôm nay một bút liền cho qua!
Thác Bạt Lý Khánh kéo lấy Lăng Tiếu liền hướng đại doanh trướng đi vào.
Lăng Tiếu lại là đình chỉ thân thể nói:
- Thác Bạt tộc trưởng trước chớ gấp, đợi huynh đệ của ta rồi hẵng đi!
Nói xong hắn hướng về phía Tiên Vu Dã một mực bị áp lấy mà đi qua.
Thác Bạt Lý Khánh lập tức khẩn trương quát lên:
- Còn không nhanh thả dũng sĩ của Tiên Vu bộ lạc cho ta!
Người áp lấy Tiên Vu Dã lập tức cuống quít đem Tiên Vu Dã thả ra.
- Lão đại!
Tiên Vu Dã kích động mà kinh hô với Lăng Tiếu, trong hai mắt tràn đầy vẻ cảm kích, đồng thời cũng mang theo vẻ áy náy nồng đậm.
Nhiều năm trước lúc hắn rời khỏi Thiên Long địa vực, Lăng Tiếu vẫn là ở trong Loạn Táng không gian, nhưng mà hắn lại là biết Lăng Tiếu còn sống, nhưng mà đợi mãi cũng không thấy Lăng Tiếu từ bên trong đi ra, hắn cũng chỉ có thể từ biệt đám người Vân Mộng Kỳ, trước đi Thiên Tước địa vực tìm tộc nhân.
Hắn không nghĩ đến qua nhiều năm như vậy hắn còn chưa trở về gặp Lăng Tiếu, ngược lại là Lăng Tiếu đến tìm hắn, còn cứu hắn một mạng, hắn cảm kích đồng thời cũng cảm thấy khó chịu nổi.
Bất quá những năm này hắn trở lại trong tộc cũng là không rảnh rỗi, một lòng nghĩ đến đề cao thực lực để cho bộ lạc của mình cường đại lên, mới chưa có trở về Thiên Long địa vực.
- Cái gì cũng không cần nói, hai huynh đệ chúng ta có thể gặp nhau liền là chuyện tốt!
Lăng Tiếu dùng quyền đầu đánh vào bộ ngực của Tiên Vu Dã một cái nói.
Hắn hiểu được tính cách của Tiên Vu Dã, bên ngoài thô quánh có một khỏa trái tim thật thà trung thành, hắn sẽ không trách Tiên Vu Dã sau khi trở về trong tộc lại đem lão đại hắn quên đi.
- Vâng lão đại, ta... Ta có thể lần nữa gặp ngươi rất là cao hứng!
Tiên Vu Dã cũng không biết nói thế là tốt hay không nữa rồi.
Hắn bây giờ rốt cuộc ý thức đến lão đại này của hắn đã là nay không giống như xưa, không chỉ có thể giải trừ nguy cơ của hắn, nói không chừng cũng có thể đem nguy cơ của bộ lạc hắn giải trừ, hắn còn có thể có cái gì không cao hứng đây.
Lăng Tiếu nhìn Tiên Vu Dã gật gật đầu, sau đó đối với Thác Bạt Lý Khánh ở một bên nói:
- Lão Dã là huynh đệ kết bái của ta lúc ở Thiên Long địa vực, ta muốn hắn cùng uống rượu nói chuyện tình nghĩa với hắn một phen, không biết Thác Bạt tộc trưởng có thể cho phép hay không?
Thác Bạt Lý Khánh lập tức cười sang sảng nói:
- Dũng sĩ của Tiên Vu bộ lạc cũng là tộc nhân của ta, hắn là bằng hữu của Lăng thần sư, tự nhiên nên cùng ngồi, Tiên Vu Dã ngươi cứ ngồi ở bên cạnh Lăng thần sư, hảo hảo bồi tiếp hắn!
Lăng Tiếu không chỉ thực lực kinh người, còn là Thần dược sư, đây không thể không để cho Thác Bạt Lý Khánh phải hạ thấp tư thái a!
Huống hồ hộ pháp Thủy lão của bọn hắn cũng không làm gì được nhân gia, có thể tưởng tượng được Lăng Tiếu này rốt cuộc là có lá bài tẩy kinh người gì, để cho Hộ pháp Thủy lão đều phải cẩn thận bồi tiếp, hắn là tộc trưởng tự nhiên sẽ không để cho Lăng Tiếu không cao hứng rồi!
Lê Nguy Sơn thì là thừa dịp nói:
- Ừ, vị dũng sĩ của Tiên Vu bộ lạc này liên tục thắng mười mấy tràng, danh hiệu dũng sĩ mạnh nhất lần này nên ban tặng cho hắn, Lê Đấu sớm đã có danh hiệu dũng sĩ mạnh nhất rồi, vì công báo thù riêng, ý đồ mưu hại đồng tộc huynh đệ, ta kiến nghị tộc trưởng miễn đi danh hiệu dũng sĩ mạnh nhất của hắn, phạt đánh năm trăm gậy, rục xuất khỏi tộc, trọn đời không được trở về bổn tộc!
- Cái gì!
Lê Hữu Mã thất thanh mà kinh hô.
Khấu Lực An cùng với người của Lê thị bộ lạc, Khấu thị bộ lạc ở bên cạnh hắn đều là giật mình không kém!
Nếu như lời này từ trong miệng của hộ pháp Thủy lão khác nói ra, đám người Lê Hữu Mã cùng Khấu Lực An có lẽ sẽ không quá giật mình, nhưng mà từ trong miệng của Lê Nguy Sơn nói ra liền không giống rồi.
Lê Nguy Sơn nhưng là Chí tôn Thủy Thần của Lê thị bộ lạc, tại sao có thể đem dũng sĩ của bộ lạc chính mình đày đi được.
Trong này rốt cuộc đã phát sinh ra chuyện gì?
Vì sao để cho hộ pháp Thủy lão của bọn họ làm ra quyết định như vậy?
Sau khi Lê Hữu Mã thất thố trong chốc lát, lập tức bình tĩnh trở lại nói với Lê Nguy Sơn:
- Nguy Sơn ngươi điên rồi sao, Lê Đấu nhưng là dũng sĩ của tộc ta, tại sao có thể trục xuất hắn ra khỏi tộc được.
Lê Nguy Sơn là chất nhi của Lê Hữu Mã, hắn cũng không cố kỵ cái gì là Thủy lão với không Thủy lão, trực tiếp lên tiếng chất vấn nói.
Lê Nguy Sơn đạm mạc mà đáp:
- Tù trưởng, đây là Lê Đấu tự rước lấy, thực lực của dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc vốn so với hắn thì yếu một ít, nhưng mà hắn cư nhiên lấy danh tiếng dũng sĩ mạnh nhất còn thượng tràng quyết đấu, đây vốn cũng không có cái gì, nhưng mà hắn lại còn tàn nhẫn muốn giết đồng tộc huynh đệ như vậy, cái này phải giết a!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...