Chỉ có điều, cái này cũng chỉ khiến hắn xem trọng Lăng Tiếu thêm chút thôi, ở trong mắt Chí Tôn, bất luận kẻ nào dưới Chí Tôn chẳng qua chỉ là lâu mã thôi, cho dù nhảy nhót thể nào cũng khó mà thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
- Ta thừa nhận thực lực ngươi phi thường không tệ, nhưng ngươi khi dễ đến trên đầu Man tộc chúng ta, không cho ngươi một chút giáo huấn không được, ngươi cảm thấy thế nào?
Lê Nguy Sơn vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu xẹt qua nụ cười lạnh nói:
- Nói cũng không được gì, vậy hãy để chúng ta hảo hảo đọ sức một phen, xem thử ngươi có tư cách giáo huấn ta hay không đi!
Dứt lời, Lăng Tiếu vượt lên trước xuất thủ với Lê Nguy Sơn!
Ở trước mặt Chí Tôn, Lăng Tiếu mặc dù có tự tin, nhưng lại không dám có chút buông lỏng và chủ quan, đánh đòn phủ đầu, tuyệt đối là biện pháp tốt nhất.
Như thế nhất định có thể đánh khiến đối phương trở tay không kịp!
Lăng Tiếu vừa ra tay đã dốc hết toàn lực, uy lực Cổ Thần quyết mà Đế Long Diệt Thiên Quyết bày ra đã vượt xa năng lực của bất kỳ một Bán Thủy Thần nào rồi.
Một mảnh Kim Long dài hẹp càng không ngừng gào thét thôn phệ về phía Lê Nguy Sơn, cương phong cùng với loạn lưu ở hư vô không gian đều bị vạn trượng Kim Long trùng kích cho hỏng mất.
- Quả nhiên có chút bổn sự, nhưng muốn khiêu chiến ta còn chưa đủ tư cách!
Lê Nguy Sơn cười nhạt một tiếng, chỉ nâng lên một tay, một bàn tay ấn qua, một cổ lực lượng bàng bạc lập tức hiện ra, trực tiếp đập tới mấy chục đầu Kim Long kia.
Rầm rập!
Mấy chục đầu vạn trượng Kim Long lập tức liên tiếp văng tung tóe, tán loạn mất!
Lực lượng một kích tùy ý của Chí Tôn đã khủng bố như thế rồi, quả nhiên cũng không phải Bán Thủy Thần có thể sánh bằng.
Tất cả điều này đều trong dự liệu của Lăng Tiếu, đây chỉ là đợt công kích thứ nhất của hắn, đợt công kích thứ hai lập tức điên cuồng đánh qua, lực lượng lại lần nữa tăng lên mấy phần, từng tòa băng sơn mang theo ngàn vạn quân lực xông tới, vô số băng trùy đâm ra.
Băng chi lực lượng vừa sử xuất, hỏa chi lực lượng sau đó cũng lập tức đến, từng vòng diễm dương càng không ngừng bộc phát lên, uy lực kia lại càng ngày càng lớn mạnh, thế lửa còn không ngớt, gió thổi đã lại đến.
Cuồng Ảnh Tê Thiên, trong hư vô không gian có cương phong có thể mượn nhờ tăng phúc, lực lượng đánh ra so với lúc cường mạnh hơn không chỉ một bậc.
Lê Nguy Sơn không nghĩ tới Lăng Tiếu rõ ràng vừa bắt đầu đã lập tức đánh ra nhiều công kích mãnh liệt như vậy, hơn nữa mỗi mỗi kích càng ngày càng lớn mạnh, thuộc tính lại không giống nhau, khiến hắn ứng phó không xuể, nếu không phải hắn là Chí Tôn, chỉ bằng vào mấy chiêu này của Lăng Tiếu đã đủ để chém giết hắn rồi.
Lê Nguy Sơn trước mặt nhiều hơn một tòa núi cao ngăn cản lực lượng của Lăng Tiếu lại, đồng thời hắn dẫn dắt lực lượng Hoàng Thiên Hậu Thổ từ bốn phía xông tới, lực lượng của Lăng Tiếu đều triệt tiêu hết.
Đây là nguyên chi trụ vũ lực lượng của Lê Nguy Sơn, những Hoàng Thiên Hậu Thổ này đều là tồn tại chân thật, mang theo lực lượng ngàn vạn quân, phảng phất giống như trăm tòa núi cao mãnh liệt mà đến vậy.
Lực lượng Lăng Tiếu không cách nào hoàng toàn phá hủy mất Hoàng Thiên Hậu Thổ, nhưng cũng đủ để hoàn toàn cản lại Hoàng Thiên Hậu Thổ rồi.
Nói cách khác hiệu quả mấy chiêu điệp gia của Lăng Tiếu đã có sức mạnh chống lại một chiêu của Chí Tôn rồi!
Lê Nguy Sơn khẽ nhíu mày, cảm giác mình đã đánh giá thấp Lăng Tiếu rồi, phải động thật để cho hắn biết khác biệt giữa Chí Tôn và Bán Thủy Thần mới được!
- Đến đây liền kết thúc đi, lực lượng của ngươi tuy là vô hạn tiếp cận Chí tôn, nhưng mà chênh lệch một bước lại là chênh lệch giữa thiên và địa, bại cho ta đi!
Lê Nguy Sơn sâu kín mà nói một tiếng, khí thế của chí tôn rốt cuộc là lộ ra rồi.
Hết thảy cương phong cùng với loạn lưu ở phụ cận này lại là bị chấn đến tản mát ra xa, căn bản không cách nào lại đến gần mấy vạn dặm này chút nào.
Đây là khí tức của Chí tôn chân chính lộ ra, bá đạo dị thường chí cực, cho dù là Thần Vương đối mặt với khí thế như vậy đều phải bị trấn áp mà chết!
Lê Nguy Sơn xuất thủ, lực lượng giống như một cái sơn mạch chân thực từ trên đỉnh đầu Lăng Tiếu trấn áp mà đến, trăm tòa sơn nhạc kia đơn giản giống như là trời sập xuống, uy thế kia đơn giản là kinh khủng đến cực điểm.
Lăng Tiếu ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có đã bị phản kích đột nhiên này của Lê Nguy Sơn áp xuống, từng tòa sơn phong trong nháy mắt liền đem hắn bao phủ.
Chí tôn Thủy Thần, trong lúc cất tay nhấc chân chính là loại uy thế này, khó khách không thể để cho bọn họ xuất thủ ở bên trong Thiên vực, bằng không tất cả mọi hoàn cảnh sinh tồn đều phải bị bọn họ phá hoại hết, khó có thể lại có bất kỳ sinh cơ nào nữa rồi.
- Sẽ không dễ dàng chết như vậy đi, đây cũng không tốt trở về giao phó với tộc trưởng đâu!
Lê Nguy Sơn lộ ra cười lạnh lẩm bẩm nói.
Lê Nguy Sơn là Hộ tộc Thủy lão của Lê thị, đối với Lăng Tiếu trước đó cố ý đối phó với tù trưởng của Lê thị bộ lạc bọn họ hắn tự nhiên là rất rõ ràng, cho nên hắn đối với Lăng Tiếu căn bản không có hảo cảm gì.
Cho dù tộc trưởng nói tha Lăng Tiếu không chết nhưng mà hắn vẫn là ngoài thì nghe lời mà trong thì âm thầm làm, ai bảo tiểu tử này quá lớn lối, không cho hắn một chút giáo huấn, hắn sẽ càng lớn lối hơn!
Nếu hư Lăng Tiếu ăn không tiêu một chiêu này của hắn, vậy thì chết cũng đã chết, tin tưởng tộc trưởng của hắn cũng sẽ không vì một ngoại nhân mà nói nửa câu với Thủy lão như hắn; nếu như Lăng Tiếu có thể miễn cưỡng còn sống tốt liền tính là hắn mạng lớn đi!
Dù sao mục đích đối phó Lăng Tiếu của Lê Nguy Sơn hắn chính là đáp trả đả kích.
Ai bảo chỗ này là địa bàn của Man tộc bọn hắn.
Chỉ là hắn còn chưa quá đắc ý, sơn nhạc oanh áp xuống kia bất thình lình xuất hiện biến hóa.
Oanh long oanh long!
Trăm tòa sơn nhạc áp hạ xuống kia cư nhiên phát ra chấn động kịch liệt, ngay lập tức trăm tòa sơn nhạc kia cư nhiên bị hoàn toàn oanh nát, từng đạo Kim Long từ dưới sơn nhạc gầm thét mà ra, cũng hướng về phía Lê Nguy Sơn trùng kích mà đi.
- Cái gì, cư nhiên còn có thể phản kích!
Lê Nguy Sơn ăn phải cả kinh mà nhẹ hô.
Trọng lực của trăm tòa sơn nhạc kia là khổng lồ như thế nào, Lê Nguy Sơn tự tin coi như là Chí tôn đồng giai với hắn đều phải bị áp đến thụ thương, bất luận kẻ nào dưới Chí tôn đều phải bị đập thành thịt nát rồi.
Nhưng mà Lăng Tiếu lại không chỉ có thể phá sơn nhạc của hắn, còn có thể phản kích, đây thật để cho hắn giật mình không nhỏ!
Bất quá hắn rất nhanh liền điều chỉnh lại, một tòa sơn nhạc phòng ngự kiên hậu ngăn ở trước mặt hắn, đem công kích của Lăng Tiếu đều ngăn chặn lại.
- Muốn một chiêu bại ta, ngươi còn không có năng lực này!
Lăng Tiếu thụ thương không nhẹ, nhưng mà Cổ Hoàng thần công lại là nhanh chóng khôi phục thương thế của hắn, hơn nữa toàn lực phá núi mà ra rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...