Trong ấn tượng của Lăng Tiếu nữ nhân tướng mạo có thể sánh với nàng cũng chỉ có bốn người Vân Mộng Kỳ, Liệt Như Ngọc, Liễu Phiêu Phiêu, còn có Trương Hiểu Ngữ từng gặp ở Thiên Thần Vương chi tranh, các nữ nhân khác của hắn đều kém hơn một chút.
Mà khí chất nàng lại không giống với bốn nữ nhân trong ấn tượng của Lăng Tiếu.
Vân Mộng Kỳ nhã nhặn lịch sự xuất trần uyển như tiên tử hạ phàm, Liệt Như Ngọc tính tình chân thật đáng yêu, Liễu Phiêu Phiêu lãnh ngạo cô phương như hoa hồng có gai, Trương Hiểu Ngữ lại mị hoặc tự nhiên, còn Yên Điệp Kiều lại gần gũi đáng yêu, khiến người nhịn không được xúc động muốn tới gần, muốn lập tức có được nàng.
Yên Điệp Kiều thấy Lăng Tiếu cứ nhìn nàng, trên mặt hiện lên một rặng mây đỏ, nàng trừng mắt liếc Lăng Tiếu trách cứ nói:
- Ngốc tử nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua mỹ nữ sao?
Lăng Tiếu vừa xuất quan, đã có người thông tri Yên Điệp Kiều rồi!
Hiển nhiên ở trong điện thành, bất cứ chuyện gì cũng không thoát khỏi tai mắt của nàng được.
Từ biệt hai mươi năm, trái tim xao động của Yên Điệp Kiều đã dần dần rơi vào tay giặc rồi!
Từ lúc nàng nhận thức Lăng Tiếu, nàng đã chậm rãi hiểu được sự ưu tú của nam nhân này, nàng cũng không bài xích ở cùng một chỗ với nam nhân này, hơn nữa cảm thấy ở chung với hắn một loại cảm giác thập phần thư thái, buông lỏng, vui vẻ.
Có lẽ trước kia, nàng chỉ có chút sùng bái thưởng thức Lăng Tiếu thôi, nhưng từ khi Lăng Tiếu tiến vào trạng thái bế quan đã khiến nàng sinh ra cảm giác tưởng niệm, hơn nữa loại cảm giác này lại ngày càng mãnh liệt, khiến cho nàng phi thường khát vọng muốn gặp lại.
Tuy gần trong gang tấc, nhưng lại không cách nào gặp mặt hắn, loại cảm giác này thật sự khiến nàng rất khó chịu.
Nàng lúc này mới nhận ra, nàng đã thích nam nhân này rồi, hơn nữa còn là không thể vãn hồi!
Mỹ nữ yêu anh hùng!
Đây là chuyện từ xưa đến nay vẫn không thay đôi, cũng không có gì đáng giá ngạc nhiên cả!
Huống chi Lăng Tiếu bất kể là thực lực cường đại, hay là vẻ ngoài anh tuấn, đều đủ khiến bất luận nữ nhân nào cũng phải động lòng!
Hôm nay Yên Điệp Kiều thay đổi xiêm y, gỡ xuống khăn che mặt, chính là vì để Lăng Tiếu được thấy mặt xinh đẹp của mình.
Nàng cảm thấy trước kia có lẽ do mình mang áo choàng Luyện Dược Sư che mặt lại nên không cách nào hấp dẫn Lăng Tiếu, hiện giờ nàng thay đổi quả nhiên đã mang lại hiệu quả phi thường rõ rệt!
Lăng Tiếu cười khan thoáng một phát, khẽ vuốt mũi nói:
- Kiều sư tỷ ngươi thật xinh đẹp, ngay cả ta cũng không nhịn được.
- Thật vậy chăng? Ngươi không lừa gạt ta?
Yên Điệp Kiều lòng vui vẻ nói.
- Đương nhiên, bản thần sư được xưng là thành thật tin cậy tiểu lang quân, cũng không gạt người, nhất là nữ nhân xinh đẹp như ngươi!
Lăng Tiếu xuất quan tâm tình thật tốt, tự nhiên lộ ra bản tính, trực tiếp khiến Yên Điệp Kiều ngã rạp.
- Nói năng ngọt xớt, không biết ngươi đã lừa gạt bao nhiêu nữ nhân nữa!
Yên Điệp Kiều trách cứ nói.
Nàng mỗi một lời nói động tác đều mang theo phong tình vạn chủng, quả thực khiến người phải say mê!
Lăng Tiếu cười nhạt, chuyển dời chủ đề nói:
- Kiều sư tỷ ngươi sao biết ta xuất quan?
Trong lòng của hắn âm thầm cảnh cáo mình, ngàn vạn không thể lại trêu chọc nữ nhân, vẫn nên ít nói những lời như vậy thì hơn.
- Cái này có gì khó chứ!
Yên Điệp Kiều thấy Lăng Tiếu đột nhiên nói sang chuyện khác, có chút mất hứng, tiếp theo nàng nhìn Lăng Tiếu hỏi:
- Đã lâu như vậy, ngươi bước ra một bước kia chưa?
Yên Điệp Kiều hai mươi năm qua cũng không phải không thu hoạch gì, nàng đã đến cảnh giới trung giai Thần Vương, nàng có được Tam Đại Chí Tôn Dược Thần ủng hộ, tố chất thân thể đã sớm được điều chỉnh đến mức hoàn mỹ hơn bất kỳ thiên tài nào, tu luyện cũng làm chơi ăn thật.
Chỉ là thực lực nàng tăng mạnh nhưng vẫn nhìn không thấu Lăng Tiếu sâu cạn, nhưng nàng có thể cảm ứng được khí thế của Lăng Tiếu so với trước kia càng thêm bá đạo. Đứng ở trước mặt hắn, nàng cũng cảm thấy có một loại cảm giác áp bách, nàng biết rõ Lăng Tiếu nhất định có thu hoạch, chỉ là không biết có thật sự đạt đến một bước kia hay không thôi
Lăng Tiếu cười khổ một cái lắc đầu:
- Chỉ bước ra nửa bước, nửa bước sau còn không biết vượt qua thế nào, thật sự là hao tổn tâm trí ah!
Thấy thần sắc chưa đủ kia của Lăng Tiếu, Yên Điệp Kiều có chút tức giận nói:
- Còn tưởng rằng ngươi không thu hoạch được gì chứ, có thể tiến nửa bước đã phi thường rất giỏi rồi, ngươi bây giờ đã xem như cổ kim đệ nhất nhân rồi!
Bán Thủy Thần mới hơn 100 tuổi, quả thật có thể nói là lịch sử đệ nhất nhân.
Nàng phát hiện nam nhân này thật sự quá ưu tú, hắn không có khả năng không có nữ nhân thích, nàng nhất định nắm bắt lấy hạnh phúc của mình, miễn cho phải hối hận suốt đời!
- Cái này có là gì, mục tiêu của ta không phải thế!
Lăng Tiếu chẳng muốn đi so đo những thứ gọi là vinh quang mày, chỉ muốn mau chóng cường đại lên, có được lực lượng cường đại có thể khống chế vận mệnh của mìn, như vậy mới có thể tung hoành khắp Thiên Vực.
Yên Điệp Kiều và Lăng Tiếu trò chuyện một lát liền đưa ra yêu cầu Lăng Tiếu đi cùng nàng đến Thiên Nguyên chi thành một chuyến.
Lăng Tiếu không nghĩ nhiều, hắn bế quan đã lâu như vậy, đi ra ngoài đi lại, thư giãn thể xác và tinh thần một chút cũng tốt.
Thế nhưng Lăng Tiếu lại không biết, hắn sau khi đi với nàng một chuyến đến Thiên Nguyên chi thành rõ ràng đã bị tất cả mọi người coi là phò mã gia của công hội.
Yên Điệp Kiều chính là thần nữ của Dược Minh Công Hội, là đệ nhất mỹ nhân ở Thiên Nguyên Địa Vực, đây là lần đầu tiên nàng thay đổi nữ sức xiêm y, bỏ xuống che mặt đi dạo với một nam tử
Coi như là mắt mù cũng có thể đoán ra, quan hệ giữa hai người nhất định không tầm thường.
Kỳ thật, Yên Điệp Kiều cũng muốn thông qua phương thức để nói cho Dược Minh Công Hội, người Thiên Nguyên Địa Vực biết rõ, nàng đã đã tìm được nam nhân trong lòng.
Mà Lăng Tiếu vẫn không rõ tình huống, chỉ cảm thấy đi dọc trên đường, người khác luôn nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ.
Hai mươi năm không gặp, Lăng Tiếu và Yên Điệp Kiều cũng không có gì xa cách, trò chuyện cực kỳ tự nhiên, nhất là nói đến luyện đan chi thuật thì hai người đều tràn đầy hứng thú.
Sau khi từ Thiên Nguyên chi thành trở lại điện thành, Lăng Tiếu đã lấy ra bộ phận thần đan mình luyện chế lúc bế quan giao cho công hội trưởng lão, đổi lấy thần tài thù lao bản thân cần thiết.
Đó cũng coi như là một ít cống hiến trước khi hắn rời khỏi Dược Minh Công Hội a!
Bất quá, trước khi rời đi, Lăng Tiếu vẫn cầu kiến hai vị điện chủ, cuối cùng lại do Liên Hạo Công đi ra tiếp kiến hắn.
Ba vị điện chủ hành tung phiêu miểu bất định, bọn hắn đều đã sớm ở Ngoại Vực tu luyện, mỗi một lần trở về cũng chỉ là một đạo thần niệm phân thân thôi.
Lăng Tiếu nói rõ ý đồ đến của mình cho Liên Hạo Công, hắn hy vọng có thể được một vị Chí Tôn tự mình giảng thuật cho hắn một ít điểm quan trọng khi đột phá cảnh giới Chí Tôn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...