Thần Khống Thiên Hạ


Đang ở lúc một gã Thần ương muốn tiến lên đem Lăng Tiếu áp xuống, Liệt Như Ý lại là lo lắng nói:

- Quên đi phụ thân, kỳ thật chỉ là một cái hiểu nhầm nhỏ mà thôi, không cần thiết phải giết hắn.

- Minh chủ, hắn là khách khanh chấp sự của chúng ta!

Lúc này Đoan Lương ở một bên vô cùng cẩn thận nhắc nhở nói.

Lúc này Liệt Vô Địch mới tử tế nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, hắn lập tức nhớ lại ký lục thủy tinh châu mà nửa năm trước đại nữ nhi Liệt Như Ý đưa cho hắn, người trẻ tuổi ở trước mắt này không phải là Kim tộc hậu duệ kia sao, hơn nữa còn là một gã Đại thánh dược sư đi?

Chỉ là hắn không rõ Lăng Tiếu vì sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, hắn cũng không nhận được tin tức bên phía Kim tộc truyền tới, chẳng lẽ tiểu tử này là giả hay sao?

Bất quá trước mắt nhìn thấy Lăng Tiếu vận dụng Cổ Hoàng thần công liệu thương, Liệt Vô Địch có thể khẳng định Lăng Tiếu là hậu duệ của Kim tộc, không có huyết mạch của Kim tộc quả quyết không thể nào tu luyện được Cổ Hoàng thần công.

- Lúc này phiền toái lớn rồi, đánh không chỉ là người mình, còn có thể là Thần Vương tương lai của Kim tộc, những tên kia của Kim tộc nhưng là nổi danh bao che, nếu là tìm đến bổn minh chủ, đây chính là chuyện đại phiền toái!

Thần sắc của Liệt Vô Địch có chút âm tình bất định mà thầm nghĩ.

Cuối cùng hắn khoát tay với những người khác để cho bọn họ trước lui ra ngoài.

Chỉ có hắn cùng Liệt Như Ngọc cùng nhau lưu lại mà thôi.





- Như Ngọc ngươi nói thật đi, cùng hắn đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Nếu như hắn thật sự khi phụ ngươi, cha cho dù đắc tội với Kim tộc cũng sẽ đem hắn làm thịt!

Liệt Vô Địch nói.

Liệt Như Ngọc liền đem chuyện trải qua nói lại một lần.

Đêm đó nàng vốn định tìm người tỷ thí một chút võ nghệ, để cho Chu Chỉ Tĩnh tụ tập không ít đệ tử nội môn đi đến, vậy mới có chuyện Lăng Tiếu khinh bạc nàng.

- Ngươi cái nha đầu lỗ mãng này, ngươi rảnh rỗi không có gì làm, lại chơi cái đùa bỡn này, phụ thân thật là bị ngươi làm tức đến chết.

Liệt Vô Địch có chút hận rèn sắt không thành thép mà nói, tiếp theo hắn lại nói:

- Hắn cũng chỉ là sờ, đụng vào thân thể ngươi một cái mà thôi, cũng không có làm gì ngươi?

Lúc trước hắn còn cho là nữ nhi của mình bị người trẻ tuổi ở trước mắt này ô nhục, bây giờ hiển nhiên là không phải như vậy.

- Nhân gia không phải là vì tăng lên kinh nghiệm thực chiến sao, gia gia cũng thường nói ta chính là thiếu rèn luyện, cho nên mới ra cái hạ sách này!

Liệt Như Ngọc mang theo vài phần ủy khuất nói.

- Vậy lúc vừa mới ở trên hội nghị, ngươi nói ngươi muốn tiến vào Hỗn Loạn chi lĩnh cũng là vì gia tăng kinh nghiệm, thiếu chút nữa ta đã đáp ứng ngươi rồi, việc này quá mạo hiểm, cho dù có Liệt Vĩnh trưởng lão đi theo ta cũng không yên lòng!

Liệt Vô Địch không vui nói.

Liệt Như Ngọc không dám tiếp tục phản đối, chỉ là không cam lòng nhìn Lăng Tiếu vẫn đang toàn lực liệu thương, trong mỹ mâu thấu ra vài phần giảo hoạt.

Lăng Tiếu tỉnh lại, tình huống của thân thể tốt hơn phân nửa.

Nhưng nhnf thấy một đôi cha con ở trước mắt hắn lại muốn ngất tiếp.

- Chẳng lẽ bọn họ muốn đem ta hành hạ đến chết đi sống lại mới cam tâm?

Trong lòng Lăng Tiếu thầm nghĩ.

Ai ngờ trên khuôn mặt nghiêm túc kia của Liệt Vô Địch hiện lên nụ cười nói:

- Lăng Tiếu ngươi đã tỉnh? Vừa mới rồi bổn minh chủ xuất thủ nặng rồi, chỗ này có chút thánh dịch ngươi cầm lấy ăn vào đi!


Nói xong Liệt Vô Địch ném ra một bình thánh dịch tinh thuần đưa cho Lăng Tiếu.

Mỗi một giọt Thánh dịch đều có thể cứu tính mạng của bất kỳ Thánh Hoàng nào, mà Liệt Vô Địch tiện tay ném ra một bình, hiển nhiên là hướng Lăng Tiếu nói xin lỗi bồi tội, chỉ là hắn ngại mình là nhất minh chi chủ, tự nhiên sẽ không chính miệng hướng Lăng Tiếu nói lời xin lỗi.

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua một bình thánh dịch này, phát hiện những Chung Thạch nhũ dịch này cư nhiên lại là trên vạn năm.

Thánh dịch này nhưng là so sánh với Sinh Mệnh tuyền dịch đều không kém chút nào, mỗi một giọt không chỉ có thể hoạt nhân bạch cốt, có công hiệu khởi tử hồi sinh, lại có thể cải thiện thể chất, là cực phẩm thánh vật dùng để thối luyện thân thể a!

Lăng Tiếu cũng không khách khí với Liệt Vô Địch, lập tức ngửa đầu uống một hớp thánh dịch, trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Minh chủ rất lắm tài a, bổn cung còn là cung chủ đây, hại bổn cung, uống một điểm thánh dịch của ngươi không tính là quá phận!

Từng đoàn lực lượng tinh thuần cùng với tinh khí bàng bạc mà thần hồn thức hải của hắn truyền lại cùng nhau kết hợp, nhanh chóng đem các chỗ tổn thương trên người hắn đều phục hồi lại, hơn nữa để lực lượng của hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.

- Tốt lắm, ngươi khi phụ nữ nhi của ta, ta đả thương ngươi, việc này coi như là xong rồi, chỉ là không nghĩ tới tất cả đều là người minh, đây gọi là không đánh không nhận thức đi!

Liệt Vô Địch lộ ra vẻ rất là rộng lượng nói.
. Đam Mỹ Trọng Sinh

Một minh chủ như hắn có thể nói như vậy đã là tương đối khách khí rồi.

Lăng Tiếu cho dù tức giận cũng không dám hướng nhân gia phát tiết, chỉ có thể cười mỉm nói:

- Là Lăng Tiếu có lỗi trước, minh chủ trừng phạt ta cũng là nên, nếu như minh chủ không có chuyện gì, Lăng Tiếu liền cáo từ rồi!

hắn thiếu chút nữa không còn mạng rồi, cũng không muốn ứng phó nữa, dứt khoát nhanh một chút tiến vào Hỗn Loạn chi lĩnh đi tìm người.

Nếu như nhân gia lấy đi chức vụ khách khanh chấp sự của hắn, hắn cũng không nói được gì.


- Đứng lại, ngươi làm sao lại nói chuyện với cha ta như vậy, không biết lớn nhỏ!

Liệt Như Ngọc trừng mắt nhìn Lăng Tiếu quát lên.

Không quản mới vừa rồi nàng nhìn đến Lăng Tiếu sắp chết, trong lòng có tâm trắc ẩn, nhưng mà nàng là một nữ nhi lại bị nhân gia sờ ngực rồi, còn là vô cùng nhớ thù, bất luận nhìn thế nào cũng cảm thấy Lăng Tiếu không thuận mắt.

Bất quá nàng từ nhỏ cũng là bị trên dưới thương minh làm hư rồi, bất kể tới chỗ nào đều là người khác nhường cho nàng, bảo hộ lấy nàng, mà Lăng Tiếu chỉ bất quá là một chấp sự, ở trong mắt nàng chỉ bất quá là tiểu nhân vậy mà thôi, nàng quát rtachs hắn cũng cảm thấy không có chỗ nào là không ổn.

Lăng Tiếu vốn cảm thấy Liệt Như Ngọc này là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, nhưng mà nghe được lời này của nàng, ấn tượng trong lòng đối với nàng lập tức xuống dốc không phanh.

- Con mẹ nó, không phải là nữ nhi của minh chủ sao, có tin hay không có một ngày bổn cung đè ngươi dưới khố để ngươi rên la chinh phục!

Lăng Tiếu ở trong lòng bất phẫn nói.

- Tiểu tử không hiểu chuyện, còn thỉnh minh chủ xem xét, nếu như cảm thấy tiểu tử không biết lớn nhỏ, vậy thì cắt chức của ta đi!

Lăng Tiếu là không đếm xỉa đến nữa rồi.

Hắn dù là gia nhập Liệt Viêm thương minh không lâu, cũng nhận được không ít bổng lộc của bọn họ, nhưng mà hắn mỗi tháng cũng thay bọn họ luyện chế chút ít thánh đan xem như cống hiến, coi như là hòa nhau.

Hắn chịu không được nữ nhân này, cùng lắm thì không làm nữa, ai bảo nhân gia là nữ nhi của minh chủ chứ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui