Thần Khống Thiên Hạ


Trung vực rộng lớn khôn cùng, thế lực ngoài tứ phẩm cũng có vài trăm.

Lăng Tiếu cho dù cho người phát thiếp mời dù không phát hết các thế lực lớn, nhưng phát cho hơn hai trăm, người tới chưa đủ một phần ba, chuyện này khiến hắn cảm thấy mất mặt.

Nhưng mà trước đại điển khai tông hắn đã nghĩ tới chuyện này rồi, hắn nhận ra có một ít thế lực người ta không đến, hắn cái gì cũng không nói tốt, chỉ là người ta không cho hắn mặt mũi.

Thời điểm Lăng Tiếu đang bực dọc, Diệp Vân Phong đã gọi hắn.

- Lão đại, thời gian đại điển khai tông đã sắp tới, quân sư bảo ta gọi ngươi qua.

Lăng Tiếu gật đầu, nói:

- Ân, ta biết rõ, ta bây giờ sẽ đi qua!

Nhưng một chút lại hỏi Diệp Vân Phong.

- Phong gia có người đến không?.

Diệp Vân Phong cười khổ một tiếng, lắc đầu nói:

- Tạm thời còn không nhìn thấy.

Lăng Tiếu ứng một tiếng, lại cùng Diệp Vân Phong đi tới đại điện phủ thành chủ.

Đến đại điện thì bên trong có không ít người ngồi, bọn họ là đại biểu thế lực các nơi.

Lăng Tiếu cùng Diệp Vân Phong đi vào thì thủ vệ phủ thành chủ quỳ xuống chào:





- Cung nghênh cung chủ!

- Cung nghênh cung chủ!

Người trong phủ thành chủ đồng loạt khom người vấn an Lăng Tiếu.

Có mấy thế lực cũng đứng lên chắp tay, cũng không có hành động dư thừa khác.

Bọn họ chỉ định giá Lăng Tiếu lớn lên có bộ dáng gì, phải chăng có ba đầu sáu tay, không ngờ phát thiếp mời nhiều thế lực tới xem lễ như vậy.

Khi bọn họ nhìn thấy Lăng Tiếu thì trong lòng khó tin tưởng hắn còn trẻ như vậy, rõ ràng chính là nhân vật ức hiếp thiên kiêu của trung vực, bọn họ đều thở dài trong lòng.

- Lăng Tiếu quả nhiên rất trẻ tuổi!

Lăng Tiếu nhìn qua mọi người, sau đó hơi chắp chắp tay nhiệt tình nói:

- Chư vị có thể có thể tới tham gia đại điểm khai tông của Tiếu Ngạo Cung chính là vinh hạnh của Lăng Tiếu, cũng là vinh hạnh của Tiếu Ngạo Cung, ta là Lăng Tiếu chiếm cứ nơi này khai tông lập phái chính là tìm kiếm góc bình yên cho mình, còn mời chư vị đồng đạo ngày sau chiếu cố nhiều hơn, Lăng Tiếu cảm kích bất tận, lời thừa nói hết rồi, trong cung đã sớm chuẩn bị rượu nhạt, mọi người đừng chê!

Tiếu Ngạo Cung là người chủ trì, Lăng Tiếu tự nhiên không phải là người trẻ tuổi khí thịnh, huống chi hắn là người thiện nói chuyện.

Bọn họ đi tới nơi đây chính là cho Lăng Tiếu mặt mũi, hắn cũng phải thành tâm đối đãi với người khác.

Đại bộ phận mọi người khách sáo hưởng ứng Lăng Tiếu một câu, bởi vì chiến tích của Lăng Tiếu quá kiêu ngạo, bọn họ cũng không có làm cái gì, cho Tiếu Ngạo Cung mặt mũi cũng được, dù sao Tiếu Ngạo Cung không cấu thành uy hiếp tới bọn họ, còn chuyện Tiếu Ngạo Cung cùng Hắc Ma Môn quá gần, ai biết rõ Hắc Ma Môn có đột nhiên ra tay tấn công hay không.

Bọn họ bây giờ đang làm ra dáng mà thôi, xem như tận nhân sự.

Thế nhưng mà vẫn có mấy người không mở mắt muốn khiêu chiến uy nghiêm của Lăng Tiếu, để chứng tỏ tồn tại của bọn họ.

- Lăng cung chủ, ta có một câu không biết có nên hỏi hay không?

Một lão giả áo lam bước lên một bước, ánh mắt lợi hại như đao nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu hỏi.

Lăng Tiếu xem xét, phát hiện lão giả này dáng vẻ bất thiện.

- Ngươi là?

Lăng Tiếu hỏi rõ ràng.

Lão giả áo lam nói:

- Kẻ hèn này là phó giáo chủ Lam Dương Giáo Trần Thần!

Trần Thần nói rõ thân phận, người trong tràng vô cùng kinh ngạc.

Lam Dương Giáo là tông môn tứ phẩm, bọn họ ở trung vực tên tuổi không kém, là tồn tại cao nhất trong tông môn tứ phẩm, mà Trần Thần cũng là nhân vật thành danh trong Lam Dương Giáo, có tu vị Huyền Đế thấp giai.


Lam Dương Giáo cho phó giáo chủ tới đây khiến người khác không tưởng tượng được.

- Dám hỏi Trần giáo chủ có gì chỉ giáo?

Lăng Tiếu híp mắt hỏi.

Hắn sau khi tranh đoạt hoàng bảng thì không gặp qua đệ tử Lam Dương Giáo, vốn chỉ là thi đấu nhỏ đánh bại hai tên đệ tử Lam Dương Giáo, đến Chiến Loạn Uyên thì băt hai tên đệ tử Lam Dương Giáo.

Hắn suy nghĩ Trần Thần này hẳn là hưng sư vấn tội sao??

- Ta nghe nói Lăng cung chủ phát thiếp mời rất đông, thỉnh nhiều đồng đạo các nơi tới xem lễ, nhưng mà mời rất nhiều mà? Vì sao bây giờ cũng chỉ có chúng ta mà thôi? Hẳn là đồng đạo khác không cho Lăng cung chủ mặt mũi, không có phái người tới xem lễ?

Trần Thần liên tục hỏi ra mấy vấn đề.

Vài năm trước Lăng Tiếu đúng là ở Lam Dương Thành đại náo, bại đệ tử Lam Dương Giáo của bọn họ, trong đó có một đệ tử thân truyền của hắn, hôm nay Lăng Tiếu tổ kiến thế lực, hắn đại biểu thế lực của mình tới đây, nhưng mà muốn làm Lăng Tiếu cùng Tiếu Ngạo Cung mất mặt một chút xem như xả ác khí.

- Ngươi nói lời này có ý gì?

Lăng Tiếu còn không có trả lời, Diệp Vân Phong lúc này quát lên.

Hắn không thể nào không nghe ra đối phương đang khó xử lão đại của hắn.

- Ta có thể ý gì? Chẳng lẽ Lăng cung chủ không tiện trả lời?

Trần Thần trên mặt mang theo vài phần chế nhạo.

- Ha ha, Trần giáo chủ thoại nói vậy không đúng, ta nghe nói Phong gia cùng Đông Phương hai nhà đang tới đây, không biết Lăng cung chủ có thể đẫn tiến chúng ta hay không!

Lúc này có người đứng ra cười nói.

Người này dáng người không cao, lộ ra vẻ mập mạp, con mắt như tơ, giữ lại chìm râu dê, xem xét đã biết là người âm hiểm.

Người này tên là Chu Dương, chính là đại biểu của Chu gia, có thực lực bán đế.


Chu gia cùng Lam Dương Giáo nằm ở gần, hai thế lực có nhiều giao hảo, Trần Thần nói thì đương nhiên Chu Dương phải phụ họa theo.

Trên gương mặt Diệp Vân Phong đầy tức giận, đang muốn nói gì đó thì Lăng Tiếu trừng mắt với hắn.

- Kỳ thật, bản cung cũng hy vọng có nhiều đồng đạo tới xem lễ, đáng tiếc bọn họ không thẻ tới, bản cung cũng cảm thấy áy náy sâu sắc, nhưng mà... Những... Đồng đạo không tới thì sau này không phải là bằng hữu của Tiếu Ngạo Cung, mà người ở đây sẽ là bằng hữu của Tiếu Ngạo Cung, ngày sau có cần thì Tiếu Ngạo Cung sẽ giúp đỡ.

Lăng Tiếu trịnh trọng nói ra, hơi ngừng lại và nói:

- Về phần Phong gia cùng Đông Phương gia trước mắt chưa thấy ai tới, cho nên bản cung tạm thời không thể dẫn tiến các vị rồi..

Lăng Tiếu nói ra lời này sắc mặt mọi người cổ quái, vài câu này có chút khoa trương, nhưng mà biểu hiện của bọn họ là vui vẻ khi có người gặp họa.

Trần Thần cười lạnh nói:

- Ta còn tưởng dựa vào danh đầu của Lăng cung chủ sẽ đông người tới, thì ra... Cũng chỉ thường thôi!

Trần Thần nói lời khinh miệt mười phần, ai cũng nghe ra hắn bất kính với Tiếu Ngạo Cung và Lăng Tiếu.

- Ha ha, bản cung còn trẻ tuổi, uy danh cũng không có bao nhiêu, ta nhìn Trần giáo chủ ngươi có ý kiến với bản cung rất sâu, hẳn là Trần giáo chủ không tới xem lễ, mà là đến đảo loạn sao?

Lăng Tiếu cười nhạt, lúc này trong nháy mắt khí thế dâng trào.

Lúc này một con chân long lao thẳng qua phía Trần Thần, Trần Thần sợ tới mức lui ra sau vài bước, bộ dáng chật vật.

Người trong tràng bị dọa kêu to vài tiếng, bọn họ đâu nghĩ tới Lăng Tiếu nói trở mặt là trở mặt còn nhanh hơn lật sách.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui