Thần Khống Thiên Hạ


Lăng Tiếu đương nhiên cũng không phải muốn làm người tốt, mà hắn cho rằng thu phục Lưu Dương Tông là chuyện khẳng định rồi, hắn muốn cho bọn hắn đều tâm phục khẩu phục quy hàng, chờ sau khi bọn hắn quy hàng sẽ là một trong các thế lực phụ thuộc Tiếu Ngạo Cung, hiện giờ hủy diệt chủ phong của bọn hắn, ngày sau chỉ sợ sẽ ghi hận trong lòng, đối với Tiếu Ngạo Cung nhất định sẽ âm phụng dương vi (ngoài nóng trong lạnh), vậy thu phục còn ý nghĩa gì nữa, chẳng bằng hoàn toàn tiêu diệt hết!

Rời xa khu vực Lưu Dương Tông, Lăng Tiếu và Lưu Húc đón gió mà đứng, tay áo phần phật nổ vang.

Không xa Lưu Việt mang theo không ít trưởng lão chạy tới, bọn hắn không dám quá đến gần, hiển nhiên chỉ muốn xem một chút thử một trận chiến này đến cùng ai sẽ cười cuối cùng thôi!

- Thực không hiểu nổi, ngươi chỉ là cao giai Thiên giai sao lại có tự tin cường đại như vậy, cho dù ngươi có vốn liếng che áp cùng đời nhưng ngươi không biết đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên sao?

Lưu Húc nói.

Xem bộ dáng hắn như đã nắm chắc thắng lợi trong tay rồi vậy, mà với tính cách tàn nhẫn của hắn, trong mắt hắn Lăng Tiếu đã là một người chết.

-Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, nhưng ngươi chưa chắc là người kia, cũng chưa hẳn là thiên kia!

Lăng Tiếu lên tiếng, lại nói tiếp:

- Đến đây đi, cho ta xem thử Cửu Dương Phần Thiên Công của Minh Nhật vương triều ngươi đến cùng tu luyện tới tầng thứ mấy?

Lăng Tiếu lời này vừa nói ra, Lưu Húc sắc mặt đại biến, hắn mang theo vẻ âm trầm hỏi:

- Ngươi... Làm sao ngươi biết Cửu Dương Phần Thiên Công? Hẳn là... Ngươi ở trong Chiến Loạn Uyên cũng đã lấy được chút truyền thừa sao?

Lưu Húc đầu óc xoay chuyển rất nhanh, lập tức nghĩ tới một khả năng, đó chính là Lăng Tiếu và hắn ở trong Chiến Loạn Uyên đều có kỳ ngộ, cũng nhờ thông qua kỳ ngộ như vậy, mới có thể hiểu rõ hắn tu luyện chính là Cửu Dương Phần Thiên Công đã thất truyền mười vạn năm!

- Ngươi có thể cho rằng như vậy!

Lăng Tiếu đáp lời, đồng thời chiến lực bắt đầu tăng lên.

Chỉ một lát, Lăng Tiếu đã có được khí thế có thể sánh với Huyền Đế bình thường, mà một đầu Kim Sắc Long Ảnh gào thét mà ra, uy vũ hiển hiện trên không, Lưu Lly Long Lân Chiến Giáp lập bao kín lấy thân thể hắn, một cổ Hoàng giả chi uy tận hiện trên người hắn.

Lưu Húc hoảng sợ nói:

- Cái này... Đây là Cổ Hoàng Thần Công, điều này sao có thể!

Lưu Húc đạt được truyền thừa của Minh Nhật vương triều, đương nhiên từ trong trí nhớ biết rõ sự tồn tại của Kim Tộc hoàng triều và Cổ Hoàng Thần Công.

Hắn cũng biết Cổ Hoàng Thần Công vào thời Thượng Cổ uy danh lan xa rồi, so với Cửu Dương Phần Thiên Công mà hắn tu luyện còn muốn hơn một chút

- Không có gì không có khả năng cả, lúc trước Minh Nhật vương triều thần phục dưới Kim Tộc hoàng triều, hôm nay Cửu Dương Phần Thiên Thần Công cũng phải thua dưới Cổ Hoàng Thần Công của ta thôi!

Lăng Tiếu liếm bờ môi hưng phấn nói.

Một nam tử anh tuấn tiêu sái, thân mang theo áo choàng đấu bồng, đấu bồng gió thổi qua bay phất phơ, nhìn qua có khí chất tôn quý khiến người ta có cảm giác cúng bái.

Nam nhân này tướng mạo đường đường, quanh thân tỏa ra hỏa diễm dày đặc, trên trán của hắn xuất hiện chiến vân hoàng kim, sau khi chiến vân xuất hiện, sau lưng của hắn có kim dương sáng ngời khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Đám người ở phương xa cách hai người vài trăm mét, thần sắc chờ mong.


- Kim tộc Cổ Hoàng Thần Công sao, ha ha... Hôm nay để ta đánh vỡ thần thoại, cho ngươi biết Cửu Dương Phần Thiên Công mới là võ học cường đại nhất thiên hạ!




Lưu Húc khôi phục trấn định, trên gương mặt đầy cuồng nhiệt, hai bàn tay của hắn mang theo bao tay rực lửa.

Cùng lúc đó hắn phóng thích thế giới suy diễn của mình ra, từng đạo hỏa diễm hội tụ cùng một chỗ, hào quang sáng ngời diễm lệ thiêu đốt chung quanh, khí tức nóng rực trong nháy mắt bao phủ ngàn trượng, thường nhân khó có thể thừa nhận khí tức nóng bỏng như thế.

- Quả nhiên là Cửu Dương Phần Thiên Công, thế giới chi lực đã hối tụ cửu dương, xem ra thu được cơ duyên không nhỏ nha!

Lăng Tiếu đối mặt với cửu dương thế giới, trên gương mặt không có nửa điểm e sợ, ngược lại còn hưng phấn không thôi.

- Đi thôi, nếm thử cửu dương thế giới chi lực của ta!

Lưu Húc hét to một tiếng, điều khiển mặt trời bắn thẳng về phía Lăng Tiếu.

Từng đạo hào quang diễm lệ chiếu xạ Lăng Tiếu, mỗi một đạo hào quang mang theo hỏa diễm đáng sợ, một khi bị dính vào sẽ bị thiêu đốt sạch sành sanh.

Trong lúc này từng đạo hỏa diễm sáng ngời bắn ra ngoài, Lăng Tiếu không tránh không né giống như hắn không thèm trốn, hay bởi vì tốc độ của mặt trời quá nhanh nên không trốn được.

Tư tư!

Vô số ánh lửa lập lòe thiêu đốt trên người Lăng Tiếu vang lên âm thanh tư tư.

Lưu Húc nhíu mày lẩm bẩm.

- Hẳn chỉ là bao cỏ? Sao hắn dám dùng Cổ Hoàng Thần Công tiếp cửu dương chi lực của ta?

Lưu Húc lúc này rất có lòng tin vào thế giới chi lực của mình, một kích này có thể hủy một Huyền Đế.

Lăng Tiếu dù có Cổ Hoàng Thần Công, nhưng mà hắn không tin Lăng Tiếu có thể tu luyện tới tầng thứ quá cao, dưới chiêu này của hắn Lăng Tiếu không chết cũng trọng thương.

Nhưng mà sau đó hắn trợn mắt há hốc mồm.

Lúc những thế giới chi lực của hắn tiêu tán, một đạo thân ảnh cao ngất đứng nguyên tại chỗ, giống như không có chút thương hại nào cả, trên gương mặt tươi cười.

Nụ cười này trong mắt Lưu Húc là khinh bỉ, ý tứ chế nhạo, lửa giận trong lòng hắn đại thịnh, đồng thời cũng cả kinh.

- Chẳng lẽ hắn tu luyện Cổ Hoàng Thần Công tới cảnh giới đại thành rồi?

Hắn biết rõ khi tu luyện Cổ Hoàng Thần Công tới cảnh giới cao thâm thì năng lực phòng ngự rất biến thái, các loại công kích khó cấu thành thương tổn quá lớn cho Lăng Tiếu.

Xác thực Lăng Tiếu ở trong Chiến Loạn Uyên thu được truyền thừa của Chiến Vương gia, lại lấy được huyết mạch hoàng tộc của hắn, lại thu được kinh nghiệm tu luyện Cổ Hoàng Thần Công, lại tu luyện lần nữa thì hôm nay đạt tới lục thức "Luyện thức", phòng ngự thân thể của hắn đã so sánh được với Thánh giai, các loại công kích bình thường khó làm hắn bị thương.

Lăng Tiếu lúc này vuốt góc áo một cái, khinh thường nói:


- Cửu dương thế giới chi lực, rất tốt, nhưng mà ta thấy cũng thế mà thôi.

Mỗi khi Lăng Tiếu vuốt tới đâu thì hỏa diễm đang thiêu đốt áo của hắn biến mất, mà mỗi đạo hỏa diễm này có uy lực thiêu đốt núi sông đấy!

Nhìn qua mặt trời ở cách đó trăm mét, Lăng Tiếu cũng không dám khinh thường nữa, thân ảnh như tia chớp, càng không tránh né, mỗi lần chỉ có chút hỏa diễm xẹt qua người của hắn mà thôi.

Nhìn qua thì rất kinh hiểm, nhưng mà hỏa diễm không thể ảnh hưởng tới Lăng Tiếu.

Lưu Húc nhìn thấy màn này thì kinh ngạc không thôi.

- Tốc độ rất được, nhưng cho rằng như thế thì không có gì sao?

Vào lúc này hai bàn tay Lưu Húc khẽ động, chín mặt trời khuếch tán ra, lúc này lập tức phong kín đường đi của Lăng Tiếu.

- Thử tư vị cửu dương tự bạo đi!

Lưu Húc lúc này hung ác quát một tiếng, hai bàn tay hợp lại, chín đạo mặt trời cùng oanh thẳng về phía Lăng Tiếu.

Hiện tại cửu dương thế giới chi lực phong kín toàn bộ đường lui, chín hướng đều bị mặt trời phong tỏa đường lui, Lăng Tiếu đã không còn nơi né tránh.

- Xem ra không nhúc nhích đúng là không được rồi!

Lăng Tiếu lúc này nói thầm trong lòng, thế giới chi lực của hắn cũng được suy diễn ra.

Lúc này thái cổ thế giới hiện ra, hương vị thái cổ xộc vào mũi, từng cây cao cọng cỏ lúc này linh hoạt lên, giống như độc lập với thế giới này.

- Đây là thế giới chi lực gì?

Lưu Húc kinh hô.

Hắn tưởng Lăng Tiếu chỉ là võ giả kim thuộc tính, suy diễn thế giới chi lực phải là kim chi thế giới mới đúng, thế nhưng mà thế giới chi lực trước mặt không phải, khí tức này khiến hắn cảm thấy quỷ dị.

Hai thế giới chi lực va chạm với nhau, phát ra từng tiếng "Oanh long", hư không chung quanh vỡ tan, vô số năng lượng trùng kích ra chung quanh.

Đám người Lưu Dương Tông ở cách đó không xa nhìn thấy lực phá hoại này thì cảm thấy chấn kinh.

Bọn họ đều lui ra sau và thần sắc kinh hãi.

Lưu Húc đã là Huyền Đế, thế giới chi lực của hắn không thể yếu, mà Lăng Tiếu vẫn là Thiên Tôn cao cấp nhưng có thực lực so với Huyền Đế, nhưng mà thế giới chi lực của hắn còn hơn Lưu Húc nửa trù.

Hai thế giới chi lực tiêu tán đi, thân thể Lăng Tiếu bị đẩy lui mấy trăm mét, Lưu Húc thì bay một trăm mét.

Lăng Tiếu lúc này cười khổ trong lòng, nói:

- Trên lực lượng vẫn còn kém một chút, nhưng mà đánh bại hắn thì không thành vấn đề.


Vào lúc này lực lượng của Lăng Tiếu tăng thêm một bậc, gấp hai mươi chiến lực không bảo lưu nữa, khí thế của hắn sánh ngang Huyền Đế thấp giai đỉnh phong.

- Tới đi, bản cung sẽ cho ngươi thần phục!

Lăng Tiếu rống to một tiếng, lúc này hắn lại suy diễn thế giới chi lực.

Thái cổ thế giới xuất hiện các ngọn núi lủa và bộc phát, hỏa diễm hủy thiên diệt địa bắn thẳng ra ngoài, không ít hỏa diễm bắn thẳng về phía Lưu Húc.

Lưu Húc bị năng lượng núi lửa dọa sợ hãi, hắn làm sao nghĩ tới thế giới chi lực của Lăng Tiếu còn có đặc tính khủng bố như vậy, hơn nữa này uy lực còn rất khủng bố.

- Khó trách có thể khai tông lập phái, thì ra là có dựa vào!

Lưu Húc lúc này nói thầm trong lòng, ngay lập tức chín mặt trời cùng bay lên cao, chín mặt trời tỏa ra cửu dương chi lực và nhiệt độ nóng bức.

Oanh long oanh long!

Năng lượng cuồng bạo không ngừng va chạm vào nhau, giống như muốn hủy diệt thế giới này.

Cửu dương chi hỏa không hổ là dương hỏa, nó có thể tương xứng với thiên hỏa của Lăng Tiếu, lập tức thần thú kỳ lân và kim long hiện ra công kích hắn, vào lúc này Lưu Húc bắt đầu xuất hiện thần sắc kinh hoảng.

- Đáng chết, đây rốt cuộc là thế giới chi lực gì, không ngờ có thể suy diễn cả thần thú.

Lưu Húc thầm mắng một câu, bộ chiến giáp phòng ngự Thánh giai trên người cũng hiện ra ngăn cản công kích của hai thần thú.

Đáng tiếc hắn như vậy còn không cách nào ngăn cản được thế giới chi lực của Lăng Tiếu, chỉ thấy vô số băng trùy từ trên không trung rơi xuống, khí thế thế mạnh mẽ hắn không dám đỡ.

Lưu Húc bị đánh trúng chiêu không kịp đề phòng, vô số băng trùy nện hắn từ trên không trung rơi xuống đất.

- Không tốt... Hộ tông trưởng lão hắn...

Tên bán đế bên cạnh Lưu Việt lúc này kinh hô lên.

Xem bộ dáng của hắn lúc này muốn lao lên giúp đỡ.

Lưu Việt khinh thường, lắc tay nói:

- Không cần, Húc nhu có Thánh giai chiến giáp, công kích bình thường không làm gì hắn được đâu.

Trong miệng hắn nói thế nhưng khi nhìn thấy vô số băng trùy nện thẳng vào chiến giáp của Lưu Húc, trong nội tâm thập phần đau lòng.

- Lăng Tiếu này quả nhiên không phải hư danh, không ngờ có thể chiếm thượng phong của hộ tông trưởng lão!

Một tên bán đế khác thở dài.

Đám trưởng lão Lưu Dương Tông khác cũng bồn chồn trong lòng, bọn họ đã nghe qua uy danh của Lăng Tiếu, hôm nay nhìn thấy hộ tông trưởng lão bị đánh như vậy, trong nội tâm hoài nghi "Hộ tông trưởng lão có bị tiêu diệt hay không?"

Đáp án đương nhiên làlà không rồi..

Toàn thân của Lưu Húc có thành khí phòng ngự, băng trùy công kích dù đáng sợ nhưng chưa tới mức phá được công kích của hắn, đây vẫn là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Vào lúc Lưu Húc từ trên mặt đất bay lên không lần nữa, Lăng Tiếu cũng bắt đầu chú ý tới chiến giáp bất phàm của Lưu Húc, hắn lúc này hai mắt tỏa sáng, nói:

- WOW, trọn bộ Thánh giai chiến giáp, đúng là đại phát!


Hắn trong Chiến Loạn Uyên thu được mười kiện bán giai thánh khí, nhưng mà so với trọn bộ thành khí chiến giáp của Lưu Húc thì không bằng.

Lưu Húc lúc này lắc cổ, trên gương mặt tức giận, nói:

- Ngươi... Ngươi còn tu ra đặc tính khác, khó trách có có thế giới chi lực cổ quái như vậy, nhưng mà... Muốn bại Lưu Húc ta thì ngươi chưa đủ tư cách.

Nói xong hai tay của hắn huy động, hắn đánh ra một quyền đơn giản, một quyền này mang theo hỏa diễm đánh thẳng vào Lăng Tiếu.

So thế giới chi lực hắn thua, nhưng mà lực lượng và chiêu thức hắn chưa chắc đã thua!

Lăng Tiếu đối mặt chiêu thức này của Lưu Húc cũng không có né tránh, hắn muốn cho đối phương biết Cửu Dương Phần Thiên Công lợi hại.

Hai tay Lăng Tiếu đánh ra vô số chưởng ấn, đối diện cũng dùng hỏa diễm công kích.

Bây giờ Lăng Tiếu đã dùng gấp hai mươi lần chiến lực, trên lực lượng đã không dưới Lưu Húc.

Hai quyền chưởng va chạm với nhau, thân ảnh không ngừng run lên, người ở xa cảm thấy hoa mắt, cũng không bắt được thân ảnh của hai người.

Ngay sau đó Lưu Húc cũng thu hồi khinh thị với Lăng Tiếu, hắn cũng biết người ta là Thiên Tôn cao cấp đã khai tông lập phái, dựa vào phần chiến lực này đúng là có tư cách.

Không quản thế nào, Lưu Húc cũng phải đánh bại Lăng Tiếu, hắn sử dụng cường chiêu đánh tới.

Bỗng dưng lúc này từng sợi xích bắn thẳng ra ngoài, lúc này hỏa diễm nổ tung bốn phương, lúc này lực lượng cuồng bạo bắn thẳng ra ngoài.

Cửu Dương Phần Thiên Công thức thứ nhất Xích Viêm Liệt Dương!

Lăng Tiếu lúc này phát hiện chiêu này bất phàm, hắn hiểu được Lưu Húc đã dùng toàn lực.

Lăng Tiếu lúc này tươi cười hưng phấn, hắn dùng dùng chân đánh ra, cái kia thối ảnh như cuồng phong sậu vũ đánh tan hỏa diễm chung quanh.

Nhưng mà hai chân của Lăng Tiếu cũng bị tê liệt.

Nếu không phải phòng ngự kinh người, cộng thêm đặc tính miễn dịch hỏa diễm, chiêu này chắc chắn tạo thành tổn thương không nhỏ với hắn.

Lưu Húc lúc này thừa dịp tới gần Lăng Tiếu, đánh hai quyền vào bụng của Lăng Tiếu.

- Chết đi cho ta!

Lưu Húc thừa cơ có ý định đánh bại Lăng Tiếu.

Đáng tiếc lúc nắm quyền của hắn đánh tới, lại phát hiện nện vào không khí, không phải là Lăng Tiếu.

Bỗng hiên sau đầu của hắn có gió, hắn không cần suy nghĩ cúi người xuống.

Mà Lăng Tiếu một chân đá quét qua đỉnh đầu của hắn.

- Phản ứng rất nhanh!

Lăng Tiếu cảm thán một tiếng, hai đùi xuất hiện vô số thối ảnh nện vào người Lưu Húc.

Không quản Lăng Tiếu đá trúng Lưu Húc bao nhiêu cước, nhưng mà không có thương hại Lưu Húc bao nhiêu, cho nên hắn phải chuẩn bị sách lược.

Thế nhưng mà Lưu Húc đã tức giận, vận dụng Cửu Dương Phần Thiên Công và cường chiêu không ngừng oanh kích.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui