Đông Phương Hùng ứng nói:
- Đúng vậy a, thân thể của lão tổ tông càng ngày càng kém rồi, tuy nói tộc ta có không ít thứ tốt cung phụng cho lão nhân gia nàng hưởng dụng, nhưng mà đến cái cảnh giới này của nàng, vật bình thường đã là không còn tác dụng rồi, sinh mệnh tuyền dịch kia đúng dịp có thể để lão tổ tông hoán phát tân xuân, có lẽ có thể để cho lão nhân gia nàng càng tiến thêm một bước cũng nói không chừng, chỉ là...
Đông Phương Tinh khẩn cấp mà hỏi:
- Chỉ là cái gì?
- Chỉ là lần này đi ra ngoài không có phần của ngươi, những lão đầu ở trong nhà kia đều muốn để cho ngươi cùng với Khang Lam kia nhanh chóng đính hôn, cũng có người ủng hộ tên Thượng Quan Vân kia, ngược lại là Lôi Hổ thật giống như thối lui ra khỏi tràng du hí này rồi.
Đông Phương Hùng nói.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa?
2. Tôi Là Tổng Tài Và Gần Đầy Đây Tôi Cảm Thấy Rất Kỳ Lạ
3. Sau Khi Kết Hôn Với Luật Sư Mạnh
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Sau khi Đông Phương Tinh nghe xong, trầm mặc một lát mới nói:
- Ta biết rồi, hành trình Phong Vân thành lần này ta nhất định phải đi.
Điểm tụ tập của Trung vực hom nay, Phong Vân thành đã là nay không giống như xưa.
Vốn là thành trì tử khí trầm trầm, giống như được trọng hoán tân xuân, lộ ra vẻ vô cùng náo nhiệt phồn hoa.
Khoảng cách đến thời gian phách mại hội còn có năm ngày, người đến chỗ này đông đúc đã là không thể đếm hết.
Những người này đều là người đến từ thế lực khắp nơi trong Trung vực cùng với một số người muốn nước đục bắt cá, muốn đầu cơ trục lợi.
Ở Phong Vân thành các đại quan đạo hai bên cũng nhanh chóng thành lập lên các loại thương phố, bắt đầu bán các loại thương phẩm, cũng có không ít võ giả cầm ra tư nguyên mà bản thân không cần bắt đầu tự do giao dịch.
Nguyên lai là võ giả lưu lãng ở phụ cận có một cái nơi dừng chân, những lưu khấu ở chỗ này cũng đã sớm bị thị vệ đội phủ thành chủ của Lăng Tiếu khu trừ rồi, tạo thành hoàn cảnh yên ổn chỗ này.
Chỉ ợ những hung thần ác sát chưa có rời khỏi kia cũng không dám làm loạn, bọn họ đều là kiến thức qua thực lực kinh khủng kia của Lăng Tiếu, nếu là làm hắn nổi cáu lên, chỉ sợ sẽ là chỗ táng thân rồi.
Ở trong phủ thành chủ, Lăng Tiếu nghe thấy tin tức mà mọi người báo đến, trên khuôn mặt đều là một bộ phong khinh vân đạm, nhnf không ra ý nghĩ ở trong lòng.
Kỳ thật, ở trong nội tâm của hắn đã vô cùng mừng rỡ rồi.
Hôm nay bước đầu tiên trong nhân sinh của hắn đã thành công bước ra rồi, cũng là lúc khai thủy phong thu.
- Nguyệt nhi, chuyện tình phách mại hội chuẩn bị đến như thế nào rồi?
Lăng Tiếu nhìn Thải Hà Nguyệt phong vận mười phần hỏi.
Trước đây Thải Hà Nguyệt có qua kinh nghiệm trọng kiến lại Cổ thành, cũng đã có kinh nghiệm xây dựng qua phách mại hội, cho nên chuyện phách mại hội lần này là giao cho nàng xử lý.
Thải Hà Nguyệt ứng nói:
- Hết thảy đã an bài xong rồi, chỉ là đấu giá sư trong lúc nhất thời không tìm được người thích hợp.
- Đấu giá sư này rất khó tìm sao?
Lăng Tiếu nghi ngờ hỏi.
Hôm nay trong thành nhiều người như vậy, làm sao ngay cả một đấu giá sư cũng tìm không được.
Lăng Tiếu cũng là tham gia qua không ít phách mại hội rồi, hắn phát hiện đấu giá sư bất quá chỉ là người phát thoại khai giá mà thôi, lý ra ứng không phải là khó tìm như vậy mới đúng a!
Thải Hà Nguyệt giải thích nói:
- Đây là chúng ta lần đầu tiên cử hành phách mại hội, nhất định phải tìm một người có tài ăn nói tốt, tướng mạo xuất chúng đến đảm đương mới được, tuyệt đối không thể hồ đồ.
Lăng Tiếu trầm mặc một chút nói:
- Nguyệt nhi nói cũng có đạo lý, vậy thì hảo hảo tìm xem, tổng sẽ tìm được người thích hợp, tất cả mọi người ngẫm lại xem có nhân tuyển thích hợp nào không?
Lúc này Huyền Diệu lên tiếng nói:
- Kỳ thật cái vấn đề này đã giải quyết rất tốt, chúng ta đã tìm được nhân tuyển thích hợp rồi.
Lời này của hắn vừa ra, ánh mắt của mọi người lập tức tập trung đến trên người hắn.
Huyền Diệu nhìn về phía khác nói:
- Ta cảm thấy Thanh Mẫn liền vô cùng thích hợp đảm đương nhân vật đấu giá sư này rồi.
Lúc này, ánh mắt của mọi người lại chuyển đến trên người Dao Thanh Mẫn.
Từ tướng mạo đến nhìn, Dao Thanh Mẫn đã là không thể nói được gì rồi, nàng tự xưng là "Trung vực đệ nhất mỹ nhâ", tư sắc của nàng tự nhiên không phải là thổi phồng lên, tư thái có lồi có lõm kia tuyệt đối là để bất luận kẻ nào suy nghĩ, hơn nữa thanh âm trong trẻo của nàng xác thật có vài phần điều kiện của đấu giá sư.
- Ta... Ta được không?
Dao Thanh Mẫn không nghĩ đến Huyền Diệu sẽ nói đến trên đầu nàng, lập tức chỉ vào mũi của mình phản hỏi, trong nội tâm của đã khai hoa rồi.
Nàng vốn chính là một nữ nhân vui vẻ nhiệt náo, nàng đang tưởng tượng chính mình khi làm đấu giá sư nhất định là chơi vô cùng tốt.
Chỉ là Lăng Tiếu lại là hết sức hoài nghi nhìn cô gái ngốc này nói:
- Này... Thần côn, nàng thần kinh có chút đại điều, ta sợ...
Lời này của hắn còn chưa nói xong, Dao Thanh Mẫn lập tức nahyr đi ra, đôi mỹ mâu kia càng không ngừng hướng về phía Lăng Tiếu phóng điện, trong miệng mang theo vẻ lạc lạc thanh thanh nói:
- Thiếu gia, nhân gia làm sao thần kinh đại điều rồi, nhân gia thanh thuần tịnh lệ, thông minh tài trí, tài ăn nói nhất lưu, tuyệt đối có thể làm đúng chức trách đấu giá sư a!
Lăng Tiếu nghe thấy nàng lạc lạc thanh thanh ở trên đại sảnh quảng chúng, lông to cũng đều dựng lên rồi, trong lòng thầm mắng:
- Cô gái ngốc này thật sự là không phân trường hợp a!
- Đây cũng không phải là chơi đùa, vạn nhất làm hư rồi, thiếu gia nhưng là ăn thiệt thòi lớn a!
Lăng Tiếu nghiêm túc nhìn Dao Thanh Mẫn ở đối diện nói.
Dao Thanh Mẫn tựa hồ đối với chức vụ đấu giá sư nhất định là phải được, lại cũng nghiêm túc trở lên ứng nói:
- Thiếu gia, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối có thể để cho phách mại hội kiếm được phong phong hỏa hỏa, tuyệt đối sẽ không xảy ra nửa điểm sai lầm, nếu có sai lầm, ta... Ta tùy ý thiếu gia trừng phạt có được không?
Lăng Tiếu thoáng cái không nói được gì, cũng không biết nên nói cái gì mới tốt nữa.
Thải Hà Nguyệt ở một bên nói:
- Phu quân liền để Thanh Mẫn thử một lần đi, dù sao nàng cũng không yên tĩnh tu luyện được, đến lúc đó ta sẽ xem nàng, có cái gì không ổn mà nói ta lập tức sẽ đem nàng thay xuống.
Thải Hà Nguyệt nói như vậy rồi, Lăng Tiếu cũng không nói nhiều thêm cái gì nữa, liền do cô gái ngốc này đi làm rồi.
Lúc này, có thị vệ truyền báo:
- Thành chủ, phía ngoài có tự xưng là người của Phong gia đến cầu kiến!
Lăng Tiếu trong nháy mắt đứng lên vui vẻ nói:
- Hân nhi đến rồi?
Phong gia lần này tới ngoại trừ Cát Bối Hân và Phong Nhã Hinh ra, Phong Vô Ảnh cũng cùng đến, ngoài ra còn vài tên hộ vệ đi theo cùng nữa.
Ba người các nàng đều thuộc loại xuất sắc nhất một đời trẻ tuổi Phong gia, hiện giờ mang theo nhiệm vụ xuất hành, nhất định phải có người bảo hộ rồi.
Phong Vô Ảnh nhìn phủ thành chủ đại thế đã thành, trước uống lấy một ngụm rượu ngon nhịn không được hoảng sợ nói:
- Không nghĩ tới Lăng Tiếu lại có phách lực như vậy, rõ ràng ở Tử Thành thành này kiến công lập nghiệp, nhưng lại thành công, muốn không bội phục cũng không được ah!
Nhớ tới khi mới gặp Lăng Tiếu, hắn vẫn chỉ là trung giai Địa Hoàng a, nháy mắt không chỉ trở thành Đệ Nhất Hoàng Tọa mà giờ còn trở thành một phương thành chủ, hơn nữa còn có thân phận thất phẩm Luyện Dược Sư cao quý nữa, hắn muốn không bội phục cũng không được ah!
Cát Bối Hân mang theo vẻ tự hào cười nói:
- Tiếu hắn chính là như vậy, vĩnh viễn đều sẽ khiến người tràn đầy kinh hỉ, vô luận đi đến chỗ nào cũng là một người không an phận cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...