Lăng Tiếu cười to nói:
- Thần cồn nói không sai, chúng ta liền tử trong Tử Vong sơn mạch chiếm đi mấy chục ngọn sơn phong chỉ là chút ý tứ, bây giờ trước đem Yêu tử trận ở Địa Ngục thành này phá vỡ đi!
Hàn Khai nói:
- Ta cũng không biết cách phá Yêu tử trận, chẳng lẽ tiểu hữu đã có phương pháp phá trận?
Huyền Diệu nhẹ lắc lắc đầu nói:
- Ta chỉ có thể tìm tới chỗ bố trí Yêu tử trận, ta cũng không có biện pháp phá trận, năng lực của ta còn không đủ!
- Quân sư nói nhiều như vậy, hóa ra ngươi cũng không có biện pháp phá vỡ trận pháp này a, chúng ta ở lại chỗ này còn có ý nghĩa gì?
Diệp Vân Phong lên tiếng hỏi.
- Ta mới vừa rồi không phải đã nói sao? Trận pháp này phải là thiếu gia mới có thể phá!
Huyền Diệu rất nghiêm túc mà nói.
Lăng Tiếu nói:
- Thần côn chớ nói khó hiểu rồi, nói đi, muốn ta làm như thế nào?
Huyền Diệu cười nói:
- Trước đến mấy khỏa đan dược cho ta tăng lên một chút, đến lúc đó ta mới có thể tìm được nơi bày Yêu tử trận cho người được.
Lăng Tiếu cười mắng:
- Ta dựa vào, nói đi nói lại, ngươi cái tên này là muốn lừa đan dược của ta a!
Huyền Diệu nghiêm mặt nói:
- Chỉ có thực lực của ta được nâng lên mới có thể bố trí trận pháp càng thêm cao giai, bằng không ta cũng không có biện pháp.
- Ừ, đi thôi, đi về trước, tăng lên thực lực chỉ bất quá là dễ dàng!
Lăng Tiếu vỗ vỗ bả vai của Huyền Diệu nói.
Đây nếu là để cho võ giả khác nghe được lời này chỉ sợ hâm mộ không thôi.
Người khác tân tân khổ khổ vài chục năm chỉ có thể tăng lên một cấp, ở trong mắt Lăng Tiếu lại là quá dễ dàng, đây còn để người ta sống nữa hay không.
Sau khi trở về, Lăng Tiếu lập tức thay Huyền Diệu luyện chế đan dược Quang thuộc tính, lại cho Diệp Vân Phong một khỏa Chuyển Tôn đan, Lưu Quần cũng rốt cuộc được xuất đầu ròi, hắn chiếm được Lăng Tiếu ban cho cực phẩm Mộc thuộc tính Huyền Đế đan.
- Đa tạ thiếu gia ban thưởng! Lưu Quần thề chết thần phục thiếu gia!
Lưu Quần quỳ một gối xuống đem đan dược đón ở trong tay, trong con mắt là vẻ kích động hết sức.
Sau nửa tháng, Huyền Diệu trực tiếp thuận lợi đột phá Thiên Tôn, lại ăn vào Chuyển Tôn đan đạt tới thực lực trung cấp Thiên Tôn, mà thực lực của Diệp Vân Phong cũng là đi lên một tầng, đạt tới trung cấp Thiên Tôn, về phần Lưu Quần thì là bắt đầu bế quan, một cái quan ải này đói với hắn mà nói cực kỳ trọng yếu, tuyệt đối không thể hồ đồ.
- Thần côn, bây giờ tính toán nên làm như thế nào?
Lăng Tiếu đơn độc cùng Huyền Diệu nói chuyện.
Huyền Diệu nhìn Lăng Tiếu nói:
- Trận pháp này có hung hiểm cực lớn, ta chỉ có thể đem nó tìm ra, nhưng là phá trận vẫn là muốn dựa vào ngươi, nếu như ngươi cảm thấy không ổn, chúng ta có thể một lần nữa tuyển chọn thành trì khác!
Lăng Tiếu cười to nói:
- Ha ha, thần côn, ta đem ngươi là huynh đệ, lời dư thừa liền đừng nói, ta tin tưởng lựa chọn của ngươi, ta cũng tin tưởng trận pháp nho nhỏ này không làm khó được ta!
Nếu như ngay cả trận pháp đều không phá được, thì như thế nào mà xưng bá một phương!
Lăng Tiếu là đệ nhất Hoàng tọa của hai năm trước, lại càng ở một năm trước trên đan bỉ đại hội của Đan Minh lấy được danh đầu, cảnh giới Thất phẩm Luyện dược sư.
Tương truyền hắn đã thất tung một năm rồi, nhưng mà hắn đột nhiên lại xuất hiện ở Địa Ngục thành còn là trở thành thành chủ.
Đây để cho người trong Địa Ngục thành mỗi cái đều ngạc nhiên không dứt.
Càng ngạc nhiên hơn chính là một cái tin tức khác, Lăng Tiếu lại muốn đem Tử vong chi mê trong Địa Ngục thành phá giải, để tất cả mọi người có thể an tâm sống ở trong Địa Ngục thành.
Tin tức này trong lúc nhất thời giống như ôn dịch ở trong thành đều tạc khai ra.
- Có nghe nói không, nguyên lai thành chủ ở chỗ này lại là đệ nhất Hoàng tọa Lăng Tiếu kia, thật không biết là thật hay giả.
- Nghĩ đến sẽ không phải là giả đi, nếu nhân gia đem thân phận công bố, khẳng định liền định chiếm chỗ này xưng vương rồi, chỉ là Tử vong chi mê ở chỗ này còn chưa giải khai, chẳng lẽ hắn không sợ chết sớm sao.
- Có thể nhân gia thật tìm được biện pháp phá giải rồi a.
- Sẽ dễ dàng như vậy sao? Không biết bao nhiêu Đế giai đại năng cũng tự nhân mình có thể phá giải, nhưng mà đi đến lại là chết ở chỗ này, hoặc là trực tiếp chạy rồi.
- Đừng suy nghĩ quá nhiều, hắn thật có năng lực giải quyết vấn đề ở chỗ này, chúng ta chính là ở chỗ này định cư không đi nữa.
- Thiếu gia, ta đã dựa theo lời của quân sư, đã vì ngươi mà tạo thế rồi.
Bạch Vũ Tích xoa nhẹ bả vai của Lăng Tiếu nói nhỏ, trên khuông mặt của nàng hiện lên hồng triều, nhìn lại giống như là đóa hoa vừa nở, lộ ra vẻ vô cùng kiều diễm.
Lăng Tiếu vài ngày nay hưởng thụ mọi diễm phúc của nhân gian, tối hôm qua chính là qua đêm với Bạch Vũ Tích.
Cô nàng này ôn nhu như nước, vĩnh viễn đều khiến cho người ta thương yêu vạn phần.
Lăng Tiếu mở bừng mắt nhẹ gật đầu nói:
- Thần côn nhưng đã chuẩn bị tốt chưa?
Bạch Vũ Tích nhẹ nhàng nói:
- Quân sư đã ở đại điện chờ rồi, đang chờ thiếu gia đi qua.
- Ân!
Lăng Tiếu nhẹ đáp một tiếng, hắn vươn người đứng lên, Bạch Vũ Tích lập tức đem một bộ áo choàng máu đen choàng ở trên người Lăng Tiếu, giúp hắn thay quần áo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...