Chỉ cần giao đủ huyền tinh, muốn đan dược gì cũng có.
Việc này cũng cần nhiều nhiệm vụ luyện chế dược cung cấp cho tông môn hoặc thế gia, cuối cùng do Đan Minh phụ trách liên hệ với các nơi mà thôi.
Tin tức đại khái Lăng Tiếu cũng biết được từ trong miệng Cốc Uy, trải qua liên tục cân nhắc, Lăng Tiếu mới quyết định nói với Giam Đốc trưởng lão đưa ra yêu cầu làm khách khanh trưởng lão.
Hắn phải nhanh chóng tổ kiến thế lực của mình, một khi hắn thành công còn cần sức ảnh hưởng của Đan Minh, đây chính là tăng thêm nội tình cho thế lực của mình, đồng thời cũng có thể từ Đan Minh thu hoạch không ít tư nguyên cần thiết, mà Đan minh cũng sẽ không vô duyên vô cớ cho hắn gia nhập, cho nên hắn cũng cần làm chút ít chuyện cho Đan Minh.
Giam Đốc trưởng lão nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của Lăng Tiếu, đồng thời bày tỏ điều kiện Lăng Tiếu gia nhập Đan Minh.
Lăng Tiếu hàng năm phải hoàn thành ít nhất ba nhiệm vụ cấp bảy của Đan Minh.
Cái gọi là nhiệm vụ cấp bảy chính là luyện chế đan dược ngoài thất cấp, mà Lăng Tiếu hoàn thành ba nhiệm vụ này thù lao có ba thành sẽ quy cho Đan Minh, bảy thành do Lăng Tiếu giữ.
Điều kiện này Lăng Tiếu muốn hay không muốn cũng phải đáp ứng, dùng thực lực của hắn hiện tại luyện chế đan dược thất cấp là trong tầm tay.
Sau khi hai người đạt thành hiệp nghị thì tên của Lăng Tiếu được an bài vào hàng ngũ trưởng lão của Đan Minh, trở thành thủ tịch khách khanh trưởng lão của Đan Minh.
Lăng Tiếu rời khỏi nhã các thì Giam Đốc trưởng lão buồn bả nói:
- Chưởng pháp luyện đan của ngươi là DIễm Ảnh Chưởng?
Lăng Tiếu sững sờ một chút, nhìn qua Giam Đốc trưởng lão nói:
- Giam Đốc trưởng lão, ngài cũng biết Diễm Ảnh Chưởng sao?
- Phương pháp khống hỏa độc môn của Dược Tông, ta làm sao không nhận ra chứ?
Giam Đốc trưởng lão thở dài, trong đôi mắt già nua đầy thần sắc cô tịch.
Lăng Tiếu nhìn qua dị trạng của Giam Đốc trưởng lão, trong lòng máy động, hắn ngồi xuống.
Giam Đốc trưởng lão than thở nói:
- Dược Tông, Dược Môn, Đan Tông từng là luyện dược tam tông xuất sắc nhất, mà Dược Tông chính là tông môn luyện dược hàng đầu, chỉ tiếc tông môn bất hạnh rơi vào cục diện bị hại, chuyện cũ đã thành không, không đề cập nữa, không ngờ ngươi hiểu Hỏa Ảnh Chưởng, có thể nói học ở đâu hay không?
Lăng Tiếu lập tức nói với Giam Đốc trưởng lão chuyện năm đó ở Hoang Tùng sơn mạch thu được bí tàng đầu tiên, chỉ giấu diếm chuyện đan phương mà thôi.
Giam Đốc trưởng lão lắng nghe, làm ra thần thái trầm tư, nói:
- Ta còn có một cố nhân còn sống, xem ra ta chỉ là suy nghĩ của riêng ta mà thôi!
Ngưng một chút, hắn nhìn Lăng Tiếu nói:
- Ngươi nhìn rõ ràng cái gì mới thật sự là Diễm Ảnh Chưởng!
Giam Đốc trưởng lão nói xong bàn tay huy động liên tục.
Hai bàn tay của hắn lúc ban đầu nhìn qua thì cực kỳ thong thả và nhẹ nhàng, nhưng mà càng xem tiếp về sau thì phát hiện chưởng ảnh càng ngày càng nhanh và càng ngày càng nhiều, để cho người ta cảm thấy ho mắt nhìn không rõ, tới khi nhanh tới mức nhìn bàn tay nào cũng là chân thật, quỹ tích bàn tay của hắn huyền ảo khó hiểu, người ta không cách nào chạm tới, khiến người ta cảm thấy đây là chưởng pháp võ học cao thâm và thần bí.
Lăng Tiếu lúc này xem tới mức si ngốc.
Hắn sử dụng Hỏa Ảnh Chưởng đã vài năm rồi, hắn cũng cảm thấy mình phát huy bảy bảy bốn mươi chín đạo chưởng ảnh đạt tới cảnh giới chí cao rồi.
Ngày nay xem ra chính mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi, thậm chí vận dụng Diễm Ảnh Chưởng còn lệch đường nữa chứ.
Tuynois Lăng Tiếu tiếp nhận truyền thừa của Dược Thần, bên trong có rất nhiều phương pháp khống hỏa cao minh, nhưng mà hắn còn không kịp tu luyện, huống hồ Hỏa Ảnh Chưởng hắn sử dụng vài năm qua, cảm thấy phi thường thuận tay, chỉ cần tiến thêm một bước hoàn thiện là có thể không kém gì thủ pháp khống hỏa do Dược Thần truyền thừa.
Bây giờ xem ra hắn không cần tận lực đi cải thiện, Giam Đốc trưởng lão trước mặt đã sớm hoàn thành suy nghĩ này của hắn rồi.
Nhìn qua chưởng ảnh liên tục, trí óc của Lăng Tiếu không ngừng ghi nhớ khẩu quyết của Diễm Ảnh Chưởng, hai tay không tự giác vận hành theo, dần dần hắm cản thấy có một loại hieur ra với Diễm Ảnh Chưởng, cảm thấy chỗ tinh diệu của chưởng pháp này.
Cũng không biết qua bao lâu, Lăng Tiếu mới dừng huy động chưởng ảnh.
Hắn đã sớm nhìn thấy Giam Đốc trưởng lão dừng tay rồi, ánh mắt đầy chấn kinh nhìn hắn.
- Giam Đốc trưởng lão, ngài là người Dược Tông sao?
Dược Tông đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử rồi, nhưng mà Giam Đốc trưởng lão lại biết Diễm Ảnh Chưởng, đây đại biểu cho cái gì?
Giam Đốc trưởng lão buồn bả nói:
- Có phải hay không thì có quan hệ gì đâu, đáng quên thì cũng sớm quên, cho dù nhớ lại cũng chỉ là ký ức bi ai, ngươi đi đi... sau khi rời khỏi đây phải cẩn thận một chút.
Lăng Tiếu nhìn thấy Giam Đốc trưởng lão nhắm mắt lại, hắn cũng đứng lên thi lễ với Giam Đốc trưởng lão, hắn quay người ra khỏi nhã các, hắn không hiểu câu nói sau đó của Giam Đốc trưởng lão là có ý gì.
Chẳng lẽ Giam Đốc trưởng lão biết ai muốn đối phó hắn sao?
Giam Đốc trưởng lão nhìn Lăng Tiếu rời đi, giọng nói vang vọng trong lòng của hắn.
- Truyền thừa tông môn cuối cùng cũng không gián đoạn, các ngươi có thể nghỉ ngơi rồi...
Lăng Tiếu rời khỏi nhã các, cũng không có lập tức rời đi, hắn đi thẳng tới đại sảnh tuyên bố nhiệm vụ của Đan Minh.
Một năm hoàn thành ba nhiệm vụ ngoài thất phẩm, hắn cũng không có thời gian nhàn rỗi hàng năm tới đây ba lượt, trước tiên hắn phải tiếp nhiệm vụ làm xong rồi nói sau.
Hắn còn không tới đại sảnh tuyên bố nhiệm vụ, Cốc Long Hưng không biết từ nơi hẻo lánh nào vội vàng chạy tới trước mặt, cung kính nói:
- Đa tạ Lăng đại sư, chúc mừng Lăng đại sư!
Hắn là người đầu tiên của Cốc gia cảm tạ Lăng Tiếu, còn chúc mừng thân phận của Lăng Tiếu, bởi vì hắn biết rõ Lăng Tiếu đã trở thành thủ tịch khách khanh trưởng lão của Đan Minh.
- Hưng trưởng lão quá khách khí, ta chỉ hoàn thành nhiệm vụ của Cốc Tần lão ca giao phó mà thôi!
Lăng Tiếu khiêm tốn nói.
- Ha ha, Lăng đại sư quá khiêm tốn, về sau chúng ta là đồng liêu rồi, còn mời Lăng đại sư chiếu cố nhiều hơn!
Cốc Long Hưng hạ thấp tư thái với Lăng Tiếu.
Hôm nay Lăng Tiếu đã trở thành khách khanh trưởng lão của Đan Minh, Cốc gia của hắn có giao hảo với Lăng Tiếu, đương nhiên phải đánh tốt quan hệ với Lăng Tiếu rồi.
- Ha ha, nói tốt!
Lăng Tiếu ứng một tiếng, tiếp theo lại hỏi:
- Này, Hưng trưởng lão, ta định tiếp ba nhiệm vụ cấp bảy, ngươi xem giới thiệu giúp ta một chút nhiệm vụ này đáng tiếp đây?
- Ba nhiệm vụ cấp bảy?
Cốc Long Hưng sững sờ một chút hỏi lại.
- Ân, có vấn đề gì sao?
Lăng Tiếu nói.
- Lăng đại sư, ta biết rõ ngươi là thát phẩm Luyện Dược Sư, nhưng mà cũng không nhất định đi đón ba nhiệm vụ cáp bảy nha, phải biết rằng những nhiệm vụ cấp bảy không dễ hoàn thành đâu.
Cốc Long Hưng nói.
- Ách... Nói nghe xem?
Lăng Tiếu hỏi lại.
Cốc Long Hưng nói:
- Ngươi theo ta, ta sẽ từ từ nói cho nghe.
Thông qua Cốc Long Hưng nói, Lăng Tiếu mới biết được nhiệm vụ cấp bảy cũng không phải dễ tiếp được như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...