- Hắn. . . Hắn sao có thể thành công được?
Cát Thần vẻ mặt khó có thể tin lẩm bẩm nói.
Viêm Chân ở cạnh hắn cũng lộ ra cười khổ, đồng thời ánh mắt cùng nhiều thêm vài phần tôn kính:
- Quá biến thái rồi! Bất quá. . . Một ngày nào đó ta sẽ vượt qua ngươi!
Hỏa Trần ở không xa không nói gì nữa, ánh mắt nhiều thêm vài phần đố kị
Mà Tần Tư ở bên cạnh hắn lại cười đến thập phận xinh đẹp:
- Ha ha, cuối cùng có thể gặp được một nam nhân có thể khiến Tần Tư ta động tâm rồi!
- Đại ca, lão đại hắn. . . Hắn thành công rồi!
Cốc Kiều Kiều cầm lấy tay đại ca Cốc Lực nàng hưng phấn nói.
Cốc Lực sùng bái nhìn Lăng Tiếu nói:
- Đúng vậy, Lăng đại sư luôn ngoài ý định người khác như thế, hắn thật sự là luyện đan thiên tài, trong đồng lứa ở đây chỉ sợ khó có ai qua được
hắn, coi như là lớp trước cũng khó mà tìm ra Luyện Dược Sư xuất sắc như
hắn, đây chính là thất phẩm chi cảnh viên mãn ah!
Lăng Tiếu đi về phía quan đài, ngay khi hắn muốn giao đan dược vào tay Dược Môn trưởng
lão thì một đạo thân ảnh không biết từ chỗ nào xuất hiện, thân ảnh kia
càn lặng yên không một tiếng động đoạt lấy đan dược trong tay Lăng Tiếu.
- Hỗn đãn!
Lăng Tiếu kinh hãi, hắn nào nghĩ tới ở chỗ này rõ ràng còn có người dám ra
tay đoạt đan dược của hắn, hơn nữa ra tay còn bí mật như thế, khiến hắn
không có chút thời gian phản ứng.
Hắn quát to một tiếng, một quyền không chút lưu tình nện tới thân ảnh kia.
.
Một quyền này của hắn đã ngưng tụ tất cả lực lượng bản thân, muốn một quyền đánh chết người kia.
Phanh!
Đáng tiếc, một quyền này của hắn đánh vào tay đối phương lại như đánh vào một thứ mềm nhũn vậy, lực lượng rõ ràng đều bị tán đi.
Lăng Tiếu không có thời gian nghĩ nhiều, đang chuẩn bị suy diễn ra tiểu
phương thế giới của mình thì thanh âm của Dược Môn trưởng lão đa lập tức vang lên nói:
- Lăng Tiếu dừng tay, hắn là giám sát trưởng lão!
- Giám sát trưởng lão?
Lăng Tiếu sửng sốt một chút, ổn định khí thế lại nhìn về phía thân ảnh kia.
Lúc này, mười tên bình phán trên quan đài đều cúi người với thân ảnh kia cung kính nói:
- Bái kiến giám sát trưởng lão!
Ở bên người Lăng Tiếu là một lão giả lưng còng, trên mặt lão giả này đầy
nếp nhăn, thân thể thoạt nhìn cực kỳ gầy yếu, tựa hồ một trận gió cũng
có thể quét bay vậy.
Ban tay khô héo nắm lấy hai khỏa đan dược của Lăng Tiếu, trong mắt bắn ra hào quang.
Hắn thì thào nói:
- Cực phẩm Huyền Đế Đan mộc thuộc tính, từ bên ngoài nhìn vào không chút
tì vết, uyển chuyển bóng loáng, trong suốt như ngọc, từ điểm này xem ra
đã là đan dược thượng giai, lại nhìn đan sắc vô cùng nồng đậm tươi đẹp,
năng lượng của linh thảo, thú đan cùng với đế đan đều dung hợp hoàn mỹ
với nhau, hơn nữa một lần có thể ngưng tụ thành hai khỏa đan dược, rất giỏi. . . Quả nhiên rất giỏi a!
Những tên bình phán kia nghe
đánh giá của giám sát trưởng lão đã biết rõ đan dược trong tay Lăng Tiếu tuyệt đối là thất phẩm đan dược hàng thật giá thật, hơn nữa còn là loại cao cấp nhất.
Kết quả lần đại bỉ này không cần nói cũng biết rồi!
Giám sát trưởng lão nâng mắt lên nhìn Lăng Tiếu, Lăng Tiếu phảng phất cảm
giác như toàn thân mình đều bạo lộ trước mặt giám sát trưởng lão này
vậy, bản thân tựa hồ cũng không có bí mật gì đáng nói cả.
- Ánh mắt thật đáng sợ, rõ ràng lại như sư phó Tà Đế, mang đến cho ta cảm giác không thể chấn động!
Lăng Tiếu ở trong lòng thầm nói.
Đương nhiên hắn không phải cảm thấy lão giả này có thể lợi hại như sư phó Tà
Đế của hắn, mà do cảnh giới hắn bây giờ vẫn chưa đủ, vốn không sờ tới uy năng của cảnh giới cao hơn, cũng không cảm thụ được lão giả này mạnh
bao nhiêu.
- Tiểu tử ngươi vậy mới tốt chứ!
Giám sát trưởng lão tán thưởng một câu, sau đó đưa đan dược lại cho Lăng Tiếu, tiếp theo hắn lại nói:
- Ngươi có bằng lòng gia nhập Đan Minh không, lão phu có thể dẫn tiến
ngươi, ngày sau ngươi có thể hưởng thụ các loại tài liệu luyện dược vô
cùng vô tận!
Oanh!
Người chung quanh thần sắc đều là biến
đổi, bọn hắn không ai ngờ đến lão đầu đột nhiên xuất hiện này rõ ràng mở miệng muốn mời Lăng Tiếu gia nhập Đan Minh, còn đưa ra điều kiện kinh
người như vậy nữa
Đổi lại bất kỳ người nào trong bọn hắn khẳng định đã lập tức đáp ứng rồi.
Đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở, cũng là cơ hội mà tất cả tông môn và thế gia tranh đến vỡ đầu cũng muốn nghĩ đến a!
- Ách. . . Cái này để sau nói đi. . . Các ngươi trước tiên vẫn nên cho điểm ta đi!
Lăng Tiếu chần chờ một chút nói với đám người Dược Môn trưởng lão.
Lăng Tiếu lời này cơ hồ khiến người chung quanh đều bật ngửa.
Đại đa số người ở đây đều là người của các tông môn hoặc thế gia luyện dược, bọn hắn tới đây đa số đều là vì bài danh Đan Minh.
Một khi có thể lọt vào Top 10 Đan Minh, tài nguyên đạt được sẽ cuồn cuộn mà ra, bằng không bọn hắn cần gì phải dốc sức liều mạng tranh thủ bài danh như vậy làm gì chứ.
Hiện giờ Lăng Tiếu được giám sát trưởng lão
quyền lực cực lớn ra mặt đảm bảo đển hắn gia nhập Đan Minh, trở thành
một thành viên vĩnh viễn của Đan Minh, hắn rõ ràng còn không cảm động
đến rơi nước mắt mà đáp ứng, thật sự khiến bọn hắn thầm mắng trong lòng: Thật sự là một gia hỏa không biết điều?
Giám sát trưởng lão cũng tự mình đi ra nghiệm đan trầm trồ khen ngợi rồi, chẳng lẽ hạng đầu còn thoát khỏi tay ngươi sao?
Bất quá lời mặc dù nói thế, nhưng kết quả vẫn phải công bố.
Dược Môn trưởng lão nhìn giám sát trưởng lão hỏi:
- Giám sát trưởng lão, đã ngài đi ra, điểm này hay là do ngài cho đi!
Giám sát trưởng lão ở Đan Minh có vị trí khá cao, tuy rằng rất ít tham dự sự vụ, nhưng lời hắn trước giờ đều đại biểu cho ý chí của Đan Minh, cho dù là tông chủ bọn hắn cũng thập phần tôn kinh, giám sát trưởng lão chính
là Thánh Dược Sư trong truyền thuyết a!
Thánh Dược Sư ở trên đại
lục có thể đếm được trên đầu ngón tay, mỗi một vị đều có được vinh hạnh
lớn lao, không ai dám dễ dàng khởi dậy lửa giận của loại tồn tại này cả.
Giám sát trưởng lão cũng không để ý Lăng Tiếu làm thế, hắn giờ nhìn sao cũng cảm thấy Lăng Tiếu thuận mắt, nhân tài như vậy có thể mời vào Đan
Minh thì còn gì tốt bằng nữa, huống hồ hắn cùng với Lăng Tiếu còn một
tầng quan hệ không muốn người biết đến.
- Cốc gia đại biểu Lăng
Tiếu luyện chế cực phẩm Huyền Đế Đan mộc thuộc tính hai khỏa, phẩm chất
tuyệt hảo, đạt được danh đầu tỷ thí lần này, ban cho một khỏa huy chương Luyện Dược Sư thất phẩm, về phần điểm ta cảm thấy cho bao nhiêu đều
không có ý nghĩa, bởi vì đan dược của hắn tương đối hoàn mỹ, khiến cho
không người nào có thể bắt bẻ, bất luận đỉnh phong Thiên Tôn hoặc Bán
Đế mộc thuộc tính nào đạt được, muốn phá vỡ mà vào Đế cấp cũng không
phải việc gì khó.
Giám sát trưởng lão sâu kín nói, hắn dừng lại một chút lại nói:
- Dù cho bao nhiêu điểm cũng đều có vẻ không tôn trọng hắn, nhưng hắn lại là đại biểu Cốc gia, vậy thì nhất định phải cho điểm mới có thể bài
danh hội viên Top 10 lần này, vậy ta cho hắn được 100 điểm đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...