Thần Khống Thiên Hạ


Trong một tháng này Lăng Tiếu thu thập được không ít tàn binh lợi khí, nhưng mà phát hiện ra những thứ này cũng không có được hạt châu thần kỳ ở trên đại đao giống như trước đây, chắc hẳn những thứ binh khí bị hủy diệt này cũng không có bao nhiêu là có thể chống lại ma diệt cùng tàn phá của năm tháng.

Đồng thời, Lăng Tiếu lại từ mấy chỗ có oan hồn tụ tập tìm được gần trăm viên Đế đan.

Có bàn tay tinh thần kỳ diệu, Lăng Tiếu căn bản không cần cùng những oan hồn kia phát sinh bất kỳ xung đột, trực tiếp đme những Đế đan này lặng lẽ không tiếng động mà mang đi.

Chỉ là Lăng Tiếu cũng rất thất vọng không có gặp được loại tàn hồn Nửa bước Huyền Đế kia giống như lúc trước, hắn rất khát vọng có thể hấp thu nhiều thêm mấy cái tàn hồn cường đại này, như thế tinh thần lực của hắn sẽ sớm ngày tràn đầy thức hải, khai phá ra thiên địa mới.

Lăng Tiếu càng đi vào trong, oan hồn gặp được càng cường đại hơn, không ít đều đạt tới thực lực cao cấp Thiên Tôn, thỉnh thoảng còn có thể thấy mấy cỗ thi thể của Địa Hoàng cùng linh thú, nghĩ đến những người này là do bị oan hồn giết chết hoặc bị đồng bạn làm hại rồi.

Một ngày kia, Lăng Tiếu đi tới một tòa thahcj phong cao vút chọc trời.

Tòa thạch phong này đặc biệt là cũng chưa bị hoàn toàn phá hủy, chỉ lfa chỗ đỉnh núi cao nhất tựa hồ bị lợi khí trực tiếp san bằng rồi, sơn thể có nhiều dấu quyền cùng chưởng ấn khổng lồ đáng sợ.

Mặc dù trải qua phá hư bốn phía, nó vẫn đứng vững ở một phương, lộ ra vẻ cực kỳ dễ nhìn.

Ở dưới ngọn núi này đã sớm có không ít khí tức tụ tập lại với nhau.

Lúc Lăng Tiếu còn chưa đạt tới một ngnaf thước của ngọn núi kia, một đạo thân ảnh đã cản ở trước người Lăng Tiếu mười thước quát lên:

- Nơi này đã bị chúng ta chiếm lấy, tam đại thế gia cùng với Quỷ U tông, Âm Dương thần giáo lấy định rồi, không muốn chết thì lăn đi!

Lăng Tiếu ngồi ở trên Cực Quang Điêu híp mắt nhìn cao cấp Địa Hoàng ở trước mắt, tâm tình đang tốt lành đã bị hắn phá hư rồi.





- Dạy dỗ gia hỏa không có mắt này một chút!

Lăng Tiếu móc móc lỗ tai khinh thường nói.

Lời của Lăng Tiếu vừa mới hạ xuống, hai đạo kình phong lập tức từ phía sau hắn lướt đi ra ngoài.

- Khốn kiếp, lại dám chọc vào năm thế lực lớn chúng ta, ngươi ăn gan hùng mật báo rồi!

Cao cấp Địa Hoàng kia tự ngạo đã quen rồi, hắn tuy biết năng lực chiến đấu cá nhân của Lăng Tiếu bất phàm, nhưng cũng không sợ, lại hoành thương trước ngực nghênh đón hai đạo thân ảnh kia đại chiến.

Lăng Tiếu thoài mái nằm ở trên lưng điêu nhìn Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh đối chiến với cao cấp Địa Hoàng kia.

- Thỉnh thoảng xem một chút kịch vui cũng là không tệ đấy!

Trong miệng Lăng Tiếu không biết lấy đâu ra một cọng cỏ khô cắn oẳ trong miệng, thần sắc rất là nhàn nhã.

Hắn phát hiện lực chiến đấu của cao cấp Địa Hoàng kia hết sức không tệ, Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh nói như thế nào cũng là chân truyền đệ tử của Lam Dương giáo, thực lực không kém hơn so với những đệ tử của mười tám thế lực lớn này, mà hai người bọn họ còn là Địa Hoàng đỉnh phong, dưới hợp kính cư nhiên còn chưa thể lập tức đem đối phương bắt lại.

Lăng Tiếu không khỏi cảm khái đệ tử của mười tám thế lực lớn quả nhiên bất phàm.

Mặc dù như thế, cao cấp Địa Hoàng kia thủy chung không giống như Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh là không cần mạng, bộ dạng chống đỡ càng phát ra cố hết sức, dấu vết bại lui đã hiển lộ đi ra ngoài.

- Người nào dám ở chỗ này dương oai!

Một đạo thanh âm thanh thúy vang lên, tiếp theo liền có mấy đạo nhân ảnh xuất hiện ở phía trước Lăng Tiếu.

Có ba người không nói hai lời lập tức giap nhập vào vòng chiến, trợ giúp cao cấp Địa Hoàng kia đối kháng với Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh.

- Không biết các hạ là có ý gì?

Một nữ tử trẻ tiểu khỏe đẹp kiều diễm mắt hạnh nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu khẽ nói.

Nữ tử này chính là mỹ nữ Cổ Tiểu Hà đến tử Cổ gia, chỉ thấy nàng một thân kính trang gia thân, thân hình lung linh đầy hứng thú kia câu khởi lên vô cùng nhuần nhuyễn, đùi đẹp thon dài rất tròn, trắng noãn như ngọc lại càng hấp dẫn ánh mắt của người khác, Lăng Tiếu cũng không nhịn được hướng đùi đẹp của nàng kia nìn nhiều mấy cái.

Nàng cầm trong tay một thanh kim sắc trường thương đặc biệt lộ ra vẻ anh khí bộc phát, nàng cùng nữ tử bình thường so sánh với thì nhiều hơn một cỗ ý vị tinh thần sảng khoái.

Lăng Tiếu cười nhạt nói:

- Không có ý tứ gì khác, chính là chỉ là gia hỏa này ta xem không quá thuận mắt mà thôi.

Cổ Tiểu Hà khẽ nhíu mày nói:


- Lăng Tiếu, đừng cho rằng ngươi dám đối kháng Dược môn thì chúng ta sẽ sợ ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết chung quanh đây đã bị năm thế lực lớn chúng ta phong tỏa rồi sao? Thức thời liền lập tức rời đi, ta nhưng xem như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh qua.

Lăng Tiếu chân mày gảy nhẹ một chút nói:

- Ha hả, trong chiến loạn uyên này hình như không quy định chỉ có người của thế lực lớn các ngươi mới có thể tới a!

- Vậy là ngươi quyết tâm muốn cùng chúng ta là địch rồi?

Cổ Tiểu Hà mặt nhăn một chút lông mày nói:

- Ngươi muốn hiểu như vậy cũng được, ta đây không sao cả!

Lăng Tiếu buông tay ra nói.

- Nếu như vậy... Các ngươi giết hai người bọn họ cho ta!

Cổ Tiểu Hà hướng về phía những người khác hạ lệnh kêu lên.

Cùng lúc đó kim thương của Cổ Tiểu hà hướng Lăng Tiếu đâm ra, một đạo kim mang hình thành giao long hướng Lăng Tiếu gầm thét mà đi.

Chẳng biết tại sao, lúc nhìn đạo kim mang công kích này của Cổ Tiểu Hà, Lăng Tiếu cảm nhận được một cỗ vị đạo quen thuộc.

Bất quá Lăng Tiếu không kịp ngẫm nghĩ, lập tức vươn tay ra hướng kim sắc Giao Long kia bắt tới.

Cổ Tiểu Hà sớm biết thân thể của Lăng Tiếu biến thái, lập tức triển khai thân ảnh, từng đợt thương hoa hướng Lăng Tiếu đánh tới.

Lăng Tiếu đối mặt với nhiều công kích như vậy, trên mặt hiện ra nụ cười mê người lẩm bẩm nói:

- Thương pháp không tệ, nhưng mà không biết ngươi có thể đâm trúng ta hay không đây!

Thanh âm của hắn vừa dứt, mười mấy đạo thân ảnh lập tức hiện ra.


Thương hoa kia đem một cái phân thân trong đó bao phủ vào, những mà những phân thân khác lại là từ các góc hướng khác nhau hướng Cổ Tiểu hà đánh tới.

- Đây là... Phân thân thuật!

Cổ Tiểu Hà kinh hô một tiếng, thương trong tay không ngừng đối với thân ảnh hướng nàng đánh tới mà đâm qua.

Nàng phát hiện những thân ảnh này tựa hồ đều có khí tức ba động, căn bản không biết đạo thân ảnh nào mới là Lăng Tiếu chân thật.

Nàng đâm trúng tựa hồ đều chỉ là phân thân của Lăng Tiếu mà thôi.

Đang ở lúc Cổ Tiểu Hà lung tung tiến công, một cái thân ảnh xuất hiện ở phía sau nàng, thân ảnh kia mang theo cười tà làm cho người ta cảm thấy gia hỏa này hết sức hèn mọn.

- Cái mông này thật co dãn, không biết cảm giác như thế nào!

Thân ảnh kia lẩm bẩm nói một tiếng, bàn tay to không chút khách khí hướng cái mông kia vỗ vào.

Ba!

- Sách sách, cảm giác này thật là không tệ, đủ co giãn!

Thân ảnh kia đắc ý giơ giơ tay lên cười nói.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui