Không giày cao gót không có nghĩa là thua kém khí thế người khác.
Sẽ không trợn trắng mắt, đương nhiên cũng không thể đại rằng mình ‘thiện lương’ hơn người khác.
Chỉ cười mà không đáp lời, Sở Niệm nhéo má Hoa Lệ, mắt vẫn dõi theo góc ngoặt ở cầu thang rồi cùng cô nàng thu dọn bàn ăn.
Quay qua quay lại cũng hơn 10 giờ sáng, Sở Niệm đang định rời đi thì bị tin tức trên kênh kinh tế tài chính trên TV hấp dẫn.
Nội dung đại khái là Cơ quan trong sạch hoá chính trị công sở [Mèo nghĩ tới ICAC] ngày hôm qua đột nhiên nhận được một phong thư nặc danh, nội dung liên quan tới việc Tổng tài Tập đoàn Empire đột nhiên gia tăng giá trị. Cho nên dựa theo tiến trình thông thường của tư pháp sáng nay 9:35 bọn họ đã đến tập đoàn để điều tra.
Phóng viên ở truyền thông trước lớn mật suy đoán, thậm chí còn lợi dụng kỹ thuật mô phỏng ghép hình để phỏng đoán nhiều người trong công ty.
Dư luận đột nhiên xoay chuyển, cổ phiếu Empire bắt đầu sụt giảm xuống giá sàn. Ngay lúc này một hình bóng quen thuộc xuất hiện giữa màn hình.
Sở Niệm nhăn trán, cô đột nhiên bắt đầu đau lòng cho người đàn ông vốn không thích khoa trương này.
Hắn ngũ quan vẫn là hoàn mỹ như vậy, bộ dáng ít khi nói cười làm cả người hắn đều biến nghiêm túc lên. Ngẫu nhiên trong mắt hiện lên ý cười làm hắn có vẻ phóng túng, đôi mắt đen huyền tựa như vực sâu mang vẻ tự tin của bậc vương giả.
Sở Niệm trước nay đều không có phát hiện Thương Sùng còn có mị lực quyến rũ như vậy, đặc biệt là khi đối mặt các phóng viên xảo quyệt, thậm chí đối mặt với sự mỉa mai rõ ràng, hắn vẫn có thể xử sự vô cùng tự nhiên thoải mái.
Câu trả lời kín kẽ cùng nụ cười nhạt bên môi làm người xem không hiểu rõ.
Phóng viên nói: “Bên ngoài đều so sánh hoạt động của Empire nhanh chóng bành trướng cũng như bong bóng xà phòng nhanh tan chóng vỡ, thậm chí nhiều chuyên gia còn dự đoán công ty của ông sẽ… không tồn tại quá ba ngày. Theo tôi biết, lúc trước ông là giảng viên đại học, đột nhiên lại bị ICAC điều tra như vậy thì có đúng như dự đoán của người ta không?”
Camera không ngừng lập loè đèn flash làm Thương Sùng cong cong khóe môi, cười không bày tỏ ý kiến.
“Công ty của tôi đến tột cùng có thể tồn tại bao lâu, người quyết định là tôi chứ không phải những kẻ gọi là chuyên gia đó. Nếu như họ nói cái gì cũng đúng, vậy bọn họ nên đi coi bói đi chứ đi làm tài chính… dường như không thích hợp bằng.”
“Còn việc bị điều tra gì đó, tôi chỉ có thể nói câu Thanh giả tự thanh, công bằng trước giờ đều tùy ở lòng người.”
“Thương tiên sinh ý của ông là lần này có người cố tình hãm hại ông sao?” Phóng viên giơ cao micro, tiếp tục truy vấn “Chẳng lẽ việc ông đột nhiên mạo hiểm kinh thương, cũng có quan hệ?”
“Cái này, anh phải hỏi ngừơi khác, tôi chưa từng nói gì vậy.” Thương Sùng nhướng mày, không hề quan tâm đến cái bẫy của phóng viên.
Không rõ nguyên do mà nhún vai, hắn nhìn về phía máy quay phim, câu môi cười. “Mạo hiểm kinh thương cũng chỉ là hy vọng khiến cho người phụ nữ của tôi sau này sống tốt hơn thôi. Còn việc khác… thật đúng là tôi cũng chẳng quan tâm chút nào.”
Ngồi ở TV trước Sở Niệm sững người, cô nhìn Thương Sùng bình tĩnh đi về phía tòa cao ốc văn phòng.
Có lẽ người khác đều nghe không hiểu câu cuối của hắn, nhưng mà… Thương Sùng, Sở Niệm có tài đức gì, có thể gặp gỡ người đàn ông tốt như anh vậy.
ICAC can thiệp, không cần nghĩ nhiều cũng biết là ai đang giở trò.
Để cho người phụ nữ của tôi sống tốt hơn, kỳ thật chỉ vì muốn cô được an toàn.
Thu hút mọi sự chú ý về phía mình, trở thành chàng chiến binh dũng cảm bảo vệ công chúa của mình.
Trong lòng Sở Niệm mềm nhũn, niềm tin trong nháy mắt lại bừng cháy.
Hoa Lệ cảm thấy lần này chủ nhân thật là bạo soái. [Mèo để nguyên từ bạo soái, vì không tìm được từ nào hay hơn từ này nữa. Soái tới chết luôn trời ơi!!!]
Vân đạm phong khinh, trong một giây đã dùng khí chất của mình, nháy mắt hạ gục tất cả những Idol MeoMup trên truyền hình đương thời.
Cái gì tiểu thịt tươi, cái gì Idol, chiến đấu kiếm tiền, nhan sắc lộng lẫy… khí phách mới chính là vương đạo!!! Hôm nay 5 chương ^^
Kẻ có thể sánh với Thương Sùng trong cõi đời này, phỏng chừng cũng còn chưa tìm thấy. Hoa Lệ lại đảo mắt, cảm thấy có lẽ Cẩm Mặc kỳ thực cũng có chút tiền đồ.
Mấy trăm năm làm bạn đồng hành, Cẩm Mặc cuối cùng cũng học được chủ nhân một chút da lông. Mặc dù năng lực cũng không phải quá mạnh mẽ, nhưng cũng may bọn họ còn có thời gian còn nhiều, có thể tương lai còn dài.
Rất là tự giễu mà nhướng mày, Hoa Lệ tiến đến bên người Sở Niệm, nhếch miệng cười. “Anh hai em vừa rồi có phải soái tới ngây người không? Chị dâu ơi chị dâu à, Hoa Lệ đều bắt đầu có chút hâm mộ chị đó.”
Sở Niệm suy nghĩ rõ ràng không có cùng nhịp với Hoa Lệ, MeoMup cô trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía Hoa Lệ. “Công ty anh hai em đã xảy ra chuyện, đêm qua Cẩm Mặc trở về, có nói với em không, bọn họ tính toán làm sao bây giờ?”
“Không có.” Hoa Lệ lắc lắc đầu. “Cẩm Mặc trước nay đều không có nói những việc này, hơn nữa nghe qua anh hai vừa nói, bọn họ hiện tại cũng đã có đối sách.”
“Phải không?” Sở Niệm thở dài. “Bị những kẻ có chức quyền nhảy ra làm khó, chị lo lắng… Đối phương sẽ không dễ dàng bỏ qua mà sẽ lợi dụng chuyện này để hạ gục hắn.
Nếu người đứng ở sau lưng Tư Đồ Nam thật là cha Tô Lực, như vậy Thương Sùng muốn đối mặt, cũng không chỉ là một tập đoàn Hoành Thu mà thôi.
Không nói tới họ nắm chăc việc của Tư Đồ Nam bao nhiêu, nhưng chỉ riêng một cục trưởng công anh Mộ Thành cũng đã là một phiền toái lớn nhất trước mắt.
Hắn có thể không cần lý do mà cho Thương Sùng đội cái nón nghi phạm, như vậy hắn cũng có thể lợi dụng quan hệ, viết một lá thư nặc danh gửi ICAC rồi,
Trận chiến đấu này tựa hồ không thuận lợi có như mình dự tính, mới là bắt đầu, cũng đã âm mưu thật mạnh.
Thương Sùng, anh tính làm thế nào đây? Sở Niệm em hiện tại, liệu có còn có thể giúp đỡ anh gì chăng…
… MeoMup
Dưới cao ốc Empire còn không ít phóng viên không chịu rời đi. Cẩm Mặc nhíu mày, sau đó thả tấm màn che nắng màu đen xuống.
Tòa nhà này là chủ nhân thu mua hồi tuần trước. Tập đoàn Empire cũng chính từ lúc ấy, lặng lẽ dùng chân gỗ bắt đầu kế hoạch thu mua cổ phần của Tuyết Nhạc.
Giấy phép kinh doanh chính là vì che dấu tai mắt của kẻ khác, khi thu mua đến 30% thì Thương Sùng mới quyết định ra mắt Empire.
Làm như vậy mục đích kỳ thật rất đơn giản, một là không nghĩ để cho Tư Đồ Nam phá hư kế hoạch của chính mình, còn thứ hai, chính là không để cho Cục Công Thương tìm được nhược điểm
Còn tưởng rằng đánh bọn chúng trở tay không kịp, nhưng không nghĩ tới chưa bao lâu, đã bị bọn chúng trở giáo cắn cho một miếng!