Truyền Nhân Thiên Y


Móa!
Lương Siêu lập tức đã hiểu, lúc trước trong lòng của hắn cũng cảm thấy có chút sai sai, tên nhóc Diệp Tiêu kia thấy thế nào cũng không giống người sẽ tự sát.

Náo loạn cả buổi thì ra thật sự là cái cái bẫy!
Hơn nữa lần này chẳng những nhằm vào chính mình mà ngay cả chị ruột của cậu ta cũng bị kéo theo!
Độc ác!
Lại quay đầu nhìn về phía Diệp Khuynh Thành, phát hiện cô ấy không những không có sợ hãi mà trên mặt còn tràn đầy ân cần hỏi: "Vậy Tiểu Tiêu đâu? Hiện tại em ấy thế nào?"
"Có thật là không có tự sát không?"
Tôn Ngọc khẽ giật mình, hoàn toàn không nghĩ tới Diệp Khuynh Thành sẽ hỏi như vậy.

Theo lời Diệp Tiêu nói, Diệp Khuynh Thành phải ước gì cậu ta chết luôn mới đúng chứ? Làm sao giờ còn rảnh quan tâm như vậy sống chết của cậu ta như vậy?

Hơn nữa đều là phụ nữ, cô ta có thể nhìn ra lúc này trên mặt Diệp Khuynh Thành không có chút nào giả dối.

Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Mà ngay lúc cô ta đang suy diễn, nghĩ mãi không vẫn không thể lý giải thì lão lái xe kia đột nhiên la to lên!
Chỉ thấy chiếc xe sắp vượt qua một cái ngã tư đường, đèn giao thông ở đó đang là màu đỏ nhưng tốc độ chiếc xe vẫn nhanh chóng như cũ, lúc này ngay chỗ giao lộ bên phải lại có chiếc xe tải tám bánh lớn đang chạy tới!
Tài xe đã tránh cũng không thể tránh, chỉ phải trơ mắt nhìn hai chiếc xe va chạm!
Tình thế này, cái chết chắc chắn là chuyện không thể tránh, thậm chí sợ là cái xác còn lại cũng không được nguyên vẹn!
Ngay trước khi va chạm xảy ra, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lương Siêu trực tiếp chui vào cuối xe, hung hăng dùng cùi chỏ đập mở cửa xe, không chút do dự kéo Diệp Khuynh Thành nhanh chóng nhảy xuống xe!
Dưới loại tình huống này, dù hắn dùng toàn lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng cứu một người, hơn nữa muốn cứu được cũng mất không ít sức, cho nên chỉ có thể lựa chọn người quan trọng nhất.

Về phần tài xế kia và Tôn Ngọc, Lương Siêu chỉ có thể thầm nghĩ trong lòng một tiếng thật có lỗi, để cho bọn họ tự cầu phúc.

Ầm!
Ngay sau khi Lương Siêu vừa Diệp Khuynh Thành nhảy đến giữa không trung, liền nghe được một tiếng va chạm thật lớn......!
Chiếc Maybach kia lập tức bị vỡ thành ba khúc, ngay sau đó Diệp Khuynh Thành liền chứng kiến tài xế của mình đầu thân tách biệt lập tức chết thảm, mà Tôn Ngọc vẫn đỡ hơn ông ấy một chút, thân thể bị đung văng ra xa vài chục mét thì ngã xuống, máu từ cơ thể tuôn ra thành một vũng lớn, người không nhúc nhích không rõ chết sống.

Giây tiếp theo.

Diệp Khuynh Thành vừa được Lương Siêu ôm theo đáp xuống đất thì vài chiếc xe đang chạy tới lại bị chiếc xe kia ảnh hưởng nên cũng mất khống chế được, náo loạn đánh lái tứ tung!
"A...! "
Giữa dòng xe lao đến có một chiếc xe buýt đã tiến đến sát mặt hai người, trận này nếu bị đâm mạnh một phát, chỉ sợ cũng không tốt hơn tình huống lúc nãy bao nhiêu......!

Nhưng lại trong vài giây ngắn ngủi, Diệp Khuynh Thành chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một hồi, sau khi lấy lại tinh thần thì thấy mình và Lương Siêu đã thay đổi vị trí, Huyền khí của hắn toàn lực vận chuyển chưởng mạnh vào đầu chiếc xe buýt kia.

Cuối cùng mặc dù xe buýt đã bị cưỡng chế dừng lại, cuối cùng lại bị dư âm của một chưởng kia đánh lui hơn mười mét.

Dù là như thế, hai người vẫn còn đứng giữa vòng xe hỗn loạn, cho nên Lương Siêu vẫn không hề ngừng nghỉ mà tăng tốc, ôm lấy Diệp Khuynh Thành tránh trái tránh phải.

Dưới tình huống gấp gáp không hề phòng nên cũng bị không ít chiếc xe quẹt trúng......!
Giờ phút này, Diệp Khuynh Thành chỉ biết kinh ngạc nhìn Lương Siêu.

Nhìn người trước mắt mặc dù đôi môi đã bị máu tươi nhuộm đỏ, nhưng ánh mắt vẫn kiên nghị như trước, mà đôi tay ôm chặt cô vẫn không có chút dấu hiệu buông lỏng.

Diệp Khuynh Thành lập tức cảm nhận được một cảm giác an toàn chưa từng có, ánh mắt cũng dần dần ngây dại......!
Nếu như nói lúc trước cô ấy vẫn còn có chút do dự, không biết cảm giác của mình đối Lương Siêu rốt cục là yêu, hay chỉ giới hạn tại ưa thích hay chỉ mới có cảm tình, lại càng không biết nên xử lý mối quan hệ với hắn như thế nào.

Thì hiện tại cô đã triệt để hiểu được, không hề mê mang do dự, trong nội tâm đã có một đáp án chắc chắn.


Người trước mắt này, sẽ là người đàn ông của cô.

Người đàn ông đáng giá làm cô dùng hết quãng đời còn lại để yêu!
"Lương Siêu......"
Khóe miệng Diệp Khuynh Thành có chút nhếch lên, lộ ra một nụ cười ngọt ngào chưa bao giờ có, nhẹ giọng nỉ non nói: "Tôi nguyện cùng anh, răng long đầu bạc......"
"Móa!"
Da đầu Lương Siêu tê rần, nói: "Người đẹp à, chúng ta còn chưa thoát khỏi hiểm cảnh đâu! Hiện tại không thích hợp diễn trò lắm đâu?"
Diệp Khuynh Thành: "......"
Tên này, đúng là trước sau như một!
Làm người ta ghét quá đi mà!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui