Truyền Nhân Thiên Y


Và khi con Kim Giáp Hổ kia xuất hiện, hai người phụ nữ Lương Nghiên và Diệp Khuynh Thanh cũng chết lặng.

U là trời.

Đây là loại quái vật gì đây?
Một tiếng gầm rú là có thể dọa lui được hổ Đông Bắc, vua của muôn loài sao? Vậy thì lực chiến phải mạnh cỡ nào chứ?
Rất nhanh sau, Kim Giáp Hổ đã đưa ra câu trả lời cho bọn họ.

"Gầm!"
Sau khi gầm lên với Lương Siêu một lần nữa, nó lao về phía hắn như tia chớp!
Phạm vi ngàn thước xung quanh đó cũng bị chấn động lên theo từng bước chân của nó!
Lúc cái đuôi khổng lồ kia lơ đãng quét qua, đã trực tiếp chém một cái cây to như cái thùng nước ra thành khúc!
Sức mạnh hủy diệt như vậy quả thực rất đáng sợ!
Giây tiếp theo, Kim Giáp Hổ trực tiếp nhảy lên bầu trời phía trên Lương Siêu, một đôi chân trước to lớn đột nhiên mở ra, muốn đạp hắn chết!
“Anh trai à! Cẩn thận!"
"Lương Siêu, chạy đi!"
Hai cô hét lớn.

Nhưng khi nhìn thấy thân thể của Lương Siêu đang bị thân thể khổng lồ của con Kim Giáp Hổ bao phủ, Diệp Tiêu đắc thắng hừ một tiếng.


"Mới đối đầu đã bị đạp dí thành bánh rồi sao? Ngươi không thể không đánh một trận đàng hoàng ư?”
“Chát!”
Diệp Khuynh Thành trên mặt tràn đầy tức giận mà tát cậu ta một cái, mắng: "Thằng khốn! Ai dạy cho ngươi cái tâm thâm độc như vậy hả!"
Diệp Tiêu đỡ lấy mặt, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Diệp Khuynh Thành không chớp mắt nói: "Chị à, từ nhỏ chị đã luôn cưng chiều chiều chuộng ta, nhưng gần đây lại bởi vì một người ngoài không liên quan, vì một cái tên cuồng mạn mà chị lại tát em!”
"Chẳng lẽ ở trong lòng chị, nam nhân hoang dã này thật sự quan trọng đến vậy sao! Còn quan trọng hơn so với người đệ đệ này ư?!”
"Em trai! Chị.

.

.

"
Diệp Khuynh Thành nhất thời không nói nên lời, Diệp Tiêu không còn tâm trí để nghe nữa, cậu ta vung tay một cách thô bạo với vẻ mặt cáu kỉnh và hung hăng
"Được rồi, đừng nói nhiều lời nữa…”
“Dù sao cái tên đàn ông thối kia của chị đã thành bẹp lép rồi, sau này….”
Lời còn chưa dứt, liền nghe đến một tiếng "Bùm!"! Diệp Tiêu sửng sốt, sau đó nghe được thanh âm, liền thấy con Hổ Giáp Vàng bị ném đi hơn mười thước, hơn nữa khi nhìn Lương Siêu còn phủi phủi tay, vẻ ngoài không vết tích nào, đồng tử của cậu ta lập tức co rút lại!
“Sao, sao vậy được chứ?”
Trước đó nghe Phương Lệ nói là con Kim Giáp Hổ nào cũng nặng hơn vạn kg, vừa nãy đạp hắn không đè chết được Lương Siêu thì cũng đành đi, nhưng bây giờ lại bị Lương Siêu ném đi là sao?
Cái tên này sức mạnh kinh khủng tới vậy sao?
Sau khi con Kim Giáp Hổ kia bị ném bay đi, sắc mặt Lương Siêu lúc này hơi lạnh lại, hoàn toàn không còn ý trơi đùa như trước nữa…
Bởi vì vừa nãy ở trong cơ thể con Kim Giáp Hổ kia, hắn đã cảm nhận được sự dao động của năng lượng huyền bí trong cơ thể!
Điều này có nghĩa là con thú hung dữ này được nuôi dưỡng bởi Huyền Vũ Giả.

Và người có khả năng nuôi dạy con thú này tự nhiên sẽ không phải là tên ngốc trả ranh đang tức giận kia.

Cũng không thể là thứ người như Diệp Tiêu có thể thao túng và sai khiến được nó, cho nên chỉ có một khả năng là đã có người âm thầm nhắm vào hắn, mượn tay của Diệp Tiêu để ngầm giết hắn!
Trước giờ hắn ghét nhất chính là loại hành vi cổ quái bỉ ổi như vậy, hắn thấy cực chẳng đáng, sau này nếu đào ra được cái tên có bàn tay độc địa đó thì chắc chắn không cần nói gì nữa, phải chặt đi luôn.

Rống!"
Lúc này Kim Giáp Hổ bị đánh bay đi lại tiếp tục đứng lên, hướng về phía Lương Siêu, làm cho biểu cảm lạnh lùng trên mặt Lương Siêu lại tăng thêm nhiều hơn.

"Tự tìm cái chết."
Hắn thầm hét một tiếng, Lương Siêu vừa động liền biến mất trong nháy mắt, khi xuất hiện trở lại thì đã ở trên đầu con Kim Giáp Vàng kia, trong tay hắn còn xuất hiện ở trong không trung một thanh quang kiếm cỡ lớn phừng bừng chân hỏa.

“Vù!”
Một kiếm đâm ra đã trực tiếp đâm từ mi tâm của con hổ kia rồi xuyên vào cơ thể, máu tươi chảy ra!

Rất nhanh sau, cơ thể khổng lồ của Kim Giáp Hổ dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của ngọn lửa tam muội chân hỏa, từ một cơ thể thiêu cháy đến thành tro bụi...!
"Anh trai thật lợi hại!"
Lương Nghiên từ buồn bã chuyển sang vui mừng, và ngay lập tức vỗ tay cổ vũ.

Còn Diệp Tiêu thì sau khi sững sờ một lúc, rồi nhìn thấy một nhóm Kim Giáp Hổ từ bốn phương tám hướng từ từ tiến gần lại, thì cậu ta lập tức cười đắc thắng.

Một, hai, ba ...!
Mười một con!
Tổng cộng mười một con Kim Giáp Hổ, số lượng này theo cậu ta nghĩ thì dù có bị hao đi nhưng cũng đủ để khiến Lương Siêu chết tươi rồi!
"Rống!"
"Rống rống rống!"
Trong lúc nhất thời, đại địa chấn động, tiếng vang rung trời.

Mười một Kim Giáp Hổ cùng phát động công kích về phía Lương Siêu.

Cảnh tượng thật sự có chút ngoạn mục và đồ sộ.

Diệp Tiêu sợ Diệp Khuynh Thành sẽ kinh hãi, đắc thắng nói: “Chị à, yên tâm đi, xe an toàn của chúng ta làm bằng thép đen đặc biệt, hơn nữa bên ngoài xe được sơn bằng một loại hương vị đặc biệt, để đảm bảo rằng những con hổ giáp vàng đó sẽ không đến gần."
Diệp Khuynh Thành nghe vậy không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm vào Lương Siêu, người đang cầm thanh kiếm chân hỏa kia và tiến lên một cách không sợ hãi, hắn bắt đầu chiến đấu chống lại hàng chục con Kim Giáp Hổ!
Chỉ có hai từ để mô tả tư thế đó.

Điên cuồng!
Trong suốt thời gian đó, mặc dù hắn liên tục gây thương tích cho những con hổ, nhưng vết thương của chính mình cũng càng ngày càng nhiều.

Quần áo nửa trên người trực tiếp bị xé rách, lộ ra làn da màu đồng cường tráng.


Trên người, lưng, vai, bụng đều có vết móng vuốt sâu...!
Chỉ trong vòng ba đến năm phút, Lương Siêu thoạt nhìn dường như có chút mệt mỏi.

Hắn ngày càng trở nên nguy hiểm hơn ...!
Bên trong chiếc xe an toàn đặc biệt, Diệp Khuynh Thành ra lệnh cho tài xế lái xe qua, nhưng tài xế không nghe lời cô.

Cuối cùng, Diệp Khuynh Thành còn vật lộn đánh nhau với người lái xe.

Chẳng mấy chốc, nút mở cửa đã bị ai đó chạm vào, khiến cánh cửa nặng nề của chiếc xe an toàn đặc biệt mở ra ngay lập tức khiến cho Diệp Tiêu bất ngờ giật mình.

“Cái đệ, mau lên, mau đóng cửa lại! Nhanh lên..."
Lời còn chưa dứt, tài xế kia đang trong cuộc giằng c đã lơ đãng mà đá một cước vào bụng Diệp Khuynh Thành.

Diệp Khuynh Thành ôm bụng kêu đau một tiếng sau đó nhanh chóng không chệch tí nào mà trực tiếp ngã ra khỏi cửa.

.

..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận