Truyền Nhân Thiên Y


Trong phút chốc, dường như Thẩm Động và chiếc huyết rìu của gã ta như hòa làm một.

Xung quanh lưỡi rìu được bao phủ bởi những đạo huyết lôi bổ thẳng về phía vua ma cà rồng với khí thế kinh người!
“Hừ!”
“Thủ lĩnh của chúng ta không phải là người mà ngươi có thể tùy ý đánh được đâu!”
Một tên ma cà rồng cấp cao nhếch miệng cười, chỉ trong nháy mắt đã di chuyển tới bên cạnh vua ma cà rồng rồi ngang nhiên tung quyền đánh bay huyết rìu!
Một chiêu của Thẩm Động bị đánh bại khiến cho gã ta lui về phía sau mấy bước.

Gã ta được Mặc Vân đỡ lấy và nói với vẻ xấu hổ: “Sư phụ, đệ tử…”
“Cũng chẳng còn cách nào khác.”
Mặc Vân ngắt lời gã ta.

Sau khi thì thầm điều gì đó, thanh kiếm sau lưng ông ta chợt rời khỏi vỏ và đập về phía ma cà rồng cấp cao!
Thanh âm chói tai vang lên khiến cho nụ cười trên gương mặt tên ma cà rồng chợt đông cứng lại.

Hắn ta lập tức dốc sức đánh lại!
“Huyết Ô Chi Lực!”
Sau khi hét lớn một tiếng, tên ma cà rồng dùng cả hai tay nắm chặt lấy kiếm của Mặc Vân khiến cho nó dần dần bị nhuộm một tầng hoa văn đỏ đen kỳ lạ.

Đây chính là năng lực thiên phú của hắn ta.


Nguồn năng lượng này có thể khiến cho đối phương bị nhiễm độc, ngay cả những đối thủ có thực lực cao hơn cũng gặp phải khó khăn với năng lực này.

Một khi Huyền Vũ giả hoặc pháp khí của họ nhiễm phải lực lượng này thì sức mạnh sẽ yếu dần cho đến khi hoàn toàn kiệt quệ và sẽ bị tàn sát.

Thế nhưng điều không may chính là đối thủ của hắn ta lại là Mặc Vân.

Chỉ nghe thấy Mặc Vân hừ lạnh một tiếng, ông ta tiếp tục vung kiếm chỉ lần thứ 2.

Thanh kiếm đột nhiên chấn động, hoa văn đen đỏ nhuộm trên thân kiếm đã bay sạch.

Sau đóm một luồng kiếm khí vô hình bộc phát xuyên thẳng qua trái tim của tên quỷ hút máu!
“Phụt!”
Tên ma cà rồng có thực lực ngang ngửa Huyền vũ giả kỳ Kim Đan phun ra một ngụm máu đen, ngã ngửa ra mặt đất với đôi mắt trợn trừng như không thể tin nổi chuyện gì đang xảy ra!
Xoẹt!
Nhất thời bên trong đại sảnh yên tĩnh lạ kỳ, các thành viên trong Long đường thấy vậy thì vô cùng hưng phấn còn tên vua ma cà rồng kia cũng vỗ tay.

“Chậc chậc…”
“Nghe nói từ lâu rằng thực lực của các Kiếm tôn giả của Tổng bộ Vũ Minh vô cùng lợi hại.

Hôm nay được chứng kiến tận mắt, đúng là danh bất hư truyền.”
“Bớt nói nhảm đi.”
Mặc Vân thấp giọng nói, sau đó dùng kiếm chỉ thu kiếm lại và nắm lấy thanh kiếm, khí thế toàn thân bộc phát đầy mạnh mẽ!
“Có thể thấy được, cục diện hiện tại là do ngươi sắp xếp…”
“Trực tiếp ra tay đi, cho đỡ phiền phức.”
“A, được thôi!”
Tên vua ma cà rồng lập tức búng tay một cái rồi nói: “Thực lực của bổn vương rất mạnh nên trước khi ta sử dụng sát chiêu, ngươi vẫn nên gọi tất cả các trưởng lão ở kỳ Kim Đan ra đây đi.”
Nghe vậy, Mặc Vân hơi kinh ngạc nhưng ngay sau đó, ông ta không do dự mà lắc đầu rồi giơ thanh kiếm bằng tay lên.

Thanh kiếm chỉ thẳng về phía vua ma cà rồng!
Ngay sau đó, Thẩm Động vung huyết rìu trong tay lên rồi quát lớn: “Chỉ là một tên vua ma cà rồng với mấy tên ma cà rồng cấp cao, chỉ cần một mình sư phụ của tôi là đủ rồi!”
Tên vua ma cà rồng vô cùng sửng sốt khi nghe vậy.

Người này có ý gì?
Chỉ là một trưởng lão còn chưa đột phá lên Nguyên Anh mà lại dám đấu một mình với vua ma cà rồng cộng thêm mấy ma cà rồng cấp cao ư?
Như vậy có khác nào giơ đầu ra đâu chứ?
Vài giây trôi qua.


Sau khi cảm nhận được kiếm khí uy nghiêm từ Mặc Vân, vua ma cà rồng ngẩng đầu cười liên tục, trong mắt còn hiện vẻ tán thưởng.

“Được, được lắm!”
“Mặc Vân, ông đúng là đủ điên đấy!”
“Vì lòng can đảm và tự tin của ông nên bổn vương sẽ ngoại lệ ban cho ngươi…”
“Chết toàn thây!”
Vừa dứt lười, vua ma cà rồng cùng với ba ma cà rồng cấp cao lao lên bao vây và tấn công Mặc Vân!
Đối với những ma cà rồng trung cấp bao gồm cả Mễ Lặc, bọn họ đấu cùng với Thẩm Động và những tinh anh khác của Long đường.

Chỉ trong nháy mắt, cuộc đại chiến bùng nổ!
Vua ma cà rồng có rất nhiều móng vuốt và mỗi móng vuốt đủ để giết chết ngay một Huyền vũ giả kỳ Kim Đan.

Thế nhưng khi đánh tới chỗ Mặc Vân, dường như sức mạnh mất đi một nửa, hoàn toàn không gây sát thương đối với Mặc Vân.

Trái lại dưới công kích của ông ta, Mặc Vân chẳng những ngăn cản được ba ma cà rồng cấp cao tới gần mà hình thành sự áp chế với vua ma cà rồng!
Một chỗ khác của trận chiến, các tinh anh của Long đường cũng đang chiếm ưu thế tuyệt đối.

Mễ Lặc vô cùng bất an, cứ thừa lúc nào trốn được thì không chịu đánh nhau, có cơ hội giả chết thì không bỏ qua.

Vì thế không lâu sau đã phải chịu sự quát mắng từ người cùng tộc.

Thế nhưng Mễ Lặc không hề quan tâm đến bọn họ, thậm chí còn thầm mắng bọn họ là đồ ngốc.

Đã rơi vào trận địa của người ta thì sẽ sớm biến thành đồ ăn lúc nào không hay.


Mấy người muốn đánh thì cứ đánh còn tôi chỉ muốn giữ mạng!
Chỉ cần sống được đến cuối cùng cũng chính là thắng rồi!
Một lát sau, vua ma cà rồng luôn cảm thấy bản thân mình không dùng được sức mạnh nên gào to.

Sau khi kết ấn, giữa hai lông mày chậm rãi mở ra một đường tơ máu!
Ngay sau đó, tơ máu hóa thành con ngươi màu đỏ, điều kỳ quái chính là trong con người có ba vòng sáng đồng tâm.

“Thiên phú chi lực, Tam Luân Huyết Đồng!”
Ngay lập tức, một chùm ánh sáng màu máu bùng phát từ con ngươi màu đỏ máu và mỗi chỗ mà nó đi qua đều hóa thành hư vô…
Thấy vậy, Mặc Vân nhíu mày, lúc này trong mắt mới hiện lên tia ngưng trọng.

Ông ta hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt lấy thanh kiếm và quét ngang một đường!
Đơn giản mà không phô trương.

Tuy có vẻ đơn giản nhưng dường như nó lại ẩn chứa khí thế cực kỳ nặng nề như núi đè!
Sau khi cảm nhận khí thế từ đường kiếm của Mặc Vân, sắc mặt của vua ma cà rồng thay đổi và ánh mắt trở nên nghi ngờ.

“Đây là…”
“Hình như trong giới võ đạo Viêm Hạ gọi là kiếm thế?”
Một kiếm xuyên qua không gian trực tiếp va chạm với chùm sáng tạo thành tiếng nổ vang….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận