Trong lòng nghĩ như vậy, Khương Nhu vội vàng nói: "Lương Siêu, anh mau khuyên nhủ sư phụ của tôi đi, nếu chưởng cuối cùng của ông vỗ xuống thì Cam Mâu trưởng lão thật sự sẽ không còn mạng sống nữa!"
"Dù sao tội của Cam Mâu trưởng lão cũng không đáng chết, anh, anh xin thay cho ông ta đi!"
Nhưng sự thật chứng minh, cô ta đã đánh giá cao lòng tốt của Lương Siêu...!
Bảo tôi xin thay cho lão bất tử này?
Không có cửa đâu!
Lương Siêu thầm nghĩ trong lòng, lập tức nhìn qua chỗ khác, không nói tiếng nào.
Không vì nguyên nhân nào khác, chỉ viêc vừa rồi lão già này còn chỉ điểm Bạch Vân Hi đánh Hạ Tử Yên như thế nào thì chết cũng không đủ!
Nhưng cuối cùng hai cha con Cung Bình, Cung Vũ lần lượt mở miệng, đều không muốn làm tình thế tiếp tục chuyển biến xấu, hơn nữa con nhóc Khương Nhu còn ngăn lại trước mặt Cam Mâu, làm Lương Siêu đành coi như bỏ qua.
Lăng Vũ thu tay lại, đồng thời còn không khỏi nhìn Khương Nhu thêm vài lần.
Không phải ông ấy chưa từng gặp cô gái lương thiện, nhưng lương thiện đến mức hơi ngốc như Khương Nhu thì thật sự là lần đầu nhìn thấy.
Còn kết cục của Bạch Vân Hi thì không cần phải nói, không đợi Lương Siêu ra tay, Lăng Vũ đã trực tiếp tung một chưởng đánh anh ta chết đến không thể chết hơn, sau đó còn có một quyển sách cổ rơi ra từ trên người anh ta.
Lương Siêu cầm lên xem xét, thấy là một bộ công pháp hấp tinh ma công, hắn nhìn qua loa mấy lần, lập tức kết luận đây là một bộ công pháp tà môn.
"Xem ra trước đó tôi đoán không sai, tên này đã hoàn toàn rơi vào ma đạo, có lẽ trước đó Bạch Vân Hi dựa vào công pháp này để hút hết tu vi của sư phụ của hắn - môn chủ Cực Quang Môn Vân Cơ rồi biến nó thành của mình để sử dụng, chỉ có điều..."
Nói đến đây, Lương Siêu không khỏi nhíu mày lại.
"Tu vi của Vân Cơ kia cũng chỉ là Thiên Tượng Cảnh sơ kỳ, dựa vào tư chất của Bạch Vân Hi, hơn nữa chỉ mới học bộ công pháp tà ma ngoại đạo này, hình như cũng không thể giúp hắn trực tiếp đột phá đến Thiên Tượng trung kỳ mới đúng?"
Lương Siêu đang buồn bực thì Lăng Vũ đột nhiên kinh ngạc nói.
"Cực Quang Môn?"
"Hai ngày trước trong lúc vô tình lão hủ có nghe người khác nhắc đến, môn phái võ đạo nhỏ kia đã bị diệt môn, trên dưới hơn hai trăm người không ai sống sót."
"Mà đến nay còn chưa có chút manh mối nào về thủ phạm, đã sắp thành án chưa giải quyết được, chẳng lẽ..."
Tiếp theo Lăng Vũ không nói nữa, nhưng cũng đã rất rõ ràng.
Đám người không khỏi nhìn Bạch Vân Hi đã chết kia, con mẹ nó tên này cũng đủ hung ác!
"Lúc đầu tôi, tôi thật sự mắt mù, lại thu súc sinh lòng lang dạ thú như thế làm đồ đệ!" Cam Mâu nói với giọng khàn khàn tự trách, sau đó lại sám hối trước Lăng Vũ, nhưng Lăng Vũ không có tâm tư phản ứng ông ta, chỉ không kiên nhẫn xua xua tay.
"Mau cút! Đừng kêu xe cứu thương, từ mà bò ra đi! Để tránh làm mất mặt Võ Minh!"
"Vâng, vâng..."
"Còn nữa, hành vi hôm nay của ông nhất định phải có câu trả lời với Lương Siêu, thời hạn là trong hôm nay."
Nghe vậy, Cam Mâu lập tức đau khổ nhăn mặt, ông ta đã bị đánh thành tàn tật cấp độ nặng không thể tự lo cho mình, còn có câu trả lời như thế nào?
Nhưng sau đó Lăng Vũ lại nói: "Nếu để tôi biết qua mười hai giờ đêm nay ông còn chưa có cây trả lời, hoặc là thành ý chưa đủ sâu, hừ, chắc ông biết tính tình của tôi như thế nào đúng không?"
"Tôi..."
Nước đắng trong lòng nhiều đến mấy, thậm chí đã tràn lan thành sông, nhưng cũng đành nuốt xuống, cho dù nứt vỡ cả bụng.
Tự gây nghiệt thật sự là sống không nổi!
Cam Mâu bò ra ngoài, bọn người Đỗ Bình cũng lần lượt rời đi, Lương Siêu thấy sắc mặt Lăng Vũ đột nhiên trở nên nặng nề cũng không để ý lắm, chỉ vội vàng chữa thương cho ba người Hạ Tử Yên, Cung Vũ, Cung Bình, đồng thời còn trấn an Lương Nghiên chưa tỉnh hồn lại.
Hơn ba giờ sau, Lương Siêu bận bịu một hồi đã đưa Hạ Tử Yên, Cung Vũ về phòng của mình, đang muốn thở ra một hơi rồi nghỉ ngơi thì Lăng Vũ lại tìm tới.
"Tiểu Lương, bộ hấp tinh ma công vừa rồi liên quan đến rất nhiều chuyện, huống chi thứ này để lại chỗ cậu cũng chỉ là tai họa, cho nên lão hủ hi vọng cậu giao nó cho tôi."
Nhìn thái độ của Lăng Vũ không tệ, hơn nữa mình giữ lại thứ này cũng không có tác dụng gì, hắn trực tiếp giao ra.
"Lăng Lão, ông biết nguồn gốc của bộ công pháp tà môn này sao?"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Đúng rồi sư phụ." Khương Nhu cũng tò mò hỏi: "Có thể làm ngài nghiêm túc đối phó như vậy, chắc thứ này có lai lịch không nhỏ đúng không?"
Lăng Vũ trầm ngâm một lát, vẫn lắc đầu không nói ra nội dung quan trọng gì.
"Trước mắt còn chưa xác định, cũng chỉ là suy đoán mà thôi." Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng ông ta lại thầm nghĩ: "Nếu như suy đoán của mình là đúng, vậy chuyện này thật sự rất lớn."
"Đến lúc đó, chỉ sợ toàn bộ giới võ đạo Viêm Hạ đều bị cuốn vào một trận gió tanh mưa máu!"
Đến cuối cùng, Lăng Vũ càng nghĩ càng thấy không thể tiếp tục như vậy, lập tức bảo Khương Nhu đặt hai tấm vé máy bay về Đế Kinh nhanh nhất, khiến Lương Siêu không hiểu ra sao.
"Hả, có cần vội vàng như thế không? Lăng Lão, bây giờ ám thương trong cơ thể ông cũng chỉ khỏi một nửa, muốn triệt để trừ tận gốc sợ còn cần..."
"Không sao." Lăng Vũ khoát tay áo, nói: "Còn nhiều thời gian, nhóc con sớm muộn gì cậu cũng sẽ đến Đế Kinh."
"Chờ cậu đến Đế Kinh, nhớ phải lập tức liên hệ lão hủ, chỗ tôi có rượu ngon uống vào có thể trực tiếp gia tăng tu vi, chờ cậu đến tôi sẽ lấy nó để chiêu đãi."
Con mẹ nó?
Lương Siêu nghe vậy thì lập tức kinh ngạc, hai mắt đăm đăm.
Hắn thật sự từng nghe nói đến loại rượu ngon này, cứ như quỳnh tương ngọc dịch, nhưng cho dù đi theo bên cạnh Thiên Huyền năm năm cũng chưa từng thấy qua, không ngờ Lăng Vũ lại có thứ kỳ lạ như thế!
Hắn không nói hai lời, trực tiếp gật đầu.
"Tốt, sau khi tôi đến Đế Kinh thì trạm thứ nhất nhất định là đến tìm Lăng Lão báo tin."
Từ biệt Lăng Vũ, Khương Nhu xong, Lương Siêu không khỏi nhẹ nhàng hoạt động cổ.
Lúc nãy hắn đã làm rõ, lần này xung đột giữa hắn, Võ Minh và Cổ Hiên Trai Mộ Gia đều do hai người Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm dẫn dắt.
Vậy kế tiếp nên đi xử lý hai tên này.
Đương nhiên, nếu như Mộ Liên Y kia không thức thời thì Lương Siêu cũng không để ý giải quyết ả ta luôn một thể..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...