Họ bị hấp dẫn bởi khúc xương này, phá vỡ xiềng xích địa ngục đến nhân gian.
Bởi vì tuy rằng tuổi thọ của chủng tộc quỷ hút mái lớn hơn người bình thường rất nhiều, nhưng vẫn không thể thoát khỏi xiềng xích của cái chết, nói cách khác họ vẫn sẽ chết.
Đây chính là nguyên nhân họ phá vỡ từng tầng chướng ngại, từ địa ngục mà đến, bởi vì khúc xương này có thể khiến họ siêu thoát thành tiên, đạt được sinh mệnh vĩnh hằng.
Nhưng ngay khi họ vừa đến nhân gian, đã gặp phải thất bại thảm hại, họ phát hiện họ căn bản không thể chống lại Tàng Cốt Chi Băng.
Cũng chính vì hành vi quá khích của họ, dẫn đến một sự thay đổi long trời lở đất.
Cuối cùng cát vàng nuốt chửng thành cổ, chôn vùi tất cả bí mật trong cát.
Lúc này, tổ tiên của qủy hút máu, cũng chính là pho tượng đá mà đám người Tô Vũ nhìn thấy trong thành cổ trước đó, khi thành cổ bị nuốt chửng, hắn đã chọn cách ngủ say, để kéo dài sinh mệnh của mình.
Giấc ngủ này lấy một trăm năm làm kỳ hạn, cứ mỗi trăm năm hắn sẽ tỉnh lại một lần, rồi cố gắng một lần nữa để có được Tàng Cốt Chi Băng đó.
Nhưng không may là, cho dù hắn cố gắng thế nào cuối cùng đều thất bại, lần trước khi đám Tô Vũ nhìn thấy pho tượng đá đó, hắn vừa mới chìm vào giấc ngủ không lâu.
Cho nên lúc đó trên người hắn không có bụi bặm gì, nên đã thu hút sự chú ý của đám Dạ Oanh.
Trong quá trình dài này, dưới ảnh hưởng của khối Tàng Cốt Chi Băng đó, loại virus Haifra trên người họ đã xảy ra một số biến đổi vi diệu.
Những thi thể đã chết từ lâu trong thành cổ, lần lượt nhiễm phải loại virus Haifra đã biến đổi này.
Chính là loại virus mà sau này nhà thám hiểm kia mang ra từ thành cổ, loại virus này có thể lấy nước làm môi giới, nhanh chóng lây lan trong quần chúng. Cũng chính vì nguyên nhân này nên thành phố Tân Hải mới gánh chịu thảm họa nghiêm trọng như vậy.
Mới có chuyện sau đó đám người Tô Vũ đi vào sa mạc tìm cách cứu giúp, còn Vladimir thì muốn nhân cơ hội này ngồi không hưởng lợi, nhờ tay đám Tô Vũ để lấy được thứ hắn ta muốn.
Nhưng phải nói tên này thực ra cũng ngốc kinh khủng, nơi hắn ta không dám đến, Tô Vũ không chỉ đi, mà còn toàn thân trở về.
Không những thế, ngay cả những tên lính đánh thuê được huấn luyện chuyên nghiệp kia còn chết không rõ, thế mà hắn ta lại dám mang theo mấy con dơi đến tìm Tô Vũ, điều này gần như chẳng khác gì đi tìm cái chết.
"Tiên sinh, chuyện là như vậy đó, tôi thừa nhận tôi quả thực có ý đồ riêng, nhưng tất cả những điều này không phải lỗi của tôi, virus cũng không phải vì tôi mà lây lan ra." Ý tứ của Vladimir, vẫn là van xin Tô Vũ tha cho hắn ta một mạng.
Phải nói kẻ chủ mưu của đợt virus Haifra lần này đã nhận sự trừng phạt rồi. Nhưng việc Vladimir bắt cóc Mã Hiểu Lộ, nếu Tô Vũ cứ thế tha cho hắn ta, dường như hơi khó nói.
"Muốn tôi tha cho anh, cũng không phải không được, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát, anh chỉ cần ăn cái này, tôi sẽ tha cho anh một mạng." Nói xong, Tô Vũ không biết từ đâu lấy ra một viên thuốc màu đen.
Vladimir vừa rồi đã nói, hắn ta được hưởng danh vọng rất cao ở khắp nơi tại châu Âu.
Không phải vì Tô Vũ có lòng tốt không muốn giết hắn ta, thực ra đối với một kẻ kiêu ngạo như hắn ta, rơi vào tình cảnh thê thảm thế này đã khó chịu hơn giết chết hắn ta rồi.
Mà Tô Vũ cũng không muốn trở thành ác quỷ giết người như ăn cơm bữa, giữ lại Vladimir vẫn còn hữu dụng.
Bởi vì hiện tại nhiệm vụ cấp bách của Tô Vũ hẳn là nâng cao tu vi của bản thân, cho nên vấn đề lớn nhất đang đối mặt chính là dược liệu quý hiếm, tin rằng Vladimir chắc hẳn có thể đóng góp to lớn cho việc này.
"Đây là thứ gì vậy?" Vladimir cầm lấy nhìn rồi dùng mũi ngửi ngửi nói.
"Từng nghe nói đến thuật luyện đan của Hoa Hạ chưa? Ăn nó hoặc là tôi giết anh, chọn một đi." Tô Vũ nhìn Vladimir nhẹ nhàng nói.
"Ăn thứ này, tôi sẽ ra sao?" Vladimir rõ ràng hơi căng thẳng hỏi.
"Nếu anh nghe lời, sẽ không sao cả, cứ nửa năm tôi sẽ cho anh thuốc giải, tất nhiên nếu anh không nghe lời, đến lúc đó anh sẽ biết." Tô Vũ đút hai tay vào túi nhướn mày nói.
Nghe đến đây, tất nhiên Vladimir hiểu, đây là thuốc độc.
Thấy hắn ta hơi do dự, Tô Vũ bổ sung: "Nếu không ăn thì trả lại cho tôi đi."
Nói xong, anh mở lòng bàn tay ra, tư thế muốn lấy lại.
Nhưng Vladimir vội vàng nuốt luôn xuống, so với cái này, vẫn nên giữ mạng trước đã.
"Rất tốt, hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ, bá tước Vladimir." Nói xong Tô Vũ xoay người bước ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...