Đúng lúc Tô Vũ định nói gì đó để Lâm Thiến lên nghỉ, thì điện thoại của anh reo lên, Tô Vũ cầm lên xem thì là cuộc gọi của Tiêu Tuyết Ny, vì thế bèn nhận máy.
"Sư phụ, rốt cuộc là tình huống gì vậy? Sao Tiểu Thúy lại bị thương nặng thế?" Tiểu Thúy được đưa đến bệnh viện cấp cứu, sau khi kiểm tra sơ bộ thì phát hiện tình trạng ứ máu ổ bụng rất nguy hiểm.
"Khó nói hết trong một câu được, bây giờ tình hình cô ấy thế nào rồi?" Tô Vũ hỏi.
"Bây giờ vẫn chưa rõ lắm, trên đường đến bác sĩ cấp cứu phát hiện dấu hiệu sinh mệnh của cô ấy yếu ớt, nên tiêm cho cô ấy một mũi thuốc kích tim, sau đó xuất hiện tình trạng suy hô hấp rất nguy hiểm, giờ đã đưa vào phòng mổ, phải lập tức tiến hành phẫu thuật."
Tiêu Tuyết Ny nói sơ qua tình hình của Tiểu Thúy, nghe xong Tô Vũ lập tức nổi giận đùng đùng.
"Ai bảo các người tiêm thuốc kích tim cho cô ấy?" Lúc này hai mắt Tô Vũ gần như muốn phun ra lửa.
Bởi vì với tình trạng hiện tại của Tiểu Thúy, thứ cần chính là biên độ co bóp tim càng nhỏ, tần suất càng thấp càng tốt.
Bởi vì như vậy mới có thể giảm gánh nặng cho tim, tuy nhìn dấu hiệu sinh mệnh rất yếu ớt, nhưng tuyệt đối không đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng khi tiêm thuốc kích tim vào, nhịp tim của Tiểu Thúy sẽ bị kích thích, từ đó tần suất tăng lên, đồng thời biên độ cũng sẽ tăng lớn.
Như vậy rất có thể do tim đập mà khiến vết rách vốn có trên tim cô ấy lại một lần nữa bị sâu thêm.
Tô Vũ đoán nếu không có bất ngờ gì, chắc chắn chính vì mũi thuốc kích tim đó nên mới dẫn đến tim Tiểu Thúy bị xé rách chảy máu nhiều, từ đó ứ đọng trong ổ bụng.
Tình huống này có thể nói là vô cùng nguy hiểm, bởi vì tim mất máu không giống bất cứ chỗ nào khác, nếu tim trực tiếp mất máu, rất có thể trong thời gian ngắn sẽ khiến máu trong người chảy cạn, đến lúc đó thì thật sự hết cách cứu chữa.
Nhưng Tiêu Tuyết Ny làm sao biết nhiều như vậy chứ, trong mắt cô ấy, việc xử lý khẩn cấp của bác sĩ cấp cứu lúc đó cũng không có gì sai.
Chỉ là nghe giọng Tô Vũ, hình như tình hình không lạc quan lắm.
"Được rồi, giờ tôi không có nhiều thời gian giải thích cho cô, cô lập tức đi ngăn họ phẫu thuật, dùng thiết bị trong bệnh viện các cô thay thế tim cô ấy, tôi lập tức chạy qua đây." Nói xong, Tô Vũ trực tiếp cúp máy.
Quay đầu nói với Lâm Thiến: "Mẹ, hiện giờ tình hình Tiểu Thúy rất nguy hiểm, con phải lập tức chạy qua đó. Mẹ cứ ở nhà, biết đâu lát nữa Hiểu Lộ sẽ tỉnh, vẫn cần mẹ giúp chăm sóc một chút."
Thấy con trai luống cuống, Lâm Thiến cũng không muốn gây thêm phiền phức, liên tục gật đầu: "Ừ ừ, con mau đi đi, mẹ nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Hiểu Lộ, đúng rồi, Tiểu Thúy nhất định không được xảy ra chuyện gì đâu đấy."
Tô Vũ gật đầu, sau đó quay người chạy ra ngoài.
...
"Bác sĩ Tiêu, bên trong đang tiến hành phẫu thuật, cô không thể vào." Bên ngoài phòng mổ của bệnh viện, một y tá ngăn Tiêu Tuyết Ny đang định xông vào.
Bởi vì Tiêu Tuyết Ny là bác sĩ nội khoa, hầu như chưa từng tham gia ca mổ ngoại khoa nào, mà lúc này đang tiến hành phẫu thuật, nên tuyệt đối không thể có người tùy tiện xông vào.
"Các người mau tránh ra cho tôi, tôi phải lập tức vào trong, liên quan đến mạng người đấy." Tiêu Tuyết Ny sốt ruột đến mức muốn cắn người.
Y tá thấy tình hình thực sự không có cách nào, nên đành phải mở cửa phòng mổ cho cô ấy vào.
Khi thấy Tiêu Tuyết Ny bước vào, bác sĩ chính nhíu mày, nhưng ngay lập tức lại chuyên tâm vào ca mổ.
Đúng lúc dao mổ của bác sĩ sắp hạ xuống, Tiêu Tuyết Ny xông lên hai bước, ngăn bác sĩ chính lại nói: "Bác sĩ Lý, tạm dừng một chút, chúng ta có thể đã hiểu lầm tình hình của bệnh nhân rồi, tạm thời đừng tiến hành phẫu thuật đã."
Bác sĩ chính họ Lý, là một bác sĩ ngoại khoa rất nổi tiếng trong bệnh viện, mỗi ngày có rất nhiều bệnh nhân xếp hàng chờ ông ấy phẫu thuật.
Nếu không phải vì nể mặt Tiêu Tuyết Ny, ca phẫu thuật này ông ấy cũng sẽ không nhận.
"Bác sĩ Tiêu, rốt cuộc là chuyện gì, tình hình bệnh nhân hiện tại rất nguy cấp, theo kết quả kiểm tra của chúng tôi, trên tim bệnh nhân có một vết thương, vết thương này dẫn đến tim chảy máu, bây giờ một lượng máu lớn đã ứ đọng trong ổ bụng. Chúng ta phải lập tức tiến hành phẫu thuật, khâu lại vết thương, rồi loại bỏ máu ứ đọng trong ổ bụng, nếu không bệnh nhân sẽ nguy hiểm đến tính mạng đấy."
Bác sĩ Lý không biết tại sao Tiêu Tuyết Ny lại đột nhiên ngăn cản ca phẫu thuật này.
Nhưng qua phán đoán chuyên môn của ông ấy, đối với Tiểu Thúy lúc này, thời gian chính là sinh mệnh. Mà cho dù lập tức tiến hành phẫu thuật ngay bây giờ, ngay cả ông ấy cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần trăm.
Bởi vì vấn đề về tim ai cũng không dám chắc, rất có thể nói không còn là sẽ không còn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...