Phong Tĩnh Đằng không trả lời, đưa tay nhìn đồng hồ, nói: “Đã đến giờ.
”
Nói xong liền quay người rời đi.
“Đợi đã, Phong Tĩnh Đằng, con còn chưa trả lời ta.
” Cổ Uyên nôn nóng vươn tay muốn bắt lấy Phong Tĩnh Đằng, lại bị đối phương né tránh, chỉ bắt được không khí.
Hắn hoảng loạn gào thét: “Phong Tĩnh Đằng, con đừng đi, con trở về cho ta, con đừng đi.
”
Hắn biết mình ở chỗ này có liên quan tới đứa cháu này của hắn, hiện tại chỉ có đối phương mới có thể cứu hắn được.
Phong Tĩnh Đằng phảng phất không nghe được tiếng kêu của hắn đi thẳng về phía trước, đến ngay chỗ ngoặt liền dừng bước, nhìn thấy Xa Tu Nam trong phòng giam giải thích với quân nhân đứng bên ngoài: “Cha, con thực sự không cấu kết bọn khủng bố, con cũng không biết việc chuyển tín dụng điểm cho thủ lĩnh bọn khủng bố là như thế nào, cha, người phải tin tưởng con, con bị oan a, người nhất định phải điều tra rõ chuyện này.
”
Xa Tu Nam tận lực duy trì vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng giọng điệu lo lắng đã bán đứng tâm tình của hắn.
Phụ thân Xa Tu Nam thở dài: “Con là con trai của cha, sao cha có thể không tin con, nhưng khi cha phái người điều tra chuyện này, tài khoản của con đúng là đã chuyển một lượng lớn tín dụng điểm cho một tài khoản ảo, từ tài khoản ảo này lại trực tiếp chuyển tới tài khoản của thủ lĩnh khủng bố, hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực, con muốn ta làm sao giúp con?”
Mặc dù Xa gia đã trục xuất Xa Tu Nam, nhưng Xa Tu Nam dù sao cũng là con hắn, hắn không giúp con mình thì còn có thể giúp ai.
“Cha, con bị người ta hãm hại, rất có thể là Cổ Uyên muốn kéo con xuống nước, lén dùng tài khoản của con chuyển tiền cho thủ lĩnh khủng bố.
”
Phụ thân Xa Tu Nam lại thở dài: “Cho dù là như vậy, cũng phải Cổ Uyên thừa nhận mới được, dù sao tài khoản của con đúng là đã bị chuyển.
”
Nghe vậy, Phong Tĩnh từ trong góc đi ra, dừng lại trước phòng giam của Xa Tu Nam, đối diện khuôn mặt lo lắng của người bên trong, bước chân trầm ổn rời khỏi nhà giam.
Xa Tu Nam đúng là bị hãm hại, hơn nữa, là anh tự mình động tay.
Ngay từ khi bắt đầu theo dõi Cổ Uyên, anh đã biết mọi hành tung của Cổ Uyên, bao gồm cả việc Cổ Uyên tiếp cận thủ lĩnh của bọn khủng bố.
Cho nên, khi Cổ Uyên mở một tài khoản ảo để chuyển tín dụng điểm cho thủ lĩnh khủng bố, là anh chặn lại, đem số tín dụng điểm đó chuyển vào tài khoản ảo của mình, rồi xâm nhập tài khoản Xa Tu Nam, thần không biết quỷ không hay mở một tài khoản ảo cho hắn chuyên phục vụ cho thủ lĩnh khủng bố, đồng thời chặn tin nhắn thông báo sau khi chuyển khoản thành công.
Qua mấy ngày sau, đến ngày đại hội bỏ phiếu, Xa Tu Nam lại càng không đụng tới tín dụng điểm trong tài khoản của mình, bởi vậy, đến lúc bị bắt mới biết tín dụng điểm của mình sớm bị người chuyển đi, nhưng lúc này đã muộn.
Sở dĩ Phong Tĩnh Đằng muốn đổ tội cho Xa Tu Nam, là vì anh từng nói sẽ không tha cho những kẻ làm tổn thương tới bạn lữ cùng hài tử mình.
Đã đến lúc Xa Tu Nam phải học một bài học, nhưng bài học này rất đau.
Mười lăm phút sau, phiên tòa bắt đầu, Xa Tu Nam và Cổ Uyên bị đưa ra tòa án quân sự.
Tại tòa, Xa Tu Nam cực lực phủ nhận việc hối lộ những kẻ khủng bố để giết các sĩ quan, cũng nói mình bị Cổ Uyên gài bẫy.
Cổ Uyên đương nhiên biết Xa Tu Nam bị người hãm hại, hơn nữa còn biết người hãm hại là ai.
Bất quá, hắn không có ý định thanh minh cho Xa Tu Nam, dù sao có nhiều chuyện trong quá khứ Xa Tu Nam cũng tham gia vào đó, vì vậy không thể để một mình hắn thừa nhận lửa giận của Phong Tĩnh Đằng.
Dựa trên bằng chứng thuyết phục, Cổ Uyên cùng Xa Tu Nam bị khai trừ quân tịch, do Diroya tinh cầu không có án tử hình, chỉ đem người đày tới hoang tinh, mặc hắn tự sinh tự diệt, cả đời không được quay lại Diroya tinh cầu.
Trước khi bị đưa đi, Ti Kiếm Đường cùng Phong Tĩnh Đằng đều đến đưa tiễn Xa Tu Nam và Cổ Uyên.
Lúc này, Xa Tu Nam đã mất hết vẻ rực rỡ, không còn vẻ tao nhã như xưa.
Thời điểm hắn ở tòa án cũng đã đại náo một hồi, hiện tại kết cục đã định, nhìn Ti Kiếm Đường cũng không có phản ứng gì nhiều, chỉ nhàn nhạt nói: “Nếu trước kia ta không ngăn con giao du với Mai Truyền Kỳ, có phải kết cục sẽ khác không?”
Ti Kiếm Đường ngơ ngác: “Cữu cữu, người…”
Xa Tu Nam không nói, ánh mắt chuyển hướng Phong Tĩnh Đằng đưa Cổ Uyên rời đi.
Gặp lại người này, hắn mơ hồ đoán được tại sao mình lại thành ra thế này.
Ti Kiếm Đường thuận theo ánh mắt của hắn nhìn về phía Phong Tĩnh Đằng, thấp giọng nói: “Có lẽ kết thúc vẫn như vậy, nhưng quá trình ở giữa có chút quanh co.
”
Xa Tu Nam quay đầu lại: “Ta đi đây.
”
Ti Kiếm Đường vội vàng hỏi: “Cữu cữu, người bị đưa đến tinh cầu nào, con… con sẽ thu xếp thời gian đến xem người.
”
Xa Tu Nam cười khổ: “Ta cũng không biết bị đưa tới chỗ nào, con xem như không có cữu cữu này đi.
”
Hắn quay đầu, một mình bước lên phi thuyền.
“Cữu cữu……”
Tư Kiếm Đường nóng lòng muốn ngăn Xa Tu Nam, nhưng bị hai người lính ngăn lại.
Một bên khác, Cổ Uyên cười lạnh: “Nếu đưa ta lên tòa án, cần gì phải làm bộ hảo tâm đến tiễn ta một đoạn.
”
Phong Tĩnh Đằng thản nhiên nói: “Cữu bá bảo trọng.
”
“Phong Tĩnh Đằng, ta bỗng nhiên phát hiện con cũng đáng ghét như người Mai gia.
” Cổ Uyên xoay người đi lên phi thuyền.
Hai chiếc phi thuyền chậm rãi cất cánh, khi đạt đến một độ cao nhất định thì tăng tốc rời khỏi bầu khí quyển, lưu lại một tia buồn bã nhàn nhạt.
Ti Kiếm Đường đứng đó nhìn một lúc lâu, mới lái xe rời đi.
Phong Tĩnh Đằng vẫn ở đó, nhìn lên bầu trời, đôi mắt bình tĩnh cuối cùng cũng lộ ra một tia cảm xúc.
Lúc này, một chiếc huyền phù hồng nhạt dừng lại bên cạnh, người trong xe đi xuống đến bên cạnh anh nói: “Làm như sinh ly tử biệt vậy? Anh an bài nhiều người đi theo hầu hạ cữu bá, còn không yên lòng sao? Nói thật, tôi còn chưa thấy ai đi đày không phải để chịu khổ mà để hưởng sung sướng đó.
”
Phong Tĩnh Đằng ôm người ở bên cạnh: “Chờ hài tử sinh ra, chúng ta liền đi xem cữu bá.
”
Mai Truyền Kỳ sảng khoái đáp: “Được.
”
Phong Tĩnh Đằng cười cười hôn lên miệng đối phương: “Chúng ta hiện tại nhanh chóng trở về cung cấp dinh dưỡng cho hài tử, để đứa nhỏ nhanh chóng lớn lên.
”
Mai Truyền Kỳ lập tức trừng anh: “Đừng nói những lời như vậy trước mặt con cái, phải chú ý thai giáo, thai giáo hiểu không.
”
Phong Tĩnh Đằng nhìn ánh mắt bạn lữ giận dữ câu nhân, ngoài miệng ý cười càng sâu, vẻ u sầu lúc trước không biết bị quăng đi đâu rồi, hiện tại cả trái tim anh hoàn toàn bị hai chữ hạnh phúc chiếm giữ.
Sau khi hai người trở về quân đội, Mai Truyền Kỳ cũng chính thức giới thiệu Phong Tĩnh Đằng cho binh lính Z thành nhận thức.
Binh lính Z thành sau khi biết được Phong Tĩnh Đằng chính là Cổ Phong, vừa kính vừa tức Phong Tĩnh Đằng.
Kính vì dưới sự dẫn dắt của Phong Tĩnh Đằng, bọn họ đánh chết cùng bắt giữ các phần tử khủng bố, thăng cấp thành công từ một người lính bình thường lên thành sĩ quan cấp hai, Phong Tĩnh Đằng cũng được thăng cấp từ trung tướng lên thượng tướng.
Tức vì Phong Tĩnh Đằng rời đi nhiều năm như vậy, lại không trở về gặp họ.
Cuối cùng, vì vẫn còn trong quân đội, chỉ phạt Phong Tĩnh Đằng uống ba ly, và yêu cầu Phong Tĩnh Đằng lần sau đến Z thành, nhất định phải lấy thân phận Cổ Phong mang theo Mai Truyền Kỳ trở về.
Những ngày sau đó, mọi thứ lại khôi phục yên tĩnh.
Bất quá, trên tinh võng luôn có tin tức trong ngục có phạm nhân bị phạm nhân khác đánh chết, những phạm nhân bị đánh chết từng là quan quân, nguyên nhân bởi vì những người này trong lúc nhậm chức đã từng đắc tội đám phạm nhân này, dẫn tới bị trả thù.
Những tin tức này thường xuyên xuất hiện trên bản tin, mọi người nhìn thấy cũng không khỏi kinh ngạc, lâu dần cảm thấy đây chẳng qua là chuyện bình thường, nhưng đối với Mai Chấn Thu như một cây búa nặng giáng vào người hắn, làm hắn nghĩ lại mà sợ.
Hắn cảm thấy vô cùng may mắn vì trước khi bỏ phiếu hắn đã cắt đứt liên lạc với Cổ Uyên và những người khác, bằng không số phận sẽ giống đám người kia.
Mai Chấn Thu cảm thấy đại hội lần này có kết cục như vậy cũng là một lời cảnh báo của lão tổ tông, nên cũng dần dần an phận xuống.
Mai Phi Trần thấy Mai gia bình thường lại như trước nên đã đưa ra quyết định trọng đại là đưa An Tư đến Thú Nhân tinh cầu một chuyến trước khi đứa con của Mai Truyền Kỳ chào đời.
Nhưng trước khi đi, hắn có một việc quan trọng muốn thông báo, liền gọi tất cả mọi người trở về Mai gia tụ hội.
“Gọi mọi người trở về là muốn nói với mọi người rằng trong vài tháng tới, ta có việc phải rời khỏi Diroya tinh cầu, cho nên chuyện ở Mai gia liền giao cho Chấn Đông cùng……”
Mai Phi Trần ánh mắt rơi vào Mai Chấn Thu, tiếp tục nói: “Chấn Thu ở đây quản lý, hy vọng mọi người có thể hợp tác, Mai gia dựa vào mọi người đồng tâm hiệp lực mới có thể tồn tại và thịnh vượng.
”
Mai Chấn Thu không thể tin nhìn lão tổ tông, sau bao nhiêu rắc rối, lão tổ tông thậm chí còn giao việc của Mai gia cho hắn quản lý.
Mai Chấn Đông bên cạnh đặt tay lên vai Mai Chấn Thu, cười hắc hắc: “Lão tổ tông cuối cùng đã có quyết định sáng suốt, về sau Mai gia liền giao cho đệ quản lý, chỉ cần đệ quyết định, ta sẽ không hỏi đến.
”
Tuyệt vời, cuối cùng cũng có thêm một người làm trâu làm ngựa cho Mai gia.
Mai Chấn Thu: “……”
Tại sao hắn lại có dự cảm không lành?
“Còn nữa, ta hy vọng người Mai gia có thể tụ tập nhiều hơn, qua lại lẫn nhau, liên lạc một chút để gia tăng tình cảm, quá mức xa lạ ngược lại thành người ngoài, ta muốn nói chỉ như vậy thôi.
”
Ngay khi Mai Phi Trần nói xong, hơn chục chiếc phi thuyền đã dừng lại phía trên Mai gia, một trong số chúng đáp xuống bãi cỏ.
Mọi người đều sửng sốt.
Mai Phi Trần nắm tay An Tư bước lên phi thuyền.
“Lão tổ tông, người bây giờ muốn đi?”
“Nhanh như vậy, không phải muốn ăn cơm xong rồi đi sao?”
Mọi người dồn dập hỏi.
Nhìn thấy cảnh này, Mai Truyền Kỳ khẽ mỉm cười, biết cha là muốn đưa ba đến Thú Nhân tinh cầu.
Mai Phi Trần đi đến cửa phi thuyền đột nhiên ngừng lại, mang theo An Tư xoay người, cười híp mắt nói: “Ta quên mất có một việc muốn tuyên bố, hôm qua ta và An Tư đến Tổng cục dân chính đăng ký kết hôn rồi, chờ chúng ta trở về, liền sẽ cử hành hôn lễ.
Chấn Đông tiểu tử cùng Chấn Thu tiểu tử, các ngươi phải sớm giúp ta chuẩn bị một buổi hôn lễ long trọng nhất thế kỷ, bằng không gia pháp xử trí.
”
Mai Chấn Đông: “……”
Mai Chấn Thu: “……”
Những người khác ngạc nhiên nhìn Mai Phi Trần.
Lão tổ tông độc thân gần 400 năm, hiện tại đột nhiên tuyên bố kết hôn, giống như nghe được một tin tức kinh khủng, khiến bọn họ nhất thời không cách nào tiêu hóa.
“Và có ……”
Nụ cười của Mai Phi Trần càng sâu: “Mai Truyền Kỳ là con của ta cùng An Tư, là con trai ruột, cho nên, các ngươi trước khi khi dễ nó, nhớ cân nhắc bối phận.
”
Những lời này giống như một quả bom, khiến mọi người hồi lâu không thể hoàn hồn.
Mai Phi Trần cùng An Tư nhìn nhau, người sau tháo mặt nạ trên mặt ra, để lộ khuôn mặt thanh tú.
Giải quyết xong mọi chuyện, hắn không cần đeo mặt nạ nữa.
Mọi người càng sững sờ hơn khi nhìn thấy khuôn mặt giống với Mai Nguy Hiểm.
Phi thuyền cất cánh, không tiếng động nhìn theo nó bay về phía không trung, lưu lại một mảnh yên tĩnh.
Mãi đến khi phi thuyền biến mất ở trước mắt mọi người hồi lâu, mọi người mới kinh ngạc thốt lên: “Vừa rồi lão tổ nói cái gì, Mai Truyền Kỳ là con ruột lão tổ tông? Tui không nghe lầm chớ?”
“A a a ~~~~ Mai Truyền Kỳ là con ruột lão tổ tông, vậy Mai Truyền Kỳ chẳng phải là thành thái.
….
” Người nọ dùng ngón tay tính tính bối phận, lại lần nữa rít gào thành tiếng: “Thái thái thúc công?”
“Lão tổ tông, người đừng đi, mau trở lại giải thích rõ ràng chuyện này đi, tin tức này quá dọa người, tôi tiêu hóa không được a.
”
“Lão tổ tông, người quá thiếu đạo đức, làm sao ném tin tức lớn như vậy xuống liền đi rồi!”
“Mai Chấn Đông, ngươi giải thích rõ ràng cho chúng ta, lão tổ tông nói thật hay giả.
”
“Đúng, nếu ngươi dám gạt chúng ta, gia pháp hầu hạ.
”
“Nhắc mới nhớ, An hộ vệ cùng Mai Nguy Hiểm trông giống nhau a!”
Mai Nguy Hiểm không vui hừ một tiếng: “Mai Nguy Hiểm là để mọi người gọi sao? Kêu thái thúc công!”
Mọi người: “……”
Mai gia quả thực như muốn nổ tung, mọi người đều choáng váng trước sự việc này.
Mai Truyền Kỳ nghe âm thanh huyên náo, im lặng cười, nhìn bầu trời đầy sao, chợt nhớ có một số việc còn chưa nói với Mai Phi Trần: “Nguy rồi, tôi quên nói với cha cha, phụ cận Thú Nhân tinh cầu có mấy tinh cầu không người, ở đó hẳn là có thể đào rất nhiều ngọc thạch, có thể lấy ngọc thạch dỗ cha vợ vui vẻ.
”
Phong Tĩnh Đằng cười ôm vai Mai Truyền Kỳ: “Cha em khôn khéo như vậy nhất định đã sớm nghĩ tới, bằng không, làm sao sẽ mang nhiều phi thuyền như vậy rời đi.
”
Mai Truyền Kỳ cười hì hì: “Thật muốn xem bộ dáng cha ăn nghẹn.
”
Phong Tĩnh Đằng cong khóe miệng: “Có thể nói Dực quay lại chuyển cho em xem.
”
“Nói đến đây, tôi rất lâu không liên lạc với Dực, chúng ta hiện tại gọi cho hắn đi.
”
Phong Tĩnh Đằng sủng nịch cười: “Được.
”
Sau đó, Mai Truyền Kỳ nghe được từ Giản Dực rằng Mai Phi Trần đang bị bố vợ gây khó dễ khắp nơi ở Thú Nhân tinh cầu.
Lại sau đó, Mai Truyền Kỳ nghe nói Mai Phi Trần bởi vì Giản Dực gièm pha hắn tuyên dương ra ngoài, hắn liền đem ảnh chụp Giản Dực cùng Lạc Mông thú thái đang làm tình truyền cho Giản gia nhị lão, Giản gia nhị lão nhìn thấy ảnh chụp chỉ thiếu chút nữa ngất đi, cũng là lúc này mới biết đứa con nhà mình ở cùng một thú nhân, làm toàn bộ Giản gia náo loạn, ngay cả Giản Dực ở Thú Nhân tinh cầu cũng không sống yên ổn.
Lại lại sau đó, đứa con của Mai Truyền Kỳ ra đời, giống hệt ca ca Mai Nguy Hiểm, một đứa trẻ vô cùng xinh đẹp, Mai Nguy Hiểm trở thành anh trai vui mừng đến mức còn đặt tên cho em trai mình là ‘tiểu Cổ’, dẫn đến sau đó cả nhà cũng giống Mai Nguy Hiểm gọi hài tử là tiểu Cổ.
Lại lại lại sau đó, Mai Phi Trần và An Tư tổ chức một đám cưới hoành tráng chưa từng có trên Diroya tinh cầu, cùng ngày, điều hấp dẫn nhất là có rất nhiều khách mời cao khoảng 2,5 mét, những người khác khi nhìn thấy đều phải kinh ngạc.
Lại lại lại lại sau đó, Nhạc Nhiên và Ti Kiếm Đường đã hợp tác với nhau để khai thác sức mạnh tinh thần của con người, đồng thời mở ra kỷ nguyên thực sự của cơ giáp.
Tất nhiên, đây đều là những sự kiện sau này, bởi câu chuyện của bọn họ còn chưa kết thúc, vẫn còn tiếp tục ……
Mai Truyền Kỳ vẫn đang nỗ lực vì mục tiêu của mình, cuối cùng, Z thành đã lọt vào tầm mắt của mọi người, Địa Hạ Thành mỹ lệ đã được mọi người công nhận.
Tương truyền rằng sau khi được thăng chức thượng tướng liền tiếp nhận đội Ẩn Ảnh, trở thành sĩ quan chỉ huy tối cao, sau đó thành lập một khu vực quân sự mới, mở rộng từ một vạn binh lính thành một triệu binh lính hùng mạnh, phụ tá bạn lữ Phong đại tướng làm Diroya tinh cầu trở nên giàu có và thịnh vượng hơn.
Đồng thời, dưới sự lãnh đạo của cậu, Mai gia đã đi đến một đỉnh cao khác và viết nên cuộc đời huyền thoại mới của mình.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...