Hai ngày sau, Mai Truyền Kỳ cùng Ô Lãng đều ở trong nhà Lạc Mông.
Lư Địch thấy bọn họ chỉ hừ lạnh một tiếng, xoay người liền đi, mà Lý Tát cùng Hải Sâm đặc biệt nhiệt tình, mỗi lần ở trên bàn cơm đều tiếp đón bọn họ rất nhiều đồ ăn, Mai Truyền Kỳ bọn họ đành phải căng da đầu đem thịt nuốt vào trong bụng.
May mắn là trên bàn trừ bỏ chậu thịt thật to, còn có hai bàn thức ăn chay, bọn họ ăn xong mấy khối thịt, liền chuyên tâm gắp đồ chay để lấp bụng.
Nhưng Giản Dực lại không may mắn như vậy, bởi vì Hải Sâm đau lòng hắn quá mức gầy yếu, liền không ngừng gắp thịt vào chén hắn, làm hắn không thể không đem toàn bộ thịt nuốt vào bụng.
Ăn cơm xong, Lạc Mông vì làm hết lễ nghĩa của chủ nhà, mang theo Mai Truyền Kỳ bọn họ đến chợ đi dạo.
Chợ vô cùng náo nhiệt, biển người tấp nập, thú nhân buôn bán hàng hóa đặc biệt nhiều, bất quá, Mai Truyền Kỳ lại phát hiện phố Đổ Thạch nhiều người nhất, quả thực chính là người chen người, bất kể là giống cái hay thú nhân, đều ở phố Đổ Thạch chọn mao liêu, thậm chí có người còn đương trường cắt mao liêu.
Cậu nhớ Phong Tĩnh Đằng đã từng nói, thú nhân cần hấp thu năng lượng ngọc thạch để gia tăng dị năng của mình.
Lạc Mông thấy Mai Truyền Kỳ vẫn luôn nhìn phố Đổ Thạch, liền giải thích: “Thú nhân chúng ta cần dựa vào năng lượng ngọc thạch để đề cao dị năng, cho nên mới kiến tạo một cái đại hình đổ thạch tràng.
”
Ô Lãng buồn cười: “Ngọc thạch này còn phải đánh cược?”
Ở Diroya tinh cầu bọn họ, trực tiếp dùng thấu quang khí là có thể nhìn xuyên vào bên trong để xem có ngọc thạch hay không, cho nên căn bản không cần đánh cược.
Mai Truyền Kỳ hướng hắn lắc đầu, ra hiệu hắn không cần nói nhiều.
Giản Dực cong cong khóe môi, ý vị thâm trường nói một câu: “Ngọc thạch này thật đúng là thứ tốt.
”
Mai Truyền Kỳ chỉ nhìn hắn một cái, liền đoán được Giản Dực khẳng định mang thấu quang khí mini tới Thú Nhân tinh cầu.
Cậu nhắc nhở một câu: “Đừng dùng bậy.
”
Thứ này ở đây dùng nhiều, sẽ rước họa vào thân.
“Tôi biết.
”
Giản Dực là bởi vì nghe Lạc Mông nói qua thú nhân dựa hấp thu năng lượng ngọc thạch để tăng dị năng, cho nên, mới mang thấu quang khí lại đây.
Đương nhiên, hắn cũng không phải muốn dựa cái này ở đây kiếm bộn tiền, mà hắn nghe Lạc Mông nói những mao liêu đó chỉ có giống cái mới có thể tiếp xúc.
Bởi vậy, ở tình huống thường, đều là bạn lữ giống cái nhà mình chọn mao liêu mua ngọc thạch.
Nhưng hắn không biết xem mao liêu, đành phải mang cái thấu quang khí lại đây, lúc cần thì chọn vài khối ngọc thạch cho Lạc Mông.
Lạc Mông nghe không hiểu Mai Truyền Kỳ cùng Giản Dực nói gì bí hiểm, đành phải tiếp tục nói: “Đáng tiếc, ngọc thạch tinh cầu chúng ta ngày càng ít.
”
Mai Truyền Kỳ thấy sắc mặt hắn khó coi, hỏi: “Nếu thú nhân không có ngọc thạch thì sẽ thế nào?”
Lạc Mông cũng không gạt cậu: “Thú nhân chúng ta không có ngọc thạch, tốc độ đề cao dị năng sẽ trở nên phi thường chậm, đặc biệt dị năng từ cấp ba trở lên càng chậm hơn, có lẽ 50 năm cũng không nhất định có thể thăng một bậc.
Dị năng chúng ta nếu không thể nhanh chóng nâng lên, liền không thể đối kháng thú triều, thú nhân chúng ta sẽ diệt vong.
”
Ô Lãng nhíu mày: “Thật đúng là rất nghiêm trọng.
”
Mai Truyền Kỳ ánh mắt lóe lóe, thâm ý nói: “Anh cũng đừng quá lo lắng, tục ngữ nói, xe đến trước núi ắt có đường, thuyền cập bến tự nhiên có chỗ đậu.
”
Giản Dực nghe cậu nói như thế, liền biết cậu có biện pháp giải quyết việc này, cũng không hỏi nhiều.
Lạc Mông không hiểu ý Mai Truyền Kỳ nói, tiếp tục đưa bọn họ đi dạo khắp nơi trong chợ.
Ô Lãng càng đi, sắc mặt càng đen, cuối cùng, thật sự nhịn không được nói: “Tôi phát hiện có người luôn nhìn chằm chằm mình, hơn nữa không chỉ có một.
”
Mai Truyền Kỳ nhìn quanh bốn phía, thật là có người khi đi ngang qua bọn họ, sẽ quay đầu nhìn chằm chằm Ô Lãng.
Cậu còn cẩn thận phát hiện, quay đầu lại nhìn đều là thú nhân cao lớn, hơn nữa, còn một đường đi theo phía sau.
Giản Dực cũng phát hiện điểm này: “Ha ha, những thú nhân kia đều coi trọng Ô Lãng.
”
Ô Lãng trên trán trượt mấy cọng hắc tuyến: “Tôi thật muốn về nhà.
”
Mai Truyền Kỳ cũng chịu không nổi đám hoa si thú nhân kia, tuy không phải đang nhìn cậu, nhưng mà vẫn luôn đi theo phía sau, tựa như kẻ biến thái cuồng theo dõi.
Lạc Mông nhàn nhạt liếc nhìn những thú nhân đó, bất đắc dĩ nói: “Nếu không, ta mang mọi người đến chợ nhỏ chỉ có giống cái đi?”
Cũng không thể trách những thú nhân kia muốn đi theo bọn họ, thật sự là giống cái ở Thú Nhân tinh cầu tương đối ít, nhìn thấy giống cái độc thân, thú nhân đương nhiên muốn thừa dịp giống cái này không bị người chiếm hữu, theo đuổi tới tay.
Ô Lãng nghĩ bọn họ vừa mới ra không lâu, cũng không mất hứng nữa, gật gật đầu: “Được.
”
Giản Dực hỏi: “Lạc Mông, anh nói chợ nhỏ chỉ có giống cái, có phải là chỉ có giống cái mới có thể đi vào không? Vậy không phải anh sẽ ở bên ngoài chờ chúng tôi?”
“Đừng lo, chỉ cần là thú nhân có bạn lữ, cũng có thể đi vào.
”
“Vậy thì tốt.
”
Chợ nhỏ dành cho giống cái cũng không ở đây, sau khi rời khỏi đây còn phải đi thêm mười mấy phút, mới đến được chợ nhỏ như Lạc Mông nói.
Bên trong phần lớn đều là giống cái, chỉ có số ít thú nhân giúp giống cái xem sạp hoặc là phi giống cái mua đồ.
Mai Truyền Kỳ bọn họ cũng chỉ đi tham quan, bởi vì sạp hàng chủ yếu đều là trang sức giống cái mang trên người, bọn họ chỉ tùy ý nhìn mà thôi.
“A, đó là cái gì?” Bên cạnh có người đột nhiên chỉ vào bầu trời hô to.
Mai Truyền Kỳ bọn họ thuận theo hướng người đó chỉ, vừa ngước lên liền thấy được thứ kia.
Trên bầu trời xanh thẳm, một đám điểm đen rậm rạp chằng chịt tựa hồ từ không trung vọt xuống, tốc độ phi thường nhanh, điểm đen cũng càng lúc càng lớn.
Thời điểm mọi người có thể thấy rõ điểm đen là thứ gì, Mai Truyền Kỳ, Ô Lãng, Giản Dực mở to mắt, lộ ra khiếp sợ, lập tức, lo lắng hô to: “Là Trùng tộc Dị Hình cơ, mọi người mau trốn đi.
”
Vừa mới nói xong, Dị Hình cơ lập tức khai pháo về hướng chợ nhỏ, tại chỗ, mặt đất phát ra tiếng nổ mạnh ầm ầm ầm, rất nhiều giống cái đều chết trong làn đạn pháo.
Thú nhân tức khắc cuồng nộ, dồn dập hóa thành thú thái nhằm phía Dị Hình cơ, một cái móng vuốt dùng sức vỗ xuống, Dị Hình cơ tựa như quả cầu nhanh chóng rơi xuống, hung hăng chạm mặt đất, phịch một tiếng, phát ra tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc.
Nguyên bản chợ nhỏ náo nhiệt, trong vài giây ngắn ngủn, biến thành một mảnh phế tích, trên mặt đất còn có rất nhiều thi thể bị cháy thành than.
Bốn phía đều là tiếng kêu sợ hãi của giống cái, bọn họ sợ chạy tán loạn, hy vọng có thể tìm địa phương an toàn trốn đi.
Lạc Mông phẫn nộ nhìn Dị Hình cơ, lập tức hóa thành thú thái, cũng đối Mai Truyền Kỳ bọn họ nói: “Các người mau trốn đi, ta muốn đi đối phó bọn chúng.
”
Hắn nhảy lên một cái, bay về phía không trung, hướng Dị Hình cơ phun ra một đoàn lửa.
Dị Hình cơ chịu không nổi nhiệt độ cực nóng, ầm một tiếng, nổ tung tại chỗ.
Mai Truyền Kỳ vội hỏi: “Ô Lãng, cậu có mang theo cơ giáp không?”
“Không có.
”
Mai Truyền Kỳ không lên tiếng nữa, dẫn theo hai người bọn họ tránh né lửa đạn, đi đến mảnh đất trống, từ trong túi lấy nút không gian thả cơ giáp ra.
Trong quân đội, lên tới cấp Tá có thể tự mang cơ giáp của mình tác chiến, cho nên, trước khi về quân đội, cậu cũng mang cơ giáp của mình theo.
Ô Lãng nhìn cơ giáp cao lớn uy vũ màu đỏ, mắt sáng ngời, đây chính là lần đầu tiên hắn tiếp xúc cơ giáp cấp mười cao cấp như vậy.
Mai Truyền Kỳ mang theo hai người ngồi vào cơ giáp thương, khởi động cơ giáp, nhằm phía mây xanh, cùng thú nhân đối phó Trùng tộc.
Thú nhân vốn tưởng cơ giáp màu đỏ là bên phe Trùng tộc, liền muốn dùng dị năng công kích cậu, nhưng sau khi thấy cơ giáp màu đỏ cũng giống họ đều tấn công Dị Hình cơ, nhanh chóng thay đổi phương hướng, cùng cơ giáp màu đỏ đánh rớt Dị Hình cơ.
Phụ cận thú nhân nghe được tiếng nổ mạnh, dồn dập tới hỗ trợ.
Không đến nửa giờ, Dị Hình cơ toàn bộ bị phá huỷ, thế nhưng thú nhân chưa hết giận, nhằm phía Dị Hình cơ xuất hiện mà tấn công.
Mai Truyền Kỳ cũng đi theo, bất quá, không tới phiên cậu ra tay.
Các thú nhân hung ác đánh giết các tiểu phi thuyền từ Dị Hình cơ bay ra, sau đó, chui vào cơ giáp thương tiểu phi thuyền Trùng tộc, khống chế Trùng tộc bên trong, rồi hợp lực nâng tiểu phi thuyền tới khu đất trống bên cạnh hoàng cung.
Mai Truyền Kỳ điều khiển cơ giáp đi theo Lạc Mông đến hoàng cung, tới nơi liền thu hồi cơ giáp lại.
Lôi Tạp đã sớm nhận được tin tức, vội vàng phái y sư đến chợ trời tập hợp trị liệu cho người bị thương.
Giống cái vốn không nhiều lắm, hiện tại lại gặp phải công kích nghiêm trọng, làm giống cái trở nên càng ít hơn.
Cho nên, thú nhân đều phẫn nộ rồi, những Trùng tộc chộp tới bị đánh cho một trận.
Mai Truyền Kỳ nhìn thú nhân cơ hồ phát điên: “Không ngờ Trùng tộc cũng theo dõi Thú Nhân tinh cầu.
”
Ô Lãng suy đoán: “Những Trùng tộc này rất có thể cảm thấy Thú Nhân tinh cầu khoa học kỹ thuật không phát triển, cho nên mới chạy tới công kích bọn họ, muốn cướp đoạt tinh cầu.
”
“Chờ một lát lại hỏi tình huống, Lạc Mông!” Mai Truyền Kỳ gọi Lạc Mông lại đang định đi hỗ trợ.
Lạc Mông lo lắng nói: “Truyền Kỳ, ta muốn đi hỗ trợ, ta phái thủ vệ đưa ba người về nhà, ta sẽ về muộn một chút.
”
“Lúc anh đi hỗ trợ, thỉnh nói với bệ hạ đừng làm hỏng tiểu phi thuyền Trùng tộc.
”
“Được.
”
------oOo------
Chương 325
Nguồn: EbookTruyen.
VN
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...