Tiêu Viêm nhìn những cột sáng bao phủ trên người, khuôn mặt đầy vẻ mờ mịt, không biết tại sao trong lúc mơ hồ hắn cảm giác được bên trong cơ thể, đấu khí vào thời khắc này xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, sau đó cảm giác thấy giống như cùng một nguồn gốc.
“Là dị hoả đấu khí…”
Trầm ngâm một lát, ánh mắt Tiêu Viêm chợt loé, hắn hơi có chút hiểu ra. Đấu khí của hắn chính là từ Phần Quyết cắn nuốt nhiều dị hoả mà trui rèn ra mà tính chất cũng cùng Đà Xá Cổ Đế hơi có chút tương tự, dù sao bản thân cũng đều là dị hoả, có cảm giác như vậy cũng không tính là quá mức khó tin.
“Tiêu Viêm, xem ra Cổ Đế truyền thừa chọn ngươi…” Cổ Nguyên nhìn cột sáng bao phủ Tiêu Viêm trong lòng không nhịn nổi lên 1 chút buồn bã. Cổ Đế truyền thừa ở ngay trước mắt, cho dù là hắn cũng không giữ được sự bình tĩnh, dù sao cấp bậc này hắn đã theo đuổi cả ngàn năm. Bất quá hắn cũng hiểu được, chuyện này không thể cưỡng cầu, Cổ Đế truyền thừa là nó lựa chọn người thừa kế mà bọn họ mới vừa rồi khi được ánh sáng lựa chọn đã bị loại bỏ đưa ra ngoài.
Hơn nữa, Tiêu Viêm là con rể của hắn, nếu hắn trở thành Đấu Đế cường giả, Cổ Nguyên cũng có thể chấp nhận. Mọi người nghe vậy, trên khuôn mặt hiện lên vẻ hâm mộ rối rít hướng về Tiêu Viêm ôm quyền chúc mừng, trong ngôn ngữ mặc dù hâm mộ không ít nhưng càng nhiều là mừng rỡ, bất kể Cố Đế truyền thừa đến tột cùng là lựa chọn người nào chí ít bọn họ còn có cơ hội cùng chống lại Hồn Thiên Đế!
“Ai, hai chữ cơ duyên này quả nhiên làm cho người ta không còn lời nào để nói…”
Chúc Khôn thở dài một hơi, chợt nói:” Nếu Cổ Đế truyền thừa lựa chọn ngươi, như vậy người liền tiếp nhận đi, chỉ cần ngươi có thể như Hồn Thiên đạt tới cấp bậc Đấu Đế, trận chiến khó khăn này có thể trở nên dễ dàng hơn…”
Tiêu Viêm có chút chần chờ, yên lặng gật đầu, hiện tại cục diện như này hắn đều hiểu được, một khi Hồn Thiên Đế thành công đem đan dược Đế phẩm hoàn thành bước cuối cùng, như vậy liên quân sẽ phải chịu sự trả thù tàn khốc nhất, lấy tâm tính Hồn Tộc, việc tàn sát toàn bộ các tộc cũng không thèm chớp mắt.
“Chư vị yên tâm, Tiêu Viêm tất sẽ tận hết sức lực!” Tiêu Viêm ôm quyền hướng về mọi người trầm giọng nói.
“Ha hả, còn về phần Hồn Tộc và Hồn Thiên Đế, chúng ta trước hết ngăn cản họ, hy vọng có thể kéo dài đến lúc người phá quan.” Viêm Tẫn cười nói.
“Ta nghĩ nên đem quảng trường này thu vào trong Thiên Mộ, ở trong đó thời gian có thể kéo dài thêm 1 chút.” Tiêu Viêm trầm ngâm một hồi ánh mắt lướt qua xung quanh, nói.
“Thiên Mộ, ừ, như vậy thì có thể được so với ngoại giới thời gian trôi qua chậm hơn, như vậy cũng có thể vì người mà kéo dài thêm chút thời gian…” Cổ Nguyên gật đầu.
“Việc này không nên chậm trễ, hiện tại liền động thủ đi…” Tiêu Viêm làm việc cũng là mãnh mẽ vang dội, đã có chủ ý lập tức tay áo huy động, trên bầu trời liền hiện lên một cái khe thật lớn, sau đó dọc theo người kéo ra… Sau đó hắn liền đem quảng trường cùng với tượng đá cùng bay vào.
“Cổ bá phụ, nếu liên quân tan rã, không cách nào chống đỡ, người hãy đem viên ngọc này bóp nát, ta sẽ lập tức phá quan ra.” Tiêu Viêm cong ngón tay búng ra một quả linh hồn ngọc bay về phía Cổ Nguyên.
Nhận lấy linh hồn ngọc, Cổ Nguyên gật đầu, chuyện như vậy không thể không có phát sinh.
“Về phần Huân Nhi bọn họ, ta sẽ đem chuyện này nói cho bọn họ biết…”
Cổ Nguyên cất xong ngọc tấm, đưa ánh mắt nhìn Tiêu Viêm nhẹ giọng nói:” Hết thảy đều nhờ vào ngươi”.
Đám người Lôi Thắng sắc mặt nghiêm túc hướng về Tiêu Viêm trịnh trọng ôm quyền. Nếu Tiêu Viêm thành công, cục diện sẽ thay đổi, nhưng nếu là thất bại, bọn họ ở nơi này không thoát nổi thảm cảnh diệt vong.
Nhìn từng khuôn mặt nghiêm túc đó, Tiêu Viêm cũng thở dài ra một hơi, hắn quả nhiên là người số khổ, mới cứu cha ra không nghĩ tới loại trọng trách lớn như Thái Sơn này đè nặng lên bả vai, bất quá lần này hắn không thể thất bại a.
Hướng về phía mọi người yên lặng ôm quyền. Tiêu Viêm ngẩng đầu, ánh mắt nhìn xa xa lên chín tầng trời kia là một cái đỉnh khổng lồ, tại vị trí trung tâm đỉnh huyết hải tràn ngập, trong mơ hồ phảng phất như có một người đang ngồi xếp bằng.
“Hồn Thiên Đế, kế tiếp đến tột cùng là ai có thể trước một bước đạt tới bước kia!”
Tiêu Viêm ánh mắt tập trung vào Huyết Hải, đột nhiên xoay người, chậm rãi bước vào khe không gian sau đó biết mất không còn tăm tích. Đám người Cổ Nguyên nhìn thân ảnh Tiêu Viêm biến mất, bàn tay không nhịn được nắm chặt lại, kế tiếp những thời giờ này ở bên trong mới vừa rồi là khảo nghiệm năng lực bọn họ…
“Hy vọng có thể chống đỡ được đến khi Tiêu Viêm xuất quan…” Cổ Nguyên lẩm bẩm tự nói sau đó nhanh chóng trở lại đại điện, mọi người cũng nhanh chóng đuổi theo, sau đó từng đạo mệnh lệnh được ban bố, liên quân khủng bố tại thời khắc này một lần nữa được dựng lên.
Tại nơi chân trời xa xôi kia, Huyết Hải bốc lên một mùi nồng đậm tràn ngập thiên địa, bên trong biển máu đầy rẫy năng lượng khủng khiếp, ở vị trí trung tâm của biển máu lơ lửng 1 đoá huyết liên, một bóng người tóc xoã ngồi xếp bằng bên trên nó, phía trên là năng lượng mênh mông vô tận không ngừng từ Huyết Hải cùng với thiên địa truyền đến! Hai dòng năng lượng tại đây tụ lại, cuối cùng toàn bộ tràn vào trong cơ thể hắn.
Đối mặt với nguồn năng lượng vô tận kia, thân thể của người kia giống như một cái động không đáy, nguồn năng lượng kia đủ để cho một Đấu Thánh cường giả phải bạo thể mà chết không ngờ bị hắn điên cuồng hấp thu mà không có chút dấu hiệu nào dừng lại.
“Hử?!”
Bên trên huyết liên, bóng người hai mắt nhắm nghiền đột nhiên mở ra, tronng hai con mắt tràn ngập một màu giống như Huyết hải, làm cho mọi người không rét mà run.
“Cỗ ba động này…” Hồn Thiên Đế khẽ cau mày, đúng lúc này hắn cảm thấy tim đập nhanh một chút, bất quá đến lúc hắn chú tâm cảm nhận thì loại cảm giác này đã tiêu tán không thấy.
“Là ảo giác sao?” Hồn Thiên Đế lẩm bẩm tự nói, đại trận đã bao phủ cả Trung Châu, mặc dù hắn mới bước đầu dung hợp Đế phẩm đan dược nhưng vẫn cảm thấy áp lực không nhỏ, nếu không phải có Hồn Tộc duy trì sợ rằng đại trận này sớm đã tan vỡ. Dưới tình huống hết sức chăm chú này hắn không cách nào phân tán sự chú ý trên Trung Châu có một chút thay đổi nhỏ.
“Xuy!”
Hồn Thiên Đế lẩm bẩm tự nói, không gian phía sau đột nhiên nổi lên một trận huyễn động, một bóng đen thoáng hiện ra.
“Trong tộc thế nào?” Hồn Thiên Đế cũng không quay đầu lại, thản nhiên nói.
“Đã có trên trăm vạn tộc nhân bị đầu nhập Huyết Trì, nhưng để duy trì đại trận e là chưa đủ.” Hắc ảnh nhìn bóng lưng kia trong mắt quang mang chớp động, vốn là trước kia hắn cùng Hồn Thiên Đế là quan hệ ngang hàng, nhưng khi Hồn Thiên Đế nhận được Đế phẩm đan dược loại quan hệ này hiển nhiên cũng trở nên chênh lệch, hắn cũng không có biện pháp gì chỉ còn có thể tiếp tục ẩn nhẫn.
“Tử Linh tộc, Thạch tộc, Dược tộc, đến đó bắt hết tộc nhân toàn bộ đưa vào Huyết Trì, nếu vẫn không đủ liền đem tộc nhân của ta đưa vào Huyết Trì, ta cần đầy đủ năng lượng để hoàn thành đan dược một bước cuối cùng…” Hồn Thiên Đế hờ hững nói.
“Ngay cả tộc nhân cũng đầu nhập Huyết Trì?”
Nghe vậy, hắc ảnh cả kinh, nói:” Vậy sẽ đem không ít trưởng lão phản đối.”
“Phản đối, ngươi hẳn phải hiểu xử lý như thế nào chứ.”
Hồn Thiên Đế ảm đạm cười, huyết liên chuyển động, hai tròng mắt nhìn vào hắc ảnh, nhẹ giọng nói:” Ngươi phải hiểu được, vì thành công bước vào cảnh giới đó, ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào, nhớ kĩ, hết thảy mọi thứ”.
“Nếu ta thất bại, Hồn tộc cũng sẽ bị tiêu diệt, đến lúc đó ngươi cũng không trốn được.”
Con mắt hắc ảnh chợt loé, cuối cùng gật đầu.
“Ngươi yên tâm, chỉ cần ta có thể tấn nhập cảnh giới kia, ta cũng đã biết mọi biện pháp, cũng là cơ sở để đột phá…”
Hồn Thiên Đế khẽ mỉm cười, nói:” Bất quá mọi việc lúc này ngươi cũng phải thực hiện thật tốt.”
“Hiểu, mọi việc đều theo lời ngươi nói…” Hắc ảnh gật đầu, sau đó thân hình vừa động, biến mất khỏi Huyết Hải.
Nhìn hắn ảnh biến mất, Hồn Thiên Đế lúc này mới cười hài lòng, trong mắt xẹt qua dáng vẻ thản nhiên.
Bởi vì có Hư Vô Thôn Viêm, Hồn tộc mới trở thành như thế này, đối với Hồn tộc mà nói đây là một việc cực kì trọng yếu, cũng không ít trưởng lão trong lòng đã coi Hư Vô Thôn Viêm là thứ trọng yếu nhất trong Hồn tộc, dù sao chỉ cần có hắn tồn tại Hồn tộc cũng không vì vấn đề huyết mạch mà suy vong.
Trong lòng tộc dân Hồn tộc mà nói có lẽ Hồn Thiên Đế cũng không quan trọng bằng Hư Vô Thôn Viêm. Tình huống như thế, Hồn Thiên Đế cũng nhận thấy được, bất quá hắn cũng không nói gì bởi vì hắn hiểu được Hồn Tộc từ trước kia đều đã dựa vào Hư Vô Thôn Viêm. Nhưng mà nếu cứ dựa vào sau này sẽ biến mất, mà đến lúc đó Hư Vô Thôn Viêm chính là không còn giá trị để sử dụng nữa…
“Nếu ta trở thành Đấu Đế, vậy cũng cần luyện hoá một loại bổn mạng như ngươi.” Hồn Thiên Đế nhẹ nhàng cười một tiếng tràn ngập huyết quang, trong hai tròng mắt lộ vẻ vô cùng âm lãnh, bất chợt Huyết liên chuyển động, hai tròng mắt hắn một lần nữa chậm rãi nhắm lại, bắt đầu điên cuồng hấp thu từ Trung Châu đại lục mạnh mẽ hút lấy năng lượng mênh mông.
Mà khi Hồn Thiên Đế xoay người, Huyết hải phía trên cũng đột nhiên xuất hiện 1 đạo hắc mang cực kỳ nhỏ, một ngọn lửa màu đen thật nhỏ lặng lẽ bị dập tắt trong biển máu. Một màn này chỉ tồn tại trong một chút thời gian, hơn nữa trong biển máu mênh mông này cho dù là Hồn Thiên Đế cũng không phát hiện ra.
Trong không gian Hồn Giới thoáng hiện ra thân hình của Hư Vô Thôn Viêm, sắc mặt hắn lạnh lùng nhìn xuống dưới cả một vùng đất ước chừng một vạn trượng trong Huyết trì, xung quanh Huyết trì liên tục từng bóng người bị ném vào trong đó, thanh âm thảm thiết tràn ngập trong thiên địa.
Hư Vô Thôn Viêm hờ hững nhìn một màn này, trên đầu ngón tay hắn Hắc Viêm chợt loé, bất chợt thân thể hắn khẽ cứng lại, hai nắm tay cũng chậm rãi nắm lại, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...