Bắc Long Vương gầm lên thịnh nộ, âm thanh vang vọng trong huyết trận vốn yên tĩnh rồi cuối cùng khuếch tán ra xa.
"Phựt!"
Tiếng quát của Bắc Long Vương vừa mới dứt, ngọn lửa hồng phấn trên đỉnh đầu Tử Nghiên liền phồng lên rồi hóa thành lồng lửa vững vàng bao bọc và cách li Tử Nghiên. Khi huyết vụ xung quanh tiếp xúc với lồng lửa thì lại tuôn ra từng đợt tiếng vang xèo xèo rồi hóa thành mây khói.
"Bắc Long Vương, quả nhiên là ngươi quấy rối!"
Lồng lửa dừng lại, không gian bên cạnh Tử Nghiên chợt bồng bềnh. Hai bóng người bỗng dần xuất hiện, đúng là Tiêu Viêm cùng Thải Lân đã đến.
"Là Tiêu Viêm!"
Việc Tiêu Viêm và Thải Lân bất ngờ xuất hiện khiến cho tất cả mọi người trên Đông Long đảo chú ý. Một tràng âm thanh hoan hô vang lên nhưng cũng không được lâu, gương mặt các trưởng lão lại một lần nữa đăm chiêu. Bọn họ đã biết Tiêu Viêm cũng là cường giả Đấu Thánh nhưng cục diện hiện tại, Đấu Thánh bình thường tiến vào cũng chỉ có đường chết.
Nghĩ đến đây, nhiều người lại tiếp tục lo lắng.
"Khặc khặc… Tên Hoàng Thiên đúng là phế vật, có vậy mà cũng không cầm chân ngươi được!" Lúc mọi người vẫn trầm mặc, ánh mắt đỏ tươi của Bắc Long Vương lại nhìn về phía Tiêu Viêm, khẽ liếm dòng máu chảy ra từ khóe miệng… Hắn cười lạnh nói: "Cũng không sao, hôm nay đại thế đã thành! Ngươi đến đây chẳng qua cũng chỉ thêm một phần tế phẩm cho Bổn vương mà thôi!"
Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn một đầu ba mặt vô cùng quỉ dị của Bắc Long Vương. Bằng linh hồn, hắn có thể cảm nhận được lực lượng của tên này đã tăng vọt. Hắn lập tức cau mày, thật không ngờ người này lại độc ác đến vậy!
"Khụ!"
Trong khi Tiêu Viêm đang nhíu mày suy nghĩ, Tử Nghiên chợt ho ra một búng máu mà mặt trắng bệch như tờ giấy. Ở bả vai, máu tươi đang chảy ra… Tuy rằng thể chất Long Hoàng cường đại nhưng tổn thương này vẫn khiến mặt nàng tái nhợt.
"Khặc khặc… Trúng Hóa long ma trận - Hóa Long Huyết Khí, cho dù ngươi có thể chất Long Hoàng cũng không thể dễ chịu đâu." Nhìn thấy bộ dạng suy yếu của Tử Nghiên, Bắc Long Vương ngửa mặt lên trời cười điên cuồng. Hắn đã hóa toàn bộ tộc nhân Bắc Long đảo thành huyết thủy, bỏ ra cái giá lớn như vậy mới có thể mới lập được cục diện này. Chính vì vậy, khi thấy bộ dạng thê thảm của Tử Nghiên, hắn mới có thể khoái trá như thế.
"Sao các người lại tới đây?"
Tử Nghiên lau đi vệt máu ở khóe miệng, gương mặt nàng tái nhợt khiến ai nhìn cũng cảm thương. Ánh mắt ảm đạm thoáng nhìn Tiêu Viêm, chua xót nói: "Lần này không thể giải quyết dễ dàng như lần trước đâu! Sau khi tên kia nuốt Tây, Nam Long Vương cùng vô số tộc nhân đã chạm đến đẳng cấp lục tinh Đấu Thánh."
Lục tinh Đấu Thánh! Tuy hai năm qua thực lực của Tử Nghiên tăng lên không chậm nhưng vẫn chưa đột phá ngũ tinh Đấu Thánh. Với thể chất vượt trội của Long Hoàng mà nàng còn không thể đánh bại Bắc Long Vương, có thể nói chênh lệch giữa hai bên là vô cùng lớn!
Tiêu Viêm nhìn nàng mỉm cười. Bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bờ vai đẫm máu của Tử Nghiên, ngọn lửa phấn hồng như ẩn như hiện.
"Muốn xua tan Hóa Long Huyết Khí sao? Ngươi nghĩ mình là ai?" Bắc Long Vương cười lạnh, nhưng ngay lập tức hắn phải trợn mắt há mồm, kinh ngạc nhìn từng tia huyết khí đang chậm rãi bay lên từ bờvai Tử Nghiên rồi hóa thành hư vô.
"Dị hỏa?"
Nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt đỏ tươi của Bắc Long Vương chợt hiện vẻ kinh sợ. Dị hỏa trong tay Tiêu Viêm bây giờ không còn giống cùng loại với năm đó.
Tiêu Viêm không thèm đếm xỉa tới Bắc Long Vương. Hắn khống chế Tịnh Liên Yêu Hỏa xoay một vòng quanh cơ thể Tử Nghiên, cắn nuốt toàn bộ Hóa Long Huyết Khí rồi mới chậm rãi thu tay lại.
Hóa Long Huyết Khí trong cơ thể tiêu tán, sắc mặt Tử Nghiên cũng dần hồng hào nhưng trông vẫn còn cực kỳ yếu ớt. Cơ thể nàng cũng chậm rãi biến thành bộ dáng cô bé trước ánh mắt kinh ngạc của Tiêu Viêm và Thải Lân.
"Quá mức suy yếu, đành phải trở về hình dáng ít mất sức nhất thôi!" Tử Nghiên cười khổ, thấp giọng nói.
"Ha ha, như vậy càng đáng yêu!" Tiêu Viêm xoa đầu Tử Nghiên cười nói: "Muội cùng Thải Lân ra ngoài trước đi, nơi này giao cho ta!"
Nghe vậy Tử Nghiên khẽ cắn răng nói: "Hắn rất mạnh!"
"Ta cũng không phải cậy mạnh để tự sát đâu!" Tiêu Viêm mỉm cười nói.
Nhìn gương mặt tươi cười của hắn, Tử Nghiên mới chợt nhận ra thực lực của Tiêu Viêm lại vượt xa hơn mình, lập tức gương mặt nàng lại tươi tắn như ánh bình minh.
"Không cần ta hỗ trợ sao?" Thải Lân nhẹ giọng hỏi. Nếu Bắc Long Vương sau khi biến dị có thể sánh với lục tinh Đấu Thánh, mà chỉ dựa vào một mình Tiêu Viêm thì nàng vô cùng lo lắng.
"Hắn cũng không phải lục tinh Đấu Thánh chân chính, muốn thắng hắn không phải không có khả năng! Hiện giờ còn không ít tộc nhân Cổ Long tộc kẹt trong đại trận. Trong khi ta cuốn lấy hắn, nàng cố gắng xuất thủ đưa bọn họ ra ngoài. Bằng không, hắn tùy thời tùy khắc có thể cắn nuốt khí huyết bọn họ, khiến lực chiến đấu lúc nào cũng ở trạng thái đỉnh phong." Tiêu Viêm tỉnh táo nói. Bạn đang đọc truyện được tại
"Ừ!"
Nghe vậy Thải Lân cũng không nói thêm gì, lập tức gật đầu liền ôm lấy Tử Nghiên nhanh chóng rời khỏi phạm vi huyết trận, tới trước mặt các trưởng lão Đông Long đảo. Thân hình chợt lóe đã hiện ra trước mặt đám Trưởng lão Đông Long đảo. Họ thấy thế vội lập tức lao tới như ong vỡ tổ với vẻ mặt khẩn trương. Nếu như Tử Nghiên có chuyện gì, chỉ sợ Thái Hư Cổ Long tộc vĩnh viễn không còn cơ hội thống nhất.
Thấy Thải Lân và tử Nghiên rời khỏi, Bắc Long Vương không xuất thủ ngăn trở. Dưới mắt hắn, chẳng qua cứ để hai người kia chỉ là kéo dài chút hơi tàn. Sau khi giải quyết Tiêu Viêm, hắn lại có thể một hơi nuốt trọn tất cả. Nghĩ đến lúc mình được hưởng thụ khoái cảm tăng cường thực lực, không kìm được sung sướng, hắn lại nhe răng cười rất đáng sợ.
"Máu thịt của ngươi thoang thoảng một mùi vị khá lạ, có phần tương tự như huyết nhục Long Hoàng mà dường như lại càng thêm tuyệt vời!" Đầu lưỡi đỏ tươi của Bắc Long Vương vươn ra liếm mép, ánh mắt chăm chú đánh giá Tiêu Viêm rồi nói.
Tiêu Viêm khẽ nhướng mắt lên. Tự nhiên hắn biết Bắc Long Vương đang nói gì, trong cơ thể hắn có ba loại huyết mạch lực, chính điều này đã mang đến cảm giác kia.
Chẳng qua, hắn chả thèm đáp lại đam mê biến thái của Bắc Long Vương. Bàn tay khẽ vẩy, ngọn lửa màu hồng phấn chậm rãi khuếch tán ra với nhiệt độ kinh khủng, ngay lập tức đốt cháy hết huyết khí ăn mòn xung quanh thành hư vô.
Nhìn thấy Hóa Long Huyết Khí cực khó giải quyết còn không thể nhích tới gần Tiêu Viêm, con ngươi đỏ tươi của Bắc Long Vương chợt ngừng chuyển động. Tuy cắn nuốt nhiều người khiến sát ý hắn bộc phát nhưng tính cách âm hiểm vẫn còn, hắn vẫn duy trì một chút cảnh giác như trước.
"Nếu trong người ngươi có huyết mạch Long Hoàng, ta sẵn sàng cho ngươi nếm thử mùi Đồ Long kiếm!"
Ánh mắt Bắc Long Vương chợt lóe, thân hình lướt ra như tia chớp rồi xuất hiện phía trước Tiêu Viêm, cự kiếm màu đỏ trong tay mang theo mùi máu tanh hung hăng bổ xuống đầu Tiêu Viêm.
"Hoàng Tuyền Chưởng!"
Thân hình Tiêu Viêm thối lui, tiện tay đánh ra Hoàng Tuyền chưởng tạo thành năng lượng khổng lồ gào thét vụt ra.
"Xì, không chịu nổi một kích!" Thấy thế, Bắc Long Vương cười nhạo rồi vung cự kiếm chém xuống, vậy mà trực tiếp bổ tan năng lượng chưởng thành hai đoạn rồi lại chém xuống ba kiếm tựa như bôn lôi đánh ập về phía Tiêu Viêm.
Đối mặt với thế công sắc bén của Bắc Long Vương, Thanh Hồng Cốt Dực sau lưng Tiêu Viêm liên tục vỗ mạnh chật vật né tránh. Song, không đợi hắn ổn định thân hình, thế công dồn dập triển khai như sóng dồn từng đợt không cho hắn cơ hội thở dốc.
Bên ngoài đại trận, những trưởng lão của Đông Long đảo nhìn Tiêu Viêm rơi vào hạ phong cũng phải nhíu mày tràn đầy lo lắng. Nếu Tiêu Viêm thua, chỉ sợ Đông Long đảo cũng tan tác, đến lúc đó Bắc Long Vương điên cuồng đánh tới, chỉ sợ Thái Hư Cổ Long tộc cũng bị hủy diệt.
"Rầm!"
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, Tiêu Viêm cuối cùng cũng chính diện va chạm mãnh liệt với Bắc Long Vương. Ngay lập tức, thân thể hắn bị đánh lui về phía sau mấy chục bước, khí huyết sôi trào.
"Quả nhiên chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới cảnh giới lục tinh Đấu Thánh!"
Áp chế khí huyết có chút sôi trào, ánh mắt Tiêu Viêm nghiêm lại. Đối mặt với kẻ địch như vậy, những chiêu thức bình thường không thể mang lại hiệu quả gì.
"Cũng chỉ có thể thử chiêu kia…"
Ánh mắt Tiêu Viêm khẽ lóe lên rồi thu liễm hơi thở toàn thân, hai tay nhanh chóng kết thành những thủ ấn xa lạ mà rối rắm. Theo biến hóa của thủ ấn, đứa trẻ trong cơ thể Tiêu Viêm mở bừng mắt ra rồi bay vụt lên, sau đó dừng lại ở mi tâm Tiêu Viêm và hai tay cũng kết những thủ ấn y hệt hắn.
"Tiêu Viêm! Thật quái lạ là chỉ bằng ngươi cũng dám đối đầu với Bổn vương sao?"
Nhìn cử động của Tiêu Viêm, Bắc Long Vương chợt cười lạnh. Không cho hắn có bất kì thời gian rảnh tay nào liền chém mạnh một kiếm vô cùng bén nhọn mang theo kình phong gào thét về phía Tiêu Viêm.
"Nhân hỏa tương dung, Hủy Diệt Hỏa Thể!"
Theo đó, thủ ấn Tiêu Viêm dừng lại, đóa hỏa liên trong mắt Tiêu Viêm cũng điên cuồng xoay tròn. Một luồng khí tức ngất trời làm cho mọi người biến sắc từ trong người hắn nhanh chóng quét thổi quét ra như một cơn bão gầm thét.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...