Truy Tìm Hạnh Phúc
Quay về hắn....
Hắn bây giờ tâm trạng rối bời... Đã 1 tuần rồi nó không đi học, không ở nhà, thẩm chí là bốc hơi không còn dấu vết. Chả ai biết nó đi đâu.
Suốt một tuần ngày nào sau khi tan học hắn cũng đến nhà nó hy vọng nó về. Cảm giác hắn lúc này cực kì xấu...có thể giết bắt cứ ai nếu đụng đến hắn...
Một tuần không liên lạc được với nó chỉ biết chờ đợi, nhớ nhung làm hắn khó chịu cực kì.
Hắn đang nằm trong phòng nó ngủ thì bỗng một thứ gì đó trong áo gối rơi ra. Hắn nhặt lên và mở ra xem" Là một bức thư và một sợ dây chuyền, mặt dây chuyền là 1 chiếc nhẫn."
Nội dung bức thư:
Gửi anh người em yêu. Em biết sao khi em đi, anh sẽ phát hiện ra nó. Em đi du lịch mấy ngày sẽ về anh yên tâm nha. Yêu anh lắm. Cái nhẫn đó là em đền bù cho anh, nhưng anh không được đeo vào tay đâu, mang vào cổ đỡ đi. Sau này đám cưới của chúng ta em sẽ cho anh đeo... Nhớ nghe lời em... Mãi yêu anh Bạch Hoàng Thiên.
____
Hắn đọc xong thì ngu ngơ một lúc rồi nở nụ cười như hoa... Bay lên giừơng của nó nằm lăn qua lộn lại một lúc mới kiềm chế được hạnh phúc.
------------------------------
*Tại Pháp:
- Khi nào chúng ta về.( hàn du nằm trên giừơng vừa chơi Iphone vừa hỏi)
- Mang chúng ta đi phi cơ riêng về cho nhanh.( Nó nhận được sắp tài liền do Hàn Du mang từ chỗ Hàn Lãnh về nên vừa đọc vừa nói)
- Ừ.( Hàn Du châm chú chơi game)
- Không ngờ lão ấy vì muốn hại gia đình của em và anh Bình nên đã làm nhiều chuyện phi pháp đến vậy. Nếu giao toàn bộ những thứ này cho cảnh sát chắc chắn lão ta sẽ không có đường sống. ( Nó thở dài)
- Chị thật tội cho Kris có một người cha như vậy.( Hàn Du)
- Hai người họ quá khác biệt. ( hàn Du nói tiếp)
- Đúng quá khác biệt. Em tha cho lão không biết lão sẽ làm gì tiếp theo. ( nó ảo não đoán)
- Mặc lão. MÀ sao khi đó em không giết chết lão.( tò mò)
- Em nợ Hạ Gia một ân hụê em phải trả. Sau này thì không dễ dàng em tha như vậy.( nó thản nhiên đáp)
- Vì Kris sao????
Nó gật đấu rồi bay lên giờ nằm ôm Hàn Du ngủ ngon lành. Hàn Du rất thương nó nên cô sẵn sàng làm bắt cứ chuyện gì cho nó. Từ nhỏ cô đã được nhà họ Lâm coi nhà con cháu nên cô luôn xem nó là em gái mà chăm sóc. Hai anh của cô thì cực kỳ thương yêu nó đến chừng chỉ biết nó là em gái. Cô không ganh tị gì về chuyện đó vì cuộc đời của nó đã quá bất hạnh rồi. Hàn Du nằm duốt tóc nó mấy cái rồi cũng ngủ theo nó.
___###_____#_########,,,,,,______
Sáng hôm sau nó cùng Hàn Du đi phi cơ riêng về nhưng chiếc phi cơ bay giữa chừng thì bị một đội phi cơ khác tấn công.
Nó và Du phải chật vật xây chuyển tình thế. Bọn tấn công nó mang theo khoảng 5 chiếc phi cơ trong khi đó nó chỉ có mệt chiếc.
Tình cảnh lúc này dường như bị đảo lộn. Khắp cả một bầu trời chỉ có 6 chiếc phi cơ đang rượt đuổi nhau. Và từng tia tên lữa được bắn ra nhầm vào phi cơ của nó.
Phi công của nó cũng là một sát thủ nên đã nhanh chóng né kịp. Trong phi cơ của nó có khoảng 20 người luôn nó và Du.
Du thì đang sử dụng hết khả năng của một Hacker hạng hai nhằm thao túng tất cả bộ máy của những chiếc phi cơ tấn công. Vì những chiếc phi cơ điều là hàng mới nên Hàn Du phải chặt vật để có thể xăm nhập vào.
- Xâm nhập được rồi.( Hàn Du la toáng lên)
Nó đang ngồi thì nghe Hàn Du la lên thì chạy lại.
- Giờ làm gì đây.( Hàn Du hỏi)
- Phá hủy toàn bộ các thông tin liên lạc của họ ( nó bình tĩnh chỉ huy)
Chỉ trong 3p tất cả các bộ đàm liên lạc của Phi cơ tất công đều bị hủy.
- Tốt. Tiếp cận bọn chúng. ( nó ra lệnh cho đàn em)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...