Sáng sớm, Mộc Hãn thức dậy làm bữa sáng dinh dưỡng, cô làm xong bữa sáng rồi trở lại phòng ngủ, dựa vào đầu giường nhìn chằm chằm gương mặt Tạ Khinh Dung, Mộc Hãn nghĩ lúc này hạnh phúc của bản thân sắp tràn ra đến nơi, cô thấy bản thân và Dung Dung giống như vợ chồng son mới cưới, ngày tân hôn đầu tiên luôn luôn thấy đặc biệt tốt đẹp và hạnh phúc.
"Dung Dung, mau dậy ăn bữa sáng." Mộc Hãn nhẹ nhàng gọi bên tai Tạ Khinh Dung, vừa sợ quấy nhiễu Dung Dung lại vừa mong muốn Dung Dung có thể tỉnh lại lúc này, cô cúi đầu khẽ hôn một cái vào giữa trán Tạ Khinh Dung, hơn mười năm yêu say đắm đổi lấy hạnh phúc hiện tại, hạnh phúc tới không dễ dàng làm cho Mộc Hãn quý trọng gấp đôi.
Tiếng của Mộc Hãn quá nhỏ, Tạ Khinh Dung không bị Mộc Hãn đánh thức, cũng có thể do tối hôm qua thân thể không thoải mái nên hôm nay ngủ trầm hơn so với bình thường.
Mộc Hãn thấy thiên hạ còn đang ngủ say không có phản ứng, liền định đổi phương thức khác đánh thức người phụ nữ âu yếm, đôi môi tinh tế của cô rải những nụ hôn vụn vặt lên gương mặt Tạ Khinh Dung, giữa trán, lông mày, đôi mắt, mũi, má, môi, còn cả lỗ tai, Mộc Hãn hôn đến bất diệc nhạc hồ, đáng thương cho Tạ Khinh Dung bị Mộc Hãn quấy rầy như vậy, ngủ có ngon đi nữa cũng bị nhiễu tỉnh.
Tạ Khinh Dung mở mắt thì thấy gương mặt minh diễm của Mộc Hãn phóng đại trước mặt bản thân, ánh mắt thâm tình kia làm cho Tạ Khinh Dung có cảm giác được chờ mong hồi lâu.
"Sao cậu dậy sớm vậy?" Tạ Khinh Dung hỏi.
"Mình đã làm xong bữa sáng, chuẩn bị hầu hạ Dung Dung ăn cơm." Mộc Hãn vừa cười vừa nói, cúi đầu muốn cho Tạ Khinh Dung một cái hôn chào buổi sáng, Tạ Khinh Dung che miệng không cho Mộc Hãn hôn miệng mình, Mộc Hãn hơi chút thất vọng, dời môi về phía trán Tạ Khinh Dung.
"Mấy giờ rồi?" Tạ Khinh Dung hỏi, nàng đột nhiên phát hiện kỳ thực Mộc Hãn cũng rất săn sóc, ký ức đêm đầu tiên ngoại trừ thân thể có chút khó chịu ra thì kỳ thực có thể nói là tốt đẹp.
"9h30, Dung Dung còn thấy khó chịu ở đây không?" ngón tay Mộc Hãn hướng tới chỗ tư mật giữa hai chân Tạ Khinh Dung, nhẹ nhàng xoa.
Mặt Tạ Khinh Dung đỏ lên, kẹp đùi lại không cho Mộc Hãn làm mấy chuyện xấu, "Tốt hơn rất nhiều." Kỳ thực tối hôm qua chỉ là tiến vào một chút, cho nên sáng nay ngoại trừ hơi khó chịu thì cũng không có quá nhiều không khỏe.
"Dung Dung, sáng sớm chúng ta đi lượn siêu thị, sau đó trở về, chúng ta sẽ không ra cửa được không?" Mộc Hãn thế nhưng rất mong muốn bản thân và Dung Dung đường đường mật mật dính cùng một chỗ.
Phòng ở của Tạ Khinh Dung là thuê, cho nên lúc xác nhận quan hệ, Mộc Hãn đã đòi Tạ Khinh Dung dọn khỏi phòng đến ở cùng mình, lúc đó chuyển vội vội vàng vàng, rất nhiều đồ đạc đều chưa mua, đặc biệt là đồ làm bếp và đồ lặt vặt, cho nên Mộc Hãn liệt kê một danh sách mua sắm thật dài, chuẩn bị đi siêu thị mua sắm lớn một phen.
"Ừ." Tạ Khinh Dung gật đầu, nàng rất nhanh rời giường thu thập một phen, ăn sáng tình yêu mà Mộc Hãn làm, rất có cảm giác vợ chồng già mới tân hôn.
Tay Mộc Hãn thế nhưng chưa từng rời khỏi cánh tay Tạ Khinh Dung một khắc, hai người tay nắm tay, thoạt nhìn cực kỳ thân mật, cũng may phụ nữ thân mật với nhau vốn là chuyện thường, không quá khiến người ta chú ý, chỉ là Mộc Hãn là phụ nữ có tỉ lệ quay đầu rất cao (phụ nữ đẹp khiến đàn ông quay đầu nhìn), cho nên tới nơi nhiều người như siêu thị thì càng rõ ràng, trước đây làm bạn bè, khuôn mặt đẹp của Mộc Hãn không có ảnh hưởng với Tạ Khinh Dung, làm người yêu, tâm tình của Tạ Khinh Dung có chút phức tạp , dù sao ai cũng sẽ không nguyện ý để người qua đường nhìn chằm chằm bạn gái của bản thân, thậm chí mong muốn Mộc Hãn lớn hơn bình thường một chút, thế nhưng về phương diện khác lại cảm thấy bản thân vô duyên vô cớ mà được một tiện nghi, chiếm được một mỹ nhân, mỹ nhân ai cũng thích, Tạ Khinh Dung cũng không ngoại lệ, tâm trạng rất mâu thuẫn.
Hai người đi tới góc, lúc chọn băng vệ sinh và giấy lau tay, Mộc Hãn thừa dịp lén hôn mặt Tạ Khinh Dung.
"Đừng phá!" Tạ Khinh Dung hơi đỏ mặt khẽ mắng, nàng trước nay bảo thủ, trăm triệu lần không thích diễn cảnh thân thiết linh tinh ngoài cửa nhà.
Mộc Hãn rất nghe lời, tuy rằng trong lòng thế nhưng rất nóng lòng đùa giỡn Dung Dung.
"Cô gái kia thật xinh đẹp, còn giống minh tinh hơn minh tinh..." Cô gái chỉ Mộc Hãn cho Tiền Thiển, Tiền Thiển chính là một hoa hậu giảng đường, thế nhưng chị kia có vẻ đẹp hơn Tiền Thiển một chút.
Ánh mắt của Tiền Thiển chuyển qua, là chị gái cùng mẹ khác cha của mình, trong trí nhớ của Tiền Thiển, người chị gái không mấy thân thiết này của nàng là một người rất lạnh lùng, ít nhất đối với mẹ và mình đều rất lạnh đạm. Nhưng người đang làm nũng phía trước cư nhiên lại là người chị mà bản thân không thường xuyên gặp mặt, đây không phải là dáng vẻ của Mộc Hãn.
Tiền Thiển bất giác đi tới, đi tới trước mặt Mộc Hãn.
"Chị." Tiền Thiển gọi Mộc Hãn, từ nhỏ nàng đã rất thích Mộc Hãn, vẫn luôn muốn tới gần Mộc Hãn, thế nhưng Mộc Hãn chưa bao giờ cho bản thân tới gần, mẹ cưng mình, Mộc Hãn biết, Tiền Thiển cũng biết. Nàng biết kia là nhà mình, nhưng chưa chắc là nhà Mộc Hãn, đối với nhà của mình mà nói, Mộc Hãn như khách thỉnh thoảng ghé chơi.
"À, là em à." So với Tiền Thiển, Mộc Hãn lãnh đạm hơn rất nhiều, đã hai ba năm Mộc Hãn chưa gặp Tiền Thiển, Tiền Thiển lớn lên càng ngày càng giống Tiêu Hiểu Yến, cũng chính là mẹ ruột của các nàng. Tuy rằng cùng cha khác mẹ, thế nhưng Mộc Hãn chưa từng coi Tiền Thiển là em gái. Lý do rất đơn giản, em ấy giống mẹ, mình giống cha, các nàng lớn lên không giống nhau. Thứ hai, bản thân họ Mộc, em ấy họ Tiền, không có quan hệ gì, tình mẹ con giữa cô và Tiêu Hiểu Yến còn rất nhạt, huống chi là với Tiền Thiển, có lẽ càng lạnh nhạt hơn. Mộc Hãn cho tới giờ cũng không phải người lấy ơn báo oán, cô trước nay đều có một nguyên tắc tuần hoàn, người khác cho cô ba phần, cô cũng sẽ trả lại họ ba phần, không hơn không kém. Đương nhiên, Tạ Khinh Dung là một ngoại lệ.
"Mẹ rất nhớ chị, lúc rảnh rỗi quay về gặp mẹ đi." Tiền Thiển mong muốn quan hệ giữa Mộc Hãn và mụ mụ có thể cải thiện.
"Chị biết rồi." Cảm xúc của Mộc Hãn vẫn không cao, Mộc Hãn thế nhưng không có hứng thú đi vun đắp tình mẹ lúc nhỏ không trọn vẹn này, những chuyện này đều là cảnh tượng chỉ gặp phải trong phim truyện cẩu huyết.
"Chị, bình thường em có thể tìm chị không?" Tiền Thiển hỏi.
"Công việc của tôi tương đối bận, có thể sẽ tương đối không rảnh, trước khi đến gọi điện thoại đi, tôi sẽ an bài thời gian." Mộc Hãn mượn cớ cự tuyệt, cô càng không có hứng thú đi vun tình cảm chị em.
"Em và bạn học tiếp tục lượn đi, bọn chị đã mua tương đối đủ, về trước đây." Mộc Hãn nói xong kéo cánh tay Tạ Khinh Dung, thúc xe đẩy đi thanh toán hóa đơn.
"Chị ấy cư nhiên là chị cậu, bất quá chị cậu thực sự rất xinh đẹp, nhìn gần như thế, da cư nhiên còn tốt như vậy, không hề tỳ vết, ngũ quan tinh xảo như vậy..." Bạn học của Tiền Thiển ở một bên xuýt xoa.
"Ừ." Tiền Thiển gật đầu, Mộc Hãn từ nhỏ đến lớn đều dễ nhìn hơn chính mình một ít.
"Gen nhà các cậu thật tốt, ba mẹ cậu sinh ra đôi chị em các cậu chắc kiêu ngạo muốn chết, bất quá trước đây sao mình không biết cậu còn có một chị gái vậy? Hơn nữa chị ấy đối với cậu hình như rất lạnh nhạt..." Bạn học ước ao bắt đầu bát quái.
"Chị ấy và mình không phải cùng một cha, là cùng mẹ khác cha, hình như chị ấy còn có một em trai cùng cha khác mẹ, chị ấy không thân thiết với chúng mình, chị ấy là mỹ nhân lạnh lùng kiêu ngạo." Tiền Thiển nhìn nhận Mộc Hãn như vậy.
"Mình thấy không giống, chị ấy đối với mỹ nữ bên người kia thật một điểm cũng không lạnh, mình nghĩ bọn họ có điểm ái muội..." Bạn học không hổ là hủ nữ thâm niên, lập tức nhìn ra điểm sơ hở.
"Đừng nói bậy, bọn họ là bạn học, hơn nữa quan hệ tốt." Tuy rằng Mộc Hãn không thân với bản thân, thế nhưng rốt cuộc vẫn là chị gái của bản thân, nàng không hy vọng chị của bản thân là đồng tính luyến ái.
"Hình như mình vừa thấy chị cậu hôn trộm mỹ nữ bên cạnh, tuy rằng chỉ hôn gương mặt, nhưng mà dáng vẻ xum xoe bên mỹ nữ kia của chị ấy rõ ràng rất giống dáng vẻ người tình bé bỏng làm nũng, ở đâu có tư thế mỹ nhân lạnh lùng. Mình dám cá cược, bọn họ tuyệt đối ở cùng nhau, cậu xem, bọn họ cùng nhau đi siêu thị, không phải đều tự đẩy xe mua đồ đạc, tự mua từng thứ một, băng vệ sinh thì cùng một hãng, hơn nữa nhiều như vậy một người dùng sao cho hết, còn cả cậu nhìn cái chén kia, rõ ràng là cốc đôi, còn nữa cậu nhìn dáng vẻ chị cậu kéo mỹ nữ kia, vô cùng thân thiết cỡ nào đây..." Hủ nữ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ những tơ nhện dấu chân ngựa (bằng chứng) khả nghi.
Nghĩ hủ nữ nói như thế, Tiền Thiển thấy Mộc Hãn và Tạ Khinh Dung xác thực có chút khả nghi.
"Cậu xem, mỹ nữ kia còn nhéo mũi chị cậu, sáng chói mắt..." Hủ nữ hưng phấn nói, Tiền Thiển nhìn hai người phụ nữ làm động tác vô cùng thân thiết trước mặt, hơi nhíu lông mày.
---o0o---
"Đó là em gái cùng mẹ khác cha của cậu sao?" Tạ Khinh Dung biết bên mụ mụ Mộc Hãn có một em gái, bên ba ba có một em trai, cũng biết Mộc Hãn không có quan hệ tốt với cả hai bên, hôm nay gặp mặt, Tạ Khinh Dung mới biết được quan hệ giữa Mộc Hãn và người nhà lạnh nhạt đến mức nào.
"Ừ." Mộc Hãn gật đầu, từ góc nhìn của Mộc Hãn, Tiền Thiển chỉ là một nhân vật không quan trọng gì.
"Em gái cậu lớn lên cũng rất dễ nhìn." Tạ Khinh Dung phải thừa nhận, tác động của di truyền rất mạnh mẽ, mỹ nhân sinh nhiều con gái cũng không ai xấu nổi. Tạ Khinh Dung và Mộc Hãn quen biết nhiều năm như vậy cũng chỉ thấy cha mẹ Mộc Hãn một lần, cũng chính là lần Mộc Hãn xuất huyết dạ dày nhiều năm trước.
"Nó không đẹp bằng mình." Mộc Hãn không thể nhìn cảnh Tạ Khinh Dung khen phụ nữ khác đẹp, rõ ràng bản thân đẹp hơn Tiền Thiển.
"Cậu toàn thích trang điểm." Tạ Khinh Dung nhẹ nhàng nhéo mũi Mộc Hãn một phen.
"Vốn dĩ đã là vậy rồi mà." Đây là sự thật so với trân châu còn thật hơn có được không.
"Em ấy nhưng thật rất giống mẹ cậu." Kí ức của Tạ Khinh Dung về Tiêu Hiểu Yến vẫn luôn khắc sâu, người phụ nữ rất đẹp, cũng rất có khí chất, thoạt nhìn thấy trẻ hơn nhiều so với tuổi tác thực tế.
"Đúng vậy, không phải mình không nhận ra được nó là em gái mình." Đây là thực sự, bởi vì số lần Mộc Hãn nhìn thấy Tiền Thiển có thể đếm trên đầu ngón tay.
t
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...