Trương Tam Phong Dị Giới Du


Trong trăm vạn năm này, Nữ Oa tự nhiên không có nhàn rỗi, nàng luôn luôn nghiên cứu như thế nào lợi dụng huyễn tật thiên hỏa đối kháng thôn phệ chi chủ.

Vốn nàng đã nghiên cứu ra một bộ công pháp hữu hiệu, chỉ tiếc nàng đã không còn thân thể, không thể tu tập.
Vừa lúc đó, bần đạo lại vô tình rớt xuống, Nữ Oa theo sau liền đem ta thu vào trong Nữ Oa kính.

Rồi sau đó hỏi rõ tiền căn hậu quả, biết ta là đệ tử của Hồng Quân, nàng tự nhiên là vui vô cùng, liền cầu ta tu tập huyễn tật thiên hỏa công quyết do nàng sáng chế ta.
Bởi vì Thiên Hỏa tỉnh có một loại hấp lực rất lớn, ta chính là bị hút vào, cho nên ra không được, dù sao lấy thực lực của phân thân bần đạo, đó là nghĩ cũng đừng nghĩ.

Hơn nữa là lệnh của Nữ Oa nương nương bần đạo cũng vô pháp từ chối, nghe theo chỉ thị của nương nương, bắt đầu an tâm bế quan tu luyện.

Bởi vì hủy diệt quân đoàn sắp đến, Nữ Oa nương nương vì tăng lên tốc độ tu luyện của ta, để cho ta đến lúc đó có thể đánh một trận với thôn phệ chi chủ, đã không tiếc hy sinh thân mình, để cho nguyên thần cùng ta kết hợp, giúp ta có được đệ nhị nguyên thần.

Cứ như vậy riêng lấy Nguyên Thần mà nhìn, bần đạo trực tiếp trở thành thượng cổ đại thần.
Chuyện tình tiếp theo chính là rèn luyện thân thể cùng hấp thu năng lượng.

Nữ Oa nương nương đặc biệt lấy thiên hỏa tinh hoa trong Thiên Hỏa tỉnh đúc lại thân thể cho ta, loại thiên hỏa tinh hỏa thể lỏng này có thể nói là thiên địa cực phẩm, một giọt có thể thiêu hủy một cái tinh cầu, năng lượng to lớn đến biến thai, cho dù là Thiên Hỏa tỉnh cũng chỉ có vài giọt mà thôi.


Bần đạo là hao phí trăm năm mới miễn cưỡng hấp thu xong.

Bây giờ còn ở trong giai đoạn dung hợp, còn chưa thể sử dụng thuần thụ.
Bởi vì uy lực thiên hỏa cực lớn, khiến cho phân thân trong Thiên Hỏa tình căn bản không thê liên lạc với phân thân bên ngoài, cũng không biết đến chuyện bên ngoài.

Cho nên, chuyện thực lực phân thân tăng cực nhanh ta cũng không được biết.
Mãi cho đến tình huống nguy cơ lần này, bần đạo dưới sự giận dữ lại ném mình xuống giếng, lúc này mới cùng phân thân đang bế quan bên trong bắt được liên lạc, rồi sau đó cùng nhau giết ra ngoài.
Mặc dù cường độ nguyên thần của bần đạo hiện tại, dưới sự trợ giúp của Nữ Oa, không sai biệt lắm so với Bàn Cổ và sư tổ, nhưng mà bần đạo hấp thu huyễn tật thiên hỏa, trên thực lực đã vượt xa bọn họ mấy lần, riêng khí tức khổng lồ đã khiến cho bọn họ cảm thấy chênh lệch giữa chúng ta.

Dù sao sau khi bần đạo đi ra, Thiên Hỏa tỉnh luôn hừng hực liệt hỏa mấy tỷ năm không ngờ chậm rãi tắt, bởi vậy có thể thấy được bần đạo hấp thu linh khí của thiên hỏa nhiều đến cỡ nào.
"Tam Phong? Thực sự là ngươi?" Sư tổ kinh hỉ hỏi.
Bần đạo gật gật đầu, sau đó cung kính thi lễ nói : "Chính là đệ tử, sư tổ, đệ tử bất tài, muốn cùng thôn phệ chi chủ đánh một trận, kính xin sư tổ ân chuẩn."
Ha ha!" Sư tổ cũng là người thống khoái, lập tức cười to nói :"Được, cầm lấy, hảo hỏa giầy xéo hỗn trướng này cho ta." Nói xong, sư tổ đem Hạo Thiên thần kiếm đưa cho ta, rồi sau đó lôi kéo Bàn Cổ cùng Nhiên Đăng chậm rãi bay đi.
"Rống!" Thôn phệ chi chủ mắt thấy mỹ vị đến mồm trốn đi, tức giận nổi trận lôi đình, chẳng qua là e ngại bần đạo ở bên không dám đuổi theo mà đem cơn tức đổ lên trên người ta.
"Gia hỏa đáng ghét, hôm nay các ngươi ai cũng chạy không thoát!" Nói xong,, thôn phệ chi chủ đem thân thể thu nhỏ lại hết mực, như vậy liền khiến cho cường độ thân thể gia tăng, không đến mức bị huyễn tật thiên hỏa nháy mắt thiêu hủy, theo sau hắn hét lớn một tiếng :"Chết đi cho ta!" Tiếp theo, xúc tu cự đại của hắn nhằm về đầu ta nện xuống.
Bần đạo cũng lười nói lời vô nghĩa, trực tiếp vũ động Hạo Thiên thần kiếm, bằng thái cực kiếm pháp chiến đấu với hắn.


Tuy rằng lấy thực lực bây giờ của bần đạo đã có thể hoàn toàn phát huy mười thành uy lực của Hạo Thiên thần kiếm nhưng mà ta vẫn chỉ dùng bảy tám phần lực lượng đối chiến với hắn.

Cũng không phải là muốn sử dụng ám chiêu gì, ta kỳ thật cũng là bất đắc dĩ.
Bởi vì ta sau khi vừa ra khỏi Thiên Hỏa tỉnh, bần đạo liền thấy đoàn đoàn không khí từ bốn phía kéo đến, vừa hỏi Nữ Oa nương nương trong cơ thể ta, nàng cười khổ nói với ta :"Ngươi phải độ kiếp rồi! Lục cửu thiên kiếp!"
Bần đạo lúc ấy buồn bực muốn chết, ta như thế nào xui xẻo vậy chứ, mỗi lần đến thời khắc mấu chốt là vướng phải dây xích.

Nhất là hiện tại, ta đang một mình đấu với thôn phệ chi chủ, bây giờ độ kiếp, đây không phải là tìm cảm giác mạnh sao?
Đáng hận nhất chính là, lục cửu thiên kiếp còn được xưng là vô ảnh kiếp, ý là, kiếp lôi đánh xuống đều là vô ảnh vô hình, nhưng mà uy lực tuyệt đối biến thái biến thái so với kim kiếp thần lôi căn bản không cùng một đẳng cấp.

Căn cứ theo Nữ Oa nương nương miêu tả, một cái vô ảnh lôi có uy lực tương đương với mười kim sắc thần lôi, diện tích cũng lớn, không sai biệt lắm có thể bao phủ một phạm vi mấy vạn dặm.

Như vậy, với tốc độ của thượng cổ đại thần, cũng đừng mong có thể chạy thoát.
Cho nên bần đạo đành phải thu hồi một chút lực lượng, chuẩn bị ứng phó thiên kiếp tập kích.

Mà thôn phệ chi chủ cũng khẳng định nhận ra cái gì đó, hắn đối với công kích của ta cũng bắt đầu qua quít, cơ hồ như ứng phó cho qua.
Vừa lúc đó, bần đạo lại đột nhiên cảm thấy cả người chấn động, vô ảnh thiên kiếp rốt cục bắt đầu rồi.


Loại thiên kiếp này quả nhiên vô ảnh vô hình, bần đạo không bị đánh vào thì cũng không phát hiện được.

Cũng may có thân thể sương khói của thôn phệ chi chủ, chung quy có thể giúp ta thông qua hắn đại khái kiến thức được uy lực của vô ảnh kiếp.
Chỉ thấy trên thân thể khổng lồ của thôn phệ chi chủ, đột nhiên xuất hiện ra vô số lỗ thủng, giống như là một tổ ong.

Trong nháy mắt, thôn phệ chi chủ đáng thương đã trúng không dưới trăn ngàn vạn thần lôi đánh vào.
Vốn bần đạo còn lo lắng đây không phải là đưa đồ ăn cho thôn phệ chi chủ sao? Không ngờ thôn phệ chi chủ trong phút chốc liền phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, sau đó nhanh chóng thu nhỏ thân thể lại, cuối cùng hóa thành một nhân loại có kích cỡ tương đương ta.

Ha ha, nguyên lai vô ảnh thần lôi này không ngờ là loại đồ vật thứ ba thôn phệ chi chủ không thể cắn nuốt.

Ha ha, quả thực là trời đã giúp ta! Bần đạo tới đây hưng trí, lập tức cho hai cái phân thân nghênh đón kiếp lôi, bảo hộ phân thân thứ ba đuổi giết thôn phệ chi chủ.
Thôn phệ chi chủ vừa thấy ta giết qua cũng là vui mừng không sợ, cùng ta đánh qua đánh lại đến bất diệc nhạc hồ (không biết trời đất).

Hạo Thiên thần kiếm của bần đạo lần đầu tiên xuất hiện tình huống chém không không gây thương tích, điều này làm cho bần đạo quả thực buồn bực muốn chết.

Nguyên lai thân hình khổng lồ của thôn phệ chi chủ sau khi biến nhỏ không ngờ có thể có lực phòng ngự đối kháng với Hạo Thiên thần kiếm, điều này thật sự nằm ngoài dự kiến của bần đạo.
Nhưng mà biết rõ chém không làm hắn bị thương ta cũng cứ chém mỏi tay, ai bảo huyễn tật thiên hỏa còn không có tế luyện thuần thục, đối với thôn phệ chi chủ di chuyển như điện, ta cho dù muốn đốt cũng không trúng hắn a.

Đành phải liều mạng, xem ai cuối cùng nhịn không được trước, ai bị vô ảnh thần lôi đánh chết trước.

Nhưng mà sau khi chúng ta liên tiếp huyết chiến bảy ngày bảy đêm, bần đạo liền buồn bực phát hiện, ta càng đánh thì linh khí tiêu hao trong cơ thể càng nghiêm trọng, chỉ có tiêu hao căn bản không có cơ hội khôi phục.

Nhưng mà thôn phệ chi chủ thì ngược lại, người ta là càng đánh càng lên tinh thần, hiển nhiên, Thiểm Điện Thần và Hỏa thần Chúc Dung trong bụng hắn đã bắt đầu tiêu hóa, khiến cho hắn có thể tùy thời bổ sung đại lượng năng lượng.

Tiếp tục như vậy, ta đừng nói đánh bại thôn phệ chi chủ, chỉ sợ mấy ngày nữa cũng sẽ bị thiên kiếp oanh thành cặn bã.
Rơi vào đường cùng, bần đạo đành phải giở hiểm chiêu, lại cùng hắn chơi đùa tâm kế.

Nghĩ vậy, bần đạo liền bắt đầu chậm dần công kích, biểu hiện ra bộ dáng mỏi mệt không chịu nổi.

Thôn phệ chi chủ vừa thấy, quả nhiên tin là thật, lập tức tăng cường thế công.

Lại qua một hồi, phân thân bần đạo chiến đấu cùng thôn phệ chi chủ ra vẻ chống đỡ hết nổi, bị một quyền của hắn gạt ra Hạo Thiên thần kiếm lộ ra khoảng trống trước ngực, thôn phệ chi chủ tức thì chớp cơ hội đánh tới một quyền.
Rơi vào đường cùng, bần đạo đành phải bỏ kiếm dùng chưởng ngăn trở quả đấm của hắn.

Tả chưởng của bần đạo dùng kỹ miên chưởng, đem một đạo huyễn tật thiên hỏa chuyển vào trong cánh tay của thôn phệ chi chủ, đem cánh tay của hắn đốt, nhưng lại cũng không có gì đáng ngại, cơ hồ không bị thương tổn gì.

Nhưng mà thủ chưởng của ta lại bị năng lượng cắn nuốt của thôn phệ chi chủ trực tiếp hút thành xác khô, ngay ca da thịt cũng hoàn toàn khô kiệt, khẽ chạm nhẹ liền hóa thành bột mịn.
---o0o---


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui