Trong khi bần đạo gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, tình huống chiến trường lại phát sanh biến hóa.
Chỉ thấy thân hình thôn phệ chi chủ đột nhiên phồng lên bao lớn phạm vi ngàn dặm, thật giống như là một cái bọt khí nổi lên, tiếp theo, bọt khí phồng đến cực đại vỡ ra, từ bên trong lao ra hai người, mở đầu là Bàn Cổ đại thần, đi phía sau chính là Nhiên Đăng Cổ Phật.
Nguyên lai, mấy thượng cổ đại thần bọn hắn lúc ấy ở chung với Miểu Miểu, nhưng mà thôn phệ chi chủ khi tập kích đến, Thiểm Điện Thần tốc độ nhanh nhất cùng Hỏa thần lập tức tự động bỏ chạy.
Kỳ thật lúc ấy cũng chẳng thể trách bọn hắn, nguy cơ đến, đương nhiên là phải chạy, có thể chạy trốn so với lưu lại chịu chết tốt hơn a! Chỉ tiếc, bọn hắn cuối cùng ai cũng chạy không thoát, vẫn bị thôn phệ chi chủ cắn nuốt, hơn nữa còn phân tán ra, chỉ có thể một mình đối kháng năng lực cắn nuốt của thôn phệ chi chủ.
Cứ như vậy, Bàn Cổ, Nhiên Đăng có tốc độ tương đối chậm cùng với Miểu Miểu ba người tụ cùng một chỗ, bọn họ dù sao đều là thượng cổ đại thần, thôn phệ chi chủ cho dù lợi hại cũng không thể trong thời gian ngắn tiêu hóa được bọn họ, cho nên tạm thời ba người còn có thể chống đỡ, nhưng mà thời gian dài cũng chỉ có thể bị cắn nuốt.
Cho nên vào lúc này, ba người trải qua một phen thương nghị, lập tức quyết định đánh cược liều chết, do Miểu Miểu phát động bản thể tự bạo, dựa vào sóng xung kích nổ mạnh đem Bàn Cổ cùng Nhiên Đăng đưa ra ngoài.
Đương nhiên, thủy kính chỗ ở của nguyên thần Miểu Miểu vẫn là phải nhờ Bàn Cổ mang đi ra ngoài.
Chỉ cần thủy kính còn, Miểu Miểu liền bình yên vô sự.
Về phần huyễn diệt chi chủ, hắn đã sớm trù hoạch tự bạo bỏ mình, chỉ là bị Miểu Miểu ngăn trở mà thôi, mà hiện tại Miểu Miểu lại chủ động phối hợp, hắn tự nhiên sẽ không phản đối, vì thế cơ hồ hai người đồng thời tự bạo.
Bởi vì Bàn Cổ cùng Nhiên Đăng trước đó đều có chuẩn bị, dưới sự bảo vệ của Khai Thiên Phủ và kim cương xử, hai người tuy rằng bị chấn nhưng mà cũng không có bị nhiều thương tổn.
Ngược lại mượn dùng sóng xung kích cường đại do bạo tạc sinh ra, trực tiếp thoát khỏi trói buộc của thôn phệ chi chủ, từ đó tìm được đường sống.
Thôn phệ chi chủ đương nhiên không muốn để cho con cá nằm trên thớt chạy mất, lập tức truy kích.
Lúc này Bàn Cổ và Nhiên Đăng cũng đã là nguyên khí đại thương, thậm chí thực lực chỉ không đủ ba thành thời kỳ toàn thịnh, căn bản không phải là đối thủ của thôn phệ chi chủ, hơn nữa tốc độ của bọn họ chậm, muốn chạy cũng khó khăn, cho nên rất nhanh đã bị thôn phệ chi chủ đuổi kịp.
Rơi vào đường cùng, Nhiên Đăng Cổ Phật đem kim niệm châu của mình tự bạo, phóng xuất ra vô số kim sắc thần lôi cường đại ngăn trở được thôn phệ chi chủ một hồi, rồi sau đó sư tổ cuối cùng là đúng lúc đuổi tới, đem bọn họ bảo vệ.
Nhưng mà lúc này sư tổ tiếp tục chống lại thôn phệ chi chủ thì chấn động phát hiện, thực lực của thôn phệ chi chủ không ngờ trong mấy lần hô hấp ngắn ngủi đã gia tăng gần gấp đôi, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng, thế cho nên sư tổ hiện tại đã hoàn toàn không phải là đối thủ của thôn phệ chi chủ.
Bị thôn phệ chi chủ đánh cho chỉ có đỡ mà không có lực hoàn thủ.
Hạo Thiên thần kiếm vô kiến bất tồi lúc này giống như biến thành cây gậy, căn bản chém không được bản thể khói đen của thôn phệ chi chủ, chỉ có thể đem khói đen ngăn trở mà thôi.
Mặc dù đối với biến hóa của thôn phệ chi chủ có chút ngoài ý muốn, nhưng mà mọi người lại cũng không kỳ quái, bởi vì tất cả mọi người đều biết nguyên nhân.
Rất hiển nhiên, vừa rồi năng lượng khổng lồ do Miểu Miểu cùng huyễn diệt chi chủ tự bạo phóng ra toàn bộ đã bị thân thể khổng lồ của thôn phệ chi chủ hoàn toàn hấp thu, hơn nữa, thần thánh thiên sứ bị trọng thương chỉ sợ lúc này đã chậm rãi bị hắn cắn nuốt.
Về phần Thiểm Điện Thần cùng Hỏa thần Chúc Dung, tuy rằng hiện tại có thể không có việc gì, nhưng mà nếu không nhanh chóng từ trong thân thể của thôn phệ chi chủ chạy ra, sớm muộn gì cũng trở thành đồ ăn cực phẩm cho thôn phệ chi chủ.
Nhưng mà nói dễ hơn làm a? Trong cơ thể thôn phệ chi chủ có một lực trói buộc cường đại, cho dù là Bàn Cổ và Nhiên Đăng cũng đều là lực lượng tự bạo của Miểu Miểu mới có thể lao ra ngoài.
Thiểm Điện Thần cùng Hỏa thần Chúc Dung hai người muốn dựa vào lực lượng của mình đi ra, chủ yếu là một chuyện không có khả năng.
Dưới tình huống như vậy, lực lượng của thôn phệ chi chủ sẽ càng ngày càng mạnh, mà hắn lúc này cũng đã là thiên hạ vô địch, nếu cường thịnh thêm gấp đôi, vậy đó là tận thế của hệ ngân hà rồi.
Bần đạo vừa nghĩ đến đây lập tức tự trách mình, ta nếu ban đầu suy nghĩ thấu đáo thì sẽ không phát sinh chuyện như vậy, không nghĩ tới âm hiểm quân thần ta thông minh một đời, không ngờ vào thời khắc cuối cùng bị tên hỗn đản thôn phệ chi chủ ám toán.
Trong hệ ngân hà hàng ức sinh mệnh cấp cao, vì sự ngu xuẩn của ta, làm cho bọn họ lâm vào hoàn cảnh chủng tộc tuyệt diệt.
Nha, nha, nha! Ta hận!
Bần đạo lúc này chỉ cảm thấy máu tươi cả người như sôi trào, lực lượng vô cùng vô tận, theo lửa giận trong cơ thể ta bành trướng vô hạn.
Tiếp theo, chỉ nghe oành một tiếng, huyễn tật thiên hỏa vô tình bị ta dẫn phát ra, quay xung quanh thân bần đạo hừng hực bốc cháy lên.
Đồng thời, Thiên Hỏa tỉnh giống như cảm thấy được tâm tình phẫn nộ của bần đạo, cột lửa cao lớn bắt đầu dần dần kéo lên, thiên vô cùng từ bên trong tuôn rào ra, bắn thẳng lên trời cao.
Xa xa nhìn lại, dường như trên tinh cầu đột nhiên mọc ra một lợi kiếm lớn đến mấy vạn dặm.
Lúc này, mọi người đang quan chiến đều đồng loạt chú ý đến sự bất thường của bần đạo cùng Thiên Hỏa tỉnh, trong khi bọn họ không hiểu tại sao thì bần đạo dứt khoát một đầu đâm vào trong Thiên Hỏa tỉnh.
Ý tưởng của bần đạo cực kỳ đơn giản, nếu không thể ở trong Thiên Hỏa tỉnh tìm được lực lượng đánh bại thôn phệ chi chủ, vậy hãy để cho ta lấy cái chết chuộc tội đi.
Mà lúc này, chiến đấu trong không gian cũng tiến nhập đến giai đoạn gay cấn, sư tổ cho dù kỳ tài ngút trời, nhưng mà đối mặt với thôn phệ chi chủ đã hấp thu lực lượng của Miểu Miểu, huyễn diệt chi chủ, cùng với thần thánh thiên sứ bốn vị thượng cổ đại thần, sư tổ dù có tâm giết địch cũng vô lực xoay chuyển trời đất.
Sư tổ chỉ cảm thấy Hạo Thiên thần kiếm trên tay nặng như thái sơn, mỗi lần cùng thôn phệ chi chủ đụng nhau, cũng giống như đánh vào chấm nhỏ, lực phản chấn cự đại làm cho hổ khẩu của sư tổ như muốn vỡ ra, máu tươi nhuộm đỏ hai tay cùng đạo bào, rốt cục chống đỡ không được.
Chỉ nghe đương một tiếng, Hạo Thiên thần kiếm trên tay sư tổ bị đánh bay ra ngoài, theo sau, thôn phệ chi chủ được đà không bỏ qua, theo sau tiếng cười của hắn, hắn phân biệt biến ra ba xúc tu lớn, tính toán đem sư tổ cùng Bàn Cổ, Nhiên Đăng bắt lại, đưa vào trong thân thể.
Ba người sư tổ tự biết vô lực phản kháng, coi như tự bạo cũng chẳng thấm vào đâu, chỉ có thể gia tốc thôn phệ chi chủ hấp thu năng lượng, cho nên bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ nhắm mắt chờ chết.
Nhưng mà, cũng chính là vào giây phút này, Thiên Hỏa tỉnh đột nhiên nổ tung, như đạn pháo p=bắn ra, trong giây lát từ miệng giếng bắn ra một đại hỏa cầu màu tím.
Đồng thời một khí tức mạnh mẽ vô cùng tràn ngập thiên địa đột nhiên bao phủ cả không trung.
Ngay sau đó, ba nhân hình mang theo tử sắc hỏa diễm bất thình lình xuất hiện phía trước ba chiếc xúc tu của thôn phệ chi chủ.
Chỉ thấy ba đạo khói đen hợp thành xúc tu vừa mới va chạm hỏa diễm của ba người kia liền lập tức nhanh chóng thu trở về.
Đồng thời, thôn phệ chi chủ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, giận dữ hét :"A! Huyễn tật thiên hỏa? Ngươi là ai?"
"Bần đạo, Trương Tam Phong!" Ba nhân hình bao bọc bởi liệt hỏa đồng thời hồi đáp.
Không sai, đây chính là bần đạo cùng trở về với phân thân thứ ba của mình.
Nguyên lai, lúc trước phân thân của bần đạo bị bức nhảy xuống Thiên Hỏa tỉnh cũng không có bỏ mình, ngược lại nhân họa đắc phúc, ở bên trong gặp được nguyên thần còn sót lại của thượng cổ đại thần Nữ Oa nương nương.
Nhớ ngày đó, Nữ Oa nương nương ôm lấy thôn phệ chi chủ nhảy vào Thiên Hỏa tỉnh, không cẩn thận vào lúc tối hậu để cho một tia thần lực của thôn phệ chi chủ trốn ra.
Nàng biết một tia thần lực này sớm muộn gì sẽ thông qua năng lực cắn nuốt của hắn lại trở thành hủy diệt quân chủ mạnh mẽ, đồng thời suất lĩnh hủy diệt quân đoàn lần thứ hai nguy hại thần giới.
Nữ Oa nương nương vì thế tự trách không thôi, nhưng mà nàng tự biết vô lực chạy ra Thiên Hỏa tỉnh, cũng vô pháp trong thiên hỏa mạnh mẽ sinh tồn, vì vậy dứt khoát buông bỏ thân thể, bằng pháp lực vô vùng của mình đem nguyên thần phong ấn vào trong thượng cổ chí bảo Nữ Oa kính, để cho chính mình trở thành khí linh.
Bởi vì Nữ Oa kính là siêu cường pháp bảo có thể chống lại huyễn tật thiên hỏa, cho nên nguyên thần của Nữ Oa mới có thể bảo tồn.
---o0o---
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...