Chân trời nổi lên một dải ngân sắc, vầng thái dương đỏ rực từ từ nhô lên phía sau dãy núi Nam Hoang tỏa ánh sáng xuống Thiên Đế thành, vẻ tang thương nhường chỗ cho kim quang chiếu sáng, cả tòa Thiên Đế thành tràn ngập sinh cơ, giống như một gốc thông thiên cổ mộc đã héo khô lại một lẫn nữa sống dậyMột buổi sáng bắt đầu cho một ngày mới, khắp phố lớn ngõ nhỏ bên trong thành đều bắt đầu có người đi lại, không bao lâu âm thanh ôn ào lại cất lên, nét phồn hoa của Thiên Đế thành lại trở lại sau một đêm rầm rĩĐêm qua bão tố ngoại trừ tẩy rửa khắp nơi ra còn khiến các loại thực vật lại càng thêm xanh tươi, cũng không mang đến bất cứ ảnh hưởng nào cho dân trong thành. Mọi người trong thành đã quen với việc mỗi năm hai lần Thiên Địa dị tượng này nên cũng ko bận tâmTiêu Thần mang theo Kha Kha nhàn nhã tản bộ vào bắc đẩu học viện ăn sáng. Đây là thói quen mỗi ngày của hắn, sinh hoạt ở học đường hết sức vừa ý, không khí ở học viện này rất thích hợp cho hắn tu hành.Đương nhiên, Hải Vân Thiên cùng Gia Cát mập mạp đều không cho rằng Tiêu Thần là thiện nam tín nữ gì mà cho rằng hắn vào bắc đẩu học viện không phải vì cổ tịch quán trong đó mà là vì mỹ nhân ở trong đóTiêu Thần không quan tâm đến lời bọn họ nói. Học viện là một nơi an bình. Hắn tuy rằng còn rất trẻ nhưng đã thường xuyên cảm thán: tuổi trẻ thật sự rất tốt, trong học viện không hề có sự lừa lọc, tất cả đều rất hồn nhiên nhưng sau khi rời học viện tất cả sẽ trở nên hết sức phức tạpĂn xong bữa sáng, Tiêu Thần quay lại chỗ ở mang theo hai tảng thịt quay cho tiểu quật long và thanh long vương. Nếu mỗi ngày cứ đem theo hai con Long vương ra ngoài khẳng định sẽ gây chấn động rất lớn nên hắn không thể làm gì khác ngoài cách làm trên.Tiêu Thần tu luyện đến lúc mặt trời lên cao, sau đó rời nhà đi đến đấu thú đại nhai.Tiếng thú gầm kinh thiên động địa, các khu vực đấu thú đều chật cứng người xem. Hiện tại đã tiến hành đến vòng loại cuối cùng, giai đoạn quan trọng để mỗi tiểu thú có thể tấn cấp thú vương hay không.Long Vương, Thánh thú không hề nghi ngờ chính là những tuyển chọn Thú Vương rồi nên không tham gia mà chỉ chờ vòng đấu loại hoàn thành là có thể trực tiếp tiến hành thú vương chi chiến.Thanh toán một khoản tiền lớn vào cửa, Tiêu Thần tiến vào khu vực của Hồng Hoang Đấu Thú Cung. Đẳng cấp thi đấu nơi đây rất cao. Chỉ cần có thể thắng liên tiếp bảy trận lập tức tấn phong thú vương ko cần tiến hành tuần hoàn chiến.Đương nhiên, ở tại tam đại đấu thú cung có quy cách đào thải đấu thú rất cao, chỉ có chuẩn thú vương mới được tham chiến, mỗi ngày không thể vượt quá mười trận chiến.Không thể không nhắc đến cuộc "đấu thú tràng" một khi tiến thêm một bước được gọi là "đấu thú cung" quả thực có tính chất hết sức xa hoa, thực sự giống như cung điện hết sức rộng rãi.Sáu nghìn chỗ ngồi ko còn một chỗ trống nào tạo thành một vòng tròn xong quanh trường đấu thú, có thể làm cho cả sáu nghìn người nhìn thấy rõ cảnh những đấu thú đang tranh đoạt tiến vào thú vương đang chiến đấu kịch liệtĐương nhiên đã được danh xưng "đấu thú cung" thì cũng không chỉ có thế này, có ba trăm phòng riêng biệt dành cho khách quý, mỗi phòng đều ánh sáng rực rỡ. Trên bức tường có một một màn hình lớn bằng thủy tinh do những linh sĩ dùng dị năng tạo thành. Ngồi ở khu vực khách quý có thể thấy toàn bộ thú chiến trên khán đài.Mà ba trăm phòng dành cho khách quý cũng phân chia đẳng cấp, cao cấp nhất là thiên cấp khách quý còn có rất nhiều dịch vụ đặc thù. Ở chỗ này có thể có mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn châm rượu lại có mỹ nữ chim sa cá lặn đấm lưng, phục vụ hết sức xa hoa khó thể tưởng tượng.Hồng Hoang đấu thú cung là sản nghiệp lớn nhất của Hải gia. Tiêu Thần sau khi tiến vào không hề kinh động một ai, sáu nghìn chỗ ngồi bình thường chỉ còn thừa khoảng mười chỗ, chẳng qua khi hắn vừa ngồi xuống đã bị người khác nhận ra ngay.Quản gia của Hải Vân Thiên lập tức an bài Tiêu THần vào một gian khách quý, Thiên cấp gian khách khẳng định ko còn một phòng trống nhưng gian khách thất này cũng có một cấu trúc hết sức chú ý.Bốn mặt tường đều được khảm thủy tinh trong suốt, có thể nhìn toàn bộ thú chiến, lại có mỹ nữ ở bên cạnh hầu hạ, quả thực bậc nhất tại tòa cung điện này. Mười mấy người cùng vào luận đàm, quan chiến cũng ko thành vấn đềNhư vậy cũng có thể nhận ra Hồng Hoang đấu thú cung xa hoa đến mức nào. Dù sao, tổng cộng là ba trăm gian khách quý a !"Hống.." Một tiếng gầm khiến cả gian khách rung lên, hoàn toàn được màn hình thủy tinh truyền tới. Một con bạch hổ thoạt nhìn hết sức bình thường thế nhưng tiếng gầm cũng hết sức kinh nhân, mạnh mẽ tràn đầy sức sống.Hổ phác, hoàng khố, bài vĩ. Tam đại tuyệt kĩ của hổ tộc thoạt nhìn cũng ko có gì thần kì nhưng đối thủ của nó là con thần báo toàn thân phát ra ánh sáng hoàng quang lập lòe vừa bị hổ phác mạnh mẽ xé rách thân thể.Bạch hổ thoạt nhìn rất tầm thường nhưng lại có thể biểu hiện ra chiến lực rất mạnh mẽ, dễ dàng xé nát một chuẩn thú vương nên có thể tưởng tượng được sự mạnh mẽ của nó lập tức khiến cho Tiêu Thần chú ý.Khồng hề nghi ngờ, đây là một con ấu linh đấu thú, chắc chắn sẽ được liệt vào nhóm ấu thú. Đối thủ của nó chính là thánh thú và Long Vương Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vnĐối thủ thứ hai của bạch hổ là một con kim sắc thần điêu dài hơn hai thước. Như một ngọn lửa bay qua bay lại trên đấu thú trường sau đó kêu lên một tiếng hóa thành một đạo kim quang phóng xuống, kim trảo so với đao mang còn muốn rực rỡ hơn nhiều, so với kiếm khí sắc bén không kém lấy một thế công kỳ dị hướng tới đầu của bạch hổ.Tiểu hổ dài hơn một thước nhẹ nhàng nhảy qua một bên rất nhanh nhẹn tránh khỏi một kích này."Khách nhượng"Âm thanh vỡ nát truyền đến, thần quang tại ưng trảo mạnh mẽ khiến cho sàn thi đấu được tạo từ đá kim cương được xưng là còn cứng hơn cả tinh thiết kia xuất hiện từng vết nức kéo dài bốn phía như đánh lên một nền đất bình thường. Thật lá một kích khủng khiếp.Xoát!Kim quang chợt lóe lên, thần điêu thi triển thiết cánh quét về phía bạch hổ nhưng tiểu hổ chỉ nhẹ nhàng nhảy qua một bên đã có thể tránh được công kích lần thứ hai này. Thần điêu lại bay lên, đột nhiên mở miệng ra phun xuống một đạo kim quang. Quả thực Kim Điêu đạt chuẩn thú vương, có khả năng điều khiển thiên địa linh khí so với chú sư và linh sĩ còn muốn cường đại hơn.Tiểu Hổ lại nhanh nhẹn nhảy lên tránh thoát. Kim sắc quang mang lại một lần nữa đánh lên sàn đấu. Năng lượng cuồn cuộn không kém Thuế Phàm Lục Trùng Thiên cao thủ đánh ra một kích, hoàn toàn có năng lực của một tiểu thánh thú.Bụi bay mù mịt, kim điêu phóng xuống dùng chiếc mỏ cứng rắn như sắt của mình công kích đôi mắt của tiêu hổ, một đôi lợi trảo đầy hàn quang nhằm bụng của Tiểu hổ, chiêu thức hiểm độc không gì sánh nổi.Lúc này, Tiểu Bạch hổ không tránh né mà đứng đó lẳng lặng đợi kim điêu tới gần. Cho đến khi đạo kim quang chỉ còn cách một thước thì đột ngột nhảy mạnh sang một bên rồi lập tức quay lại. Tốc độ bất khả tư nghị.Ngay cả tu vi hiện tại của Tiêu thần cũng cảm thấy chấn kinh. Tốc độ của Tiểu hổ quá nhanh, chỉ để lại hai đạo tàn ảnh đã cắn đứt cổ họng của Kim Điêu sau đó hóa thành đạo bạch quang bay ngược ra ngoài.Kim Điêu mất đầu nằm trên mặt đất giãy dụa, lợi trảo để lại trên kim cương nham vô số vết rạch không ra hình dạng."Có thể tra ra chủ nhân của Bạch hổ là ai ko ?"Tiêu Thần quay lại hỏi mỹ nữ bênh cạnh. Bản năng cho hắn biết, tiểu bạch hồ này nhìn thì bình thường nhưng năng lực tuyệt đối xếp vào hàng thánh thú, thậm chỉ còn so với một ít thánh thú còn mạnh hơn rất nhiều."Đã từng tra xét nhưng mà không tìm được!" Nữ tử liếc mắt đưa tình với Tiêu Thần nhẹ nhàng nói trả lời.Đối thủ kế tiếp của tiểu bạch hổ là một ấu lang. Tuy răng cũng chỉ dài hơn một thước nhưng lại kì dị vô cùng, toàn thân tử quang ẩn hiện, chỉ hơi chuyển động đã phát ra tử quang lấp lánh, khó có thể nhìn thẳng vào. Kỳ lạ nhất chính ra không có cánh nhưng vẫn có thể trôi nổi trên không trung, có khả năng ngự không phi hành.Ấu lang này tuyệt đối mà man thú dị chủng. Một ấu thú như thế có chiến lực chắc chắn sẽ mạnh mẽ rất đáng sợ.Quả nhiên, tử sắc ấu lang gầm lên một tiếng cả tòa đấu thú cung cũng hơi rung chuyển, trên không trung di chuyển giống nhanh như một tia chớp không ngừng phát lôi điện hung hăng công kích tiểu bạch hổ trên mặt đất.Tử sắc ấu lang hết sức mạnh mẽ, tuy rằng bị giám định thành chuẩn thú vương nhưng nó đã có thực lực của tiểu thánh thú rồi, hoàn toàn có thể đứng vào hàng ngũ tiểu thánh thú vương.Oanh long longBụi bay mù mịt, đấu thú thai bị một kích của tử sắc ấu lang đánh vỡ nát. Thế nhưng tiểu Bạch hổ ko hề chịu một chút thương tích, hóa thành một đạo bạch quang di chuyển quỷ dị khắp đấu thú thai.Tránh thoát được công kích của những thần quang kia rất thần kì. Sau đó ngẩng đầu nhìn tử sắc ấu lang với ánh mắt đầy khiêu khích, hết sức nhân tính hóa vươn hổ trảo nhằm không trung vẫy vẫy .Ấu lang trên không trung hiển nhiên trí tuệ cũng cực cao, hai mắt nheo lại bắn ra hai đạo tử quang, cuối cùng lao thẳng xuống phía dưới bởi vì khả năng cận chiến của nó so với điều khiển thiên địa linh khí đáng sợ hơn nhiều.Chỉ thấy một đạo tử quang trong nháy mắt đã phóng xuống trong đống đổ nát kia khiến cho bụi bay mù mịt. Từ trong sàn đấu vỡ nát kia không ngừng truyền ra những tiếng thú gầm.Cho đến khi tất cả yên tĩnh trở lại, bụi mù dần tan hết thì tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng được. Tử sắc ấu lang cường đại đến thế mà vùng bụng xuất hiện một lỗ hổng đáng sợ khiến cho máu màu tím không ngừng chảy xuống, thần quang trong mắt mờ dần mà tiểu Bạch hổ lại bình yên vô sự trên người ko có lấy một giọt máu.Tiểu bạch hổ nhìn có vẻ rất bình thường không thể thấy được sự thần kì nào nhưng lại thể hiện chiến lực mạnh mẽ đến đáng sợ. Một tiểu thánh thú lại có chiến lực đáng sợ như vậy sao ? Đây chính là suy nghĩ của tất cả mọi người.Không hiểu vì sao khi nhìn một loạt động tác của tiểu Bạch hổ Tiêu Thần lại nghĩ đến long tộc cổ chiến kỹ của tiểu quật long. Hắn cảm giác được tiểu bạch hổ cũng có cùng loại truyền thừa. Các động tác tưởng như hết sức tầm thường nhưng lại quá mức bá đạo. Cẩn thận suy nghĩ lại thì đây tuyệt đối là một cao cấp cổ chiến kỹ của thú tộc nào đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...