Trường Sinh Đảo

Chương 27
Chuyn phiếm trong rng



Rng cây rm rạsHTp, nhưng nhữHuSng phiến lá cây xanh mượt trong rng không vì đUNộ cứmZWng đOzã đUNược nâng cao mà mấrDt đqpi vẻ mm mạJi của nó. Gió thổi vn khẽ rung rinh.

ThờBfYi tiết trên đHWmZWo có vẻ đdxang là mùa thu nên giữYjOa màu xanh của cây lá kim, thấPzOp thoáng sắTfZc vàng của lá phong, lá vàng của ngân hạZGnh cùng màu xanh của trúc tạio nên một bứic tranh sắsHTc màu tuyt đPzOẹp

Đột nhiên phát ra nhiu tiếng lạUNo xạjro xào xạsHTc liên tục do tiếng lá cây bịQr vt gì đBfYó quyt vào.

2 thiếu niên dùng tốc đrộ cc cao chạmZWy băng băng trong rng, cảsHTnh tượng này trên thc nghim đFDxJUJo đdxáng lẽ rấyJt bình thườkrQng, chỉsPm là nếu đZgó là một ngườSei vác trên vai một cái balo to gấDp mấgy lầTfZn cơ thểfC, cộng thêm một cô gái ngồi trên đfUAó không ngng đHWá chân nhún nhẩyJy, có lẽ sẽ rấpt nhiu ngườQri thấkrQy kỳ quc.

ThầmZWn tin vác cái balo to đzùng của Ren chạZgy như bay liên tục, còn cô gái này lạFDxi thoảjri mái như đmZWang ngồi xe nga, thỉkrQnh thoảing ngắzit vài cành lá chơi, tin tay vung nhữsHTng cú đuRwfCm nhẹ làm tan đyJám cành cây cảuRwn đdxườHWng, mồm ngát ngân nga nhữFDxng bài hát đpang thịTfZnh hành của giới trẻ hin tạUsPi.

Ở bên dưới, thầrn tin cũng không có vẻ gì là khó chịdxu cảJUJ, cái balo này tuy nng, nhưng chỉFDx là với ngườTfZi thườdxng, còn với hắOcn cũng chảpBu khác đsHTống xốp lớn là bao, kểzi cảBfY cộng thêm cô gái trên đPzOó nữDa.

Với lạWvi, mấDpsy ai đyJược cô gái này hát trc tiếp cho nghe như thế này chứPzO.

Dù rằrDng cũng không phảPkFi là hát cho hắrn nghe.

Được một lúc thì Ren cũng ngng hát, há cái ming nhỏ nhắdxn ra ngáp một cái duyên dáng rồi dụi dụi hai mắOct. Có lẽ cô buồn ngủ rồi.

Đúng lúc này thì Thầxn tin mới bắQrt đDgu nói:


“Ren tiểHWu thư, cứg đHWW Hu ngh cung mang cô ta rờxi đjrJo như vy có sao không !? Nhỡ cô ta t sát trên điườxng thì sao !?”

“Oáp, hơ… hỏi gì cơ !?” Ren mắDpdt nhắDm mắYjOt mở nói, ThầfUAn tin chạvy rấJt đFDxu nhịZgp, không h rung một chút nào, làm cô có chút cảDpsm giác như đpBuang ngồi ô tô, mà cứWv ngồi ô tô là cô buồn ngủ.

“Tôi muốn hỏi là cô dùng Hu Ngh cung gi ĐpBum Băng Băng v tổng bộ như vy, ngộ nhỡ cô ta t sát không khai thì sao !? Trên tổng bộ cũng không có khảsPm năng lưu giữOz ký ứmZWc của ngườZgi chết như trên thc nghim đzfUAo mà !?” ThầZGn tin cũng không ngạuTi phin phứdxc mà nhắpBuc lạHuSi, hắuRwn khá rõ tính cách của cô gái này, nổi nóng với cô thì ngườRTi chịTfZu thit thòi sẽ là mình.

“À, không sao, trước khi bịHW ném vào bên trong hu ngh cung thì ta đQrã phế toàn thân xong đpBuánh ngấZgt cô ta rồi, mở mắPkFt ra thì chắPkFc cô ta đrã ở tổng bộ, chịQr Shaorin đOzang ở đpó, cô ta có muốn cũng chng giấQru đxyHược gì đpBuâu.” Ren dùng giọng ngái ngủ nói.

“Queen Shaorin rấPzOt thạuRwo trong vic tra tấQrn à !?” ThầWvn tin khó hiểdxu hỏi.

“Không, chịZgziy rấZgt hin.” Ren chép chép ming đpáp, rồi nghĩOz một lúc cô bổ xung:

“Nhưng ta chưa thấACy đPkFOza nào bịfUA chịghhDy hỏi cung mà không khai cảW.”

ThầHWn tin không khỏi rùng mình, nghĩTfZ đdxến nhữfCng lờuRwi đxyHồn v Shaorin, ngườUNi thầOcn bí nhấSet trong 3 vịfUA Queen cũng là thống lĩpBunh ám sát bộ của IMI. Nghe nói trên đzYjOo không ai dám đUNZGc tội hay nói xấUNu cô ta, dù chỉYjO là nói sau lưng.Tuy chưa gp mt bao giờuRw, nhưng hắin vn luôn rấdxt ấWn tượng với cái tên này.

“Mà nhắBfYc mới nhớ, cô ta cầFDxn gì ở chú vy !? ThầQrn tin !? Sao mới lên đwnsHTo đxyHược một ngày mà có cảsPm đJUJám chạHuSy theo chú thế !?” Ren hiếu kì hỏi.

“Vì ánh sáng hủy dit, ĐsPmm Băng Băng cùng với hai ngườBfYi của Vatican đFDxu nói sợi tơ ánh sáng sư phụ giao cho tôi là của bọn họ.” ThầkrQn tin đHuSáp.

Nghe đxến đWây, đBfYột nhiên Ren ôm bụng cườDpdi lớn, tiếng cườZgi lanh lảvnh vang vọng khắJp cảW khu rng, làm ThầDn tin chợt thấDpsy khó hiểZgu nên mới hỏi.

“Cô cườfCi gì vy !?”

“Hài quá đrDi mấJUJt, ánh sáng hủy dit là sảQrn phẩqpm đACc trưng của trườing sinh đUNDo, đDám kia còn dám mt dày t nhân là của mình mà không biết ngượng. ChịPkF đDpsây nói cho chúng nó biết tin này không biết cảuT đTfZám mt mũi sẽ đFDxc sắDpdc như thế nào.”


“Nhưng Đqpm Băng Băng nói là tiên giới trước đzây tng mấvt một vt như vy, hai ngườzii của Vatican cũng nói thiên chúa của bọn họ tng s dụng ánh sáng này mà !?” ThầHWn tin khó hiểFDxu hỏi.

“Có thểHW là do ông rồng già đwnó lúc giao chiến với thiên đwnế của tiên giới và thiên chúa của Vatican đsHTv lạwni.” Ren đDpsáp.

“Long thầJUJn tng đOcến tiên giới và thầzin giới sao !?” Thân tin nói với vẻ thán phục, hai giới này một cc kỳ bí ẩDn, một cc kỳ mạDnh mẽ, có thểjr đrến đHuSó mà vn còn trở v lp ra trườHuSng sinh đJHWo lợi hạkrQi như bây giờsPm, đdxủ nói lên bảkrQn lĩxnh khi đyJó của Long thầHWn.

“Không, ổng không đRTến đmZWược tiên giới, thông đqpQro đziến nơi này cc kỳ bí ẩDpdn, chỉfC có tu luyn công pháp tu chân lên đvến mứJc cao nhấPkFt mới có thểRT xé rách không gian mà tới, mà ông già đxyHó thì không hứwnng thú với thứOz này.”

Ngng một chút, Ren bổ xung:

“Ổng giao chiến với cảg thiên đOzế và thiên chúa ở trên thầfCn giới.”

ThầACn tin há hốc mồm kinh ngạpc, Long thầfCn tht quá là bá đWvPzOo đuRwi.

“TấJt nhiên là ổng thua te tua.” Câu nói kế tiếp của Ren làm tụt hết cảrm xúc đSeang dâng trào của thầRTn tin, thm chí còn làm cho hắHWn có cảTfZm giác muốn té nga.

“Nhưng hai ngườmZWi kia cũng chng khá khẩFDxm gì, một bịUN thương mấOcy trăm năm, đPkFến mứgc có con khỉkrQ đfCá chạTfZy lên thiên đrình của hắyJn quy phá tưng bng mà đfUAành bấYjOt lc không ra tay đFDxược, ngườUsPi còn lạDi mấdxt hết tín ngưỡng lc, đwnành phảWi đUsPWvu thai xuống nhân giới lấDpsy lạfUAi t đZGPzOu. “ Ren đHWTfZc ý nói tiếp.

ĐJUJu thầrDn tin đOzuTy vạWvch đxen, hắOcn không ngờPkF các đZgZgi nhân vt này lạvi có một đjroạvn chuyn xưa như vy.

“NhữACng chuyn này thì liên quan gì đYjOến sợi tơ ánh sáng của tôi !? “ ThầJUJn tin ray ray huyt thái dương của mình chuyểqpn đz tài.


“Sợi tơ ánh sáng của cu, nếu chịz nhìn không lầpm thì là một đDoạzin râu của ông già đBfYó, chắUsPc lúc đgánh nhau với ngườJi ta thua trn, bịPkF nhổ ra đkrQó mà. Của vatican chắdxc cũng tương t. Sau đPzOó hai tên gic già kia đUNem truyn xuống cho con cháu đyJi khoe chiến tích đrDây.“ Ren kểsPm lạHWi chuyn xưa với một giọng nói chảTfZ có vẻ gì là tôn kính làm Thầxn tin không biết nói gì hơn.

“Một sợi râu mà có thểqp tỏa ra ánh sáng mạPkFnh thế sao !? “

“Ừ, toàn thân của ổng đsPmu là do ánh sáng ngưng kết thành, có thểkrQ nói ổng là bảxyHn nguyên của ánh sáng trên thế giới này. Nên mỗi mảgnh thân thểv ổng đWvu có thểi tỏa ra ánh sáng hủy dit liên tục. Nếu cu nhổ đmZWược một cọng lông của ổng rồi treo lên trầsPmn nhà, thì khỏi cầJUJn đyJèn đsPmin luôn.“

“NhắrDc mới nhớ, cây gy ánh sáng của King là cảFDx đkrQoạTfZn cột sống của ổng đHWó, nên ánh sáng hủy dit của anh ấsPmy mới là mạRTnh nhấFDxt. “ Ren nói với giọng sùng bái.

Thầgn tin mt đsPmen lạHWi, hắrDn yếu ớt hỏi tiếp :

“Vy các mảxyHnh xương khác đPzOâu rồi !? “

“À, King đjrem rã ra trảsHTi khắDp trườvng sinh đqpPzOo làm pháp trn phòng hộ rồi. “ Ren hồn nhiên đQráp.



Chuyểjrn đi tài, chuyểRTn đDpd tài thôi, cứQr đfCQr cô ấHWy nói thế này, chng mấFDxy mà hình tượng của các vịJ đYjOsHTi nhân vt trong mắuRwt mình sụp đJổ mấvt. ThầZGn tin khổ sở thầPzOm nghĩjr.

Ngày hôm nay, các vịYjO anh hùng, mục tiêu, thầPkFn tượng của hắJn đuRwã sụp đqpổ quá na

“Vy tiểjru thư cầSen thông tin gì ở ĐxyHm Băng Băng vy !?” ThầWn tin gạZgt nhữUsPng suy nghĩzi kia sang 1 bên rồi tiếp tục hỏi, dù sao cứsHT chạgy quanh tìm King thế này cũng tht s rấDpdt nhàm chán.

“Lối vào…thông đDpdjro dn đxến tiên, pht giới.” Ren cũng xoa xoa mt cho tỉpBunh ngủ, hết cách, dù êm nhưng cũng không thểUsP ngủ đRTược, mấJUJy cái lá cùng cành cây cứFDx gạrt qua ngườpBui, không đZgánh tan chúng trước thì không xong. Nên cô cũng có hứSeng mà giảJUJi thích cho ThầmZWn tin một số vic, dù sao đDã đPzOic tội với tiên pht hai giới, sau này hắUsPn không da vào IMI thì một bước ra đUNườdxng cũng khó đrDi.

Không thểyJ không nói phụ nữpBu là loạfUAi sinh vt lắpm chuyn nhấUNt, đzồng thờOci cũng là loạsHTi sinh vt không biết giữOc bí mt nhấUsPt.

Đjr làm gì !? Đánh chiếm hai giới này à !?” ThầJn tin ướm hỏi.

“Hở, chú bịhhD ngu sao !? Đánh thế quái nào đZgược, xuyên qua thông đQrJo là sân nhà ngườkrQi ta, chưa nghe câu chó cy gầUNn nhà, gà cy gầdxn chuồng bao giờuT à !? TrườmZWng sinh đUsPjro tuy mạvnh ,nhưng cũng chỉv ở trái điPzOt mới phát huy đJUJược hết thc lc, đWến đfUAó thểyJ nào cũng ăn thit thòi mà v thôi.” Ren cũng không khách khí mà tuôn ra một tràng chỉJUJ trích.


“Vy…”

Được rồi, không phảUsPi đpoán mò nữxyHa, bọn ta chỉSe muốn phá hủy nhữDng thông đTfZJUJo dn đHuSến trái đuRwqpt của bọn họ thôi.” Ren cắjrt lờsHTi ThầDpsn tin.

“Phá hủy !? Phá hủy bằqpng cách nào !? Thông đsPmio không gian đSeó là do thiên nhiên hình thành, tấZgt cảdx công kích đOzánh lên vách đwnu bịAC truyn qua thế giới khác, nó min dịsPmch với các loạzi công kích mà !?” Thầin tin khó hiểSeu hỏi.

“Dốt quá vy !? Chú nói gì thì nói cũng là ngườri của quân đFDxội Trung Quốc, bộ chưa nghe đFDxến d án bom không gian bao giờHW sao !?” Ren không khách khí phê phán.

“Các ngườmZWi đuRwZgnh bắACn bom không gian vào thông đqpdxo !?” ThầRTn tin biến sắSec.

“Ờm, cũng thông minh lên rồi đkrQó. MấJt thông đDqpo là cảPzO đDpdám đDpsó khỏi đPkFt chân lên đQrDpda cầDu luôn, ở trong cái giới đzió mà t sướng với nhau đdxi” Ren gt gù tán dương rồi nói.

“Như vy cầpn một lượng bom cc lớn…” ThầUNn tin bắzit điyJu lẩqpm nhẩkrQm tính toán.

“Không cầwnn tính nữrDa, King đqpã tính hết t lâu rồi, nếu không anh ấgy giao bảmZWn thiết kế loạmZWi bom này cho chính phủ các nước làm gì, còn tưởng t mình ghê gớm nghiên cứPkFu ra một loạWi bom không gây hạJi môi trườmZWng… hê… một đZgám ngu ngốc.” Ren cườqpi nhạZGt.

“BảmZWn thiết kế bom không gian cũng là của IMI !?” ThầZgn tin hoảwnng sợ rồi, sao cái gì tiến bộ nhấuRwt cũng liên quan đJến tổ chứOzc này vy, quá đpBuáng sợ.

Trước là lớp robot đziHuSu tiên, bây giờAC thì là d án bom không gian, nếu vy kẻ nghĩW ra nhữpng thứYjO này - King - hắFDxn kiếm đmZWâu ra lắUsPm thứr như vy chứPzO !?

“ChứxyH sao !? NhờOz có King, văn minh của loài ngườTfZi cũng phảfUAi tiến bộ thêm mấqpy chục năm ý chứZg, nếu không, các ngườFDxi cứD đZGợi mút mùa mới nghiên cứPkFu ra mấDpdy thứmZW như thế này đsPmi.” Ren uểJ oái nói, rồi cô lạzii vươn vai, ngáp 1 cái.

“Oáp, thôi, chịz muốn ngủ rồi, nằrDm đziây, đjrng đJUJYjO cái cành cây nào chạgm vào chịfC đZGqpy.”

Nói rồi bắmZWt đHWDpsu nằACm trên cái balo mà ngủ tht.

Còn thầBfYn tin, hai chân vn chạUsPy băng băng với một nhịyJp đxộ ổn đZgQrnh, đSedxu không ngng nghĩv miên man, tay liên tục đdxánh ra nhữxng chưởng nhẹ không tiếng đOzộng, đxánh gãy nhữOzng cành cây cảsPmn đOcườJUJng có thểrD chạrDm vào chiếc balo trên vai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận