Trường Sinh Đảo


Chương 14
S thu hút của ánh sáng và đSối thoạii



Ánh sáng chói mắJxxt và nguồn năng lượng mạghnh mẽ phát ra lúc ThầLJUn tin đbột phá tht s làm kinh đzOộng nhiu ngườghi.

Trong công s đRtược ẩwCwn giấhiu sâu trong lòng núi, Ji Jine đOEang gm một cái bánh mỳ, uống một cốc café, nhìn chuyên chú vào màn hình máy tính trước mt, na ngày trước, King của IMI không hiểtu sao lạJi đIIột nhiên biến mấrJt trên màn ảRtnh camera, cô làm cách nào cũng không tìm đkbgược hắOTn nữhia.

Bỗng, cp mắrJt đejken láy dưới gọng kính của Ji Jine không giấOu nổi vẻ khiếp sợ, cô qung cái bánh mỳ và cốc café sang một bên, hai tay thao tác không ngng trên máy tính, đOTiu khiểdEn một lượng lớn ruồi máy cùng bay v 1 phía.

Chính là nơi thầddfn tin va chạjtm cùng nhóm Takeshi và đkbgột phá.

Số liu trên màn hình ghi lạdEi nhữCqLng giá trịdE biến thiên sứJxxc mạOTnh mà nhữJxxng con ruồi máy đOTo đxAược, đghang không ngng tăng lên.

“Má ơi, 3%, 3.5%... vn tiếp tục tăng lên sao !? 5% sứddfc mạfeInh cube rồi !! Trờii ạb…. Ji Won, đsgng tắyIpm nữmrha, ra đejkây xem này…!!!!”



Trên một ngọn cây cao vút, một thiếu nữO mc cung trang cổ của trung quốc, đrAgang phiêu diêu bồng bnh đbxLng trên đzOó, khuôn mt băng sương ánh lên một vẻ kiêu ngạOo đsgc trưng, mái tóc đXen dài đgDến tn gót chân, lưng đxLeo một thanh trườpAng kiếm bằJxxng ngọc, lẩgDm bẩim nói:

ĐdEnh phách thầrJn quang, cuối cùng ta cũng tìm đXược, quảyIp nhiên đbđxL của tên phảdEn đhiồ Trương Chân vn còn sống.”

Thiếu nữwCw nhẹ nhàng lăng không bay lên, trong khi ngọn cây vn không h rung đdqzộng chút nào, lao vút đAi v phía ánh sáng không ngng tỏa ra mãnh lit kia. Khí chấqMdy tiêu diêu thoát tục, như tiên nữUkm hạJxx phàm.



“Các thí chủ, bỏ cuộc đMOZi, mọi ngườii cùng hợp sứyIpc lạEdRi cũng không thểJxx thắAGng đejkược bầTn tăng đLJUâu, ngã pht t bi, quay đdELu là bờgD, mọi ngườzOi hãy cùng giao ra vũ khí của mình, quy y ca pht, bầbqn tăng sẽ dắLJUt theo mọi ngườbqi cùng thoát khỏi chỗ này.”

Một tiểLu hòa thương nét mt ôn hòa, thảzOn nhiên nhìn 5 thiếu niên đCqLang na đxAfeIng na quỳ xung quanh mình nói.

Cô gái duy nhấMOZt còn đItEtng thng đSược trong 5 ngườddfi nhổ ra một ngụm máu lớn, vung cp móng vuốt sắCqLt của mình, dùng chút sứTc lc cuối cùng lao vào tiểOTu hòa thượng, hét lớn:


“Ming nam mô, bụng một bồ dao găm, bà liu với mày…”

ChỉT là móng vuốt của cô đLã vồ trượt vì tiểejku hòa thượng đghã biến mấCbt, đddfA lạrAgi 5 thiếu niên còn lạjyri xụi lơ giữEdRa mảSng rng trống.

Tiểkbgu hòa thượng dẵLm lên một đLồ hình kỳ lạxA, tỏa ra tng chữdqz phạtn lấMOZp lánh ảbqnh vàng lao đrJi vun vút trong rng, tay cầCqLm một pháp khí hình la bàn có vẻ như dùng đhiL chỉxA đEdRườtng, vẻ mt ngưng trọng nói:

“Thiên đEdRqMda nguyên khí không ngờJ lạyIpi bịJ dao đxLộng, có ngườAi đqMdiu khiểhin đItEược thiên đrAgIIa nguyên khí trên đejkgDo này sao !? Chỉjyr là va mới đOột phá chưa lâu, nhưng thiên tài như vy, nếu đEdRCb hắxLn trở thành King, vy trườOTng sinh đbbo sẽ phát triểqSn đSến mứqMdc nào nữLJUa.…

...

“Ồ, các nguyên tố đgDang bịxL dn đMOZộng.” Một thiếu niên với khuôn mt tái nhợt, nhưng tỏa ra một nét yêu dịZX đJxxc bit chợt nói. Hắhin đtang đfeIkbjng trên một con dơi lớn đddfang bay lờxA lờhi trên không trung.

Con dơi nghe thấty vy ngẩjyrng đLJUjyru lên hỏi:

“Bá tước đqSrJi nhân, vy có nên đMOZi xem một chút không !?”

Thiếu niên giơ một chiếc ly thủy tinh, trong đqMdó đqMdng chấOEt lỏng đyIpm đejkc màu đjyrỏ sm, đjyrang uống vào, chợt phun ra một ngụm. Chân dẵghm mạgDnh lên đfeITu con dơi trách mắing:

Đi, ngươi bịb ngu à !? Cái ánh sáng chết tit đJó, đCbOEng t tít xa nhìn đddfã thấxAy nhứOTc mắejkt, lạhii còn dn đkbgộng cải các nguyên tổ đrJsg t tăng trưởng, chúng ta mà lạtsOi gầdEn ngườOEi không nổi mụn mọc nốt hơi phí, tránh xa cái thứhi đAó ra một chút.”

“vâng, thuộc hạwCw biết lỗi rồi ạA” Con dơi không dám xoa cái đXMOZu va bịxA ngươi ta dm lên, vì hai cánh nó còn đhiang dùng đkbgjyr bay, chỉS thành tht chuyểghn hướng bay v hướng ngược lạyIpi với ánh sáng chói mắUkmt mà ThầXn tin đrJang phát ra đCbó.

Thiếu niên lúc này mới rót ra một ly rượu màu máu khác, ưu tư nói:

“ChỉOE là, mấSy con vịdqzt giờUkmi ở Vatican nhìn thấjyry thứhi này chắAGc sung sướng muốn đJxxiên lên đOEược mấxAt.”

Nói rồi hắtn uống một ngụm lớn, không nhấhim nháp như trước nữbqa mà nuôt ng c.



Trong rng, hai ngườOTi một cao một thấgDp, mc cùng một bộ trang phục đtsOược thiết kế nhã nhn nhìn qua là biết đxLbq thích hợp cho vic viếng thăm các khu vc tôn giáo đXang ngồi bên một đSống la chợt cùng đItEdEng lên, không hẹn mà cùng nhìn v một hướng, NgườOi cao hơn kích đOộng nói:

“Áng sáng tht vĩLJU đTzOi.”


“Holy light (ThầTn quang) !” NgườRti thấxLp hơn cũng trầmrhm trồ.

Đi xem.”

“Ừ.”

Sau lưng bọn họ bỗng mọc ra một đfeIôi cánh trắUkmng toát dim l, chỉT đxAp nhẹ một cái, đjtã mang cảJ hai ngườxAi lao vun vút đqSi với một tốc đAộ không thểdqz tưởng tượng nổi, xuyên qua cánh rng, cũng đJến nơi vách đqMdá mà ThầrAgn tin đItEang liu mạbng cắrAgn áo ngc Shirayuki đghột phá.



Cây gy đbang hạtsO xuống của King chợt khng lạejki, hắUkmn ngưng thầSn, chăm chú nhìn v một phía, cũng chính là phía mà tấUkmt cảhi nhữdEng ngườxAi có khảCqL năng quan sát mạsgnh nhấejkt trong lầyIpn chọn lọc này cùng hướng đJxxến.

Bên dưới, quỷ hồn Racha đqMdang bịOT nhữRtng vòng ánh sáng khóa cht, toàn thân không ngng bốc khói, khuôn mt nhăn nhó thê thảAm, không ngng phát ra tiếng gào rít ghê rợn.

Toàn bộ hơn một trăm con quỷ đZXu đbã bốc hơi khỏi thế giới này, đfeIOTng trước ánh sáng hủy dit của King, một cơ hội phảyIpn kháng chúng cũng không có.

Tưởng tượng đwCwơn giảXn thế này, mỗi một con ma đkbgu là một tờOT giấMOZy mỏng, trong khi ánh sáng hủy dit là một ngọn la cc nóng, hàng trăm tời giấEdRy mỏng lao xuống thoạRtt nhìn thì thanh thế có vẻ vô cùng khủng khiếp, nhưng cùng lao đAEdRu vào ngọn la thì chịJxxu đghược mấLy phút !? Cũng chỉhi có Racha đAGã mấLJUt đhii lý trí mới làm chuyn tốn công vô ích như vy.

TấJt nhiên nếu là cảMOZ tấrJn giấmrhy thì có thểCb d dàng đAGè bẹp ngọn la.

ChỉfeI là với sứfeIc của Racha, mang theo hơn 100 con ma đJxxã là cc hạbqn của hắItEn rồi.

Mc k quỷ hồn Racha đxLang giãy dụa đEdRiên cuồng dưới chân, King dẵOTm lên cây gy, bay ra ngoài thung lũng, nhìn chằOTm chằtm v hướng thầUkmn tin đEdRột phá, ánh sáng màu vàng trong mắzOt không ngng lưu chuyểxLn, nhìn rõ s dao đLJUộng của tng luồng linh lc gầgDn đwCwó, tấkbgt nhiên là nhìn rõ mồn một ánh sáng chói mắmrht đzOó.

“Ánh sáng hủy dit !? Sứghc mạqMdnh cube 5% !?” King nhíu mày, không ngờA ngoài hắpAn và ông già đAó ra vn còn có ngườii s dụng đXược thứCb này, lạhii còn có thểO s dụng đjtược đSến 5% sứZXc mạEdRnh cube, trong khi thc nghim đyIpSo này mới mở đdqzược 1 ngày. Ông lão già khú kia chắwCwc chắfeIn không thểUkm lên đjyrzOo này đXược rồi, là ai đrJược nhỉqMd !?

“Linh lc dao đCqLộng tht khủng khiếp, và thứrAg ánh sáng đmrhó, là ThầCbn tin, anh trai gp nguy hiểAm rồi !” Giọng nói thì thào bấxLt ngờCqL vang lên, làm King đtang nghi hoc phảrJi ngoảLng lạOTi.

Không biết có phảdEi do quỷ hồn luôn mn cảXm với linh lc hay không, hồn ma Racha lúc này không còn kêu gào đAiên cuồng nữIIa, rõ ràng toàn bộ sứdEc mạUkmnh của hắhin đItEã bịItE mấjty cái khóa ánh sáng ăn hết rồi, lúc sắZXp sa tan biến này, không ngờMOZ lý trí của hắAn lạEdRi trở lạJi một chút.

“Ngươi biết nguồn sáng đIIó !?” King hỏi, hiếm khi hắAGn không ra tay kết liu đSối thủ luôn tạhii trn thế này.


“Là của ThầCbn tin, ngườOi đUkmược đhiánh giá là mạrAgnh nhấXt trong đAGợt tuyểjyrn chọn này, ngươi cũng là nhân tuyểdqzn mà không biết hắLJUn sao !?” Biết mình sống không còn bao lâu, quỷ hồn Racha lúc này đrAgột nhiên lạAi có hứRtng nói chuyn, dù sao hắtsOn cũng chng làm gì đxAược đAối phương, có đmrhiên lên kêu gào nữjta cũng chng đSược tích s gì.

“Không biết.” King đqMdáp gọn lỏn. Nói tht thì đmrhám ngườCbi đRtược gọi là thiếu niên thiên tài trên đxAgho, trong mắzOt hắTn mới chỉO là nhữtng mầLJUm non chưa đjyrược ươm giống mà thôi, so với ngườejki của các thế giới khác, vn vô cùng yếu ớt. Vy thì biết đOEkbj làm gì.

“Ngươi, rốt cuộc có phảmrhi là thí sinh tham gia d tuyểjtn không vy !? Trước khi đxLến đfeIây, quốc gia ngươi không cung cấsgp chút xíu thông tin gì hết à !?” Racha ngạrJc nhiên hỏi, chỉxL là giọng hắAGn vn thu thào như cũ.

“Không phảMOZi.”

“vy tạLJUi sao ngươi đkbjến đOEây đtsOược !?”

“Nếu ta nói t đdEOu, cơ thểbq ngươi không đyIpủ thờti gian mà nghe đbâu.”

Racha chợt yên lng, mấjtt một lúc hắddfn mới hiểkbju đZXược ý nghĩkbja của câu nói trên, ai cũng có chuyn cũ của mình, nếu kểOE hết ra thì chắpAc hắAGn không đrJủ thờCbi gian mà nghe tht.

King nhìn cơ thểAG đCbang không ngng bốc khói của Racha, không phảxLi hắAn đghột nhiên nổi hứfeIng, có tâm tư nói nhảbqm mấyIpy câu với đyIpối phương, thườwCwng thì hắdqzn cứdqz một gy đpAp chết, sau đrAgó trc tiếp dùng chân lý tra xét linh hồn đXối phương rồi muốn biết gì thì biết. ChỉxA là tên này tu luyn linh hồn thut, và linh hồn cũng đrAgang rấit yếu rồi chảL thểwCw làm gì đAược nữhia cảrJ.

“Này đmrhjtu bạMOZc…” Racha tiếp tục nói.

“CứtsO nói.” Đghu bạJc đRtương nhiên chỉOE King, lúc này tóc hắtsOn vn duy trì là một mảfeIng bạghc trắJng.

“Ngươi có anh trai không !?”

“Trước đTây tng có.” King lãnh đsgtsOm đjyráp

“Ta có một anh trai, tên là Anacharka, tên ta thì lạSi là Racha. Ngươi biết cộng vào sẽ có ý nghĩjta gì không !?”

”Tiếng Thái !? NghĩEdRa là vương quốc của ngườSi t do !? ” King trảgh lờOEi, không buồn nghĩOT đMOZến na giây.

”Ngươi biết tiếng Thái sao !? Ngươi là ngườRti nước nào thế !? ” Racha ngạejkc nhiên hỏi, bởi vì tấOTt cảhi thiếu niên trên đzOUkmo đLJUu học qua vài ngôn ngữJ đtsOi giao tiếp, nhưng chng mấEdRy ai học tiếng Thái cảT.

King ngm nghĩMOZ lạXi một chút, rồi nói : ”Chng nước nào cảdqz, nếu IMI cũng tính là một nước thì ta là ngườAGi của quốc gia này. ”

”Ồ, mà thôi, cũng chng quan trọng gì, ta chỉdE muốn nói, lý tưởng của ta và anh trai cũng giống như cái tên này, muốn tạzOo một vương quốc nơi mọi ngườtsOi đTu đCbược t do, nhấpAt là cho nhữing ngườfeIi như ta và anh trai. ”

King không nói gì, Racha cứwCw thế như t nói một mình, miên man không dứqMdt :

”Thế giới này lúc nào cũng hô hào dân chủ hòa bình, t do, nhưng ta và anh trai, t 10 năm trước đAGã chng cảjtm nhn đJược chút gì t cái t do đOJxxy, bọn ta đjti đwCwâu làm gì cũng có ngườhii giám thịtsO, muốn đOEến thăm cha mẹ cũng phảqMdi đtược s cho phép của chính phủ. ”


”Ngày ngày bọn ta đxLu phảIIi tp nhữpAng bài tp kỳ quái, làm nhữMOZng chuyn mà chng đghqSa trẻ nào làm, ta căm ghét nhữghng thứhi đEdRXy, chưa bao giờfeI muốn làm nhữrJng thứdE đJxxLy. Anh trai may mắtsOn hơn ta, không bịfeI bọn ngườqMdi đCqLó nhìn trúng, nhưng anh ấAy lạxAi cam chịxLu, ngày ngày phảOTi đrAgối mt với đUkmám sâu bọ bẩbn thỉxLu, chỉrAg vì muốn có thc lc đOCqL lên đkbgsgo này cùng ta. Cùng ta mang thứS xing xích đfeIược gọi là trách nhim dân tộc này.”

Giá phòng tăng đXAG chúng ta làm vic giỏi, giá xăng tăng đqSjt con ngườwCwi tiết kim, giá thịgDt tăng đbqOE biết đSườrAgng giảxLm cân, rau dưa tăng đAGX biết đOiu hòa cuộc sống, cái gì cũng đhidqz sống tốt hết cảZX, chỉjyr có lương không tăng đgDL ta la b mà phấOn đtsOUkmu. Vì hạjyrnh phúc, cuộc sống tươi đddfẹp đAdEng và nhà nước tính toán nhọc công, phảqMdi cảxAm ơn chế đEdRộ, cảLJUm ơn đTRtt nước, đJxxội ơn đdEjtng. Nhà nước là vy đXkbgy, đOTjt cho tp thểItE cùng tốt hơn, hi sinh vài thứpA tiểtu tiết trong mắqSt họ, tht s không tính là gì. Trườdqzng hợp của Racha, có thểOT hiểpAu là vì một tương lai tương sáng hơn, nên hắLJUn hãy liu b mà phấhin đghLJUu vì dân vì nước....

”Cho nên, ta muốn có sứejkc mạUkmnh, ta muốn tp đxLoàn IMI đLó, muốn hòn đkbjOTo trên không đIIó, có nhữCbng thứrJ này, ta sẽ tạrJo lp một vương quốc của riêng mình, không có lũ quan chứMOZc lúc nào cũng lấJy lý tưởng vì quốc gia các kiểCqLu áp đejkt lên đEdRJu trẻ con chúng ta. ”

”Hoc chí ít, ta muốn có sứLJUc mạrAgnh đxAdqz giảddfi thoát cho anh trai khỏi lũ sâu bọ kinh tởm đTó, tiếc là chưa kịCqLp làm gì đfeIã thành thế này rồi. ” Racha chua chát nói.

”Ai cũng có lý tưởng, nhưng còn phảOEi xem vn khí, ngươi chỉO không may mắJn thôi. ” King đOTột nhiên nói, hắtn nói cũng là s tht, đdEổi lạLi là bấyIpt cứMOZ ngườOTi nào khác trên đEdRhio, cũng có thểZX làm hắmrhn cht vt một phen, chỉjyr tr Racha, ngườLJUi bịsg khắrAgc chế bởi thứLJU ánh sáng này của hắtn.

”Ồ, vy thì lý tưởng của ngươi là gì. ”

”Suy nghĩfeI của ta trước đAGây còn hoang đOEườMOZng hơn ngươi một chút, ta muốn hồi sinh anh trai và ngườItEi thân mình. ” King ngm nghĩUkm một chút, rồi nói, hắghn cố gắkbjng làm ra nhịbqp đkbjiu nhẹ nhàng như an ủi Racha, nhưng cp mắsgt màu vàng lạhinh băng không cảhim tình trc tiếp phán hành đbqộng này vào vô nghĩyIpa.

”Sao lạXi là trước đUkmây !? Vy ngươi có làm đbược không !? ”

”Sau khi trở thành King của IMI thì ta không còn muốn làm thế nữrAga. ” King lạwCwnh nhạxLt nói.

”Ngươi…” Racha thoáng ngây ra rồi rấrAgt nhanh gào lên.

...

”Phảdqzi rồi, tóc bạRtc, ánh sáng trắejkng đqMdó, ta thế nào không nghĩCb ra nhỉhi !? ”

”Ngươi chỉzO là một hồn ma, thì suy nghĩdqzđqSược. ” King thảtsOn nhiên nói, không buồn đxAyIp ý Racha đJang không ngng rung lên một cách kỳ lạqMd.

Đồ khốn, tấbt cảjyr mọi chuyn đAGu bắrJt đjyrIIu t ngươi, Đồ khốn, chính ngươi là ngườXi khuấtsOy đjtrAgo làm thế giới này hỗn loạCbn lên như vy, chỉmrh vì ngươi mà anh em bọn ta…” Quỷ hồn Racha rít lên phn nộ, linh hồn hắjtn không ngng bp bùng tng điốm la nhỏ, tht s chuẩejkn bịkbj cho một vụ nổ linh hồn.

King khẽ đtsOiểCbm tay, nhữsgng chiếc khóa ánh sáng đpAột tỏa ra nhữJxxng hào quang chói mắhit rồi rấjyrt nhanh thu nhỏ lạkbgi, Quỷ hồn Racha chỉS còn kêu lên đdEược một câu cuối cùng như vy rồi rấpAt nhanh bốc hơi.

King luôn nắIIm chắJxxc mọi chuyn, hắdEn chng dđxLt một khối bom bên cạinh mình cảxA, ngay khi Racha có biểgDu hin bấhit thườpAng, hắddfn đxLã phát đMOZộng nhữqSng chiếc khóa ánh sáng này rồi.

”Không cạyIpnh tranh, hi sinh sẽ không có s phát triểUkmn, ta chỉAG làm nhữmrhng gì mà ta cảjyrm thấmrhy tốt nhấLt cho s tiến hóa của thế giới này thôi. ” King nhìn vào nhữmrhng làn khói do linh hồn Racha bịkbj đjtốt cháy biến thành, nhẹ giọng nói. Mái tóc hắCbn t màu bạgDc lạjti bắkbjt đsgSu chuyểdqzn v đOTen bóng, như con ngươi trong ánh mắOEt hắIIn lúc này vy.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận