Bốn đại bộ châu, Đại Hồng Thánh đình, cũng chính là Hạo Thiên Thiên Đình.
Hà quang vạn trượng, vô số điềm lành, Tiên Hạc bay múa, Thần thú vây quanh, là tiên gia thánh cảnh chân chính.
Bên trong có điện quý nhất bốn đại bộ châu Lăng Tiêu Bảo Điện. Cũng có Dao Trì, Vườn Bàn Đào, những tên hiếm vân vân.
Cung điện gần Dao Trì, phần lớn đều là nơi trọng yếu của Thiên Đình, như Vương mẫu, như Công chúa.
Tại một góc trong đó, một tòa cung điện màu trắng to lớn. Cung điện
trắng nõn, lồi lên một cái bảng hiệu có đề Phủ Bát Công Chúa. Thiên Đình Bát công chúa, đúng là một vị Công chúa mấy trăm năm trước Ngọc Đế mang về.
Công chúa này được Ngọc Đế vô cùng coi trọng, tất cả điển tịch Thiên
Đình đều cho Bát công chúa quan khán mà không có ràng buộc, cũng có Ôn
Thần không ngừng truyền thụ năng lực cho.
Bát công chúa được Ngọc Đế sủng ái, không khỏi khiến cho các Công chúa
khác đỏ mắt. Đỏ mắt ghen tị với vị Bát công chúa Hạo Mỹ Lệ không biết ở
đâu ra này.
Ngày hôm nay, trong Phủ Bát Công Chúa.
Hạo Mỹ Lệ và Tiểu Kim Long trêu chọc nhau, vốn còn rất vui vẻ, nhưng cuối cùng lại bị một nam nhân quấy rối.
Một nam nhân cực kỳ anh tuấn, nam nhân một thân áo giáp màu trắng, khí
độ bất phàm, mà chỉ một hình tượng này, không biết phải mê chết bao
nhiêu tiên nữ. Trán nam nhân có một cái khe hở hẹp, giống như một con
mắt vậy, nhìn qua cực kỳ yêu dị.
- Hạo Mỹ Lệ, nói như thế nào ta cũng là biểu ca ngươi a! Không cần mỗi
lần đều phải đối với ta như vậy a! Nam nhân quay sang Hạo Mỹ Lệ nói.
- Biểu ca? Nhị Lang Thần, ta cho ngươi biết, đây là phủ của ta, ngươi
còn tiếp tục xông loạn, xem ta có thu thập ngươi không! Hạo Mỹ Lệ trừng mắt nói.
- Thủ vệ là ai, tới đây cho ta! Hạo Mỹ Lệ hầm hừ nói.
Rất nhanh, hai tên thiên binh đi đến.
- Bát công chúa! Hai tên thiên binh hành lễ nói.
- Lúc trước không phải ta thông báo rồi sao? Trừ lão già ra, ai cũng
không được tiến vào, các ngươi trông cửa kiều gì đấy! Hạo Mỹ Lệ cả
giận.
- Bát công chúa, đây là Nhị Lang Thần, chúng ta! Thiên binh khổ sở nói.
- Ngươi là trông cửa cho ta hay là trông cửa cho hắn? Hừ, các ngươi
không làm tròn trách nhiệm, cũng không cần đưa tới Hình bộ, bây giờ ta
trừng phạt các ngươi, ta nguyền rủa các ngươi toàn thân nổi mụn nhọt,
trăm năm tu vi không được tiến thêm! Hạo Mỹ Lệ mắng.
- Tiểu nhân biết sai rồi, Công chúa xin thu hồi mệnh lệnh đã ban đi! Hai tên thiên binh cuống quít quỳ xuống nói.
Bởi vì trong lúc này, trên người hai tên thiên binh đã bắt đầu nổi lên mụn độc. Nguyền rủa ứng nghiệm?
Hai người nhớ rõ, Bát công chúa này lời nói ác độc, không biết trở thành ác mộng của bao nhiêu người, ngay cả Ôn Thần nguyền rủa cũng không bằng Bát công chúa. Trăm năm tu vi không được tiến thêm? Toàn thân nổi mụn
độc?
Trong lúc nhất thời, trong mắt hai tên thiên binh tràn đầy hối hận.
Nhưng Nhị Lang Thần là thủ trưởng của bọn hắn, lại không thể không cho
qua à.
- Cút, Công chúa phủ không cần các ngươi trông coi! Hạo Mỹ Lệ tức giận nói.
- Bát công chúa, chúng ta, chúng ta biết sai rồi. Cầu ngươi tha chúng ta đi! Hai tên thiên binh lo lắng nói.
- Hừ, Chung Sơn nói qua, mỗi người đều phải phụ trách chuyện mình làm,
hai người các ngươi ta đã rất nhân từ rồi, nếu không cút đừng trách ta
không khách khí! Hạo Mỹ Lệ hầm hừ nói.
- Vâng, vâng! Hai tên thiên binh mặt đầy sợ hãi lui ra ngoài.
Trong lúc đi ra ngoài, hai tên thiên binh oán hận nhìn thoáng qua Nhị Lang Thần.
Giờ phút này Nhị Lang Thần sắc mặt vô cùng khó coi, Hạo Mỹ Lệ đây là
đang đánh vào mặt mình a! Đặc biệt còn có câu Chung Sơn nói kia, lại là
Chung Sơn?
- Tốt lắm, Nhị Lang Thần, ngươi có thể đi rồi! Nơi này không chào đón ngươi! Hạo Mỹ Lệ lạnh lùng nói.
- Hạo Mỹ Lệ, biểu ca chọc ngươi tức giận sao? Ngươi không nên lúc nào cũng nhắm vào biểu ca à. Nhị Lang Thần cười khổ nói.
- Nha đầu, ta đã trở về, lần này, ta mang đến một tin tức lớn! Bên ngoài Công chúa phủ bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu to hưng phấn.
Một lão nhân một thân hoa bào vọt vào, bộ dạng nhìn qua cực kỳ yêu dị, giờ phút này vẻ mặt đầy hưng phấn.
Tự do đi vào. Đúng là sư tôn Hạo Mỹ Lệ, Tây Độc Hoàng. Sau khi đến Thiên Đình, Tây Độc Hoàng được cứu sống.
Hạo Mỹ Lệ đang xụ mặt với Nhị Lang Thần, nhưng nghe được tiếng của Tây Độc Hoàng, sắc mặt lập tức hòa hoãn xuống.
Tây Độc Hoàng vừa đến, liền thấy Nhị Lang Thần.
- Hả, Nhị Lang Thần cũng tới sao? Tây Độc Hoàng hơi khách khí đứng lên.
- Ừ, Tây Độc Hoàng mới từ bên ngoài trở về sao? Có tin tức tốt gì? Nhị Lang Thần mạnh mẽ làm ra sắc mặt tốt với Tây Độc Hoàng.
Tây Độc Hoàng, một lão già tu vi ngay cả tiên nhân cũng chưa đạt tới,
bình thường Nhị Lang Thần đều mặc kệ, nhưng ai bảo Tây Độc Hoàng là sư
tôn Hạo Mỹ Lệ chứ?
Nhị Lang Thần sau khi biết thể chất biến thái của Hạo Mỹ Lệ, luôn làm ra vẻ ân cần, hy vọng có thể được Hạo Mỹ Lệ ưu ái, trợ giúp mình bước lên
con đường cường giả.
Nhưng, Hạo Mỹ Lệ đến Thiên Đình lâu như vậy, chỉ cấp cho Tây Độc Hoàng
sắc mặt tốt, những người khác một mực không quan tâm, ngay cả Ngọc Đế và Ôn Thần, cũng không cho sắc mặt tốt bao nhiêu. Bởi vậy Nhị Lang Thần
luôn luôn vô cùng buồn rầu.
- Đúng vậy, có tin tức tốt nào mà khiến ngươi kích động như vậy? Hạo Mỹ Lệ lập tức cũng hỏi.
Tây Độc Hoàng nhìn lại Nhị Lang Thần, ngẫm lại cũng không sao, dù sao đây không phải là bí mật gì.
- Vừa mới nhận được tin tức, ngươi có biết ai tới bốn đại bộ châu không? Tây Độc Hoàng hơi hưng phấn nói.
- Ai tới? Người đến bốn đại bộ châu rất nhiều a, không phải chính là Chung Sơn chứ? Hạo Mỹ Lệ cổ quái nói.
- Chính là Chung Sơn! Tây Độc Hoàng hơi hưng phấn nói.
[CHARGE=3]- A? Hạo Mỹ Lệ há mồm khó tin, tiếp đó vô cùng vui vẻ nói: - Lão già, ngươi không gạt ta?
Một bên Nhị Lang Thần sắc mặt không khỏi âm trầm, Chung Sơn, Chung Sơn? Lại là Chung Sơn?
- Ta lừa ngươi làm gì! Một ít thiên binh thiên tướng mới từ Thánh Thi
Sơn trở về truyền ra, một tên thuộc hạ của Chung Sơn ở đó đánh bại Tôn
Thân, nếu không phải cuối cùng có Bồ Đề lão tổ đuổi tới, Tôn Thân đã bị
người nọ tru diệt tại đương trường rồi! Tây Độc Hoàng khẳng định nói.
Tru diệt Tôn Thân? Nhị Lang Thần đồng tử co rụt lại, thực lực Tôn Thân
Nhị Lang Thần biết, người mạnh như vậy, thiếu chút nữa bị tru diệt?
- Ta nói là Chung Sơn sẽ tới tìm ta, hắn đến rồi, thật tốt quá! Hạo Mỹ
Lệ hưng phấn kêu lên, trong giọng nói mơ hồ hiện lên vẻ hạnh phúc.
- Lão già, đi, chúng ta đi tìm Chung Sơn! Hạo Mỹ Lệ tâm tình thật tốt.
- Nhưng, ngươi không phải không cho phép rời khỏi Thiên Đình sao? Tây Độc Hoàng nói.
- Ngọc Đế chết tiệt, vì sao không cho ta rời đi, thật là! Hạo Mỹ Lệ vẻ mặt đầy khó chịu.
Một bên Nhị Lang Thần bộ mặt rút trừu, Ngọc Đế chết tiệt? Lời này ở Thiên Đình có lẽ chỉ có Hạo Mỹ Lệ dám nói.
- Ngọc Đế cũng là vì an toàn của ngươi a, ngươi bây giờ thực lực không
đủ, đi ra ngoài rất nguy hiểm a, hơn nữa chúng ta cũng không biết Chung
Sơn ở đâu, làm sao mà tim? Chung Sơn nếu đến đây, hắn sẽ đến Thiên Đình!
Tây Độc Hoàng khuyên nhủ.
- Ừ, được rồi, vậy chờ một chút đi!
Ở Thiên Đình, cũng chỉ có lời nói của Tây Độc Hoàng mới có thể để Hạo Mỹ Lệ nghe vào tai thôi.
- Nhị Lang Thần, ngươi bây giờ có thể đi được chưa! Hạo Mỹ Lệ khó chịu nhìn lại Nhị Lang Thần.
Đúng, hay là đi thôi! Nhị Lang Thần và Tây Độc Hoàng cáo từ một chút, sau đó bước ra khỏi Công chúa phủ.
Bước ra khỏi Công chúa phủ, Nhị Lang Thần sắc mặt không khỏi âm trầm, cuối cùng lạnh giọng lẩm bẩm: - Chung Sơn?
Phong Đô! Trong lúc cùng Thi tiên sinh nói chuyện với nhau, Nam Cung Thắng và Lạc Tinh Trần cũng chạy về.
- Thánh Vương, đã tìm hiểu rõ ràng, sau khi xuống phía dưới Hoàng Tuyền
Lộ chính là cái gọi là đại địa ngục, ở đây có Diêm La Điện trong Thập
Điện! Nam Cung Thắng nói.
- Ừ! Chung Sơn gật đầu ý bảo hắn nói tiếp.
- Chủ điện chính là Diêm La Điện trong Thập Điện, nhưng mà, vẫn mô phỏng theo 9 điện khác chế tạo, phỏng chế cả Chuyển Luân Điện, dường như Thập Điện đều tụ tập đây. Tuy nhiên chủ sự vẫn là Diêm La Vương Diêm La
Điện! Nam Cung Thắng nói.
- Ừ.
- Xuống phía dưới Hoàng Tuyền Lộ, chính là đại địa ngục, bên trong có 16 Tru Tâm tiểu Địa Ngục. Đúng là tầng 17 địa ngục và tầng 18 địa ngục
chính là Ác Quỷ Huyết Trì theo như Thi tiên sinh nói, nghe đồn có Địa
Tạng Vương trấn áp. Không phải quỷ đại hung đại ác không thể tiến vào.
Nam Cung Thắng nói.
- Địa Tạng Vương? Chung Sơn nhíu mày.
- Địa Ngục không trống, thề không thành phật, Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự,
một trong bốn đại Bồ Tát thực lực mạnh nhất, nhưng quanh năm không ra
khỏi Ác Quỷ Huyết Trì, độ hóa hàng vạn hàng ngàn ác quỷ, ngay cả Đại Lôi Âm Tự giảng đạo, Địa Tạng Vương cũng không đến. Dường như chỉ tại để
lại danh tiếng ở Đại Lôi Âm Tự. Nhưng mà, nghe nói thực lực của hắn sâu
không lường được, nghe đồn có thực lực Tổ Tiên! Nam Cung Thắng ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Chúng ta tiến vào Ác Quỷ Huyết Trì, còn phải được Địa Tạng Vương cho phép? Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Thánh Vương yên tâm, Địa Tạng Vương, thần có thể thuyết phục! Thi tiên sinh bỗng nhiên nói.
- Ồ? Mọi người ngoài ý muốn nhìn về phía Thi tiên sinh.
- Hắn nếu đúng là Địa Tạng Vương nhất mạch, tuy nói thần không thể điều
động hắn, nhưng để hắn tạo điều kiện rất dễ dàng, tuyệt đối không khó!
Thi tiên sinh khẳng định nói.
- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.
Lạc Tinh Trần và Nam Cung Thắng cũng sâu đậm nhìn về phía Thi tiên sinh.
Thi tiên sinh lai lịch rất là quỷ dị, mặc dù mọi người đang ở đại thế giới cũng chưa từng nghe qua kế thừa của Thi tiên sinh.
Nhưng giờ phút này lại lộ ra một tin tức là bạn cố tri của Địa Tạng Vương?
Lai lịch Địa Tạng Vương cũng cực kỳ thần bí. Trên kế thừa của bọn họ có cái gì liên quan?
Tuy nhiên mọi người cũng thức thời không tiếp tục hỏi, Thi tiên sinh vì
giấu giếm kế thừa, ngay cả danh tính cũng không nguyện báo ra, hỏi quá
nhiều, chẳng những Thi tiên sinh sẽ không nói, ngược lại khiến quan hệ
mọi người lâm vào xấu hổ.
- Đúng rồi, Thánh Vương, thần cũng dò được tin tức! Lạc Tinh Trần bỗng nhiên mở miệng nói.
- Ồ?
- Diêm La Vương sắp đại hôn, hiện tại tứ phương có rất nhiều Quỷ Tiên tụ đến, chuẩn bị đi tới chúc mừng Diêm La Vương! Lạc Tinh Trần nói. - Diêm La Vương đại hôn? Chung Sơn lộ ra vẻ nụ cười cổ quái. Đồng thời đưa
chén trà mới vừa xuống xong đặt lên bàn.
- Đúng vậy, nghe nói Diêm La Vương đối với nàng kia vừa gặp đã thương,
nàng kia dường như tên là Niệm Du Du! Lạc Tinh Trần ngẫm nghĩ một lát
rồi nói.
- Oanh! Chén trà trong tay Chung Sơn ầm ầm vỡ vụn.
Ba người cùng nhau nhìn về phía Lạc Tinh Trần, Lạc Tinh Trần không khỏi mờ mịt, chuyện gì vậy?
- Ngươi xác định, tên là Niệm Du Du? Chung Sơn mày nhăn lại nói.
- Vâng, thần có thể khẳng định! Lạc Tinh Trần khẳng định nói.
Nam Cung Thắng và Thi tiên sinh nhìn về phía Chung Sơn.
- Thánh Vương, có lẽ là trùng tên trùng họ! Thi tiên sinh nói.
- Ừ, xem ra, ta tới thật là đúng lúc! Ba ngày sau, quỷ môn mở xuống Hoàng Tuyền, xuống địa phủ! Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...