Trường Sinh Bất Tử

Trong vòng đại trận Huyết Hải Tinh Không Hồn Tế.

Đại dương mênh mông, trong nháy mắt đã bị màu máu xâm nhập toàn bộ, nước biển toàn là màu máu, sóng máu ngập trời, rít gào không ngừng. Vô tận quỷ hồn tu giả như ẩn như hiện đau khổ giãy dụa trong biển máu.

Trên bầu trời từng đám tu giả trốn ra, từng tên từng tên ngã xuống, vừa vào biển máu, đảo mắt thi thể hài cốt hoàn toàn không còn, biến thành quỷ hồn thống khổ giãy giụa. Thống khổ không thôi.

Bốn phương tám hướng đều có tiếng kêu thảm thiết, mọi người cũng kêu gào thảm thiết khủng hoảng vô cùng, nhưng mà căn bản trốn không thoát, sau lại bay tới bay lui, vẫn còn quanh quẩn trong hải đảo.

- Trận pháp không gian...............!

Một tên tu giả nhìn ra ảo diệu trong đó sợ hãi rống lên. Trận pháp không gian? Không gian hỗn loạn? Đây là đại trận gì? Vậy làm sao trốn được đây?

Cái này còn chưa khiến cho người ta sợ hãi, sợ hãi nhất chính là trên trời.

Đám người Thái Sơ Thánh Vương, Tử Tiêu Giáo chủ, Thái Ất Thánh Vương cùng Chung Sơn, giờ phút này cũng ngưng trọng nhìn bầu trời.

Trời sập, đúng thật là trời sập.

Vô tận tinh tú rơi xuống, như mưa sao băng dày đặc tấn công, điên cuồng không thôi.

Tinh tú khủng bố không ngừng đập vào biển máu, đánh lên sóng cao vạn trượng.

- Oanh...............!

Tinh tú va chạm cực kỳ kinh khủng, vô số tu giả căn bản không ngăn được tinh tú va chạm, cự lực kinh khủng, lập tức đập tu giả vào trong biển máu.

Không hề phản kháng, tinh tú nặng vô cùng, tinh tú vô cùng khổng lồ, không ngừng nện xuống, giống như Đại Tranh Lăng Tiêu Thiên Đình ngày trước, như từng cái Lăng Tiêu Thiên Đình không ngừng nện xuống. Cỗ tấn công kia cực kỳ rung động.

Đương nhiên, đối mặt với tinh tú vẫn có rất nhiều người có thể ứng phó, nhưng hắc động trên tinh không thì sao?

Một cái hắc động khủng bố theo tinh tú rơi xuống, lực hút khủng bố khuấy nát tu giả, nhưng hồn phách lại quỷ dị bảo tồn, rơi vào biển máu.

Dường như, tinh tú rơi xuống và hắc động hạ xuống, hoàn toàn là phục vụ cho biển máu vậy.

Đại trận tà dị, đại trận khủng bố.

Trong nháy mắt, tinh không hỗn độn, cộng thêm nhân tố không gian trong đại trận, khiến cho mọi người không nhìn thấy nhau, ít nhất xa xa mọi người không thấy được nhau, vẻn vẹn chỉ có thể nhìn được một số người bên cạnh.

Đúng lúc này, một ngôi sao to lớn bống nhiên đập xuống chỗ đám người Chung Sơn.


Si Mị Kỳ Thánh trừng mắt, lật tay một chưởng đánh lên.

- Oanh...............!

Tinh tú bị đánh lên trời, nhốt đánh vào trong biển máu.

- Tinh tú thật nặng, rất giống chân chính, không biết có phải là tinh tú thật sự hay không?

Si Mị Kỳ Thánh kinh ngạc nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

Cửu Vĩ Quận chúa không khỏi lo lắng.

- Quận chúa yên tâm, lão hủ sẽ không để cho Quận chúa gặp chuyện không may!

Si Mị Kỳ Thánh lập tức nói.

Si Mị Kỳ Thánh là lão nhân cao niên của Hồ tộc, tự nhiên biết Cửu Vĩ Quận chúa quan trọng thế nào với Hồ tộc.

- Còn có ta, Si Mị Kỳ Thánh, ngươi phải bảo vệ ta a!

Tô A Phật lập tức nhích lại gần Si Mị Kỳ Thánh. Trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Bởi vì Tô A Phật vừa rồi tận mắt nhìn thấy, xa xa vài tên Thiên Tiên không hề chống đỡ được, rơi vào biển máu. Đại trận nơi này quá tà môn.

- Oanh...............!

Xa xa, đang lúc Tử Tiêu Giáo chủ vung tay đánh ra một đạo thiên lôi, đánh nát lượng lớn tinh tú rơi xuống.

- Tử Tiêu Giáo chủ hay là chừa chút khí lực ứng phó hung ma xuất thế đi, tinh tú nơi này, là vĩnh viễn đánh không hết. Tinh tú rơi vào biển máu, sẽ lại trở lại bầu trời.

Thái Ất Thánh Vương lắc lắc đầu nói.

Tử Tiêu Giáo chủ gật gật đầu, mang theo Trình Bạch Y chậm rãi né tránh, hoàn cảnh chung quanh bỗng nhiên biến hóa, thấy không rõ cảnh tượng bên ngoài trăm trượng, không gian bên trong hỗn loạn, nhưng cũng chỉ một chút thời gian, trừ bỏ những cường giả tuyệt thế kia, mọi người bỗng nhiên không phân rõ phương hướng. Không phân rõ trời và đất.

Từng người kinh ngạc chỉ dám di chuyển trong phạm vi nhỏ.

Đám người Cửu Vĩ Quận chúa cũng chợt phát hiện bốn phía điên đảo, trên biển máu, tinh tú từ dưới lại bắn lên trên.


Mọi người đều biết là do trận pháp, thiên địa nghịch chuyển, khiến cho hoàn cảnh đại trận càng ngày càng ác liệt, càng ngày càng khó chống cự.

Mà Thế Giới mỗi người cũng không dám thi triển ra, những người thi triển Thế Giới ra đều chết nhanh hơn, bởi vì nguyên tố không gian nơi này rất hỗn loạn, một khi thi triển không tốt, sẽ bị khuấy vào trong biển máu, như vậy thì xong đời rồi.

Ngay lúc đám người Chung Sơn, Cửu Vĩ Quận chúa, Si Mị Kỳ Thánh, Tô A Phật ngưng thần chờ đợi.

- Ầm ầm...............!

Chung quanh bốn người, bỗng nhiên xuất hiện một cái hắc động khổng lồ.

Hắc động tới quá nhanh, dường như đột nhiên xuất hiện, lực hút kinh khủng phảng phất như muốn hút toàn bộ mọi người vào.

Si Mị Kỳ Thánh tay áo vung ra, nhất cổ cự lực cuốn theo mọi người nhanh lui về phía sau.

Nhưng có lẽ Chung Sơn cách hắc động quá gần. Căn bản không mang đi được.

- Chung Sơn!

Cửu Vĩ Quận chúa cả kinh kêu lên.

- Vù!

Chung Sơn đã bị hút vào trong hắc động.

Trong nháy mắt vào hắc động, Chung Sơn chẳng những không kinh hoảng, ngược lại cười nhạt.

Tâm niệm vừa động, Thần Giới thi triển ra.

Thần Giới của Chung Sơn khác với Thế Giới của những tu giả khác, Thế Giới của người khác, cơ hồ là ngưng luyện ra quy tắc, pháp tắc tự tay mình nắm giữ, tiếp đó ký thác vào giữa thiên địa, mà Thần Giới của Chung Sơn tuy rằng tạm thời cũng ký thác vào thiên địa, nhưng nó có chỗ khác lớn nhất, chính là không cần Chung Sơn cố ý cô đọng, nó có thể hấp thu, phục chế, nó có thể hấp thu pháp tắc, quy tắc thiên địa.

Hấp thu và phục chế kinh khủng, khiến cho nó càng ngày càng cường đại.

Thần Giới vừa ra, Thiên Phạt Nhãn mở mắt, đang lúc đồng tử co rụt lại, không ngờ lại lộ ra vẻ mừng rỡ.

Toàn bộ Thần Giới đột nhiên lắc lư, pháp tắc hắc động rất nhanh bị Thần Giới hấp thu, tuy rằng công kích rất lớn, nhưng mà vẫn trong phạm vi Thần Giới chấp nhận được.

Nhưng, sau một nén nhang, lực ép hắc động còn đang gia tăng, mắt thấy Thần Giới sắp không chịu nổi.


Chung Sơn vung tay 1 chiêu, Đế Vương Đồ hiện ra.

Khi hắc động pháp tắc tấn công Đế Vương Đồ, Đế Vương Đồ hút vào, tiếp đó bắn ngược ra, một lần mãnh liệt tấn công, hắc động tan thành mây khói.

Thần Giới được Thiên Phạt Nhãn chải vuốt, nhanh chóng khôi phục, tuy nhiên, thời khắc trên trời cao Thần Giới, lại đột nhiên hiện ra vô số hắc động.

Thu hồi Thần Giới, Chung Sơn nhìn về phía bốn phía, đám người Cửu Vĩ Quận chúa đã chẳng biết đi đâu, bầu trời tinh tú vẫn còn tiếp tục tấn công.

Lật tay thu hồi Đế Vương Đồ, Chung Sơn nhắm mắt cảm thụ.

Cảm ngộ làm sao đi, quay sang một phương hướng, Hồng Loan Phấn Liên bỗng nhiên biến đỏ. Đại cát!

Đại cát? Chung Sơn biết cái gì là đại cát, cũng là nguyên nhân Chung Sơn vì sao cố ý thoát khỏi đám người Si Mị Kỳ Thánh.

Theo phương hướng Hồng Loan Phấn Liên chỉ, Chung Sơn chậm rãi bay đi.

Một đường đi qua, xu cát tị hung, không chút nguy hiểm nào đáng nói, xen vào trong vô số mưa sao băng, không chút trở ngại, dường như mưa sao đại trận này là do Chung Sơn bố trí vậy, đi rất thoải mái.

Cho dù có nhân tố không gian hỗn loạn nhưng mà ở trước mặt Chung Sơn đều không ngăn được Chung Sơn.

Bay bay, không bao lâu, Chung Sơn ngừng lại.

Ngũ Sắc Thần Thạch cao 9 trượng!

Chung quanh Ngũ Sắc Thần Thạch hắc khí càng thêm nồng nặc. Hơn nữa, giờ phút này xung quanh Ngũ Sắc Thần Thạch, xung quanh toàn bộ Quỷ Đảo dường như nổi lên vết rạn, vô tận hắc khí dâng lên, phảng phất có tuyệt thế hung ma sắp phá phong ấn đi ra vậy.

- Chung Sơn, là ngươi?

Bỗng nhiên một tiếng kêu kinh dị từ sau lưng truyền tới.

Không cần nhìn, Chung Sơn cũng biết là Tư Mã Thanh.

Tư Mã Thanh cũng có ý tưởng giống như Chung Sơn?

Tay phải Chung Sơn đột nhiên biến thành màu bạc, quay đầu đối chưởng phía sau lưng.

Mà giờ khắc này, Tư Mã Thanh cũng chém ra một kiếm, phỏng Tru Tiên Kiếm!

Khai Thiên Chưởng vs phỏng Tru Tiên Kiếm!

- Oanh...................!

Một tiếng nổ lớn vang lên, đánh ra một cỗ sóng khí mãnh liệt.

Tru Tiên Kiếm của Tư Mã Thanh bị bắn ngược trở về, trong mắt tràn ngập kinh hãi, chưởng của Chung Sơn làm sao sao có thể chịu nổi phỏng Tru Tiên Kiếm?


Có lẽ là va chạm cường liệt, cho nên nơi này bỗng nhien trở thành tiêu điểm, rất nhiều hắc động từ trên trời giáng xuống.

Tư Mã Thanh muốn tái chiến, nhưng thời khắc này Chung Sơn đã biến mất không thấy.

Chung Sơn không thấy, Ngũ Sắc Thần Thạch cao 9 trượng cũng biến mất không thấy.

- Vô liêm sỉ...............!

Né tránh đại lượng hắc động, Tư Mã Thanh vô cùng âm trầm.

Chung Sơn tránh đi Tư Mã Thanh, lúc này cùng người chiến đấu, tuyệt đối là không khôn ngoan, hơn nữa giống như Quỷ Đảo chính là một cái đại phong ấn, phong ấn sắp mở ra, phải nhanh tránh xa thì mới tốt.

Ngũ Sắc Thần Thạch, Ngũ Sắc Thần Thạch cũng không phải dễ cầm như vậy, trong giây lát kia Chung Sơn liền phát hiện, Ngũ Sắc Thần Thạch tuy rằng đặt ở chỗ đó, nhưng mà bị vô số pháp tắc cố định lại trong không gian vậy. Căn bản lấy không được.

Nhưng Chung Sơn còn có một căn thần thức yêu nghiệt, Bát Cực Thiên Vĩ một ngụm nuốt xuống, dường như nuốt luôn cả không gian kia. Trong giây lát theo Chung Sơn lui ra.

Ngũ Sắc Thần Thạch a, thiên tài địa bảo như thế, cường độ hoàn toàn đạt tới Cổ Tiên khí. Luyện thành hóa thân ngoài thân? Chung Sơn tạm thời không có hứng thú, bản thể chết, hóa thân bên ngoài còn dùng được cái rắm, còn không bằng tăng cường thực lực bản thể.

Tìm 1 khu vực xa xôi, Bát Cực Thiên Vĩ nhanh chóng tiêu hóa.

Nếu để cho tu giả khác biết, bọn họ liều chết muốn mang đi Ngũ Sắc Thần Thạch, nhưng lại bị Chung Sơn tùy tiện ăn luôn thì khẳng định sẽ buồn bực tới hộc máu.

Năng lượng khủng bố bị Bát Cực Thiên Vĩ hấp thu, tràn ra một phần cũng đủ tu vi Chung Sơn cấp tốc tăng lên.

Thiên Tiên tầng 6!

Thiên Tiên tầng 7!

Mãi cho đến Thiên Tiên tầng 7 đỉnh phong mới dừng lại. Chung Sơn hô lớn một hơi, quá thoải mái, Thiên Tiên tầng 7? Nếu như lại có mấy khối Ngũ Sắc Thần Thạch ăn nữa thì tốt rồi.

Đương nhiên, cũng chỉ có Chung Sơn mới phát giác được thỏa mãn, nhiều năng lượng như vậy, mà chỉ tăng được hai tầng, không biết sẽ khiến cho bao nhiêu tu giả đỏ mắt rơi lệ đây.

Quỷ hồn giãy dụa trong biển máu dần dần biến mất, dường như đã bị rưới vào trong phong ấn vậy.

Toàn bộ Quỷ Đảo, hắc khí xông lên tận trời, trong hắc khí loáng thoáng hiện lên một chút ánh sáng đỏ, một cỗ khí tức hoang cổ ép thẳng tới bốn phương tám hướng.

- Nó muốn đi ra, tuyệt thế hung ma muốn phá phong ấn!

Tử Tiêu Giáo chủ ngưng thần nói.

- Không thể nhanh như vậy a, Ngũ Sắc Thần Thạch phong ấn không nên bị phá nhanh như vậy, ít nhất có thể tiếp tục kéo dài 1 ngày nữa, tại sao lại như vậy?

Thái Ất Thánh Vương cau mày nói.

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui